Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 155

Chương 155 Chương 155Chương 155

Sau khi qua cửa thành, không được ồn ào náo động không được phép nhổ nước bọt, trước cổng điện những người có bệnh ho khan được cho phép thối triều, trước đây thường thường cũng tùy theo từng người, tiểu quan phẩm cấp thấp ngay khi phát hiện, đương nhiên sẽ bị thị vệ giám sát cùng hoạn quan đuổi ra ngoài, trước kia có rất nhiều con cháu quan lại quyền quý có tổ tông kiến công cũng đều không để ý đối với việc này, đạp thẳng lên bậc thêm đi đến tiền điện, đều sẽ xì xào bàn tán cùng quan viên thế giao, nói chút ngôn ngữ không cung kính lắm.

Mãi đến sau khi Trương thủ phụ nắm quyền, loại tập tục xấu này mới bị xoá bỏ, mỗi lần triều hội ai nấy đều sẽ đứng vô cùng nghiêm túc. Đại hoàng môn Tấn Lan Đình bung dù đứng chờ châu, vẫn như cũ cô đơn một mình, phần lớn quan viên kinh thành đối với kẻ tương đối khó chịu này đều lén lút pha trò "Cũng không phải hạc giữa bầy gà, mà là gà đứng giữa đàn hạc", nhất là vị tiểu sĩ tộc Hoàng môn lang* cá chép nhảy long môn này có một lần lâm triều, lại mắc tiêu chảy, suýt chút nữa nín chết, may mà Hoàng môn lang không giống quan viên dưới tứ phẩm chỉ ở ngoài điện quỳ xuống đất không cách nào vào điện gặp vua, bị hoàng đế bệ hạ nhìn ra dị dạng, đặc biệt cho phép gã rời đi, mới không gây ra chuyện cười lớn. Vì vậy Hoàng môn lang người cuối cùng đã thiết lập được mối quan hệ với một số đại nhân vật bằng cách bán những thông tin quen thuộc, triệt để trở thành trò cười của đám hiển quý chốn kinh thành vào lúc uống trà sau khi ăn xong, nhất là sau khi Hoàn Ôn Dao nhận chức tả Tế Tửu Quốc Tử Giám đi Quảng Lăng Đạo đảm nhiệm Kinh lược sứ, một toà kinh thành to như vậy, một vị quan viên trọng thần triều đình trên tứ phẩm duy nhất chấp nhận để cho Hoàng Môn vào phủ môn cũng mất, ai bảo tiểu tử này không tìm đường chết thì không phải chết hết lần này tới lân khác có quan hệ gần gũi với Bắc Lương chứ?

* Hoàng môn lang: làm việc trong cửa cung, là cận thần thân cận của hoàng đế và có thể truyền đạt các chỉ dụ của triều đình

Tấn Lan Đình tiến vào kinh thành với tham vọng lớn thay thế thân phận Đại hoàng môn, sớm đã không có khí phách thư sinh lúc đầu, tỉnh táo sắc sảo, đối với sự châm chọc khiêu khích cực lớn cũng sẽ không để bụng, gã nhớ rõ ràng ánh mắt hâm mộ đố kị vào ngày thứ hai triều hội mình được Hoàn Tế Tửu mời tới cổng. Tấn Lan Đình vươn một tay đến bên ngoài ô, hạt mưa đập vào lòng bàn tay, đau một lúc lâu. Hắn vẫn lấy ô giấy dầu che khuôn mặt lay động mặt dù, nhìn từng quan viên người quen tụ tập lại thành một đám, nghe bọn hắn chuyện trò vui vẻ, vị Thục tuyên lang bị kinh quan tập thể bài xích ra ngoài nhẹ nhàng nhón chân đi cà nhắc, bởi vì vì thân phận của gã thanh quý, đại triều phải nghiêm khắc theo phẩm trật lần lượt nối đuôi nhau nhập môn.

Lúc tới gần hoàng thành chính môn, Tấn Lan Đình thấy được vài gương mặt sau mặt ô, trong đó một là thủ phụ Trương Cự Lộc với thân hình cao lớn vượt xa người thường vì vậy mặt ô cũng rộng hơn mấy tấc, dưới ô trừ vị đại nhân vật "Ba trăm năm độc xuất Để Trụ*" này, còn môn hạ tỉnh tả bộc xạ Tôn Hi Tế có thể không thượng triều lại cố ý vào triều, chắc là thủ phụ đại nhân lo cho thân thể của Tôn lão bộc xạ, nên giúp bung dù che mưa, đây là một phân vinh dự lớn lao, tương đối hoàng đế bệ hạ chuẩn cho lão bộc xạ ngồi trên ghế lúc lâm triêu, không kém chút nào.

* Để Trụ (tên núi, ở Hà Nam, Trung Quốc)

Tấn Lan Đình lui cánh tay về lạnh như băng, hạ thấp mí mắt, nắm chặt nắm tay.

Gã lặng lẽ nhìn sang một đại thân cùng là xuất thân Bắc Lương cách đó không xa, Lễ bộ Thị lang với thân phận hoàng thân quốc thích tôn quý, Nghiêm Kiệt Khê. Kẻ này vốn là Bắc Lương Lăng Châu châu mục vừa hay cũng trông lại, ánh mắt của song phương vừa chạm vào tức né ra.

Tấn Lan Đình không lộ dấu vết thu tâm mắt lại, hít thở sâu mấy hơi, ánh mắt kiên nghị. Gã muốn làm một tránh thân(chuyên can gián).

Mà ngày nay gian thần sắp bị gã tố cáo hại nước, chính là Bắc Lương Vương Từ Kiêu dẫn gã vào kinh thành làm quan!

Gã biết sau khi lâm triều, mặc kệ mưa to có ngớt hay không, mình cũng sẽ rung động triều đình và dân gian, danh vang khắp thiên hạ.

Mà lúc này, Từ Phượng Niên vừa đi vào châu Quất Tử.
Bình Luận (0)
Comment