Chương 1008: Đại Sư
Lúc này.
Một lão giả mặc đồ đen chậm rãi đi đến, tất cả nhóm thủ vệ đều cung kính hành lễ.
"Phó điện chủ, sao có nhiều người đến như vậy? Nơi này cũng không phải chỗ để tham quan?"
Lão giả mặc đồ đen bất mãn nói.
"Tô đại sư, bọn họ đến để giải mã cổ văn bên trên trận bàn Thái Cổ."
Phó điện chủ thản nhiên nói.
Vị Tô đại sư này là đại sư cổ văn nổi tiếng gần xa, vốn là nhân viên phụ trách giải mã cổ văn.
"Là vị này?"
Lão giả mặc đồ đen "Tô đại sư" nhìn Diệp trưởng lão.
"Đúng."
Ánh mắt Phó điện chủ nhìn về phía La Thiên.
Vẻ mặt Tô đại sư sững sờ, chợt cười ha hả: "Ha ha ha, Phó điện chủ thật là biết nói đùa, tiểu tử này nếu có thể giải mã ra một chữ, đó chính là kỳ tích."
Phó điện chủ nghe xong lời này, sắc mặt lạnh nhạt trầm xuống.
La Thiên thế nhưng đã giải mã toàn bộ cổ văn, cao nhân như thế bị Tô đại sư chửi bới như vậy, ông nhịn không được.
"Tô đại sư, kính xin thu hồi câu nói vừa rồi."
Phó điện chủ trầm giọng nói.
"Ồ?"
Tô đại sư cảm thấy ngoài ý muốn, chính mình là cao nhân do điện chủ mời đến giải mã cổ văn, trước đây Phó điện chủ cũng không dám nói chuyện với chính mình như vậy.
"Phó điện chủ chớ có bị tiểu thí hài này lừa gạt."
Tô đại sư cười lạnh nói, đi tới chỗ mấy vị Trận Pháp Sư, đưa tay đoạt lấy mấy trang giấy kia, khinh thường tùy ý dò xét.
Phó điện chủ và mấy vị Trận Pháp Sư đều hơi tức giận.
Vị Tô đại sư này ỷ vào mình có thể giải mã cổ văn, lại do điện chủ tự mình mời đến, những này qua hung hăng càn quấy cuồng vọng không để ai vào mắt.
Hơn nữa, Tô đại sư còn "không làm việc đàng hoàng", thường xuyên đi làm một ngày, đi ra ngoài chơi mấy ngày.
Nếu không, trình độ phá giải trận bàn Thái Cổ trận ít nhất có thể đạt tới sáu mươi phần trăm!
"Cái này..."
Tô đại sư vốn là ôm ý nghĩ vạch trần La Thiên, tùy ý đánh giá vài lần.
Sau một khắc, gã đã bị nội dung trên giấy hấp dẫn, mặt lộ vẻ kinh hãi, rất nhanh xem hết năm cả trang giấy!
"Không có khả năng? Ngươi..."
Tô đại sư quay người khiếp sợ nhìn chăm chú La Thiên.
Nhìn thấy Tô đại sư biểu lộ như thế, trong lòng Phó điện chủ và bốn vị Trận Pháp Sư cảm thấy thoải mái, đồng thời cũng xác nhận tính thật giả của nội dung giải mã.
"La đại sư, ngươi quả nhiên là thâm tàng bất lộ, làm cho chúng ta phải giật mình. Ta sẽ xin điện chủ cấp cho ngươi thân phận khách quý bậc nhất."
Phó điện chủ cười nói.
.
Phó điện chủ, Diệp trưởng lão và La Thiên cùng nhau rời khỏi cung điện.
Tô đại sư và Yến Minh Hiên thì mất hồn mất vía sững sờ nguyên tại chỗ.
Yến Minh Hiên cực kỳ không cam lòng.
Đây rõ ràng là cơ hội cho y biểu hiện, lại bị La Thiên nghiền áp hoàn toàn.
Bản thân mình là Đạo sư Trung cấp, người của mười đại gia tộc Siêu cấp, thế mà bị một Đạo sư Sơ cấp đến từ Phá Toái Chi Hoàn hạ thấp!
Yến Minh Hiên nuốt không trôi cục tức này!
Về phần Tô đại sư thì càng phẫn nộ không thôi.
Gã đã ở chỗ này công tác ba tháng, đột nhiên việc mình cần làm bị người khác làm, mà gã còn bị Phó điện chủ và Trận Pháp Sư nhìn bằng ánh mắt không tốt.
Người khởi xướng tất cả việc này cũng không phải nhân vật cấp Đại Sư gì, mà là một người tuổi còn trẻ.
Vả lại toàn bộ nội dung La Thiên giải mã, chính bản thân mình đã xem qua cũng tìm không ra bất kỳ sai sót, lỗ thủng nào.
"Chức vụ này là của ta, sao ngươi có thể tìm người ngoài nhúng tay vào?"
Tô đại sư chỉ có thể tìm được lý do này để phản bác.
"Bởi vì ngươi vô năng lại tự đại!"
Phó điện chủ không chút khách khí, ông đã nhẫn nhịn Tô đại sư đủ rồi!
"Nếu ngươi không phục thì có thể đi tìm điện chủ, xem ngài có nguyện ý giúp ngươi hay không."
Phó điện chủ vứt lại một câu, sau đó sai người mời Tô đại sư ra ngoài, dù sao cổ văn đã được giải mã, cũng không cần gã nữa.
...
Trong đại điện đãi khách.
Phó điện chủ phái người đi mời điện chủ.
Ông ở lại chiêu đãi ba người Diệp trưởng lão, La Thiên và Yến Minh Hiên.
"La đại sư, ngươi tuổi còn trẻ, làm thế nào biết được những cổ văn này? Tô đại sư nổi tiếng xa gần nói đó là trận bàn do Tiên Tộc thời kỳ Thái Cổ để lại, cần một năm mới có thể giải mã."
Phó điện chủ cảm thấy hiếu kỳ, hỏi một câu.
Mà ngay cả Yến Minh Hiên trước đó cũng nói cần tối thiểu hai tháng mới được, lại cũng không phải giải mã hoàn chỉnh.
Mà tốc độ La Thiên giải mã quả nhiên là kỳ tích!
"Vừa vặn nhận biết loại cổ văn này thôi, không dám nhận đại sư."
Bị Phó điện chủ Võ Thị Linh Điện gọi đại sư, La Thiên có chút ngượng ngùng.
"Coi như là như vậy, cũng có thể được cho là đại sư."
Phó điện chủ cười nói.
Từ xưa đến nay, giữa vũ trụ không biết xuất hiện bao nhiêu văn minh.
Thời đại Man Hoang là thời đại thần bí xa xưa nhất, có vô số truyền thuyết Thần Ma, cũng lưu lại vô số bí bảo huyền mê.
Tiên Tộc ở thời đại Man Hoang là một trong cường tộc cường thịnh nhất!
Có thể hiểu cổ văn Tiên Tộc, hơn nữa hiểu thấu đáo đến tình trạng tùy ý giải mã, hoàn toàn chính xác có thể xưng là đại sư.
Lúc này một gã thị vệ đi tới, quỳ xuống nói: "Phó điện chủ, điện chủ đang bế quan."
"La đại sư, chỉ có thể làm phiền các ngươi mấy ngày rồi, điện chủ đang bế quan, không cách nào làm thủ tục." Phó điện chủ nói.
"Nhưng ta còn có việc."
La Thiên không muốn chờ, vả lại cũng không ai biết điện chủ rốt cuộc muốn bế quan bao lâu.
"Nếu như La đại sư tin tưởng Võ Thị Linh Điện có thể yên tâm rời đi, chờ điện chủ xuất quan làm xong thủ tục, ta sẽ phái người đưa lệnh bài khách quý bậc nhất qua cho ngươi."
Phó điện chủ đề nghị.
"Vậy làm phiền rồi."
La Thiên gật đầu.
Uy tính của Võ Thị Linh Điện vẫn đáng tin tưởng.
"Cáo từ Diệp trưởng lão."
La Thiên ôm quyền cúi đầu.
Diệp trưởng lão trước đó hỗ trợ giải quyết vụ phiền toái của Cung Ngọc Lâm, tuy là tiện tay mà thôi, nhưng La Thiên nhớ kỹ.
Lại liếc nhìn Yến Minh Hiên, La Thiên rời khỏi đại điện, nhanh chóng trở lại Vô Cực Thánh Viện.