Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 702

Nhưng theo bước chân nhanh chóng tiếp cận, hắn phát hiện tình huống không tồi tệ như mình tưởng tượng.

Bí thư tóc bạc đang ngồi xổm bên trong vòng vây của Lang Kỵ, vẻ mặt đau khổ ôm đầu. 

Có mấy vị tướng lĩnh đang giúp chiếu đèn xung quanh, còn có người đến đỡ anh ta: “Ngài vẫn ổn chứ? Áo giáp của đại nhân Lang Kỵ là sử dụng vật liệu cứng nhất Đế quốc, va chạm dù chỉ một chút cũng có khả năng gãy xương đấy. Tốt nhất vẫn nên đi Học viện Y học kiểm tra xem sao.”

Mấy vị Lang Kỵ bên cạnh vẫn cúi đầu, cứng đờ mở miệng: “Xin lỗi.”

Diệp Tư Đình ôm đầu cười khổ: “Không sao, không sao tôi chỉ nhất thời chưa hoàn hồn. Cứ ngồi đây một chút, lát nữa sẽ ổn thôi…”

Trong bóng tối phía sau các tướng lĩnh, Bạch Lang Kỵ ôm Nero đang hôn mê, lặng lẽ nhanh chóng bước qua vòng vây.

Khứu giác của Asachar vẫn luôn nhạy bén. 

Khi họ hộ tống Bạch Lang Kỵ đến lối đi bí mật, chen chúc lên thuyền xuyên hoàng gia, hắn cuối cùng ngửi ra thứ trong túi của Diệp Tư Đình là gì.

Asachar thấp giọng hỏi: “Thuốc gây mê dạng hít?”

“Đúng vậy.” Diệp Tư Đình rũ mắt, nhìn Nero đang hôn mê trong lòng Bạch Lang Kỵ: “Ta đã cải tiến nó, là phiên bản không có tác dụng phụ, hiệu quả trong 30 phút.”

Heydrich: “Ngươi vẫn luôn mang theo bên mình.”

“Đúng vậy.”

Chủ đề đến đây kết thúc.

Là người đã chung sống nhiều năm với một bệnh nhân mắc bệnh điên khác của gia tộc Caesis, Diệp Tư Đình cũng không định giải thích lý do vì sao luôn mang theo thuốc gây mê dạng hít bên mình. Tuy nhiên, rõ ràng là, bây giờ những người khác trong khoang thuyền cũng không có tâm trạng truy hỏi.

Họ chỉ trầm mặc ngồi đó. 

Ánh mắt mỗi người, ngẩn ngơ dừng lại trên thiếu niên Hoàng đế vẫn đang nhắm nghiền hai mắt, sắc mặt tái nhợt.

Lang Kỵ phụ trách điều khiển thuyền xuyên, tuy rằng không hỏi gì cả, nhưng rõ ràng cũng bị chuyện phát sinh hôm nay ảnh hưởng nặng nè. 

Thuyền xuyên cất cánh và hạ cánh đều không được vững vàng.

Diệp Tư Đình báo thời gian hiệu lực không hề sai, nói là 30 phút thì chính là 30 phút. 

Nhưng 30 phút sau, người mà họ mong ngóng vẫn không trở lại.

Là dã thú điên cuồng mở đôi mắt đỏ.

Bệnh điên mang hình dáng Nero, cuối cùng đã lột tả hoàn toàn sự đáng sợ của lời nguyền đã âm thầm đeo bám chủ nhân của ngai vàng hoa hồng – cũng là bộ dạng mà Diệp Tư Đình từng thấy ở Eleanor và Tiên đế Carague vào giai đoạn cuối của căn bệnh bí ẩn này.

Đôi khi, “Nero” thậm chí sẽ tạm dừng nổi giận và chửi bới, bày ra bộ dạng đã hoàn toàn tỉnh táo, yêu cầu họ cởi bỏ xiềng xích, và yêu cầu được trao trả lại trí não có quyền hạn cao nhất Đế quốc.

Nhưng không ai có thể bị mắc mưu.

Bọn họ, từng người đều là được Nero đích thân lựa chọn, làm sao có thể không khắc ghi hình ảnh của thiếu niên đế vương đã đưa dan tay ra cứu vớt bản thân, đi về phía ánh sáng.

Sáng chói như mặt trời, kiêu ngạo như đoá hồng kiều diễm, không ai sánh bằng, bên trong là sự kiên định cùng với một trái tim ấm áp của một linh hồn biết xúc động 

– Dù là bất kỳ cái nào, đều không phải những thứ mà dã thú điên cuồng trước mắt có thể giả dạng được.

Bình Luận (0)
Comment