U Minh Trinh Thám

Chương 553

Bóng dáng của mấy người đang chạy trong rừng cây. Bước chân lỗ mãng mà chậm chạp, nhìn bên ngoài không hề giống với du khách đến đây du lịch hay là nhà thám hiểm.

Bước chân có chút lảo đảo, trong miệng thỉnh thoảng còn phát ra một vài tiếng rên rỉ vô hình. Từ thân ảnh lắc lư qua lại kia, tựa hồ tùy thời đều có thể ngã sấp xuống, có vẻ suy yếu đi rồi.

Một con muỗi đã bay đến gần một người, cái vòi bén nhọn đâm vào làn da, nhưng có hút bao nhiêu huyết dịch thì cũng không khiến nó no bụng. Đây đã là người thứ bảy rồi, thay đổi liên tục bảy mục tiêu nhưng lại không khiến nó nhét đầy bao tử, con muỗi này cũng bắt đầu cảm thấy có chút kỳ quặc. Gần đây không biết tại sao mục tiêu để săn thì nhiều hơn nhưng lại rất khó nhét đầy bao tử. Mỗi lần hút máu từ trên người mục tiêu đều không thể nhét đầy ao tử, cái này khiến đám muỗi bên trong rừng mưa cảm thấy rất kỳ quái.

Tựa hồ huyết dịch bên trong những con mồi này không có bao nhiêu, cho dù có thể hút được một chút thì cũng mang theo một cỗ mùi hôi kỳ quái.

Trong kiến trúc kỳ quái, một cỗ thiết bị tương đối tiến tiến nằm trong phòng thí nghiệm, trung ương là một đường rãnh cực lớn. Bên trong đường rãnh đổ đầy chất dịch màu xanh lá cây kia là một nữ nhân đang nhắm mắt phiêu phù, giống như là đang ngủ say. Mà cách đó không xa, trong một cái rãnh khác hơi nhỏ là một nữ hài tóc đen nhỏ tuổi cũng đang nằm. Vẻ mặt nữ hài lộ ra vẻ hoảng sợ, không ngừng gõ lên vách tường rãnh bằng thủy tinh, tựa hồ muốn trốn ra. Chỉ là lực lượng của nàng so với cái rãnh thủy tinh chắc chắn kia thì chả thấm vào đâu, căn bản không cách nào thoát thân ra ngoài.

- Rốt cục các ngươi muốn làm gì con gái ta?

Bella bị nhốt trong lồng giam thấp thỏm lo âu nói:

- Tại sao phải bắt mẹ con chúng ta đến nơi này, ngươi đến cùng là ai?

- Ta?

Nam nhân tướng mạo hèn mọn bỉ ổi mở miệng, lộ ra một loạt hàm răng màu vàng. Phía sau của hắn có vô số đầu xúc tu màu tím đang nhảy múa trên không trung.

- Ta muốn trở thành nam nhân của thần.

- Đại nhân, A Nhã đã trở về rồi, chúng ta chuẩn bị bắt đầu thôi.

Sau lưng hắn là một nam tử ngoại quốc có mái tóc màu vàng kim, cung kính nói bằng tiếng Trung Quốc không lưu loát.

- Tốt, ta biết rồi.

Hắn quay đầu lại liếc nhìn người ngoại quốc kia, cau mày nói.

- Gây tê kho số 1, chuẩn bị bắt đầu thí nghiệm.

Nam tử ngoại quốc thi lễ một cái, lui ra.

Không biết vì cái gì mà mỗi lần nhìn thấy người nước Đức này lại khiến hắn luôn cảm thấy rất không thoải mái. Tên người Đức này là hắn nghe theo đề nghị của A Nhã, đặc biệt mời về từ châu Âu với tư cách là trợ thủ. Có được tri thức gien tổ học nhân loại chuyên nghiệp phong phú và kinh nghiệm thí nghiệm, thái độ cũng tương đối cung kính. Vô luận là tri thức chuyên nghiệp, kinh nghiệm hay là thái độ, hắn thật sự là một trợ thủ tốt nhất. Nhưng không biết vì cái gì mà mỗi lần tên người Đức này tiếp cận mình, lại luôn mang lại một cảm giác buồn nôn. Tuy rằng theo từng phương diện mà nói, hắn cũng khá đẹp trai, nhưng lại không cách nào sinh ra bất luận hảo cảm gì với hắn.

Mặc dù tương đối không thích nam nhân này. Nhưng không thể phủ nhận đối với tương lai của hắn mà nói thì quả thực không thể thay thế. Không nói tới tri thức chuyên nghiệp của hắn, hắn quen thuộc Đức văn, Anh văn, tiếng Trung là quan trọng nhất, đối với cổ văn hắn cũng có nghiên cứu nhất định. Một bộ phận tư liệu tương đối lớn bên trong Hắc Chi Đoạn Chương đều dựa vào hắn mà phiên dịch thành tiếng Trung sau này. Lúc ấy mới có thể chính thức tiếp xúc với bí mật màu đen che dấu trong lịch sử. Bằng không mà nói thì Hắc Chi Đoạn Chương đối với tương lai cũng chỉ là một bản Thiên thư mà thôi.

Một người Đức lại có thể quen thuộc với cổ văn như vậy, cái này khiến hắn có chút cảm giác tốt, mà tổ phụ tựa hồ là một tên điên nổi danh. Lúc nghiêm túc nhìn đến đoạn cổ văn trên mặt Hắc Chi Đoạn Chương, có đôi khi sẽ bị nguyền rủa. Nếu như bị tổ phụ phát hiện tổ tôn mình cực lực phá hủy ngôn ngữ dân tộc như thế, có thể sẽ tức giận nhảy ra khỏi phần mộ lắm.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là cần một người quen thuộc toàn bộ quá trình thí nghiệm để hiệp trợ hắn. Mục đích của hắn cũng không chỉ đơn thuần là rót linh hồn A Nhã vào một thân thể mới mà hắn còn có mục tiêu của mình. Rót linh hồn vào thân thể hắn, lợi dụng thân thể người khác để tiếp tục sống trên thế giới, cái đó so với vĩnh hằng có gì khác nhau? Đây mới chính là điều hắn muốn, A Nhã bất quá chỉ là một vật thí nghiệm trên con đường thành công của hắn mà thôi.

- Thí nghiệm cái gì?

Balla đang bị nhốt bên trong lồng sắt nghe bọn hắn đối thoại, trong lòng liền cảm thấy bất an, vội vàng hỏi:

- Các ngươi rốt cục muốn làm gì? Con gái ta ở đâu?

- Yên tâm, mấy canh giờ sau con gái ngươi sẽ trở lại bên cạnh ngươi mà không bị tổn hao một sợi lông tóc nào.

Hắn nhếch môi, lộ ra hàm răng màu vàng khè, nói:

- Đương nhiên, nàng quả thực vẫn là con gái ngươi.

- Mau thả ta ra ngoài.

Thấy hắn chậm rãi đi xa, Bella chỉ có thể bắt lấy lan can một cách bất lực, lớn tiếng gào thét.

- Trả con gái lại cho ta.

- Tình huống kho số một như thế nào rồi?

Tiếp nhận văn bản tài liệu do trợ thủ đưa tới, hắn vừa đọc vừa mở miệng hỏi.

- Tình huống rất tốt, thân thể trẻ tuổi, hơn nữa lại có sức

sống, nhưng trong lúc chập choạng say vẫn có một ít sức chống cự.

Tên trợ thủ vội vàng trả lời.

Toàn thân nữ hài tóc đen trần trụi nằm trên đài thí nghiệm lạnh như băng kia. Cũng có lẽ vì lạnh mà trên vùng bụng trắng noãn kia nổi lên da gà, hai điểm đỏ tươi trước ngực cũng có chút vểnh lên trên, mê người nói không nên lời. Hai tay hai chân của nàng đều bị tách ra, cố định trên bàn thí nghiệm tứ giác kiên cố, vùng bí ẩn nhất trên thân thể nữ hài đều bạo lộ hoàn toàn ra trước mặt tất cả mọi người. Bộ dạng này đủ để bất kỳ tên nam nhân nào sôi sục huyết mạch. Chỉ là một chân của cô bé kia đã phá hủy toàn bộ hình ảnh xinh đẹp. Bắp chân nữ hài khô quắt giống như là củ cải trắng, đầy nếp gấp, tựa hồ không có bất kỳ cơ bắp nào bao bọc xương đùi, nhìn bên ngoài giống như là một khô lâu.

- Tăng liều thuốc lên, đừng đối đãi với nàng như nhân loại.

Lúc mí mắt nữ hài mở ra, Địa Tướng thấy ánh mắt của nàng này đang di động, liền mở miệng nói ra.

- Thân thể những yêu quái này so với nhân loại thì cường tráng hơn nhiều lắm.

- Vâng, ta biết rồi.

Khẽ gật đầu, quay người đi ra khỏi đài thí nghiệm.

Địa Tướng nhìn bóng lưng tên trợ thủ rời đi, lại nhìn nữ hài trần truồng đang nằm trên đài thí nghiệm một chút. Đối mặt với một thân thể mê người như vậy, bất luận tên nam tử bình thường nào cũng không thể rời mắt. Nhưng trong ánh mắt gã điên nhìn nữ hài trần truồng xinh đẹp trên đài này lại không mang theo chút hứng thú tình dục nào. Tựa hồ như không phải là một nữ hài trần truồng xinh đẹp mà là một thi thể động vật. Có thể làm được điểm này chỉ có hai loại người. Một loại là đồng tính luyến ái đối với nữ nhân căn bản không có hứng thú, loại kia thì chính là một tên khoa học điên.

Bình Luận (0)
Comment