Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 504 - Chương 154

Chương 154 Chương 154Chương 154

Hàn Điêu Tự khom lưng, hai lọn tóc rủ xuống hầu như chạm đến lớp đá xanh lạnh lẽo trên mặt đất, nhẹ giọng nói: "Khởi bẩm bệ hạ, Lục hoàng tử ngày hôm qua sai người tặng chút vũ tiên hương xuân vào cung."

*vũ tiên hương xuân: một loại trà

Nam tử không lên tiếng, bầu không khí trong phòng căng cứng, chỉ nghe tiếng mưa rơi cộp cộp ngoài cửa sổ, hồi lâu, hắn chỉ có cười nói: "Tuy nói trà vũ tiền hương xuân non như tơ, tuy nhiên hiển nhiên người mà nó tặng là đại sư phu ngươi, không liên quan với trãm, ngươi cũng không cần vẽ rắn thêm chân nữa."

Hàn Điêu Tự khom lưng thấp hơn.

Nam tử cởi một chiếc giày bông màu vàng tím, đập ở trên người của tên đại thái giám này, cười lớn tiếng, hơi lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Cầm 3 cân qua đây là được."

Hồng mãng xà y* Hàn Điêu Tự gật đầu, lọn tóc tuyết trắng uốn lượn ở trên sàn nhà, nhặt lên giày bông, chạy chậm mấy bước, giao cho người rong Ngự Tiền Tịnh, sau đó bước lùi ra phía sau mấy bước, đứng tại chỗ, dùng giọng điệu mềm nhẹ đặc hữu của thái giám, chẳng qua so với giọng điệu âm nhu doạ người của một số thái giám, thêm mấy phần thuần chính, nhỏ giọng nói rằng: "Bệ hạ thứ tội, Lục hoàng tử chỉ tặng 2 cân hương xuân."

*Hồng mãng xà y: vua mặc áo có hình rồng, đại thái giám mặc áo có hình mãng xà đỏ, đã rất gần với rồng, chứng tỏ thân phận vô cùng cao quý

Nam nhân vừa lấy đôi giày bông, chuẩn bị mang vào lại ném chúng đi, cười mắng: "Vậy 2 cân đều đem ra, ngươi làm đại sư phụ của hắn, không có cái lộc uống này."

Đại thái giám giữ ngọc tỷ cùng vài tên đều là Hồng mãng cự Hoạn đều đã ở ngoài cửa yên lặng chờ đợi, đứng ở đường giữa hành lang, gió thổi mưa tạt, mưa to đập vào lan can, bắn vào hành lang, bề mặt giày nhanh chóng sũng nước. Những đại thái giám này đều là hoạn quan tứ phẩm tòng tứ phẩm cực hạn, chờ theo hoàng đế bệ hạ đi về hướng nam, trong lúc đó phải đi qua một Long đạo tượng trưng giới tuyến đại nội, lại lượn quanh qua hai tòa cung điện, mới coi như tới Kim Loan điện mà dân gian hay gọi để tham gia buổi tảo triều hôm nay.

Trước khi lâm triều, sẽ có mấy vị lang mới được đề bạt lên sẽ gia nhập đội ngũ này giữa chừng, đều là một số khuôn mặt mới trẻ tuổi, nhưng ngay cả các đại thái giám đều phải khuôn mặt tươi cười nhìn lại, hoàn toàn trái ngược với dĩ vãng quan to hiển quý nhất đẳng trong cung gặp gỡ bọn họ chủ động xuống ngựa xuống kiệu.

Bản triều lâm triều tuân theo lệ cũ, hoàng đế đích thân tới, trừ thiên tai, giá lạnh nóng bức không gián đoạn một ngày, tuy nhiên đối với tuyệt đại đa số kinh quan phẩm cấp không cao mà nói, vẫn không tính là mệt nhọc cho lắm, chỉ cần tham gia đại triều năm ngày một lần cùng với buổi triều vào mồng một và ngày rằm, những quan viên quyền quý sống ở trên đường cái gần sát hoàng thành, chắc là canh tư rời giường, quan viên còn lại mỗi buổi đại triều, nếu như mua không nổi đại viện cấp cao càng gần hoàng thành càng tấc đất tấc vàng, chỉ e nửa đêm đã phải lên đường, xuyên qua non nửa tọa kinh thành mới có thể không làm lỡ triều hội. Hôm nay mưa to, văn võ bá quan xuất môn đều mang theo áo mưa, lúc này khoác áo mưa chờ đại môn mở ra, bởi vì là đại triều, không riêng gì công hầu Phò mã cùng gần nghìn kinh quan, rất nhiều thế tập huân quan tán quan cũng đều theo lệ đến đây lâm triều, chừng khoảng một nghìn bốn, năm trăm người, chen chúc đứng giữa cơn mưa chờ hoàng thành đại môn mở ra, hạt mưa to bằng đậu tương gõ vào trên mặt dù, kêu lên đồm đập.

Đây là một bức tranh chờ đợi vào triều chỉ tôn tại vào thời điểm thái bình thịnh thế.

Đế quốc to lớn xưa nay chưa từng có này, vô số chính lệnh cứ giao cho bọn họ truyền mệnh lệnh xuống mỗi một cái góc bản đồ.

Sau khi chuông vang, những triều tham quan kinh triều quan đang nắm đại quyền này sẽ bỏ ô đi về phía trước.
Bình Luận (0)
Comment