Trong khoảnh khắc, ba đại Khai mạch cửu trọng toàn lực xuất thủ, phát động vây giết với với La Thiên.
Kim Đào đao!
Đại đao Bảo khí trong tay Đỗ Hồng chém ra một mảnh sóng đao giống như vẩy cá, khí thế lẫm liệt, chiến lực có thể so sánh với đại lão khu Hoàng kim.
- Chịu chết đi!
Hai lão giả khác đều là trưởng lão của Đỗ gia, cả hai cùng cách không đánh ra quyền kình và chưởng lực nổ đùng đoàng, đánh úp về phía sườn của La Thiên.
Dưới thế cục bực này.
Coi như là nửa bước Linh Hải thì cũng có thể rơi vào hoàn cảnh xấu.
Vân Du bộ!
Thân thể của La Thiên lóe lên, người giống như một làn khói nhẹ, phóng khoáng đi lại ở giữa ánh đao, quyền kình, chưởng lực của ba người.
Phanh phanh! Phốc sưu!
Thế công của ba đại Khai mạch cửu trọng lần lượt thất bại.
Một chút ánh đao khí kình gần như dán sát vào người La Thiên, chỉ kém chút xíu là có thể thành công diệt sát được hắn.
Cảnh này nhìn qua cực kỳ nguy hiểm.
Vẻ bình tĩnh của La Thiên có một loại khoan thai, coi rẻ tất cả.
- Đây là thân pháp gì vậy?
Sắc mặt ba người Đỗ Hồng đại biến, thân pháp vũ kỹ của đối phương đã đạt tới một cấp độ mà bọn họ không có cách nào tưởng tượng được, nhanh chóng nghiền ép ba người.
Ngay sau đó...
Vù vù Xoạt!
Thân thể La Thiên biến mất như là mây khói, tàn ảnh vừa mới lóe lên đã đi tới trước người của một vị gia lão.
Phanh!
Chưởng ảnh màu vàng óng ánh lóe lên, trong không khí có cảm giác đè nén nặng nề khó hiểu.
- A!
Tên gia lão kia kêu thảm một tiếng, bị chưởng lực hùng hồn bá đạo đánh nát lục phủ ngũ tạng, tử vong tại chỗ.
Vừa mới đối mặt thì vị gia lão Khai mạch cửu trọng đỉnh phong này đã trực tiếp bị giết chết.
- Chạy mau! Người này không phải là người mà chúng ta có thể ngăn được đâu.
Đỗ Hồng và một gã gia lão khác kinh hãi, chia nhau ra chạy trốn.
Phanh!
La Thiên lại đuổi theo bọn họ giống như bóng với hình, cách không đánh ra một đạo chưởng lực óng ánh vàng rực, giết chết một vị gia lão khác.
- Chỉ còn lại ngươi.
Sắc mặt La Thiên lãnh đạm, nhanh nhanh chóng tới gần Đỗ Hồng.
- Lão tổ! Cứu ta…
Khuôn mặt của Đỗ Hồng tràn ngập vẻ sợ hãi, chạy về một chỗ ở nào đó.
Chết!
La Thiên thi triển Quy Nguyên chân khí, đang muốn đánh chết gia chủ Đỗ Hồng thì…
- Dừng tay!
Một đạo thanh âm già nua và tức giận từ bên trong chỗ ở phía trước truyền đến.
Sau một khắc.
Nương theo uy áp của Linh Hải cảnh, một gã lão giả râu tóc bạc trắng bay vọt đến.
- Lão tổ!
Trong lòng Đỗ Hồng cuồng hỉ, chỉ cần tới gần một chút nữa là hắn có thể giữ được tính mạng rồi.
Hừ!
La Thiên cười lạnh một tiếng, bàn tay cách không đánh ra chưởng ảnh óng ánh màu vàng, bên trong chưởng ảnh có hàn khí lạnh lẽo âm u tỏa ra.
- Ngăn cản cho ta!
Đỗ Hồng dốc cạn vốn liếng, thi triển ra chân khí trong toàn thân, lại đưa đại đao Bảo khí che ở trước người mình.
Phanh! Keng!
Đỗ Hồng bị chưởng lực mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, bảo đao rơi xuống dưới đất.
Phụt!
Đỗ Hồng phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng.
Cùng lúc đó, lão giả râu tóc bạc trắng kia đã đi đến trước người hắn:
- Ngươi không sao chứ?
Trên mặt Đỗ Hồng hiện lên vẻ vui mừng, hắn liều mạng trọng thương, cuối cùng cũng đã giữ được một mạng.
Đột nhiên, thân thể của hắn chấn động, một cỗ hàn lực tối tăm lạnh lẽo xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của hắn.
- Không…
Toàn thân Đỗ Hồng cứng đờ, sắc mặt xanh đen, bên ngoài thân thể của hắn có một tầng sương lạnh hiển hiện, sau đó hắn hấp hối ngã xuống dưới mặt đất.
Khóe miệng La Thiên nở nụ cười đùa cợt.
Theo tu vi tăng lên cùng với trị liệu cho Vân Tú quận chúa, Hàn lực Thần mạch của hắn đã trở nên cực kỳ đáng sợ.
Ở dưới Linh Hải cảnh, nếu như bị Hàn lực ăn mòn, bóp chết sinh cơ thì khó có thể hóa giải được.
- Ngươi là ai? Không ngờ lại dám giết gia chủ của Đỗ gia ta.
Sắc mặt lão giả lông tóc bạc trắng kia có chút âm trầm.
Hắn kiểm tra cơ thể của Đỗ Hồng mới phát hiện ra lục phủ ngũ tạng của đối phương bị đông cứng như khối băng, bên trên có vô số vết rạn lan tràn ra chung quanh, không thể cứu vãn được nữa.
- Lão gia hỏa! Ta chỉ giết người nhất mạch của Đỗ Hồng. Nếu như ngươi nhúng tay vào chuyện này thì chuyện Đỗ gia diệt vong chỉ trong sớm chiều mà thôi.
La Thiên dùng giọng khàn khàn nói.
Dứt lời.
Hắn hóa thành một làn khói nhẹ, đi ra ngoài Đỗ phủ.
Vừa rồi trong lúc chiến đấu La Thiên đã diệt trừ không sai biệt lắm nhân vật quan trọng thuộc nhất mạch của Đỗ Hồng, vì vậy cũng có thể coi như nhiệm vụ đã hoàn thành.
- Lớn mật! Chỉ là Khai mạch bát trọng mà lại dám phát ngôn bừa bãi uy hiếp lão phu như vậy.
Lão giả râu tóc bạc trắng kia tức giận, trên người có một cỗ chân khí như sóng to gió lớn tràn ngập, quanh quẩn, thân thể nhanh như chớp đuổi theo La Thiên.
- Không nghe lời ta khuyên thì đừng có trách Đỗ gia bị xoá tên ở trong Thanh Xương thành này.
Ánh mắt La Thiên trở nên lạnh lẽo, trực tiếp dừng lại.
Linh thức của hắn đã bao phủ lão giả kia, quả nhiên là Linh Hải cảnh yếu đuối, đã bắt đầu thoái hóa, trên người còn có mấy chỗ bệnh kín.
Vù vù oanh!
Lão giả râu tóc bạc trắng kia đánh ra một chưởng, chưởng lực giống như sóng lớn vỗ bờ đánh về phía La Thiên.
Trong chốc lát, một cỗ uy thế của Linh Hải cảnh áp bách đến, làm cho khí huyết toàn thân La Thiên hơi chậm lại.
Coi như là Linh Hải cảnh già nua thì cũng có chiến lực mạnh mẽ, có thể áp đảo Khai mạch cửu trọng trở lên.
Thiên Tinh tam thức, Thất Tinh Liên Châu!
La Thiên ánh mắt mãnh liệt, Phong Tuyết kiếm đầu độ ra khỏi vỏ, vung chém ra một mảnh to lớn chói mắt Tinh Thần Kiếm quang, bện thành liên miên không dứt Thất Tinh võng kiếm.
Đối mặt với Linh Hải cảnh, Quy Nguyên chân khí của La Thiên được thúc giục đến mức tận cùng, Hàn lực của Thần mạch gần như được toàn lực bạo phát.
Oành! Sưu sưu sưu!
Chưởng lực mà lão giả kia đánh ra vốn đang đè nén võng kiếm của La Thiên, rồi sau đó vô số kiếm khí lạnh lẽo nổ tung, cũng hóa giải được công kích của hắn.
- Dị lực võ mạch! Chiến lực gần đạt tới Linh Hải cảnh!
Sắc mặt lão giả kia khẽ biến.
Thiên Tinh tứ thức, Tinh Lạc Vân Tán!
La Thiên lăng không nhảy dựng lên, vung tay đánh ra nhiều đóa kiếm quang to lớn chói mắt, giống như sao băng ở trên trời, đánh về phía lão giả râu tóc bạc trắng kia liên miên không dứt.
Oanh oanh! Phanh phanh!
Lông mi của lão giả kia nhảy dựng lên, hai tay liên miên vỗ ra, hóa giải kiếm quang đánh về phía hắn, đồng thời lúc này ở quanh thân hắn cũng xuất hiện từng cái hố cháy xém, có khói đen bốc lên.
- Cuối cùng vẫn là Linh Hải cảnh a!
Trong lòng La Thiên thầm than, thế công như thế to lớn đủ để đánh chết Đấu Linh đứt một cánh tay ở tầng sáu Đấu Linh tháp rồi.
Lão giả râu tóc bạc trắng này lại rất bình tĩnh, không bị tổn thương một chút nào.
Đương nhiên, La Thiên cũng đã đạt tới mục đích, làm cho lão giả kia phải rơi vào trạng thái phòng thủ bị động trong giây lát.
Vù vù Xoạt!
La Thiên đến gần lão giả râu tóc bạc trắng kia, quanh thân có một vòng hàn vụ lạnh lẽo tối tăm bốc lên, làm cho tốc độ thân thể của đối phương đột nhiên chậm lại.
Hả?
Thân thể của lão giả kia lập tức lạnh cứng, một cỗ Hàn lực bá đạo lạnh lẽo xâm nhập vào trong cơ thể của hắn, làm hắn thầm nghĩ không ổn.
Thiên Tinh ngũ thức, Tinh La Kỳ Bố!
Ánh mắt của La Thiên thâm sâu như biển, khí thế to lớn của kiếm pháp biến đổi, tuân theo một loại huyền diệu của nhật nguyệt tinh thần, phác thảo ra từng đạo kiếm quang lóng lánh không ngừng biến ảo, tô điểm ở các nơi quanh thân thể lão giả râu tóc bạc trắng kia.
- Kiếm pháp này, còn có hàn vụ…
Thân thể lão giả râu tóc bạc trắng kia chấn động, hắn đã cảm nhận được một tia nguy cơ.
Thức thứ năm của Thiên Tinh kiếm pháp tương đối đặc biệt, cho dù uy lực không phải là quá mạnh, thế nhưng lại chú ý tới việc bố trí và vây khốn người khác.
Phốc xuy sưu!
Lão giả râu tóc bạc trắng kia như đang ở trong bàn cờ trên tinh không vậy, từng đạo kiếm ảnh biến ảo bất định hạn chế và phong tỏa hành động của hắn.
Đồng thời nó lại còn liên tục cuốn lấy hắn.
Kiếm chiêu Tinh La Kỳ Bố của La Thiên còn có hàn vụ của Thần mạch gia trì, hai thứ này quả thực là tuyệt phối, làm cho hắn như hổ thêm cánh.
- Phá cho ta!
Lão giả râu tóc bạc trắng kia kinh sợ rống lên một tiếng, bộc phát ra công kích cuồng bạo của Linh Hải cảnh.
Nhưng mà, tốc độ thân thể của hắn bị giảm sút, công kích lập tức bị tầng tầng lớp lớp kiếm quang ở chung quanh hóa giải.
Mỗi một lần ra chiêu giống như là đánh cờ vậy, hắn liên tục bị La Thiên tính toán và ngăn chặn.
- Làm sao có thể chứ?
- Không ngờ tiểu tử kia lại có thể áp chế được lão tổ.
Một ít Võ giả Đỗ gia ở gần đó kinh hãi không thôi.
Tuy rằng lão tổ Đỗ gia đã già, chiến lực chưa bằng bảy thành lúc toàn thịnh, thế nhưng cũng là cấp độ Linh Hải cảnh a.
Các Võ giả chung quanh muốn giúp hắn thế nhưng lại không tới gần được.
Chiến đấu giữa La Thiên và lão giả râu tóc bạc trắng kia nghiễm nhiên là chiến đấu của cấp độ Linh Hải cảnh, tăng thêm hàn vụ của võ mạch và tính đặc thù của Tinh La Kỳ Bố cho nên một khi các Võ giả phổ thông tới gần thì không khác gì là chịu chết cả.
- Lão thất phu, trong mười hơi thở, ngươi sẽ thua!
La Thiên tự tin nói.
- Không có khả năng...
Lão giả râu tóc bạc trắng kia giận tím mặt.
Thế cục trước mắt, hắn chỉ bị La Thiên hạn chế, ở trong hoàn cảnh xấu mà thôi.
Một khi tìm được cơ hội, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu lâu năm của hắn, chưa chắc đã không thể lật được bàn cờ.
Hơn nữa.
Chỉ cần kéo dài được thời gian uống cạn nửa chung trà thì hắn có thể đợi được đến lúc các thế lực chính thức trong Thanh Xương thành cứu viện.
Đến lúc đó, La Thiên có chạy đằng trời.
- Ha ha.
La Thiên nở một nụ cười nghiền ngẫm.
Mấy hơi thở sau.
Sắc mặt của lão giả râu tóc bạc trắng đại biến, sương lạnh bên ngoài thân lại đậm thêm một chút, tốc độ và thế công của hắn lại lần nữa chậm đi một chút nữa.
Hàn lực ở trong hàn vụ tối tăm kia không ngừng ăn mòn đến cơ thể của hắn, làm ảnh hưởng tới tốc độ lưu thông của khí huyết và chân khí.
Trạng thái của lão giả râu tóc bạc trắng này đang không ngừng giảm xuống.
Hắn không giống Đấu Linh trong Đấu Linh tháp, chỉ phải chịu ảnh hưởng rất nhỏ từ lĩnh vực sương mù lạnh lẽo.
Trái lại, thân thể già nua, máu thịt suy yếu đã bị hàn vụ của Thần mạch làm ảnh hưởng rất lớn, còn làm liên lụy đến bệnh kín trong cơ thể của hắn nữa.
HƯU...U...U! Sưu sưu!
Lúc này, thỉnh thoảng có một hai đạo kiếm quang lạnh như băng rơi vào trên người hắn, để lại một vết máu, Hàn lực lại ăn mòn tiến thêm một bước.
- Không tốt!
Sắc mặt lão giả râu tóc bạc trắng trắng bệch, tuy rằng hắn vẫn có thể thi triển ra chân khí hộ thể, thế nhưng vừa muốn chống lại sương mù lạnh lẽo, lại muốn đỡ kiếm của đối phương công kích, chuyện này hắn không làm được nữa rồi.
Bảy tám hơi thở sau.
Phụt!
Thân thể của hắn nhoáng một cái, phun ra một búng máu.
Hàn lực trong cơ thể của hắn bạo phát, tác động tới vết thương cũ trước kia, làm cho chiến lực của hắn giảm mạnh ba thành.
- Tiểu bối! Mau dừng tay…
Vẻ mặt lão giả râu tóc bạc trắng hoảng sợ, vội vã lên tiếng.
- Đỗ gia ta chịu thua! Xin nhận trừng phạt của các hạ!
Lão giả râu tóc bạc trắng đã rơi vào tuyệt cảnh.
- Ta đã cho ngươi cơ hội rồi!
Thanh âm lạnh như băng của La Thiên vang lên, khi lão giả râu tóc bạc trắng này đuổi giết mình, hắn đã phán quyết tử hình cho đối phương.
Thiên Tinh lục thức, Tinh Hỏa Liệu Nguyên!
Phong Tuyết kiếm trong tay La Thiên run lên, toàn bộ kiếm quang cùng với hàn vụ tối tăm chung quanh hội tụ ở một chỗ.
Vù vù oanh!
Một mảnh kiếm quang to lớn giống như đốm lửa lan tràn ra, nương theo hàn vụ cuồn cuộn lại giống như từng đầu cự long, gào thét dữ tợn xông tới, trong nháy mắt đã xẹt qua trên người lão giả kia.
- A!
Lão giả râu tóc bạc trắng kia kêu thảm một tiếng, bị một kiếm xuyên thủng bụng, Hàn lực ngưng kết trong cơ thể hắn lập tức bị phát tiết bạo phát.
Oanh!
Cơ thể của cao thủ Linh Hải cảnh Danh chấn một thành nổ tung, vụn băng bay tán loạn ra tứ phía.