U Minh Trinh Thám

Chương 606

- Không phải đã có đại lượng La Sát bắt đầu tấn công vào nội thành hay sao, vì sao nơi này còn có nhiều như vậy?

Chứng kiến bên dưới rừng cây thỉnh thoảng nổi lên hồng sắc quang mang, Mị không khỏi hít sâu một hơi. Mười mấy hai mươi con La Sát nàng còn chưa để trong lòng, nhưng nếu là mấy vạn con, lại đủ làm cho người ta cảm thấy thật khủng bố.

- Đây chỉ bất quá là vật hi sinh mà thôi!

Không cần kính viễn vọng, Minh Diệu cũng có thể nhìn thấy rõ toàn bộ hết thảy. Trong thế giới trắng đen của đôi mắt hắn, toàn bộ đều có thể thu vào trong ánh mắt. Quang đoàn màu xám, có thể không phải là trình độ mà La Sát bình thường có thể đạt tới.

- Nếu như tôi không đoán sai, chủ lực của La Sát quân đoàn này là đại quân do La Sát hoàn toàn thức tỉnh tạo thành!

- La Sát thức tỉnh...

Mị cau chặt chân mày, nàng đương nhiên biết Minh Diệu muốn nói đến thứ gì, thứ này nàng từng tận mắt nhìn thấy trong tiểu trấn.

- Thứ này cũng không dễ đối phó!

- Muốn nghênh ngang đi vào uống trà là chuyện không thể nào!

Minh Diệu nhún vai:

- Biện pháp duy nhất là bản thân giết ra một con đường, chờ mọi người đến đông đủ rồi nói sau!

Lại một chiếc phi cơ quân dụng lướt qua trên không trung huyết sắc, lưu lại mấy đóa màu trắng điểm xuyết chậm rãi rơi xuống. Đó là bộ dáng khi dù được mở ra, một giờ sau, đội ngũ rốt cục đã đến đông đủ. Thiên Tướng, Mị, Alie, Ada dẫn dắt theo đoàn thể Châu Âu chừng hai mươi người, một phân đội tinh anh mười hai người của thần quái hiệp hội, nhưng lại còn xuất hiện thêm một người làm Minh Diệu có chút ngoài ý muốn.

- Sao cô cũng đi theo?

Minh Diệu cau mày nhìn a Trạch.

- Tôi cũng phải hỗ trợ đi cứu Tiểu Manh!

A Trạch ngẩng cao đầu nói:

- Yên tâm đi, tôi sẽ không gây cản trở để mọi người phải cứu tôi. Nếu như tôi không kiên trì được, vậy hãy để cho tôi tự sinh tự diệt!

- Vậy được rồi, hiện tại chúng ta thật sự là không đủ nhân thủ, nhiều thêm một phần lực lượng luôn tốt hơn.

Minh Diệu gật đầu, gần đây a Trạch tận lực cố gắng cùng tiến bộ hắn cũng nhìn thấy trong mắt, mặc dù vẫn còn chút ít chưa đủ, nhưng hẳn vẫn đủ năng lực tự bảo vệ mình.

- Yên tâm yên tâm!

Thiên Tướng trong một thân quần áo màu hồng nhạt đứng một bên nói:

- Tôi sẽ chiếu cố cho nàng, dù sao cũng là đồ đệ của tôi thôi!

Minh Diệu cau mày nhìn Thiên Tướng từ trên xuống dưới. Trên đầu là mái tóc giả, còn lộ ngực cùng chân, trên thân là một chiếc áo ngắn tay hồng nhạt, trước ngực còn có một đống hộ tâm, bên dưới là chiếc quần sọt hồng nhạt lộ ra vùng đùi đầy lông rậm, trên lưng còn vây quanh một đống lá cây kỳ quái.

- Không hóa trang rời khỏi nhà anh sẽ chết sao?

Minh Diệu có chút thống khổ ôm đầu:

- Tạo hình này của anh là kiểu gì đây? Làm theo kiểu khả ái hay vượn người Tazan?

- Anh đoán đi?

Thiên Tướng cười hì hì nói:

- Thật dễ đoán, rất dễ dàng!

- Đoán không được!

Minh Diệu tức giận đáp.

- Cho anh một chút đầu mối đi.

Thiên Tướng cúi đầu, chỉ chỉ đỉnh đầu mình:

- Xem đi, anh hẳn là rất dễ dàng đoán ra được mà?

Minh Diệu nhìn kỹ theo ngón tay của Thiên Tướng, mới phát hiện Thiên Tướng đem tóc giả búi lên, sau đó còn buộc vào một thất thải hồ lô nho nhỏ.

- Thật khó cho anh...

Minh Diệu cố gắng kiềm chế xúc động muốn đấm lên mặt người kia một quyền.

- Thất thải hồ lô mà anh cũng có thể tìm được...

- Chính mình thủ công dùng thuốc màu tô thôi.

Thiên Tướng dương dương tự đắc nói:

- Làm một kẻ yêu thích cosplay chút năng lực ấy không có thì sao được?

- Đừng tiếp tục náo loạn nữa. Nghe đây, kế hoạch của chúng ta là như vậy!

Ada trải rộng bản đồ trên mặt đất:

- Chúng ta cách Địa Bảo còn có bốn cây số, giai đoạn này toàn bộ đều là rừng rậm, tràn ngập địch nhân đáng sợ. Căn cứ theo biểu hiện trên vệ tinh, phía ngoài có La Sát đã thức tỉnh tạo thành đại quân, nhân số tương đối nhiều, nhưng cũng dễ dàng đối phó nhất. Mà đến nơi này...

Ngón tay Ada xoay một vòng tròn chung quanh Địa Bảo.

- Người thủ vệ tầng trong chủ yếu đều là thiên sứ, bọn hắn mới là khó đối phó nhất. Chỉ sợ trong chúng ta cũng không có mấy người là đối thủ của bọn hắn!

- Khó đối phó nhất không phải là bọn hắn, mà là thứ trong này!

Minh Diệu chỉ vào Địa Bảo trong bản đồ nói:

- Bất kể như thế nào, đều phải nghĩ biện pháp đưa tôi vào trong, chuyện khác cứ giao cho tôi là được!

- Kế hoạch của chúng ta là như vậy, nếu như cứ giết đi vào chỉ sợ còn chưa đến được Địa Bảo cũng sẽ bị kiệt lực.

Ada gật đầu nói:

- Cho nên chúng ta suy nghĩ ra một biện pháp, chính là dùng kết giới bao vây anh lại, sau đó tôi có mang đến sáu người trong nhóm người này dùng phương pháp đặc thù của bọn họ đem anh trực tiếp xem như viên đạn pháo phóng đi vào. Nhưng phương pháp này có mấy vấn đề cần giải quyết. Một là một khi làm như vậy, như vậy cũng chỉ có một mình anh có thể tiến vào Địa Bảo. Nói cách khác chuyện còn lại anh cũng chỉ có thể tự dựa vào lực lượng của chính mình, chúng tôi cũng không còn phương pháp nào có thể giúp được anh...

- Chuyện này thì không cần lo lắng, tôi còn có Hoài Tố có thể giúp tôi.

Minh Diệu vẫy vẫy nhẫn ngọc trong tay:

- Còn có một vấn đề là gì?

- Lực lượng của chúng tôi không đủ, không thể từ nơi này trực tiếp mang anh bắn đi ra.

Ada chỉ vào địa đồ:

- Ít nhất phải đi vào vị trí này, mới có được đầy đủ khoảng cách!

- Nói cách khác nhất định phải xuyên qua lãnh địa của đại quân La Sát, đi tới chỗ giao giới của thiên sứ thủ vệ mới được.

Minh Diệu gật đầu:

- Điều này xác thực có chút phiền phức, bất quá là chuyện không phải không thể nào hoàn thành. Mặc dù La Sát đã tiến hóa có chút khó chơi, nhưng còn có khuyết điểm tiên thiên, chính là chế độ cấp bậc sâm nghiêm.

Minh Diệu suy nghĩ nói:

- Toàn bộ nam giới La Sát hoàn toàn không có tính tự chủ, hoàn toàn dựa vào nữ tính La Sát đến chỉ huy hành động. Một con nữ tính La Sát thường thường cần khống chế vài chục thậm chí là vài trăm nam giới La Sát. Cũng may nữ tính La Sát không cường tráng như nam giới La Sát, dễ dàng giết chết hơn nhiều. Cho nên chúng ta chỉ cần giết chết nữ tính La Sát, nam giới La Sát sẽ vì vậy mà lâm vào trạng thái mờ mịt!

- Vấn đề thứ ba, là nếu muốn đem anh bắn đi ra, phải cần có một khoảng thời gian để súc tích lực lượng!

Ada tiếp tục nói:

- Ở trong đoạn thời gian này, làm pháp không thể bị quấy rầy, mà người thi pháp cũng sẽ bị vây trong một loại trạng thái không thể phòng ngự. Nếu như bị công kích sẽ thất bại. Nói cách khác, ở trong đoạn thời gian đó, bọn họ tuyệt đối không thể bị thương tổn, những người còn lại phải nghiêm mật bảo vệ họ, đừng cho họ gặp phải ngoại giới gây rối!

- Vấn đề thứ tư, bởi vì cần xuyên qua rừng cây, còn phải tập trung lực lượng đem Minh Diệu bắn ra, cho nên cần đại lượng linh lực.

Ada tiếp tục nói:

- Cho nên người khác rất có thể vì dùng sức quá độ mà không còn dư thừa khí lực đánh đi ra. Dù sao chúng ta muốn đi ra, cũng phải xuyên qua lãnh địa của La Sát mới có thể đi tới được vị trí an toàn, cho nên người nào không muốn chết hay không đủ tự tin với thực lực của mình thì đừng nên tham gia tốt hơn, hiện tại nếu như rời khỏi sẽ không ai trách mọi người!

Bình Luận (0)
Comment