Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 111 - Chương 111: Toàn Thắng

Chương 111: Toàn thắng Chương 111: Toàn thắng

- Nhiên Huyết thuật!

Bên trên Diễn Võ trường, tiếng quát giống như sấm sét kia vang vọng ở trên đất bằng, làm cho thân thể của Chu Thần chấn động, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, không có cách nào tin tưởng được.

Vù vù sưu!

Trên người La Thiên có một cỗ huyết khí bành trướng bốc lên, khí thế tăng vọt.

- Trời ơi..i….ii… Ta đang mơ hay sao?

- Không ngờ La Thiên cũng đã luyện thành Nhiên Huyết thuật!

Người đang xem cuộc chiến ở bên ngoài đều trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt rất là đặc sắc.

Trận chiến này.

Quả nhiên là biến đổi bất ngờ.

Chu Thần thông qua Nhiên Huyết thuật đã thay đổi hoàn cảnh xấu, sắp lật ngược được tình thế.

Nào có thể đoán được.

Vào thời khắc mấu chốt, La Thiên cũng phát động ra cùng một loại bí thuật với đối thủ.

Nhiên Huyết thuật đấu với Nhiên Huyết thuật!

Ở bên trên Diễn Võ trường, trên người Chu Thần và La Thiên đều có một tầng huyết khí lượn lờ, khí thế cuồng bạo.

So sánh qua.

Ánh sáng huyết khí trên người La Thiên còn hơn đối thủ của hắn vài phần.

Thiên Tinh Kiếm Pháp! Vân Du bộ!

La Thiên chuyển từ thủ sang công, tay chém ra từng đạo kiếm quang tràn ngập huyết quang, sức chiến đấu tăng lên trên phạm vi lớn.

- Không! Tại sao uy lực Nhiên Huyết thuật của tiểu tử này lại mạnh như thế chứ?

Vẻ mặt Chu Thần trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau.

Người đang xem cuộc chiến cho rằng, Chu Thần thi triển bí thuật đã lâu, đã bất lực, cho nên mới bị Nhiên Huyết thuật của La Thiên áp chế.

Nhưng Chu Thần tu luyện thuật này cho nên lại có thể cảm giác được uy lực chênh lệch giữa bí thuật của hai người bọn họ khá là rõ ràng.

Phốc sưu sưu!

Rất nhanh trên người Chu Thần đã có vài đạo vết máu, có vẻ chật vật không chịu nổi.

- Rất tốt!

Đám người Trần Hạo Phi, Mục Vũ Yến không khỏi hò hét hô to.

La Thiên thi triển Nhiên Huyết thuật sau cùng, mang tới kinh ngạc và vui mừng cho người ủng hộ hắn.

- Kẻ này, thật sự là sâu không lường được...

Trái tim của Tạ Lâm chấn động.

Từ Tông Vụ điện đến Đấu Linh tháp, rồi đến đại chiến đại lão Hoàng kim giờ phút này, hắn lại một lần nữa đánh giá thấp bản thân La Thiên.

- Tiểu tử này! Không ngờ lại che giấu sâu như vậy!

Vẻ mặt của Liễu Tử Yên như phủ băng, hàm răng cắn chặt, phẫn hận và lại có chút không cam lòng.

Nhìn thế cục, Chu Thần đã sắp thất bại tới nơi rồi.

- Còn có một cơ hội chuyển mình nữa.

Thất hoàng tử Lý Diệu tỉnh táo nói.

- Cùng là Nhiên Huyết thuật, người có tu vi cao có thể duy trì liên tục lâu hơn. Chu Thần có tu vi Khai mạch cửu trọng đỉnh phong, nội tình thâm hậu hơn La Thiên này.

- Đúng thế!

Ánh mắt Liễu Tử Yên sáng ngời.

Chu Thần thi triển Nhiên Huyết thuật trước không có nghĩa là hắn tiến vào thời kỳ suy yếu sớm hơn so với La Thiên.

Thời gian duy trì liên tục của bí thuật còn phải xem tu vi và nội tình của bản thân người thi triển bí thuật.

Theo lý thuyết mà nói.

Tu vi Khai mạch cửu trọng đỉnh phong so với Khai mạch thất trọng có thể kéo dài được thời gian dài hơn một nửa.

Chu Thần cũng hiểu rõ đạo lý này.

Hắn cắn răng gắt gao chống đỡ, hoàn toàn không công kích mà toàn lực phòng thủ thế công của La Thiên.

Tất cả chỉ vì một chữ, kéo dài thời gian!

Thế cục bây giờ không phải là so xem ai thắng trước.

Mà là so sánh xem ai rơi vào trạng thái suy yếu trước, ai sẽ thất bại trước.

- Muốn so tiêu hao với ta sao?

Khóe miệng La Thiên nhếch lên, nở nụ cười đùa cợt.

Hắn tu luyện Quy Nguyên chân công, chân khí hùng hậu vô cùng, nội tình không có quá nhiều chênh lệch so với đối phương.

Huống chi, Nhiên Huyết thuật của hắn lại đc Thiên Thư cải thiện và tăng lên, uy lực tăng lên ba tầng, tác dụng phụ cũng hạ thấp đi ba thành, có thể kéo dài hơn đc đối phương.

Sau gần mười hơi thở.

Sắc mặt Chu Thần trắng bệch, cánh tay cầm đao phát run, rất nhỏ, khó có thể thấy được.

Hắn đã sắp đạt đến cực hạn rồi!

Trái lại, La Thiên thì sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, ý chí chiến đấu sục sôi.

- Chấm dứt thôi.

Trong mắt La Thiên hiện lên vẻ lạnh lẽo, kéo dài đến bây giờ cũng đã là lúc nên thu võng rồi.

Vân Du bộ!

La Thiên giống như một làn khói nhẹ, lăng không nhảy tới đỉnh đầu của Chu Thần.

Thiên Tinh tứ thức, Tinh Lạc Vân Tán!

Ánh mắt của La Thiên lạnh lùng mà nghiêm nghị, vung tay chém ra từng đạo kiếm quang sáng chói lóng lánh, khí thế cuồn cuộn, giống như là từng đám mây, trùng kích xuống phía dưới liên miên không dứt.

- Cái này... Không!

Hai mắt Chu Thần nheo lại, uy thế đáng sợ của một kiếm kia khiến cho hắn có một loại cảm giác nhỏ bé như đang đối mặt với tinh không mênh mông.

- Không tốt!

Thất hoàng tử ở bên ngoài lập tức biến sắc.

Đinh đinh đinh! Phốc phốc sưu!

Một mảnh kiếm quang rộng rãi to lớn bao phủ kín Chu Thần, không có lấy một kẽ hở, không có cách nào trốn tránh đc, khó có thể chống cự.

- Kiếm chiêu thật là mạnh mẽ!

Cả đám học viên Hoàng kim bên ngoài, bao gồm cả hai vị đại lão như Nhạc Tĩnh và Tạ Lâm đều kinh hãi không thôi.

Hai người tự nghĩ, dù bọn họ có đang ở trạng thái đỉnh phong thì cũng chưa chắc đã chính diện chống lại chiêu này.

Không đến nửa hơi thở sau.

Đao pháp điên cuồng và mạnh mẽ của Chu Thần bị nghiền ép, cánh tay, trước ngực đều có vết thương.

Phụt!

Chu Thần đột nhiên phun ra một ngụm máu, cơ thể lảo đảo một cái, đứng không vững nữa.

- Bí thuật chấm dứt! Rơi vào trạng thái suy yếu...

Sắc mặt của Thất hoàng tử và Liễu Tử Yên cùng thay đổi.

- Chính là cơ hội này.

La Thiên thúc giục Hàn lực của Thần mạch, một luồng kiếm khí lạnh lẽo tối tăm, không rõ ràng xen lẫn ở bên trong thế công to lớn rót vào bộ vị đan điền của Chu Thần.

Cùng lúc đó, một tiếng leng keng vang lên.

Phong Tuyết kiếm của La Thiên đã đón đỡ được đao của Chu Thần.

SƯU...U...U xùy!

Một đạo kiếm quang sáng chói lạnh lẽo đâm thẳng vào cổ họng của Chu Thần.

- Dừng tay!

Ở bên ngoài Diễn Võ trường, Thất hoàng tử Lý Diệu hét lớn một tiếng, tản mát ra một cỗ uy áp khổng lồ thuộc về Linh Hải cảnh.

SƯU...U...U!

Phong Tuyết kiếm của La Thiên lơ lửng ở trước cổ họng của Chu Thần nửa tấc, sau đó hắn thu tay lại.

- La Thiên thắng!

Trên đỉnh Vọng Nhật phong, tất cả mọi người chấn động.

Rất nhiều học viên Bạch ngân, Hoàng kim ngây ngốc, mất một lúc mới phản ứng lại được.

Đại lão khu Hoàng kim cao cao tại thượng lại bị người mới trong khu Hoàng kim như La Thiên lật đổ.

Bịch!

Vẻ mặt của Chu Thần trắng bệch như tờ giấy, lại phun ra một búng máu, tay bụm lấy phần bụng, ngã xuống mặt đất.

- Mau đi xem một chút!

Đám người Thất hoàng tử và Liễu Tử Yên vội vã chạy tới, kiểm tra thương thế của Chu Thần.

- Không xong! Căn cơ của hắn đã bị hao tổn!

Sau khi chân khí của Thất hoàng tử tiến vào trong cơ thể của Chu Thần, sắc mặt của hắn đại biến.

Căn cơ bị hao tổn?

Nghe vậy, các đệ tử ở gần đó đều biến sắc.

- Đan điền và võ mạch bị công kích và Hàn lực bên ngoài ăn mòn, đã phải chịu tổn thương vĩnh viễn.

Liễu Tử Yên cũng đưa ra kết luận.

- La Thiên! Không ngờ ngươi lại hạ thủ độc ác như vậy với đồng môn…

Trong mắt Thất hoàng tử Lý Diệu bắn ra vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị, toả ra một cỗ uy thế bá đạo của hoàng gia.

Sưu sưu oanh!

Một cỗ uy áp thuộc về Linh Hải cảnh xông thẳng tới chỗ của La Thiên, bốn phía lập tức cát bay đá chạy.

Một ít người đứng xem ở ngoài lập tức cảm thấy thể xác và tinh thần kinh hãi, cảm nhận được một cỗ áp lực làm cho bọn họ hít thở không thông.

- Ha ha! Nếu như La mỗ không thu tay lại thì hắn đã chết. Thất hoàng tử, nếu như không có chứng cứ thì cũng không nên vu hãm người tốt như vậy.

La Thiên điềm tĩnh nói, hắn đã sớm có phương pháp đối phó với đám người này.

Trong lúc giao phong, Chu Thần đã từng cố gắng phế bỏ tu vi và căn cơ của hắn mấy lần.

La Thiên há có thể nhịn nhục, vì vậy hắn mới lập ra một kế hoạch.

Trận chiến vừa rồi, hắn không có bất kỳ một hành động nào chứng tỏ mình muốn phế tu vi của Chu Thần.

Trái lại chỉ có một chút Hàn lực trong kiếm khí ảnh hưởng tới đan điền và võ mạch của Chu Thần, đây là chuyện rất là bình thường.

Nhưng điều trùng hợp chính là.

Chu Thần thi triển Nhiên Huyết thuật quá độ dẫn đến khí huyết thiếu hụt, nguyên khí đại thương, không hề có lực chống cự đối với những lực lượng bên ngoài này, từ đó làm cho căn cơ của hắn ta bị thương.

- Chứng cứ sao? Căn cơ của Chu Thần bị hao tổn, tu vi lùi lại, suốt đời khó có thể tiến thêm được một bước. Cái này còn chưa đủ nữa hay sao?

Hai mắt Thất hoàng tử đỏ lên, trong mắt có sát cơ ẩn hiện.

Vừa rồi, trải qua kiểm tra hắn đã phát hiện ra, thương thế bên ngoài mà Chu Thần phải nhận không quá chí mạng, không có dấu vết bị người ta cố ý phế bỏ tu vi.

Sở dĩ căn cơ bị hao tổn, có lẽ có quan hệ với việc thi triển Nhiên Huyết thuật quá độ, tạo thành thiếu hụt và suy yếu cực độ.

- La Thiên! Còn không quỳ xuống, theo ta đi tới Chấp Pháp Đường?

Thất hoàng tử Lý Diệu đi từng bước tới gần, có một cỗ bá đạo khiến cho người khác không dám hoài nghi từ trên người hắn tỏa ra.

Hắn không quan tâm tới chứng cứ, trước tiên cứ trực tiếp bắt La Thiên lại là được, dựa vào thân phận siêu nhiên học viên Diệu Nhật và Hoàng tử của hắn, hắn có đủ loại phương pháp trị tội La Thiên.

Đối mặt với một màn này.

Các đệ tử trên đỉnh Vọng Nhật phong không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay cho La Thiên.

- Ha ha! Lý Diệu! Ngươi có chức vụ ở Chấp Pháp Đường từ lúc nào vậy?

Một tiếng cười lớn sáng sủa truyền đến.

Sau một khắc mọi người đã nhìn thấy một vị nam tử gầy gò mặc áo bào tím của học viên Diệu Nhật chậm rãi đi tới.

- Học viên Diệu Nhật!

Các đệ tử trên đỉnh Vọng Nhật phong thầm giật mình trong lòng.

Học viên Diệu Nhật là chiêu bài của Trục Nhật Thánh phủ, dù cho ở thời điểm nào, số lượng cũng chưa từng vượt qua được một bàn tay.

Mà giờ khắc này lại đồng thời có hai vị học viên Diệu Nhật xuất hiện ở trên đỉnh núi.

- Kim học trưởng?

Tạ Lâm có chút kinh hãi, sao La Thiên lại quan biết một vị học trưởng Diệu Nhật như thế cơ chứ?

- Kim Phàm! Việc này ngươi không cần quản.

Lý Diệu nhíu mày.

Kim Phàm này chính là người lâu năm nhất trong các học viên Diệu Nhật.

Hơn nữa, người này xuất thân từ một trong bảy đại thế gia Vũ đạo của Thương Vân quốc, tuyệt đối không phải là hạng người bình thường.

- Cái gì mà không quản với có quản chứ? Lần này Kim mỗ tới đây chỉ đơn thuần là trợ uy cho La hiền đệ, không nghĩ tới ta lại tới chậm nửa bước.

Kim Phàm học trưởng cười khà khà nói.

Ý của hắn rất rõ ràng, đó là Thất hoàng tử ngươi có thể trợ uy cho thuộc hạ, chẳng lẽ Kim Phàm ta không thể trợ trận cho La Thiên hay sao?

Trên thực tế, Kim Phàm đã đến từ trước đó rồi. Cũng đã nhìn thấy La Thiên thi triển ra Nhiên Huyết thuật, lại dùng thức thứ tư Tinh Lạc Vân Tán mạnh mẽ đánh bại đại lão khu Hoàng kim.

Lúc đó đám người ở đây đang xem cuộc chiến, tập trung tinh thần cao độ, đang rung động cho nên mới không phát hiện ra có một vị học viên Diệu Nhật xuất hiện.

Mãi tới khi Thất hoàng tử làm khó dễ La Thiên thì Kim Phàm mới đứng ra.

Vốn Kim Phàm cũng không muốn đắc tội với Thất hoàng tử, nhưng hắn thiếu La Thiên một cái nhân tình, lại thêm La Thiên có tư chất tiềm lực kinh diễm như thế, cho nên hắn mới dứt khoát xuất hiện.

- Được! Nếu như hai bên chúng ta đều tới là để trợ trận, việc này cứ giao cho Chấp Pháp Đường sắp xếp đi.

Thất hoàng tử nhìn Kim Phàm một cái thật sâu, trầm giọng nói.

Hai bên đều là học viên Diệu Nhật, ngăn được lẫn nhau, cho nên hắn cũng dứt khoát không nhúng tay vào chuyện này nữa.

- Không thành vấn đề.

Kim Phàm bình thản cười cười, hắn làm được tới một bước này đã là được rồi, không cần thiết phải đắc tội với Lý Diệu tới chết.

Không bao lâu sau, vài tên Chấp sự của Chấp Pháp Đường dẫn theo một vị Y sư già cả đi đến hiện trường.

Hiện trường chiến đấu còn chưa bị phá hỏng.

Chu Thần nằm ở trên mặt đất, sống dở chết dở, sắc mặt xám như tro tàn.

- Căn cơ bị hao tổn nghiêm trọng. Nguyên nhân chủ yếu là do tiêu hao khi sử dụng bí thuật, lại thêm ngoại lực xâm lấn trong lúc chiến đấu.

Rất nhanh vị Y sư già cả kia đã đưa ra kết luận.

Có kết luận này, ít nhất La Thiên không cần chịu trách nhiệm chính nữa.

Bởi vì, nếu như Chu Thần không dùng bí thuật quá mức, dẫn đến thiếu hụt, cơ thể suy yếu thì tự nhiên sẽ phát động cơ chế chống cự, những ngoại lực kia sẽ không thể nào làm ảnh hưởng tới căn cơ của hắn được nữa.

Huống chi, trong lúc chiến đấu Chu Thần cũng không phải nhận tổn thương quá nghiêm trọng. Ở giây phút cuối cùng La Thiên cũng đã dừng kiếm, không cố gắng đả thương nhược điểm của người khác.

- Ta không tin! Nhất định là La Thiên cố ý...

Liễu Tử Yên cắn chặt hàm răng.

Trước khi giao thủ, nàng đã từng nhắc nhở Chu Thần nên phế bỏ La Thiên, kết quả lại là hoàn toàn trái ngược với dự tính của nàng.

- Tiểu tử này!

Vẻ mặt của Thất hoàng tử có chút âm u, ánh mắt híp lại, toả ra khí tức nguy hiểm.

Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng hết lần này tới lần khác lại không tìm được đầu mối và chứng cứ.

- Làm phiền Kim học trưởng rồi.

La Thiên nở nụ cười, lên tiếng chào hỏi Kim Phàm.

Lúc này hắn đã gần như phế bỏ được Chu Thần, chuyện này ít nhiều cũng có chút mạo hiểm.

Vốn hắn đang định mô phỏng tình huống căn cơ bị tổn thương của Lâm Đông Phong.

Thế nhưng sau khi Chu Thần thi triển ra Nhiên Huyết thuật, hắn mới làm ra kế hoạch này. Trong lúc Nhiên Huyết thuật ngạnh kháng với nhau, hắn sẽ do tiêu hao với đối phương, làm cho Chu Thần bị tiêu hao nghiêm trọng, gia tăng xác xuất thành công.

- La Thiên, chúc mừng ngươi đã trở thành đại lão mới của khu Hoàng kim.

Kim Phàm cười nói.

Hắn không khỏi dùng ánh mắt hoàn toàn mới dò xét La Thiên.

Hai lần gặp mặt, thiếu niên này đều mang đến biểu hiện làm cho người ta kinh diễm và rung động.

- La Thiên? Đại lão khu Hoàng kim!

Trên đỉnh Vọng Nhật phong, cả đám đệ tử ngẩn ngơ, trong lòng giật mình.

Trận chiến này La Thiên đã cường thế đánh bại Chu Thần, thậm chí còn nửa phế bỏ hắn, trở thành một trong các đại lão khu Hoàng kim mới, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Bình Luận (0)
Comment