Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 575 - Chương 224: Mua Bí Kíp Tặng Rượu Vàng (2)

Chương 224: Mua bí kíp tặng rượu vàng (2) Chương 224: Mua bí kíp tặng rượu vàng (2)Chương 224: Mua bí kíp tặng rượu vàng (2)

Thác Bạt Bồ Tát cho rằng cực bắc băng nguyên là nơi tôi thể luyện phách cũng từng có kỳ tích đứng trên một con cá voi trôi nổi trên biển, so với hai vị này, Từ Phượng Niên cũng không kém nhiều lắm. Vạn vật đều có sinh tử, Từ Phượng Niên quần áo rách rưới sau khi dưỡng sáu thanh kiếm, nhận thấy cơn lốc đã bắt đầu suy giảm, kém xa thế như chẻ tre lúc đầu, bắt đầu lấy một kiếm gió lốc không ngừng chém về phía tường khí, tăng tốc độ lốc xoáy tan biến, lần cuối cùng ném ra cơn lốc, Từ Phượng Niên vận khí bay lên cao, đứng ở trên biển mây, nhìn thoáng qua mặt trời chiều lặn về tây, xuyên qua mây mù màu tím, hiện ra phong cảnh tuyệt đẹp khói tím lượn lờ, Từ Phượng Niên như si như say, thời khắc này, một ý nghĩ xẹt qua trong đầu, khi nàng ngự kiếm có từng ngắm được phong cảnh như này hay không?

Rơi xuống đất, Xuân Thu một kiếm gió lốc chém rách khí tượng vòi rồng không còn bằng ban đầu, Từ Phượng Niên còn đắm chìm trong suy nghĩ miên man, kết quả bị người ta đá văng, cũng may cú đá kia không định đá chết hắn, Từ Phượng Niên lăn trên mặt đất một đoạn dài, bộ quần áo trên người hoàn toàn rách nát, sau khi đứng lên nhìn lại, là người quen mà đời này hắn không muốn gặp nhất, một Hoàng Bảo Trang khác, Lạc Dương! Trong ánh hoàng hôn, trên cát vàng, bạch y tung bay. Từ Phượng Niên sợ lắm, đụng độ hai kình địch là Thác Bạt Xuân Chuẩn cùng nữ cầm sư mù, đều chưa từng khó giải quyết như vậy, cố áp chế nỗi sợ, không lùi không chạy, cũng không phải sau khi Từ Phượng Niên ngộ ra thức gió lốc có được khí phách thấy chết không sờn, mà là một cước kia để lộ ra tin tức, làm cho hắn không đến mức quay đầu chạy trốn. Quả nhiên, nữ ma đầu Lạc Dương nói thẳng vào vấn đề: "Ngươi theo ta đi xem băng nguyên, ta giết Thác Bạt Bồ Tát, bảo vật thuộc về ngươi."

Từ Phượng Niên không chút do dự gật đầu nói: "Được!"

Không đồng ý thì mười phần mười là một chữ chết, tình thế ép người, không cho phép Từ Phượng Niên vênh mặt xưng anh hùng, chỉ cần vị nữ Diêm La này không bắt hắn cầm Xuân Thu tự cắt cổ, hắn đều sẽ ngoan ngoãn nhận lời. Lạc Dương hiển nhiên có chút thoả mãn trước thái độ sảng khoái của Từ Phượng Niên, xoay người đi trước, Từ Phượng Niên thì đi sau lưng nàng, từ đầu tới cuối duy trì khoảng cách mười trượng, việc này có thể bảo đảm nàng vô duyên vô cớ muốn giết người, không đến mức bị một kích mất mạng, nhục lắm cũng tung được mấy chiêu. Tập trung nhìn bóng lưng cao gầy kia, nàng mặc chiếc áo bào trắng che giấu đặc điểm giới tính, trâm gỗ cài tóc, ban đầu ở thành Đôn Hoàng nhìn thấy nàng, nếu không nhìn gần dung nhan của Kỳ Kiếm Nhạc Phủ nữ tử vàng bảo trang, Từ Phượng Niên chưa từng coi nàng là nữ tử, nàng thật sự là sát khí quá nặng, oai hùng phi phàm, như thầy bói thường nói là nữ có tướng nam sẽ làm nhân vật lớn.

Lúc Từ Phượng Niên du lịch giả làm thầy tướng số gạt tiền, bình thường hướng về phía nam tử có tướng mạo xấu xí, tươi cười nói rằng công tử có tướng mạo không tầm thường, nam nhân bắc tướng, tất nhiên là sẽ có được đại phú đại quý. Tuy nhiên khi đó chắc chắn còn sẽ có chuyển ngoặt, cộng thêm hai chữ "tuy nhiên", nếu không có như vậy, cũng không tiện gạt tiền từ trong túi của người ta. Từ Phượng Niên chịu đủ đau khổ suốt 3 năm, tổng kết ra một cái đạo lý, tên gọi tắt hai khó khăn lớn, một khó là để vợ người ta bò lên trên giường nhà mình, hai khó là để cho tiền trong túi người khác vào túi tiền nhà mình. Không may sau khi Lạc Dương lên Ly Châu bị Đặng Thái A đánh bầm dập, Từ Phượng Niên cả ý nghĩ lừa gạt cũng không dám nghĩ.

Lạc Dương bước chậm lại, khoảng cách mười trượng biến thành chín trượng, Từ Phượng Niên lần nữa lặng lẽ kéo ra mười trượng, lúc biến thành chín trượng, Từ Phượng Niên không làm điều thừa nữa, để mặc nàng chậm rãi thu hẹp còn ba trượng. Vị nữ tử này nhọc nhằng đánh khắp Bắc Mãng cuối cùng đạt được 10 hạng đầu trong võ bảng, lại đánh bại Hồng Kính Nham trở thành thiên hạ đệ tứ, tuy cuộc chiến thứ ba bại bởi Đặng Thái A, dừng bước tại đệ tứ, nhưng nàng quyết tâm thách đấu với Thác Bạt Bồ Tát để lên hạng, nói vậy trận chiến huỷ thành với Đặng Thái A, chưa chắc đã dốc toàn lực chém giết, bởi vì nàng luôn dùng Vũ Kiếm đánh với kiếm của Đặng Thái A, mà trước trận chiến này thiên hạ đều biết ma đầu Lạc Dương giết người như cắt cỏ, duy chỉ có chưa từng thấy nàng dùng kiếm, có thể tưởng tượng được, chỗ đáng sợ nhất của Lạc Dương không ở chỗ nàng xếp hạng cao, mà nàng còn trẻ, tiến bộ của nàng lại cực nhanh, mà nàng đi con đường giống với Vương Tiên Chi Thác Bạt Bồ Tát, chính là liên tục chiến đấu để gia tăng bản lĩnh.

Lạc Dương đưa lưng về phía Từ Phượng Niên bình thản nói: "Ngươi muốn đi di chỉ táng thân của Ngô gia kiếm sĩ”

'Từ Phượng Niên nhẹ giọng nói: "Không sai."

Lạc Dương bình tĩnh nói: "Vậy ta cho ngươi hai tuần sau đó gặp lại tại châu Bảo Bình thành Da Nga."

Nói xong nàng nhanh chóng bay vút đi.
Bình Luận (0)
Comment