Chương 223: Mua bí kíp tặng rượu vàng
Chương 223: Mua bí kíp tặng rượu vàngChương 223: Mua bí kíp tặng rượu vàng
Sau khi Từ Phượng Niên thoát ra khỏi vòng xoáy khổng lồ của cơn lốc xoáy trên đất liền, hét lớn nhất kiếm phù dao, cơ thể tiếp tục bay lên trời nhờ lực ném, đến điểm cao nhất, ngồi xếp bằng, cứ như một tôn thiên nhân tĩnh tọa Thiên môn, ngồi ngắm mây lên triều xuống, đấy có thể gọi là cảnh tượng tiêu dao nhất nhân gian rồi.
Từ Phượng Niên đưa mắt nhìn lại, biển mây cuồn cuộn, mênh mông bát ngát.
Hăng hái qua đi, thân thể rơi thẳng xuống, xuyên qua đám mây vàng thấm đẫm Phật quang chỉ trong thời gian mấy hơi thở, cơn lốc xoáy đã đi xa nửa dặm, Từ Phượng Niên không hề tự cao tự đại giả dạng Phật Đà, tập trung tâm thần, sương sớm bay ra khỏi ống tay áo, Từ Phượng Niên duỗi mạnh người, đầu ngón chân nhẹ nhàng điểm lên trên phi kiếm, điều này sẽ cản trở một chút tốc độ rơi, nếu trước tiên tế ra phi kiếm còn lại vẫn cần khí cơ dẫn dắt, không ngừng bị chặn, xu thế rơi xuống vẫn không thể chặn, nhiều lần điểm như vậy để không ngừng làm chậm tốc độ rơi, lúc cách mặt đất khoảng 100 trượng, Từ Phượng Niên từ biển mây rơi xuống bỗng nhiên rút ra Xuân Thu, vung kiếm tạo ra gió lốc, sau năm mươi trượng, mười một thanh phi kiếm đều xuất hiện, trên không trung bày ra một cái thang trời nghiêng, từng bước giam lên thân kiếm, đồng thời khí cơ dồi dào của Đại Hoàng Đình dâng trào toàn thân, khăn đội đầu và hai tay áo cùng phất phơ, quả có vài phần tiên tư.
Chỗ tinh diệu của Đại Hoàng Đình một hạt giống được gieo vào và lấp đầy Thái Thương, khí đoạn dừng lại chớp mắt sinh tân khí, hắn mới có thể xuất Xuân Thu kiếm, cao thủ Kim Cương Cảnh bình thường bị quảng xuống, chắc không chết cũng đập ầm ầm ra cái hố to trên mặt đất, đập thành nội thương, trong vòng mười trượng, Từ Phượng Niên dũng cảm chớp lấy thời cơ, cố sức vận khí, hầu như trong nháy mắt giam đất, hai chân uốn cong để giảm đà, mặt đất bụi đất tung bay, Từ Phượng Niên đeo rương sách lăn lộn làm bụi văng đầy, có chút chật vật.
Ngẩng đầu nhìn biển mây trên bầu trời, thiên thượng nhân gian.
Sau mấy lần hô hấp, khí đầy Thái Thương, Từ Phượng Niên nhanh chân chạy, lại nhằm về phía lục địa Long hấp thủy nối tiếp thiên địa, cũng lấy Xuân Thu bổ ra hốc tường, sau khi chui vào, vẫn là kiếm bổ vô số cự thạch, giãm đá bay lên, đạp khí di chuyển, lơ lửng trên không và một lần nữa lao ra khỏi cơn lốc xoáy tối tăm và mờ mịt, lúc này đây Từ Phượng Niên không lơ lửng trên biển mây như tiên nhân trông về phía xa, cố ý lần nữa thổ nạp lấy hơi, thân thể bị hút về phía vòi rông lốc xoáy, Xuân Thu kiếm không ngừng chặt chém bằng Phù Dao thức, chuyến này đi theo hướng ngược lại, ma đầu Lạc Dương gặp tiên phật sát tiên Phật, Đặng Thái A đã từng nói kiếm đạo của Lý Thuần Cương chính là gặp nước từ trên núi chảy xuống khai sơn thủy, Từ Phượng Niên không tin mình còn chém không đứt một cái vòi rồng không có gốc, thuận thế hướng về phía trước, tuy có đá lớn xoay vòng như châu chấu, nhưng đại khái có dấu vết để lần theo, tiếp tục đi xuống. Từ Phượng Niên may mắn đã đích thân cuộc truy sát dày đặc từ những hạt mưa do nữ nhân mù Tiết Tống Quan dùng tiếng đàn khống chế, gian nan đi tới trung tâm vòi rồng, mấy lần lấy hơi, vẫn mơ hồ không gánh nổi, lại cắn răng kiên trì, rốt cục không hề lấy tánh mạng ra đùa, quay người thuận thế như phi thăng, nhảy ra, lại ngã trở về, giống như hoàn cảnh lần trước ở ngoài thành Đôn Hoàng luân phiên đánh 500 ky, hắn bị thương tích máu me đầy người, may mắn còn có thể dưỡng kiếm, nhưng vân chảy không ít máu, không sao, niềm vui từ trong nỗi đau, vui buồn lẫn lộn.
Tu Phượng Niên theo cơn lốc xoáy đến phía bắc, thế nhân có cưỡi ngựa ngồi thuyền, không biết có thể coi là trước nay chưa từng có hay không, nhưng sau khi tiến vào Bắc Mãng, ở thành Phi Hồ từng nghe về đạo đức Tông Kỳ Lân chân nhân đã từng vượt ba Thập Tam Phong với một cây sậy.