Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 117 - Chương 117: Ta Là Sát Thủ La Thiên Thuê!

Chương 117: Ta là sát thủ La Thiên thuê! Chương 117: Ta là sát thủ La Thiên thuê!

- Từ Đại Sư, thân thể của ngươi không thoải mái sao?

Lâm Đông Phong phát hiện ra sắc mặt của Đan Sư mặc áo bào hồng có chút không đúng.

- Các ngươi đi đi!

Từ Đại Sư cố nén cảm giác không thoải mái, tức giận, trực tiếp đuổi người.

Bảy viên Bích Linh đan này đều là Linh Đan nhị tinh, tương ứng với Linh Hải cảnh, tăng thêm hiệu quả kỳ diệu cải thiện căn cốt của nó làm cho giá trị của nó hơn xa Linh Đan cùng giai.

Nhưng mà, trong đám này có hai viên phẩm chất tốt nhất lại bị La Thiên chọn lấy!

Còn có một viên trong đó còn gần tới nhị tinh trung phẩm.

Tính ra, hai viên Bích Linh đan mà La Thiên chọn lựa cũng có giá trị gần bằng ba viên.

- Cáo từ!

La Thiên cười ha hả, lại ném cho Lâm Đông Phong một ánh mắt, sau đó nhanh chóng rời khỏi Thảo Mộc Phường.

Hai người vừa rời khỏi nơi này thì...

- Không đúng!

Lông mi của Từ Đại Sư nhảy lên, lập tức nghĩ tới một tình tiết khác.

Lúc La Thiên chọn đan chỉ nhìn được vài lần, chọn trúng hai viên Bích Linh đan có phẩm chất tốt nhất ở trong thời gian cực ngắn.

Đổi lại là hắn thì cũng phải đánh giá một lát, trải qua ngửi, đụng cẩn thận thì mới có thể làm được điểm này.

So sánh hai người với nhau, cao thấp đã được xác lập!

Là trùng hợp hay sao?

Từ Đại Sư không tin.

Bởi vì lúc La Thiên chọn lựa đan dược thì lại rất quyết đoán và tự tin.

Chẳng lẽ nó tiểu tử kia là cao thủ tinh thông Đan đạo dược lý hay sao?

Nếu như phán đoán của hắn đúng thì học thức Đan đạo của La Thiên ít nhất cũng mạnh mẽ hơn vài lần so với hắn.

Vừa vặn, gần đây Từ Đại Sư có một vấn đề nan giải ở trên chuyện luyện đan, cần tìm người nghiên cứu và thảo luận một chút.

- Nhanh! Đi mời thiếu niên vừa rồi... Không, là Đại Sư!

Từ Đại Sư phân phó Học đồ đang đứng ở phía dưới.

Thế nhưng, tốc độ của hai người La Thiên quá nhanh, đã sớm biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

...

Rời khỏi Thảo Mộc Phường.

Tâm tư Lâm Đông Phong chuyển đổi, rất nhanh hắn đã hiểu rõ nguyên do trong chuyện này.

- Tiểu tử tốt! Xem ra sau này muốn đưa thứ như vậy cho ngươi thì ngươi cũng chướng mắt.

Lâm Đông Phong không khỏi buồn cười nói.

Đồng thời.

Hắn lại nhắc nhở La Thiên một câu:

- Bích Linh đan là Linh Đan nhị tinh, tương ứng với Linh Hải cảnh. Coi như là ngươi tu luyện Quy Nguyên quyết thì tối thiểu cũng phải đợi tới nửa bước Linh Hải cảnh thì mới thích hợp để phục dụng loại đan dược này.

- Đệ tử đã hiểu.

La Thiên cười nói.

Linh Đan nhị tinh này đối với Khai Mạch cảnh, dược lực quá là khổng lồ.

Nếu như tùy tiện phục dụng, không nói đến việc có thể thừa nhận được dược lực hay không, coi như là có thể thì cũng là đốt cháy giai đoạn đối với quá trình tu luyện, sẽ làm cho căn cơ bất ổn.

Đương nhiên, Lâm Đông Phong không biết, La Thiên có Thần mạch, tu luyện Quy Nguyên chân công đã đạt tới Địa cấp trung phẩm, có thể phục dụng trước một ít.

Kế hoạch của La Thiên là, hai viên Bích Linh đan này hắn sẽ bán một viên, để lại một viên tự mình dùng.

Bởi vì.

Tác dụng cải thiện căn cốt của Bích Linh đan làm cho giá trị của nó vượt xa Linh Đan đồng cấp. Vừa vặn bản thân La Thiên đã tắm qua Bích Linh huyết, đạt tới hiệu quả hoàn mỹ, vì vậy cuxg không cần tác dụng này làm gì cả.

Sau khi cáo từ đạo sư.

La Thiên trở về Vọng Nhật phong.

Lần này hắn lại đi tới khu Thanh đồng một chuyến.

Đi thẳng tới khu đại lão Thanh Đồng, cũng chính là chỗ ở của Tào Dương.

- La học trưởng mau mời vào.

Vẻ mặt Tào Dương cung kính mời La Thiên đi vào bên trong, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.

La Thiên hỏi:

- Chuyện lần trước ta bảo ngươi nghe ngóng đã có kết quả hay chưa?

- Đã hỏi thăm rõ ràng, đây là tình huống của Đỗ gia trong Thanh Xương thành.

Tay Tào Dương lấy ra hồ sơ.

- Được.

La Thiên kiểm tra hồ sơ, phía trên có nói tới đủ loại nhân vật và sự kiện liên quan tới Đỗ gia.

Trong này, cái tên gia chủ Đỗ Hồng của Đỗ gia cũng được xếp vào trong đó.

Đằng sau cái tên Thiếu chủ Đỗ Vân Trình thì có một cái gạch đỏ.

Hoá ra, trước khi La Thiên chuẩn bị đi tới Vương đô thì đã nhớ tới ân oán của hắn và Đỗ gia trong Thanh Xương thành.

Thanh Xương thành dù sao cũng là nơi mà La Thiên đã sống vài chục năm.

Bởi vì Đỗ gia truy nã đuổi giết cho nên La Thiên mới bị bức bách phải đi xa xứ.

Hiện nay, thực lực của La Thiên tăng mạnh, đương nhiên hắn muốn chỉnh đốn Đỗ gia một chút, nếu không thì dù có hồi hương thì cũng danh bất chính, ngôn bất thuận.

Nhưng trước khi động thủ, hắn cần phải dò xét hư thật của Đỗ gia một chút.

Hiện tại La Thiên đã được xếp vào top đầu Nhân bảng, rất dễ thu hút ánh mắt của người ngoài, không nên tự mình ra mặt nghe ngóng.

Vì vậy, hắn ủy thác cho Tào Dương đi tới Võ thị, tiêu một chút Linh Nguyên tệ, thăm dò tin tức của Đỗ gia.

Cũng không lâu sau La Thiên đã ghi nhớ toàn bộ nội dung bên trên hồ sơ.

- Đỗ gia còn có một vị lão tổ Linh Hải cảnh già nua tọa trấn...

Trong mắt La Thiên lóe lên tinh mang.

Nếu như không tìm hiểu rõ ràng mà cứ trực tiếp giết đến cửa, không chừng bản thân hắn sẽ phải ăn thiệt thòi.

Phốc xuy!

Trên tay của La Thiên có sóng khí màu vàng óng ánh lóe lên, cái hồ sơ kia đã hóa thành một đống bột phấn cháy đen.

- La học trưởng yên tâm, việc này ta sẽ giữ kín như bưng.

Vẻ mặt của Tào Dương có chút kính sợ.

Ở trước mặt đại lão khu Hoàng kim như La Thiên, hắn kém mấy cấp độ, có thể miễn cưỡng duy trì quan hệ đã khó có được lắm rồi.

- Được rồi.

La Thiên hài lòng gật đầu, rời khỏi nhà đá của Tào Dương.

Vừa muốn rời khỏi khu Thanh đồng thì…

- La huynh, ngươi lại có thời gian tới khu Thanh đồng sao?

Trần Hạo Phi lưng đeo mấy bao y phục, đang đi ra ngoài.

- Ngươi cũng muốn xuất môn hay sao?

La Thiên hỏi một câu.

- Khà khà! Sinh nhật của gia gia ta, vì thế ta định quay về Quận thành một chuyến.

Trần Hạo Phi giải thích một câu.

- Vậy thì tốt, chúng ta tiện đường.

La Thiên cười nói.

Thanh Xương thành thuộc Lăng Vân quận, ở trong cùng một khu vực.

- Như vậy thì tốt.

Vẻ mặt Trần Hạo Phi tràn ngập sự kinh ngạc và vui mừng.

Sau nửa canh giờ, hai người La Thiên thuê hai con chiến mã, cùng nhau rời khỏi Trục Nhật Thánh phủ.

Trên đường đi.

Hai người chạy song song với nhau, cười cười nói nói.

Trần Hạo Phi thỉnh giáo La Thiên một ít vấn đề trên việc tu luyện vũ kỹ, La Thiên biết gì thì đáp đấy.

Gặp phải vấn đề không hiểu.

La Thiên có thể hỏi Thiên Thư, vấn đề cấp độ Khai Mạch cảnh tiêu hao khá ít, đồng thời còn có thể xúc tiến lý giải về Võ đạo của chính hắn.

Sau khi Trần Hạo Phi phục dụng Bích Linh tâm huyết, căn cốt đã được tăng lên không nhỏ.

Bây giờ, hắn đã tu luyện tới lục trọng đỉnh phong, đẳng cấp và tiến triển tu luyện vũ kỹ đều hơn xa lúc trước.

Mấy ngày sau.

Hai người La Thiên đã tiến vào khu vực quản lý của Lăng Vân quận.

- Trần huynh, mỗi người đi một ngả đi, ta đi tới Thanh Xương thành một chuyến trước.

La Thiên giơ roi cười cười.

- Nhớ tới Quận thành làm khách đó.

Trần Hạo Phi nhiệt tình nói.

- Được! Chờ ta xử lý xong mọi chuyện thì ta sẽ đi tới dự đại tiệc sinh nhật gia gia của ngươi, đồng thời còn tặng một phần lễ mọn nữa.

La Thiên sảng khoái.

Giá giá giá!

Hai người giục ngựa mỗi người đi một ngả, một người đi tới Quận thành, một người thì đi về phía Thanh Xương thành.

Nửa ngày sau.

Màn đêm vừa mới buông xuống.

La Thiên đến bên cạnh Thanh Xương thành, nhìn qua thành thị quen thuộc ở phía trước, tâm tình rất là phức tạp.

Lần này trở về không phải là hắn tới nhớ tình cũ, có khả năng sẽ phải đại khai sát giới.

- Ngươi tạm thời chờ đợi ở chỗ này đi.

La Thiên sử dụng Thông Linh bí thuật, nói với chiến mã một câu.

Chiến mã rất biết điều, tựa người ở bên cạnh một gốc đại thụ, lẳng lặng chờ đợi.

Vèo!

La Thiên hóa thành một đạo bóng đen ma quỷ tới gần Thanh Xương thành.

Mấy hơi thở sau.

Cọt kẹt..t..tttt cọt kẹt..t..tttt!

Cơ thể của La Thiên bỗng nhiên thấp đi vài phần, thân thể vốn cao ngất lại trở nên rất là phổ thông.

Đây là Súc Cốt Công mà hắn lấy được từ chỗ đó của sát thủ da vàng.

Ngay sau đó.

Tay của La Thiên lấy ra mặt nạ da người, dán lên trên mặt, vật này cũng là thứ lấy được từ chỗ của sát thủ kia.

Trong thoáng chốc, La Thiên đã nhanh chóng biến hóa, thành một tên thiếu niên da vàng dáng người và tướng mạo khá là phổ thông.

Thuận lợi vào thành.

La Thiên nghênh ngang đi thẳng đến Đỗ gia, một trong tam đại gia tộc.

- Người nào!

Ở trước phủ đệ Đỗ gia có hai gã thủ vệ, trong phủ đệ có vô số ngọn đèn dầu lập lòe như tô điểm cho cả phủ đệ, cảnh tượng khá là phồn hoa.

- Om sòm!

La Thiên khàn khàn, cánh tay cách không vung lên.

Vù vù BA~ BA~!

Kình phong vô hình đánh cho hai gã thủ vệ sưng mặt, lập tức ngất đi.

- Lớn mật! Dám xông vào Đỗ phủ!

- Nhanh bắt tiểu tử này lại!

Ở dưới sự kinh sợ của chúng hộ vệ Đỗ gia, La Thiên không lùi lại mà còn đến thẳng chỗ ở của gia chủ Đỗ Hồng.

Bịch! Bịch!

Tất cả hộ vệ cố gắng tiến lại gần đều bị chưởng lực cách không đánh bay, phun máu.

- Không tốt! Tu vi của người này là khai mạch thất trọng trở lên.

Những hộ vệ phổ thông kia biến sắc, không tới gần được thân thể của La Thiên.

Mắt thấy La Thiên chỉ còn cách chỗ ở của gia chủ Đỗ Hồng không được trăm thước.

- Hay cho ác tặc kiêu ngạo, lại dám tới Đỗ phủ càn rỡ!

Hai cỗ khí tức cường đại tới gần La Thiên.

Sưu! Sưu!

Từ phía Tây có hai gã Võ giả phi thân chạy đến, một người là thanh niên mặt sẹo, một người là trung niên đứt một cánh tay, theo thứ tự là khai mạch thất trọng và bát trọng.

Hai người này đều là khách khanh của Đỗ gia, thỉnh thoảng sẽ xuất mã, giải quyết một chút chuyện phiền toái cho Đỗ gia.

- Bắt đầu từ bây giờ, người nào ngăn ta, chết.

La Thiên có chút không kiên nhẫn nói.

- Quả thực là cuồng vọng!

Thanh niên mặt sẹo và trung niên đứt cánh tay có chút kinh sợ nói.

Bọn hắn trấn thủ Đỗ gia nhiều năm như vậy, có thể gặp được một ít trộm vặt, thích khách đã là cao nhất rồi.

Người giống như La Thiên, chính diện giết vào lại là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy.

- Tự tìm cái chết!

Thanh niên mặt sẹo cách không đánh ra một đạo quyền ảnh rít gào.

Trung niên đứt một cánh tay xuất thủ từ bên lưng, chém ra một đạo đao mang màu đỏ nhạt dài hơn hai thước.

Phốc phốc xuy!

Quyền kình và đao mang bắn trúng thân thể La Thiên, thế nhưng lại giống như là đá chìm xuống đáy biển vậy.

Màng khí màu vàng óng ánh bên ngoài thân thể của La Thiên lóe lên rồi biến mất.

- Làm sao có thể được chứ?

Thanh niên mặt sẹo Khai mạch thất trọng dùng giọng khó có thể tin nói.

- Vừa rồi, thứ kia hình như là chân khí hộ thể...

Thân thể trung niên đứt một cánh tay chấn động, vẻ mặt đột nhiên trở nên cực kỳ sợ hãi.

Chân khí hộ thể!

Thứ này chỉ có Linh Hải cảnh mới có thể thi triển ra mà thôi.

- Chết!

Một cánh tay của La Thiên hất lên, hai đạo hàn quang tối tăm lạnh lẽo hóa thành một đường vòng cung mang theo tiếng rít gào chói tai và đáng sợ phân biệt đâm trúng hai gã Võ giả.

Phốc! Phốc!

Thanh niên mặt sẹo và trung niên đứt một cánh tay run lên, trên trái tim đều có một cái phi tiêu cắm vào.

Không sai, là phi tiêu!

Bởi vì La Thiên đã học xong Súc Cốt Công cùng với một môn vũ kỹ ám khí Linh cấp của thiếu niên da vàng kia.

Lần này hắn tới đây chính là dùng thân phận sát thủ để quang minh chính đại giết thẳng vào Đỗ gia.

Lấy đạo của người trả lại cho người.

- A a...

Từ đó về sau, phàm là Võ giả ngăn cản La Thiên, tất cả đều không ngoại lệ, đều bị phi tiêu giết chết.

Ám khí của La Thiên được Quy Nguyên chân khí gia trì, uy lực của nó so với thiếu niên da vàng lúc trước lại còn mạnh hơn vài lần.

Coi như là Khai mạch cửu trọng thì cũng khó có thể ngăn cản được.

- Đến rồi.

Rất nhanh La Thiên đã tới gần căn phòng của gia chủ Đỗ Hồng.

- Là bọn đạo chích phương nào?

Một người nam tử trung niên phá cửa lao đến, trên người toả ra chín cái khí mạch chấn động, khí tức rất là mạnh mẽ.

Nhìn dung mạo của hắn có hai ba phần tương tự với Đỗ Vân Trình.

- Gia chủ cẩn thận!

Các thủ vệ và khách khanh ở gần đó nhao nhao lên tiếng.

Trước khi tới chỗ này.

Ám khí của La Thiên đã đánh chết bốn năm cao thủ tu vi Khai mạch thất trọng trở lên.

Đỗ Hồng đưa mắt nhìn qua đám thi thể đằng sau, khuôn mặt biến sắc.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà lại có thể đánh chết được nhiều hảo thủ như vậy, thực lực của người này còn hơn hắn chứ không thể thấp hơn được.

- Ngươi là ai? Là ai đã phái ngươi tới đây?

Ánh mắt của Đỗ Hồng lạnh lẽo thấu xương, hắn có cảm giác phong cách của tên thiếu niên da vàng này rất giống sát thủ ở trong chợ đêm.

- Ta, là sát thủ được La Thiên thuê.

Trên mặt thiếu niên da vàng hiện lên vẻ nghiền ngẫm, cười cười một cách quỷ dị.

La Thiên?

Vẻ mặt Đỗ Hồng chấn động, nghĩ đến thiếu niên đáng sợ đã dương danh ở trên Nhân bảng kia.

Lúc trước, Đỗ gia hắn đã phái ra một lượng lớn nhân thủ đuổi bắt đối phương, lại còn treo giải thưởng ở trong chợ đêm, thế nhưng vẫn không có thể chém giết được kẻ này.

Hiện giờ thì hay rồi.

La Thiên lại còn mời sát thủ đến để đối phó với Đỗ gia.

Chuyện này dường như là điều hiển nhiên vậy.

Đỗ gia có thể mời sát thủ, vì sao La Thiên lại không thể cơ chứ?

- Tiêu diệt hắn!

Thanh âm của Đỗ Hồng trở nên lạnh lẽo, hắn thúc giục chín cái khí mạch, chụp một chưởng về phía La Thiên.

Cùng lúc đó.

Vù vù oành!

Hai bên trái phải của hắn đồng thời có hai lão giả nhảy ra, tu vi đều là Khai mạch cửu trọng, thậm chí còn có cả cửu trọng đỉnh phong nữa.

Ba đại Khai mạch cửu trọng cùng nhau vây giết La Thiên!

Bình Luận (0)
Comment