Chương 78: Ngươi là Thiền (1)
Chương 78: Ngươi là Thiền (1)Chương 78: Ngươi là Thiền (1)
Từ Vị Hùng là một tòa núi lớn không riêng gì với công chúa Tây Sở vong quốc - Khương Nê, mà ngay cả đại nha hoàn Hồng Thự dễ nói chuyện và không thích tranh giành, nghe Thế tử điện hạ nhắc đến chuyện Nhị tỷ Từ Vị Hùng hồi phủ, cũng cảm thấy bực bội, chẳng qua nàng che giấu tốt sự bực bội này, nếu nói về diễn xuất, dường như nàng có vẻ thành thạo hơn so với Từ Phượng Niên thích dùng máu tươi của người sống làm phấn thoa mặt, Thế tử điện hạ kế thừa tu vi Đại Hoàng Đình, có loại cảm giác nhạy bén hậu thiên đối với khí cơ lưu chuyển của phật giáo và đạo giáo, đối với cao thủ thông thường cũng có cảm ứng huyền diệu "Một cọng lông không lọt một con ruồi cũng không thoát" mà tiểu sư thúc trẻ tuổi đã đề cập, nhưng vẫn không phát giác được Hồng Thự bên cạnh cũng không phải chỉ là một con cá chép múp rụp, đầy đặn cần cho ăn, trong vương phủ càn khôn bao la, đủ loại môn đạo ly kỳ, Thế tử điện hạ thời niên thiếu đứng trên núi Thanh Lương cũng không dám nói thấy được hết, tối thiểu Thính Triều Đình chín lầu, hai tâng dưới mặt đất ngay cả cửa cũng không tìm được, năm đó hắn cùng Nhị tỷ hai người leo lên leo xuống gõ tường đập nền đều không thành công, Từ Kiêu mừng khi hai đứa con bận rộn trong nhà, tránh khỏi xuất phủ gây thêm phiền cho lão, thứ nữ Từ Vị Hùng am hiểu dương mưu, trưởng tử Từ Phượng Niên có rất nhiều quỷ kế, chỉ cần hai đứa này ở chung một chỗ thì thâm to nhỏ, liền khiến Đại Trụ Quốc hãi hùng khiếp vía.
Từ Phượng Niên dự định ăn cơm tối với tiểu cô nương Đông Tây cùng tiểu hòa thượng Nam Bắc, trên đường đi, hai tay liên tục vẽ tròn, bộc dịch nô tỳ trong phủ nhìn thấy chỉ cảm thấy thú vị, không thấy gì đặc biệt, nhưng ngoài miệng đều nịnh bợ Thế tử điện hạ võ công cái thế, Từ Phượng Niên nếu gặp gỡ nha hoàn tư sắc trung thượng thân thể nẩy nở, thì sẽ sờ móc mấy cái, Hồng Thự theo sau lưng, không để ý, tiểu tiểu nha hoàn nếu dám tranh đoạt tình cảm, không cẩn thận trong hầu môn gia tộc gặp phải chủ tử có tính cách hung ác, sẽ bị loạn côn đánh chết.
Hồng Thự cũng không ngốc đến mức kiêu ngạo vì được sủng ái, không muốn cũng không dám. Không dám nói lời cay nghiệt về người khác, Thế tử điện hạ nhìn thì có vẻ đa tình nhưng thật sự là người vô tình. Điểm này, đám thiếp thân tỳ nữ trong Ngô Đồng Uyển ngoại trừ Lục Nghĩ, chỉ sợ đều chưa từng phát hiện.
Nhưng việc này không có nghĩa là Hồng Thự không đem lòng yêu thích Thế tử điện hạ, ngược lại, dạng chủ tử này, mới có thể để cho Hồng Thự tâm cao khí ngạo không kém gì Thanh Điểu tình nguyện dâng hiến tấm chân tình.
Từ Phượng Niên không hiểu rõ tâm tư phức tạp của Hồng Thự, chỉ nhẹ giọng cười nói: "Bộ chiêu thức này có một trăm lẻ tám chiêu thức vô danh, là đồ tốt do tên cưỡi bò móc ra từ xỏ xỉnh nào không biết, càng luyện càng thú vị, cần thắt lưng khom Thái Cực, đi theo cửu cung, hình ý âm dương, thủ thế và khí thế đều thuần mặc cho tự nhiên, từng vòng từng vòng nhưng có đại chủ ý, cấu thành vòng tròn không có khởi đầu, tuần hoàn qua lại, muôn hình vạn trạng, rất thích hợp ôn dưỡng nội lực, chỉ tiếc không thể mô phỏng chém giết trên chiến trường. Hồng Thự, nếu ngươi thích, ta dạy cho ngươi."
Hồng Thự bước nhanh hơn, bộ ngực khủng nhất Ngô Đồng Uyển áp vào cánh tay của Thế tử điện hạ, đôi mắt mơ màng như mưa bụi mùa thu: "Cần Thế tử điện hạ nắm tay chỉ giáo nô tỳ."
Từ Phượng Niên đầu cũng không xoay người, chỉ là cầm khuỷu tay lặng lẽ húc vào cặp vú trắng như tuyết dưới lớp y phục, theo đó ngực nàng run lên, phong tình dập dờn, Thế tử điện hạ cảm nhận rõ ràng sự quyến rũ này, ngả ngớn cười nói: "Ngược lại có thể vẽ ở chỗ này của ngươi một trăm linh tám vòng tròn."
Hồng Thự quyến rũ tự nhiên, ngữ khí lại u oán: "Nô tỳ biết điện hạ chỉ nói vậy thôi."
Từ Phượng Niên cũng không phản bác, thuận miệng hỏi: "Ngươi cảm thấy Lạn Đà Sơn rốt cuộc có tứ gì?"
Hồng Thự nghiêm túc suy nghĩ, nhỏ giọng nói: "Nô tỳ cảm thấy song tu là giả, để hai giáo Bạch - Hoàng đối địch với Bắc Lương thiết ky là thật."
Từ Phượng Niên gật đầu cười nói: "Một câu nói trúng rồi. Bên Kinh thành từ lâu đã cảnh giác với các giáo phái Tây Vực Mật tông không chịu tuân theo luật lệ, chẳng qua không tìm ra lý do thích hợp để hạ thủ, nếu như có thể có thể có Hồng giáo làm nội ứng, không loại trừ khả năng coi Bắc Lương thiết ky chúng ta như một quân cờ. Còn song tu chứng đạo, ta điều tra bí lục, là tin đồn mới truyền tới mấy năm gần đây, không thể coi là thật, nhất là sau khi ta quán lễ thì càng kịch liệt, bởi vậy có thể thấy được ta là một miếng bánh thơm ngon, ngay cả Mật tông nữ Pháp Vương cũng thèm chảy dãi. Còn đối với vị đại quốc thủ chiếm cứ bàn cờ lớn nhất thiên hạ trong kinh thành kia, sáu mươi bảy miếu hiệu thuy chỉ lọt vào mắt xanh hai chữ, một cái là 'Cao, che cả bầu trời, đức che vạn vật công đức trọng đại. Một cái là 'Vỡ, ánh sáng binh nghiệp, mở cương thổ lớn nhất cho bản triều, nghĩ đến sau khi chết thiên thu vạn đại đều được thế hệ đời sau xưng là Cao Võ Hoàng đế, nghĩ đến mức gần như tẩu hỏa nhập ma rồi." Hồng Thự tái mặt nói: "Điện hạ, lời nói này nên nói nhỏ chút."