Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 119 - Chương 119: Tề Gia Hoảng Sợ!

Chương 119: Tề gia hoảng sợ! Chương 119: Tề gia hoảng sợ!

Oanh!

Trong một tiếng nổ vang, lão tổ Linh Hải cảnh của Đỗ gia, một đời đại lão trong Thanh Xương thành cứ như vậy mà vẫn lạc.

Ở bên trong Đỗ phủ.

Những thành viên Đỗ gia đang xem cuộc chiến kia, vẻ mặt của từng người một đều ngây ngốc, tràn ngập vẻ kinh hãi và sợ hãi.

- Lão tổ thua rồi!

- Gia chủ cũng đã chết, chạy mau…

Đám người chung quanh trở nên khủng hoảng, phân tán ra bốn phía mà chạy.

Phanh...!

La Thiên tra Phong Tuyết kiếm vào bao, khi hít thở có chút dồn dập, bản thân hắn cũng đã tiêu hao không nhỏ.

Quá trình chém giết lão tổ Đỗ gia nhìn như rất là nhanh, kì thực lại không dễ dàng giống như ở trong tưởng tượng của mọi người.

Trước khi tới đây La Thiên đã để cho Tào Dương thu thập tin tức ở Võ thị, biết được vị lão tổ này tuổi già khí suy, tạm thời có khả năng có bệnh kín trên người, là loại Linh Hải cảnh yếu nhược nhất.

Nhằm vào loại tình huống này cho nên trước đó La Thiên đã có chuẩn bị chu toàn, thậm chí còn từng để Thiên Thư hỗ trợ suy diễn phương án tác chiến.

Mà bước quan trọng nhất chính là.

Dùng lĩnh vực hàn vụ của Thần mạch hợp với Thiên tinh tứ thức Tinh La Kỳ Bố, vây khốn lão tổ Đỗ gia, làm cho trạng thái của hắn giảm xuống, dẫn phát bệnh kín trong cơ thể. Làm cho chiến lực của đối phương giảm mạnh.

Dưới loại tình huống này, một khi thức thứ sáu mạnh mẽ tuyệt đối bạo phát thì nhất định có thể chém giết được đối phương.

Nếu như lão tổ Đỗ gia còn đang ở thời kì cường thịnh, khí huyết mạnh mẽ thì chiến lực sẽ còn mạnh hơn nữa, lực chống cự đối với Hàn lực của Thần mạch cũng sẽ càng mạnh hơn nữa.

Như vậy, kế hoạch này rất khó để giết được hắn.

- Đi!

La Thiên hóa thành một đạo khói nhẹ, dưới sự yểm hộ của bóng đêm nhẹ nhàng rút khỏi Đỗ phủ.

Một lát sau.

Một người Võ giả trung niên từ một nơi hẻo lánh nhảy ra, cẩn thận nhìn về phía phương hướng La Thiên rời đi.

- Có lẽ cần phải đi rồi, xuất hiện đi!

Võ giả trung niên này có mấy phần tương tự với gia chủ Đỗ Hồng, giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ vui mừng.

Xoạt sưu sưu!

Lại có một gã thiếu niên mặc áo bào xanh và vài tên Võ giả đi theo sát phía sau hắn chạy ra ngoài.

- Phụ thân! Lão tổ và gia chủ chết rồi, lẽ ra Đỗ gia này phải thuộc về chúng ta, người phải tiếp nhận nó chứ?

Thiếu niên mặc áo bào xanh hưng phấn nói.

Võ giả trung niên kia tên là Đỗ Sơn, là tộc đệ của gia chủ Đỗ Hồng.

- Tiếp nhận cái rắm!

Đỗ Sơn nổi giận mắng lớn.

- Không có Linh Hải cảnh tọa trấn, cao thủ tổn thất hơn phân nửa, Đỗ gia có gia nghiệp to như vậy, nhất định sẽ trở thành miếng bánh ngon, bị các gia tộc khác trong Thanh Xương thành thôn tính và xơi tái.

Đúng như lời La Thiên nói với Đỗ lão tổ.

Nếu như ngươi nhúng tay, chuyện Đỗ gia diệt vong chỉ trong sớm chiều mà thôi.

Lúc lão tổ Đỗ gia đuổi giết La Thiên thì đã định trước kết cục Đỗ gia sẽ bị diệt vong.

Không có võ lực mạnh mẽ tọa trấn thì sẽ không thủ được gia nghiệp khổng lồ của Đỗ gia a.

- Tìm được rồi!

Mấy người trung niên kia lục lọi ở trên người gia chủ Đỗ Hồng và lão tổ, phân biệt lấy ra một chuỗi chìa khoá.

- Nhanh đi mật khố của gia tộc.

Võ giả trung niên dẫn theo mấy người đi thẳng đến chỗ sâu của Đỗ phủ.

Giờ phút này trong toàn bộ Đỗ phủ đã có người chạy trốn, có người vơ vét đánh cướp, rất là hỗn loạn.

Mấy người phụ tử Đỗ Sơn là có thực lực mạnh nhất, rất nhanh đã đi tới chỗ mật khố của gia tộc.

- Giết chết toàn bộ!

Sắc mặt Đỗ Sơn có chút ngoan độc, dùng võ lực Khai mạch bát trọng dẫn theo vài tên Võ giả giết sạch toàn bộ một ít tộc nhân ở gần mật khố của gia tộc.

Rồi sau đó mấy người phụ tử Đỗ Sơn dùng tốc độ cực nhanh, vơ vét vật phẩm quý trọng ở bên trong mật khố.

Không bao lâu sau, một ít vật phẩm quý trọng đã bị cuốn thành mấy cái bao lớn.

- Mau rời khỏi Thanh Xương thành.

Đỗ Sơn dùng giọng gấp gáp.

Sưu! Sưu! Sưu!

Trước khi thế lực chính thức trong Thanh Xương thành đến, mấy người Đỗ Sơn lặng lẽ chạy đi thông qua một cửa hông ở trong Đỗ phủ.

Lúc đêm khuya.

Hai phụ tử Đỗ Sơn và bốn gã Võ giả lặng lẽ trốn khỏi Thanh Xương thành.

- Động thủ!

Vẻ mặt phụ tử Đỗ Sơn trở nên tàn khốc, đột nhiên xuất thủ với mấy tên Võ giả đi theo mình, mưa máu và tiếng kêu thảm thiết giao nhau.

Không quá mười hơi thở sau.

- Đỗ Sơn, chúng ta luôn trung thành và tận tâm với ngươi, không ngờ ngươi lại...

Gã Võ giả cuối cùng nở nụ cười thảm, nói một tiếng rồi ngã xuống đất bỏ mình.

Phù phù!

Phụ tử Đỗ Sơn thở hổn hển, nhìn nhau cười, rất là hưng phấn.

Vơ vét một đống tài vật quý giá ở trong mật khố của Đỗ gia, phụ tử Đỗ gia có thể đi tới một nơi nhỏ khác để thành lập một tiểu thế gia.

- Ha ha, thật sự là đặc sắc!

Một tiếng vỗ tay tiếng truyền đến, từ trong bóng tối có một gã thiếu niên da vàng đi ra ngoài.

Chính là La Thiên đã cải trang thành sát thủ.

- Ngươi...

Thân thể phụ tử Đỗ Sơn run lên, tim như muốn rơi ra ngoài.

Tên sát thủ giống như ác ma này đã tàn sát một mảng lớn cao thủ của Đỗ gia, thậm chí ngay cả lão tổ Linh Hải cảnh cũng phải chết ở trong tay của hắn.

Bịch! Bịch!

Phụ tử Đỗ Sơn quỳ xuống mặt đất, nói:

- Đại nhân tha mạng! Chúng ta cũng không có quan hệ quá thân với nhất mạch của Đỗ Hồng...

La Thiên lạnh nhạt nói:

- Giao tài vật ra, ta sẽ tha cho các ngươi một con ngựa.

- Vâng vâng!

Đỗ Sơn đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, ném mấy cái bao lớn về phía La Thiên.

Linh thức La Thiên quét qua đống lớn tài vật kia.

Một ít kim phiếu châu báu đều bị hắn ném ra ngoài.

Ánh mắt của hắn rất cao, hắn chỉ lấy tài nguyên tu luyện trong giới Võ đạo, tạm thời ít nhất là thứ có tác dụng đối với tu luyện của Khai mạch lục trọng trở lên.

Không bao lâu sau La Thiên đã chọn ra mấy bình linh đan, hai kiện Bảo khí, vài gốc linh chi nhân sâm có tuổi đời hai trăm ba trăm năm, bao gồm cả mấy chục bản bí tịch, mấy trăm Linh Nguyên tệ nữa.

Ở bên trong mấy bình Linh Đan này có mấy viên Luyện Khí đan thượng phẩm, có tác dụng với việc tu luyện của La Thiên.

Hai kiện Bảo khí kia đều là đao kiếm hạ phẩm, phẩm chất rất bình thường.

Những bí tịch kia, phần lớn là Phàm cấp trung phẩm, thượng phẩm, Linh cấp cũng có hai môn.

Trong lòng phụ tử Đỗ Sơn như đang nhỏ máu, toàn bộ quá trình đều phải cười làm lành, so với khóc còn khó coi hơn nhiều.

- Được rồi, đáng tiếc không có đạo cụ trữ vật không gian a.

La Thiên vẫn chưa thỏa mãn, hắn ném toàn bộ những vật phẩm này vào bên trong một cái bao khác.

Đạo cụ trữ vật không gian hắn chỉ thấy một lần ở trên người của Nhạc Phó Phủ chủ, đối phương từng đột nhiên lấy ra một viên Tục Mệnh Đan đền bù tổn thất cho La Thiên.

- Về phần hai người các ngươi.

Ánh mắt La Thiên có chút lạnh lẽo nhìn về phía hai phụ tử Đỗ Sơn.

- Đại nhân tha mạng! Chúng ta đã giao ra tài vật rồi...

Đỗ Sơn phụ tử run giọng nói.

BA~ BA~!

La Thiên cách không đánh ra hai chưởng, chưởng lực vô hình làm cho võ mạch và khí mạch của hai người vỡ nát.

- Nể mặt khổ lao cho nên ta giữ lại cho các ngươi một mạng, từ nay về sau sống một cuộc sống bình thường đi thôi.

La Thiên lạnh nhạt nói.

Vù vù Xoạt!

Tàn ảnh lóe lên, thân thể La Thiên dung nhập vào trong bóng đêm rồi biến mất không thấy đâu nữa.

Phụ tử Đỗ Sơn nhìn nhau cười khổ, vừa có chút cảm giác không cam lòng, cũng có chút may mắn.

Số tài vật còn lại, một ít tài nguyên Võ Đạo cấp thấp cũng đã đủ để giúp bọn hắn thoải mái sống hết quãng thời gian còn lại rồi.

...

Hai ngày sau.

Tin tức Đỗ gia Thanh Xương thành bị xoá tên trong vòng một đêm truyền khắp trong các thành của Lăng Vân quận.

Toàn bộ Thanh Xương thành chấn động, gió nổi mây phun, các đại gia tộc nhao nhao tranh đoạt sản nghiệp còn lại của Đỗ gia.

Đối với tên sát thủ đã xuất thủ diệt từ Đỗ gia, không ít thế lực đều cảm thấy có chút hứng thú.

Theo tin tức tới từ Võ thị.

Hung thủ là một gã sát thủ da vàng tự xưng là được La Thiên thuê.

Nghĩ tới việc Đỗ gia đã từng treo giải thưởng truy sát La Thiên, thậm chí còn thuê sát thủ ở trong chợ đêm, rất nhiều thế lực và Võ giả không khỏi có chút hả hê khi nhìn thấy thảm cảnh của Đỗ gia.

Đương nhiên cũng có người phân tích ra, có khả năng tên sát thủ da vàng kia chính là La Thiên.

Nhưng mà không có chứng cứ, loại phân tích này cũng chỉ là uổng phí mà thôi.

La Thiên là học viên Hoàng kim Trục Nhật Thánh phủ, tuyệt đỉnh thiên tài hàng đầu của Nhân bảng, cho nên cũng sẽ không có người nào vô duyên vô cớ chính thức đi đắc tội với hắn.

Nếu như hung thủ thật sự là La Thiên.

Hắn có được thực lực kinh khủng có thể diệt trừ Đỗ gia, như vậy lại càng không có ai dám trêu chọc vào hắn nữa.

Lăng Vân quận.

Ở một trong tứ đại gia tộc, phủ đệ Tề gia.

Trong Nghị sự điện.

- Gia chủ! Ở trên đó chính là tin tức manh mối liên quan tới tên hung thủ diệt trừ Đỗ gia.

Một gã quản gia khom người nói.

- Hung thủ, rất có khả năng chính là La Thiên!

Một gã trung niên khôi ngô cao lớn nhíu mày, ngồi ở bên trên chủ vị im lặng không nói gì.

Hắn chính là gia chủ Tề Tường Vân.

Chuyện Đỗ gia diệt vong làm cho Tề gia chấn động, kiêng kỵ không thôi.

Lúc trước trong chuyện thuê sát thủ cũng có một phần của Tề gia.

Nguyên nhân là La Thiên đã từng phế một cánh tay của thiếu chủ Tề Hồng bọn hắn trong khảo hạch Võ phủ.

- Báo gia chủ! La Thiên đã đến Lăng Vân quận rồi.

Lại một tên nam tử áo đen nhẹ nhàng nhảy vào bên trong Nghị sự điện.

Cái gì!

Trong Nghị sự điện, sắc mặt của gia chủ và vài tên tộc lão đều có chút chấn động.

Đỗ gia Thanh Xương thành vừa mới bị diệt thì La Thiên đã xuất hiện ở Lăng Vân quận, nào có chuyện trùng hợp như vậy chứ?

- Chẳng lẽ kẻ này có ý định xuất thủ với Tề gia ta sao?

Cả Nghị sự điện trở nên xôn xao, không ít người có vẻ kinh hoảng.

Dù sao, Đỗ gia là bị người ta giết thẳng vào trong, tiêu diệt gia chủ và lão tổ Linh Hải cảnh a.

- Yên lặng!

Trên người gia chủ Tề Tường Vân toả ra một cỗ uy thế nửa bước Linh Hải, toàn trường lập tức yên tĩnh lại.

- Cho dù La Thiên kia có chiến lực Linh Hải cảnh thì cũng không có gì là uy hiếp đối với Tề gia ta cả.

Tề Tường Vân ngạo nghễ nói.

Lấy tư cách là một trong tứ đại gia tộc của Quận thành.

Nội tình của Tề gia rất là thâm hậu, Linh Hải cảnh không chỉ có một vị, cũng không giống như Đỗ gia, chỉ có một vị Linh Hải cảnh tuổi già lực cùng a.

- Hừ! Đó cũng chỉ là trước mắt tạm thời chưa có uy hiếp mà thôi.

Một đạo thanh âm chất phác truyền đến, từ bên ngoài đại điện có một lão giả năm mươi tuổi, có bộ râu cá trê đi vào trong điện.

- Đại trưởng lão!

Đám người gia chủ Tề Tường Vân nhao nhao đứng dậy hành lễ, trên mặt hiện lên vẻ cung kính.

- Đại trưởng lão, đối với chuyện của La Thiên ngài có ý kiến gì không?

Gia chủ Tề Tường Vân khiêm tốn nói.

- Ngươi tự mình qua đó chịu nhận lỗi với La Thiên, đồng thời còn mang theo hậu lễ tới đưa cho hắn.

Đại trưởng lão nói.

- Cái này...

Vẻ mặt của đám người gia chủ Tề Tường Vân trở nên kinh dị.

Coi như bọn hắn kiêng kỵ La Thiên tới mấy cũng không cần khúm núm như thế a?

- Hừ! Tin tức của các ngươi quá chậm!

Vẻ mặt của Đại trưởng lão trở nên giận dữ.

- Một vị hảo hữu của lão phu là đạo sư trong Trục Nhật Thánh phủ. Theo tin tức mà hắn truyền đến, La Thiên kia có giao tình vô cùng tốt với Trưởng công chúa, ngay cả Trấn Viễn Hầu cũng bị làm khó trong tay hắn. Trưởng lão Chấp pháp Thánh Phủ muốn trừng trị hắn, kết quả lại bị quốc quân triệt tiêu chức vụ.

Hít!

Cả đám cao tầng Tề gia hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Theo tin tức mà bọn hắn biết, La Thiên đã trở đại lão khu Hoàng kim, giết vào ba mươi thứ hạng đầu trên Nhân bảng đã là thiên tài cực kỳ nguy hiểm rồi.

Cũng không nghĩ tới La Thiên còn có năng lực và bối cảnh lớn như vậy.

- Những chuyện, đều là thật sao?

Gia chủ Tề Tường Vân như vẫn chưa hoàn hồn lại, miệng còn hỏi một câu.

Bất kể là Định Viễn Hầu hay là Trưởng lão Chấp pháp của Thánh Phủ với Tề gia mà nói, đều là đại nhân vật không thể phạm vào.

- Coi như tất cả những tin tức này chỉ là tin đồn thất thiệt. Như vậy đạo sư Lâm Đông Phong của La Thiên đã được trị hết vết thương cũ, chiến lực đã khôi phục lại như cũ, có thể nghiền ép Trưởng lão Thánh Phủ bình thường.

Đại trưởng lão cười lạnh nói.

Lâm Đông Phong!

Các cao tầng trợn to mắt, không rét mà run.

Bọn hắn tới tuổi này cho nên cũng biết được tới uy danh năm đó của Lâm Đông Phong.

Trưởng lão Thánh Phủ bình thường có chiến lực Linh Hải cảnh lục thất trọng, bất kỳ một vị nào đến đây cũng có thể tuỳ ý tiêu diệt được Tề gia.

- Đại trưởng lão, ta hiểu, ta sẽ lập tức đi tìm La Thiên để nhận lỗi.

Gia chủ Tề Tường Vân hít sâu một hơi rồi nói.

Lúc này lưng của hắn bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm.

Lúc trước bởi vì chuyện Tề Hồng bị phế một tay mà Tề gia và Đỗ gia đã liên thủ với nhau, từng phái ra cao thủ xuất thủ với La Thiên ở ngoài thành.

Hiện nay chuyện này đã trở thành sai lầm lớn, thậm chí còn mang đến nguy cơ diệt tộc cho Tề gia.

Lăng Vân quận, bên trong một khách điếm.

La Thiên khôi phục lại tướng mạo vốn có.

Hai ngày này hắn đang sửa lại chiến lợi phẩm có được từ chỗ Đỗ gia.

Hai kiện Bảo khí, những bí tịch võ học và vài gốc dược liệu hai trăm ba trăm năm tuổi kia hắn đều bán cho chợ đêm, nhận được hơn một nghìn Linh Nguyên tệ.

Đương nhiên, những bí tịch võ học kia, bao gồm cả hai môn vũ kỹ Linh cấp đã bị La Thiên ghi nhớ, ghi chép vào trong thiên thư, có công dụng giúp hắn hoàn thiện công pháp vũ kỹ.

Rời khỏi khách điếm.

La Thiên đi thẳng đến Trần gia Lăng Vân quận.

Hôm nay là sinh nhật gia gia của Trần Hạo Phi, hắn đã nói với đối phương sẽ đi chúc mừng, dâng lên một phần lễ mọn.

Sau khi hoàn thành chuyện này.

Hắn sẽ lên đường đi tới Vương đô Thương Vân quốc.

- Về phần Tề gia Quận thành kia, chờ ta trở thành học viên Diệu Nhật, ta sẽ tới tìm các ngươi để thanh toán nợ nần.

Trong lòng La Thiên thầm hừ lạnh nói.

La Thiên vừa rời khỏi khách điếm một chút thì...

Gia chủ Tề Tường Vân của Tề gia đi thẳng đến khách điếm, thế nhưng không ngờ người đã đi mất.

- Cái gì! La Thiên kia đã trả phòng đi rồi sao?

Sắc mặt Tề Tường Vân trắng bệch, trong lòng cực kỳ lo lắng.

Một khi bỏ qua cơ hội lần này, lần sau La Thiên trở về, chỉ sợ sẽ mang đến nguy cơ diệt tộc cho Tề gia a.

Bình Luận (0)
Comment