Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 699

…Có thứ gì cực kỳ đáng sợ đang tiến lại gần.

“Trời ơi! Này, có phải là Uỷ Ban Tinh Tỉnh không! Uỷ Ban Tinh Tỉnh xin hãy trả lời! Chúng tôi còn chưa tiến vào mô-đun! Không phải chỉ là diễn tập thôi sao?! Này!!”

Tiếng kêu gào vang lên trong trí não. Nhưng đám thanh thiếu niên đã không còn kịp quan tâm nhiều như vậy.

Bọn họ vò đầu bứt tóc, vừa khóc vừa la hét với trí não của mình, khóc lóc cầu cứu quân đội.

Cuối cùng, họ nghe thấy giọng nói của tự nhiên: “Gửi tọa độ, thành thật đứng im chờ ở đó!”

“Vâng! Vâng!”

Sau 3 giờ chiều, trên đường phố tĩnh mịch, đột nhiên vang lên một tiếng động “vù vù”, như có thứ gì đang bay đến.

“Là đội cứu viện!” Một thiếu niên Alpha nhảy dựng lên: “Có người đến cứu chúng ta!”

Tuy nhiên, chỉ mới chạy vài bước ngắn ngủi từ kệ hàng đến cửa.

Bầu trời bên ngoài cửa hàng chợt tối sầm lại.

“…Gì vậy?”

Thiếu niên Alpha không dám ra cửa, ghé vào tủ kính nhìn ra ngoài. 

Bầu trời như được tô lên bằng đủ thứ màu sắc.

Không phải là thứ sắc màu đã được thiên nhiên ưu ái ban tặng. 

Mà giống như là có người đã mang một nồi canh thịt đã để ung mười năm, sền sệt, đỏ thẫm như máu, trực tiếp tạt thẳng lên nền trời trộn lẫn với sắc xanh. Là màu xanh của đủ loại nấm mốc, nấm độc, mọc đầy bào tử, cùng những miếng thịt đầy dầu mỡ không còn nhìn ra mà hình thù ban đầu, trộn lẫn lộn vào nhau đang nuôi dưỡng một thứ tạo vật ghê tởm nào đó. 

Trong khoảnh khắc đó, trong đầu chỉ hiện lên một từ có thể miêu tả cảnh tượng kinh hoàng này: 

— Một bãi chất nôn màu sắc sặc sỡ.

“Xào xạc ——”

Như một trận mưa từ xa đến gần. Các thanh thiếu niên đứng sau tủ kính, như ma-nơ-canh cứng đờ không có sự sống. 

Trên bầu trời không hề rơi xuống một hạt mưa nào. Mà là một con quái vật khổng lồ mà họ chưa từng thấy trong đời, thứ tạo vật mà nhân loại không thể tưởng tượng nổi, đang từ từ lướt qua trên bầu trời.

Giữa những xúc tu dày đặc run rẩy mọc ra từ bụng của nó, đang từ từ mở ra một cái gì đó giống như lỗ hậu môn, không ngừng sinh ra những con côn trùng quái dị.

Đám con non này cũng có màu sắc sặc sỡ, cao bằng một người bình thường. 

Khi rơi xuống đất, liền bắt đầu điên cuồng gặm nhấm vật liệu xây dựng trên mặt đất, sau đó tiến hóa sang hình thái khác với tốc độ khó phân biệt bằng mắt thường.

Những con quái vật khổng lồ như vậy, chỉ từ một góc mà cửa kính có thể nhìn thấy, đã dày đặc từng lớp, ước chừng có mấy triệu con.

Ầm một tiếng nổ lớn. 

Là một chiếc thuyền cứu viện rơi xuống, rồi vỡ tan tành ngay đối diện cửa hàng. 

Ánh lửa bùng lên tận trời, chiếu rọi lên từng khuôn mặt đờ đẫn đằng sau cửa kính.

Những con côn trùng có nhiệm vụ gặm nhấm bề mặt hành tinh, như thủy triều đổ về phía đống lửa lớn. 

Rất nhanh, từ trong lửa đã phát ra tiếng gặm nhấm rợn người.

Các con côn trùng này giống như một loại chất lỏng dính nhớp đang từ từ lan toả, tràn ngập khắp các đường phố. 

Nơi chúng đi qua, chỉ để lại một mảnh hư vô đen kịt.

Trong khoảnh khắc nỗi đau bị gặm nhắm ập đến, các thanh niên đã nhìn thấy, trên bầu trời âm u, dường như bị rách một lỗ hổng. 

Vô số chùm tia sáng mang theo sức mạnh huỷ diệt ầm ầm rơi xuống.

Trong khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, họ mơ hồ thấy ánh sáng rực rỡ của hoa hồng bạc.

Bình Luận (0)
Comment