Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 578 - Chương 227: Tiên Nhân Phủ Đỉnh Ta

Chương 227: Tiên nhân phủ đỉnh ta Chương 227: Tiên nhân phủ đỉnh taChương 227: Tiên nhân phủ đỉnh ta

Gặp được hai vị kiếm sĩ xuất sắc như lão Hoàng cùng lão đầu khoác áo da dê, xem hay không xem Ngô gia di chỉ cũng không sao.

Từ Phượng Niên đi ngang qua Ngô gia di chỉ song không vào, đi lên sườn núi phía bắc, phát hiện một khu nhà trông không giống ai ở lưng chừng phía sau, nửa tự miếu nửa đạo quan, đạo sĩ mặc đạo bào xanh trắng cùng lạt ma hồng y ở chung một chỗ, mỗi tự thu hút khách hành hương. Từ Phượng Niên gặm quả táo khô, vòng qua bức tường sơn đỏ loang lổ, ở chân đình cổng sân sau, có treo câu đối đỏ tươi ngay cổng, câu đối viết bằng chữ viết của vùng Trung Nguyên, nét bút mạnh mẽ lại mềm mại, khá có kỹ thuật, lại viết bằng giọng điệu phật giáo: Mặc cho ngươi vô pháp vô thiên, thấy gương sáng treo cao, tự vấn còn có gan hay không? Hãy biết rằng ta có thể rộng lòng tha thứ, buông bỏ đồ đao, nhanh chóng quay đầu!

Từ Phượng Niên đi qua cánh cửa, đang lúc hoàng hôn, một đám lạt ma khoác hồng bào xong lớp buổi tối, ngồi trên chiếu ở hành lang ngoài điện, thuyết pháp tranh luận về kinh phật, già thì đã sáu bảy mươi tuổi, nhỏ cũng chỉ bảy tám tuổi, đều là áo choàng đỏ bằng vải nhung, một ít tiểu lạt ma tính tình ngỗ ngược ngồi ở trên lan can, đã lâu năm không tu sửa, phát ra một loạt âm thanh chói tai, lạt ma lớn tuổi cầm phật châu để trước ngực, thần thái khác nhau, kẻ tranh luận hoặc thần thái phấn chấn, hoặc chân mày cau mặt, người nghe giảng kinh hoặc trầm tư hoặc vui vẻ, Từ Phượng Niên không đi lại gần, yên tĩnh đứng ở đàng xa, cố lắng nghe tiếng đọc kinh kệ của Bắc Mãng, ánh chiều tà rơi xuống, vài tiểu lạt ma không tập trung biện luận nhìn thấy khách hành hương Từ Phượng Niên, nhếch miệng cười, quay đầu xì xào bàn tán, cũng không biết là nói về học kinh thư phật hiệu như thế nào, hay là nói về hôm nay hôm qua có một vị tỷ tỷ thắp hương đẹp như thế nào. Cánh cổng phân tách trong viện ngoài viện chỉ cao mấy thước, một bước là có thể đi qua, nhưng xuất thế vào đời, mới là cánh cửa lớn. Từ Phượng Niên đi vòng quanh bức tường, vừa hay có tăng nhân trung niên bưng chậu gỗ xông tới, biểu cảm bình tĩnh, một tay nhẹ nhàng thi lễ. Từ Phượng Niên đáp lễ lại, đi đến bên ngoài chủ điện dâng ba nén nhang, kính Phật kính pháp kính tăng, bỗng dưng nhớ lại hạo kiếp diệt pháp sắp đến của hai triều, cùng với lời nói có thể không có phật tượng phật kinh không thể không có Phật tâm của Long Thụ tăng nhân, hơi xúc động, mưa núi sắp ập đến, lục địa bắt đầu rung chuyển, một lão hòa thượng Lưỡng Thiền Tự, có thể cản được sao?

Vai của Từ Phượng Niên run rẩy, thắt chặt dây thừng, treo rương sách lên, chuẩn bị tìm đường ra cổng chính để rời đi, nhìn thấy phía trước có một đôi nam nữ quen thuộc đang đi dạo quanh điện, chính là thực khách ngồi cùng bàn ở sạp bán rượu, nam tử mặc trường sam bằng tơ lụa, mặt như ngọc, đầy phong độ, bên hông treo một chuỗi kim lang đang vô cùng thịnh hành trong sĩ tử nam triều, nữ tử thanh tú hiền thục, cài trâm cài tóc, có phong thái của con gái cưng của người ta, lại sở hữu khí thái tiểu thư khuê các, nam tử anh tuấn trẻ tuổi đang giảng với nữ tử cùng đi về phật môn ba mươi hai tương, thuận thế giải thích khác biệt giữa phật môn kim thân tương cùng võ phu nhất phẩm trong Kim Cương Cảnh, ngôn từ sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, hiển nhiên am hiểu điển cố phật giáo, nữ tử ôn nhã gật đầu. Từ Phượng Niên không muốn tăng tốc vượt lên hai người, vốn không định quấy ray đôi nam nữ xuất sắc chỉ thiếu chút nữa là có thể thành tình nhân, chưa từng nghĩ một lúc sau, nam tử quay đầu lại hung ác trợn mắt nhìn hắn, có lẽ cảm thấy Từ Phượng Niên dâm dê nhìn trộm thân hình thướt tha của nữ tử, nhưng nam tử là kẻ có gia giáo, vẫn chưa dùng lời cay nghiệt, Từ Phượng Niên chỉ đành dừng bước lại, chờ bọn hắn đi xa, mới đi về phía trước, do thính lực tốt, nên nghe được tên nam tử kia tức giận nói: 'Đạo phật của triều ta đã suy tàn, vốn nên hoàn toàn xoá bỏ, còn về những chùa miểu này, nếu có người ngăn cản xuất gia, dù cho ngươi là chủ trì hòa thượng, cũng phải bị nguyền rủa đời đời kiếp kiếp phải chịu quả báo mù loà, cũng vì thế, hơn phân nửa hòa thượng trong chùa đều dựa vào phật môn ngoại đạo để lừa đảo, không phải làm chuyện lừa tiền gạt tình, chính là ngu ngốc không hiểu phật hiệu là vật gì, vùng đất phật môn thanh tịnh, tại sao hai chữ thanh tịnh! Deu là những kẻ khốn nạn đáng giết!"

Nữ tử tính tình dịu dàng, đối nhân xử thế dường như cũng công bằng bình thản hơn nhiều, xem thường khẽ nói: "Nhưng lạt ma tranh luận kinh phật này đều rất tốt, không giống như là phần tử xấu, ngươi cố ý đưa ra kim ngân, bọn họ cũng không chịu đưa tay chạm vào kim ngân, ngược lại còn tặng ngươi một quyển kinh thư."

Nam tử búng ngón tay vào ngọc lang đang bên hông, làm vang lên âm thanh leng keng trong trẻo, biểu cảm vẫn khinh miệt, giễu cợt nói: "Xu thế tất yếu rồi, một hai hòa thượng tốt không làm được gì."

Nữ tử cười trừ, tuy có nghi vấn, song không tranh cãi với gã.
Bình Luận (0)
Comment