Đó là âm thanh của chế độ xử quyết sắp khởi động.
…Nhưng đúng khoảnh khắc ấy.
Hệ thống, vốn im lặng từ khi Nero đeo vòng cổ, bất ngờ cất tiếng:
【…Chỉ cần ngươi nói một câu "ta là một kẻ đại lừa đảo", bảo bảo sẽ lập tức tha thứ cho ngươi.】
【…Chỉ cần ngươi nói một câu "ta là một kẻ đại lừa đảo", bảo bảo sẽ lập tức tha thứ cho ngươi.】
【…Chỉ cần ngươi nói một câu "ta là một kẻ đại lừa đảo", bảo bảo sẽ lập tức tha thứ cho ngươi.】
【…】 Nero chỉ lạnh lùng đáp lại 【Không nói.】
Hệ thống giận đến phát cuồng: 【Oa oa oa!!! Hu hu hu!!】
Nó phát điên thì phát điên, nhưng ngay lúc móng vuốt sắc nhọn của huyết đồ chuẩn bị chạm đến Tinh Hồng, chuỗi trình tự cao cấp — kết cấu từ những đoạn mã tinh vi — bỗng dọc theo thần kinh của Nero mà kéo dài, thâm nhập vào khung máy vốn bất động.
Âm thanh vẫn luôn trầm ổn của Tinh Hồng, đột nhiên giống như đang bị kẹt mã mà lắp bắp:
“Trình tự hủy chuẩn bị — bị bị bị… bị bị bị đình chỉ.”
Tiểu hoàng đế vịn lấy ghế điều khiển dính máu loãng, đôi mắt đỏ ngầu kinh ngạc trợn tròn.
Ngay sau đó, giao diện u ám trong khoang điều khiển đột ngột sáng rực trở lại.
Cỗ khung máy khổng lồ này, vốn đáng lẽ phải bất động vì mất đi nguồn tinh thần lực, dưới ánh nhìn khó tin của Nero, lại tự động cử động đầu và tứ chi.
Rồi linh hoạt lăn lộn bật dậy khỏi mặt đất, lưu loát né tránh một đòn tấn công chí mạng của con huyết đồ trước mắt.
Trong khoang điều khiển vang lên giọng điệu lộn xộn của hệ thống: “Bất ngờ không? Chấn động không? Ngươi đem bảo bảo nhét vào khoang ngủ đông lâu như vậy, có nghĩ sẽ có ngày bảo bảo làm được thế này không? Hừ hừ, ta nói cho ngươi biết! Bảo bảo làm vậy cũng không phải để cứu ngươi đâu… Một nửa là để Tinh Hồng đại mỹ nhân không bị mấy con trùng gớm ghiếc vấy bẩn, nửa kia thì… ngươi phải ngoan ngoãn khai báo thành thật ký chủ ban đầu rốt cuộc bị ngươi giấu ở đâu rồi— Ui da”
Đòn tấn công của huyết đồ lại giáng xuống, Tinh Hồng né không kịp, vũ khí trong tay lập tức bị đánh bay.
Hệ thống tuy chiếm quyền điều khiển cơ giáp, nhưng quả thật chưa từng có kinh nghiệm thực chiến.
Vừa mất vũ khí, nó còn ôm đầu định xoay lại nhặt, liền bị mấy con huyết đồ vây công, đánh cho lăn quay, cuống cuồng chạy loạn khắp bề mặt tinh cầu khai thác mỏ W441.
Chạy được mấy trăm mét, nó còn không quên ngoái lại, túm lấy cơ giáp Bạch Lang, vác lên vai, rồi rảo chân dài bỏ chạy hết tốc lực.
Bạch Lang Kỵ: “?”