Chương 318: Đương Quy (1)
Chương 318: Đương Quy (1)Chương 318: Đương Quy (1)
Huy Sơn đứng đầu giang hồ Đông Nam, nếu nói Hiên Viên Kính Tuyên là một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, vậy Hiên Viên Kính Ý chính là một thanh đao cùn, phong mang hơi kém, nhưng đối với gia tộc mà nói tác dụng ngược lại càng lớn, tính tình Hiên Viên Kính Tuyên không thích hợp đối nhân xử thế, vị trưởng tôn quanh năm thân long thấy đầu không thấy đuôi kia chỉ biết đọc sách, rất nhiều gánh nặng tự nhiên rơi vào trên vai Hiên Viên Kính Ý, quảng nạp tứ hải tân khách, giỏi dưỡng sĩ súc thế, mấy năm nay địa vị của nhị phòng nước lên thì thuyền lên, càng lúc càng vững chắc, mười khách khanh thì chiếm hết sáu, bảy vị, hai trăm ky binh đều do Hiên Viên Kính Tuyên khống chế chỉ huy. Nhắc đến vị này, lục lâm hảo hán ở mấy châu gần đây đều giơ ngón tay cái lên khen một tiếng Giang Đông mưa đúng lúc. Từng có mỹ tỳ giễu cợt một người luyện võ thọt chân vì mộ danh mà lên núi, sau đó phải xấu hổ, tức giận mà xuống núi. Sau khi Hiên Viên Kính Tuyên nghe được, không nói hai lời cắt đầu của sủng tỳ, xách đầu xuống núi thỉnh tội, người luyện võ này, lúc ấy chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, bây giờ đã là Thứ tịch khách khanh của Huy Sơn. Đến đời chữ Kính, chia ra ba mạch, phân phối tài nguyên vốn sẽ có người lên kẻ xuống, tuyệt đối không có chuyện phân chia ngang hàng tốt như vậy. Đích trưởng Tôn Hiên Viên Kính Thành đã được công nhận là một gốc cây khô, cành lá thưa thớt, không hề có bóng râm hóng mát đáng nói. Mà Hiên Viên Kính Tuyên quá mức ngang ngược, đều dám nói ra cuồng ngôn hoang đường ăn sủi cảo, ăn tẩu tử, tăng thêm tự phụ vào cảnh giới tông sư, khó tránh khỏi có nghi ngờ từ chối người ngoài ngàn dặm. Tâm tư của Hiên Viên Kính Ý có ở Cổ Ngưu Hàng hay không? Hiện giờ là thế cưỡi hổ khó xuống, bản thân y không muốn nhưng lại bị người khác bỏ trên đống lửa, dường như y không thể không tranh giành. Đại gia môn hộ chỉ có chó mới có thể tiêu dao, người tuyệt đối không thể tiêu dao, kết cục thê lương không tranh giành, đại ca Hiên Viên Kính Thành đã nhận được từ lâu.
Hiên Viên Kính Tuyên tướng mạo đường đường, khi còn trẻ đã được ca ngợi là công tử văn nhã kỳ khí của Giang Đông, khí chất không chỉ đôn hậu, nhuệ khí nội liễm, rất dễ khiến người ta sinh lòng thân cận. Lúc này giằng co với đám mọi rợ Bắc Lương không mời mà đến, Hiên Viên Kính Tuyên đau đầu thì đau đầu, nhưng cũng không sợ, bên cạnh hơn trăm cung tiễn thủ, so với quân lữ giáp sĩ tâm thường, lực tay không thể nghi ngờ xuất chúng hơn rất nhiều, một nhóm bắn ra, chính là mưa tên như hất nước. Huống chi Khách Khanh Huy Sơn nghe nói là nhi tử của Nhân Đồ lên núi, cùng chung mối thù, cho dù là tam đệ bên kia nghe tin cũng chạy đến. Nếu Hiên Viên Kính Ý đến nói, nếu không phải đối phương có lão kiếm thần Lý Thuần Cương áp trục, chính là giết gà bằng dao mổ trâu, Lý Thuân Cương Khương đơn thương độc mã, lại càng già càng dẻo dai, ba mươi khách khanh còn vây khốn không được? Nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện không thể mang đạo lý ra để nói, ván cờ này đã thắng chắc, nhưng Hiên Viên Kính Ý cũng không dám làm càn, nếu thật sự không cẩn thận lỡ tay giết Thế tử Bắc Lương kia thì Huy Sơn có lợi ích gì sao?
Hiên Viên Kính Ý nhìn về phía môn hạ của Thế tử điện hạ, nhân số song phương chênh lệch rất lớn, nếu bàn cờ này đã nắm chắc thắng lợi trong tay, chỉ cân nắm chắc lực đạo để xuất thủ, suy nghĩ của Hiên Viên Kính Ý hơi phiêu tán, y tự tin thiên phú võ học của bản thân không thể kém hơn đệ đệ. Nhưng mấy năm nay, phụ thân Hiên Viên Quốc Khí đam mê với kiếm, có hơn phân nửa thời gian đều dốc lòng bế quan hoặc là tìm kiếm đạo lý ôm thắng, tìm thế ngoại cao nhân để rèn luyện kiếm đạo. Hiên Viên Kính Ý phải dốc hết tâm huyết để lo liệu cho một thế gia hào phiệt, khó tránh khỏi trì hoãn tu hành võ đạo. Ngoại trừ đại ca thời niên thiếu có tu luyện một ít thuật cường thân kiện thể thì không đụng đến võ học ra thì Hiên Viên Kính Ý cùng Hiên Viên Kính Tuyên bất phân cao thấp. Thậm chí sau khi đến tuổi xây dựng sự nghiệp Hiên Viên Kính Ý có hơi vượt qua. Sau khi chững chạc, y bị chuyện vụn vặt của gia tộc làm phí sức, tam đệ Hiên Viên Kính Tuyên mới bắt đầu từ từ vượt qua, làm sao Hiên Viên Kính Ý không hận đại ca đây? Nếu không phải Hiên Viên Kính Thành đã không chịu học võ mà còn không muốn gánh vác trách nhiệm. . . Nghĩ tới đây, khó tránh khỏi trong lòng Hiên Viên Kính Ý một phen tự giễu, mười mấy năm trước, y vẫn còn âm thầm cảm động đại ca không tranh không đoạt đến rơi nước mắt, sau này y mới giật mình nhận ra vị trí vinh quang nắm đại quyền trong tay của y thật ra không mê người cũng không vững chắc.
Khách khanh thanh thế to lớn trên Cổ Ngưu Đại Cương phân làm thế thế chân vạc, phân biệt rõ ràng, chia làm hai nhóm rõ ràng đầu nhập vào hai phe cánh của Hiên Viên Kính Ý cùng Hiên Viên Kính Tuyên, những người còn lại thì vẫn đang do dự, tình hình gia chủ đời tiếp theo rơi vẫn chưa sáng tỏ, một đám đại lão giang hồ này hiển nhiên đã hạ quyết tâm nếu không thấy thỏ không thả ưng. vật họp theo loài, tính tình của những khách khanh Huy Sơn ở bên cạnh Hiên Viên Kính Ý đều tương đối ôn hòa, danh tiếng trên giang hồ cũng không tệ, thuộc loại đại hiệp trừ gian diệt ác, mỗi người đều hiên ngang lẫm liệt, nhìn thấy đoàn người Thế tử điện hạ một đường máu chảy lên núi, đều toát ra biểu lộ lòng đây căm phân. Nhóm Hiên Viên Kính Tuyên thì hoàn toàn trái ngược, phần lớn là những kẻ liều mạng chạy lên núi tìm nơi che chở, bên ngoài đều có hung danh hiển hách, trong đó còn có mấy tên lục lâm đạo tặc hàng đầu ở Đông Nam của vương triều, còn có một gã hái hoa thánh thủ khét tiếng. Cuối cùng nhóm người vừa chính vừa tà kia, không câu nệ đạo đức, được nhân sĩ chính thống trong triều đình có hảo cảm với giang hồ gọi là Võ tán nhân, loại người này thường không làm chuyện đại ác, khi có hứng thú sẽ làm chút việc thiện, tích lũy từng ngày, cũng tích góp được chút thanh danh.
Lúc này, ánh mắt của hai tên đại khách khanh vừa chạm vào nhau liền tản ra, dường như có hiềm khích. Trong lòng Hiên Viên Kính Ý cười thầm, đây chính là hiệu quả mà y đã cố ý kinh doanh, số lượng khách khanh của Huy Sơn rất kinh người, phần lớn lại có thực lực không tâm thường, người có thực lực võ đạo bình thường thì trên người cũng có chút kỳ kỹ dâm xảo, nhưng hàng năm Huy Sơn đều vung ngàn vàng để những vị khách khanh này có cuộc sống hào hoa xa xỉ, muốn nữ nhân cho nữ nhân, muốn bí kíp cho bí kíp, nhưng trong bụng các đại nhân vật của Huy Sơn đều có một quyển sổ rõ ràng, chân chính lọt vào phán nhãn của Cổ Ngưu Đại Cương chỉ ít ỏi bảy, tám người, mà trong số những người này lại lấy Thủ tịch khách khanh Hoàng Phóng Phật cùng thứ tịch khách khanh Hồng Phiếu đáng giá tiếp nhận nhất. Mà Hồng Phiêu chính là người thọt vô danh tiểu tốt năm đó, người này không phụ kỳ võng của Hiên Viên Kính Ý, trong Huy Sơn thiền tài lớp lớp đã thể hiện ra thiên phú võ học không thua kém gì với Hiên Viên Kính Tuyên, tu vi một ngày ngàn dặm. Bời vì Hồng Phiếu làm người phóng khoáng có cổ phong, làm việc thì có một cỗ khí khái anh hùng nên ở trong khách khanh được lòng người nhiều nhất, không chỉ có chuyện này, Hồng Phiêu càng tinh thông thao lược binh pháp, sau khi được trao quyền chỉ huy ky binh, cải tạo toàn bộ nhị phòng, mới khiến cho nhị phòng lực áp tam phòng, có thể nói Hồng Phiếu chính là phúc tướng của Hiên Viên Kính Ý.
Thủ tịch khách khanh của Huy Sơn Hoàng Phóng Phật chính là đệ nhất Võ tán nhân trong giang hồ, tiếp cận cảnh giới tông sư, sau khi gặp phải bình cảnh lớn trên võ đạo, đến Huy Sơn là vì muốn mượn bí kíp để xem, dùng đá của núi khác để sửa ngọc. Trong tình huống bình thường thì Cổ Ngưu Đại Cương sẽ không làm phiền Hoàng Phóng Phật, dù sao khách khanh cũng không thể bảo đến thì đến, bảo đi thì đi như tay sai của gia tộc. Những cao thủ này phần lớn đều tuân theo quy củ của khách khanh hợp thì ở, không hợp thì đi, hơn nữa trên đời khó hầu hạ nhất chính là văn hào cùng cao thủ. Thế lực Huy Sơn vốn dĩ kiêu căng ngang ngược nhưng khi được tự tay Hiên Viên Kính Ý bồi dưỡng thì mười mấy năm qua vẫn luôn làm theo hòa khí sinh tài, không muốn cửa hàng lớn ức hiếp khách hàng. Trong lúc vô tình lại cỗ vũ địa vị và kiêu ngạo của khách khanh, tính tình càng thêm xảo trá, có mấy người có thể như Hiên Viên Kính Ý vì mượn lòng người mà giết thị thiếp sao? Hoàng Phóng Phật cũng là hạng người thông minh tuyệt đỉnh, mười tám loại võ nghệ đều tinh thông, đã đăng đường nhập thất từ lâu, trên giang hồ hiếm khi gặp đối thủ, nhưng hết lần này tới lần khác bị đè dưới cảnh giới tông sư, trăm mối vẫn không có cách giải, trong lúc đó y cũng không tiếc mạo hiểm chạy tới Tây Vực cùng Bắc Mãng, vẫn không đạt tới được cấp độ nhìn như trong tầm tay kia, một lần cuối cùng tại Hồ Xuân Thần y cùng Hiên Viên Quốc Khí dùng kiếm luận hữu, cùng chung chí hướng, mới được mời đến Huy Sơn, hiện giờ Hoàng Phóng Phật là nhân vật đứng đầu trong võ tán nhân, y chỉ dùng lễ để tiếp đón với hai huynh đệ Hiên Viên Kính Ý và Hiên Viên Kính Tuyên, lại chưa nói đến thẳng thắn gặp mặt. Ngược lại y thường xuyên cùng với tên đích trưởng tôn không có thành tựu kia nấu rượu nói thanh sử, pha trà luận anh hùng rất là khí vị tương đầu.