Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 127 - Chương 127: Tranh Của Võ Giả Thiên Cấp (I)

Chương 127: Tranh của Võ giả Thiên cấp (I) Chương 127: Tranh của Võ giả Thiên cấp (I)

Hai lão giả trong lầu các nhíu mày một cái, để lộ ra vẻ chất vấn và giận dữ rất rõ ràng.

Một thiếu niên nho nhỏ mà cũng dám xưng là đại sư hay sao?

- Tới đây ta giới thiệu một chút, nhị lão này theo thứ tự là Đại sư giám bảo Đặng Đại sư, cùng với đệ nhất danh y Thương Vân quốc Mi Đại sư.

Trưởng công chúa mỉm cười giới thiệu hai người.

Đặng Đại sư mặc áo cổ dài, mang một cái bao tay, vòng tay, Phật châu, la bàn, đủ loại vật phẩm trang sức, có một cỗ khí tức khá là chuyên nghiệp.

Mi Đại sư thì ăn mặc càng đơn giản hơn, bộ râu bạc trắng dài hai thước, lưng đeo một cái túi lớn, không mất đi phong phạm của đệ nhất danh y Thương Vân.

- Vị này chính là La đại sư mà ta đã nói qua với nhị vị.

Trưởng công chúa lại giới thiệu qua La Thiên.

- Ừm.

Đặng Đại sư khẽ hừ một tiếng, sắc mặt có chút không vui.

Một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu, không ngờ lại được đặt song song là Đại sư với hắn, chuyện này quả thực là vũ nhục hắn mà.

- Tiểu gia hỏa.

Mi Đại sư có chút ý vị nói:

- Sư tôn của ngươi hiểu thấu đáo phương thuốc cổ kia, quả thực làm cho người ta kính nể. Nhưng là người trẻ tuổi, ngươi vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.

Mặt của La Thiên không chút biểu tình, cũng không có ý định trả lời đối phương.

Mới vừa thấy mặt đã bị hai vị Đại Sư lạnh lùng nhìn vào và dạy dỗ, đương nhiên hắn sẽ không dùng cái mặt cười dán vào bờ mông lạnh.

- Ba vị Đại sư, đấu giá hội sẽ diễn ra vào buổi chiều, đến lúc đó rất mong các ngươi trợ giúp mọt chút.

Trưởng công chúa khách khí nói.

- Xin công chúa yên tâm, có ta và Mi Đại sư ở đây, sẽ không nhìn lầm đâu!

Đặng Đại sư ngạo nghễ nói.

Hắn nói vậy là không đặt La Thiên xếp vào địa vị ngang hàng với hai người bọn họ.

Trưởng công chúa có chút áy náy liếc mắt nhìn La Thiên.

...

Quy cách cấp bậc của đấu giá hội lần này tương đối cao.

Phòng đấu giá này tọa lạc ở Võ thị trung tâm của Vương đô, là một tòa điện các xa hoa khí phái, được trận pháp trùng trùng điệp điệp bao phủ, còn có một lượng lớn hộ vệ trấn thủ.

Muốn đi vào đấu giá hội chỉ có hai loại con đường.

Thứ nhất là khách quý có thư mời.

Thứ hai, tu vi ở trên Khai mạch cửu trọng hoặc là có hơn một nghìn Linh Nguyên tệ thì mới được vào.

- Mấy vị khách quý, xin mời.

Khi Trưởng công chúa đưa ra tấm thiếp mời màu vàng, một vị mỹ nữ quản sự do đấu giá hội phái ra lập tức đi ra, tự mình tiếp đãi bọn họ.

Sau khi tiến vào hội trường.

- Đặng Đại sư! Đã lâu không gặp, đợi lát nữa không biết ngươi có thể hỗ trợ cho ta một chút hay không?

- Mi Đại sư! Lão nhân gia người cũng tới sao...

Khi thì có chút khách quý và các nhân vật có thực lực vấn an Đặng Đại sư và Mi Đại sư.

Ngày thường Trưởng công chúa rất ít nổi danh, lại có danh xưng Băng tiên y cho nên rất ít người nhận ra được nàng, vì vậy rất hiếm có người có dũng khí tới đây chào hỏi nàng.

Bởi vậy, sự nhiệt tình và tôn kính mà hai vị Đại Sư phải nhận vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Nhất là Đặng Đại sư, bởi vì là Đại sư giám bảo cho nên hắn lại càng được hoan nghênh hơn ở đấu giá hội.

Hai vị Đại sư này đã tập mãi thành quen, không kiêu ngạo không siểm nịnh, khí độ nho nhã siêu phàm.

Từ đầu đến cuối bọn họ không liếc mắt nhìn La Thiên quá nhiều.

Không bao lâu sau vị mỹ nữ quản sự kia đã sắp xếp mấy người đến đài khách quý có quy cách cao nhất.

Toàn bộ hội trường được chia ra làm ba vị trí có quy cách khác nhau.

Theo thứ tự là chỗ ngồi phổ thông, khách quý, đài khách quý.

Bên chỗ đài khách quý chỉ có mười mấy cái, tạo thành đường cong ở giữa không trung, được kiến tạo theo tường mà thành.

Người ngồi ở đài khách quý sẽ có tầm mắt vô cùng tốt, từ trên nhìn xuống dưới, nhìn một phát là thấy hết tất cả.

- Mấy vị khách quý có nhu cầu gì không?

Mỹ nữ quản sự hỏi một câu.

- Không biết Bích Linh đan này ta có thể để cho các ngươi đấu giá hay không?

La Thiên lấy ra một viên linh đan óng ánh như ngọc.

Bích Linh đan?

Trong mắt Mi Đại sư kia không khỏi lộ ra dị sắc, hiển nhiên hắn cũng biết giá trị của đan này.

- Đan này có tác dụng phi phàm, đương nhiên không thành vấn đề rồi.

Mỹ nữ quản gia xem xét một chút, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, rất nhanh đã nhận công việc ủy thác đấu giá từ La Thiên.

Hơn nữa, đấu giá hội lại đưa cho La Thiên một nghìn Linh Nguyên tệ làm tin. Có nghĩa là, giá trị đấu giá của đan này sẽ trên một ngàn Linh Nguyên tệ.

Theo thời gian đấu giá tới gần.

Nhân vật tới từ khắp nơi liên tục đi đến hội trường.

Ở trong đó, La Thiên đã nhìn thấy được học viên của Trục Nhật Thánh phủ.

Kim học trưởng học viên Diệu Nhật, Nam Cung Ngọc, Nhạc Tĩnh, Liễu Tử Yên, đám người Thất hoàng tử đều đã có mặt ở nơi này.

Ngay cả Nhạc Phó Phủ chủ cũng đã có mặt, là người cầm đầu của Trục Nhật Thánh phủ ở nơi này.

Không chỉ có Trục Nhật Thánh phủ.

Hai Đại Thánh phủ khác, còn có rất nhiều Võ phủ cấp cao đều có học viên và cao tầng đến đây.

Bởi vì thịnh hội Võ phủ ngày càng tới gần cho nên rất nhiều đại biểu tham dự của các Võ phủ đều đến trước thời hạn.

Vào một khắc.

Xoạt!

Một ít học viên đại biểu của các Võ phủ kinh hô lên.

- Vương Thiên, đứng thứ hai Nhân bảng!

- Hắn cũng tới tham gia đấu giá hội sao?

Học viên của các đại Võ phủ, bao gồm cả học viên Hoàng Kim, thiên tài Nhân bảng, cả đám nhao nhao ghé mắt nhìn lại.

Đó là một nam tử mặc áo đen, giữa hai hàng lông mày có một cái nốt ruồi, trên người tỏa ra một cỗ khí thế rét lạnh, bá đạo mà đáng sợ khiến cho vài tên Linh Hải cảnh ở gần cũng không dám tới gần người.

- Vương Thiên?

La Thiên đã nghe qua danh hào của người này, thực lực của hắn có thể ngạo nghễ ở trong đám người cùng thế hệ, đạt tới tình trạng gần như vô địch.

Chiến tích gần nhất của hắn trên Nhân bảng là: Ba chiêu đã đánh bại Linh Hải cảnh lâu năm, có thể đơn thương độc mã tiêu diệt Hắc Vân đạo, giết sạch ba tên thủ lĩnh đạo phỉ Linh Hải cảnh.

Vương Thiên xuất thân từ một thế gia Võ đạo nhỏ, tư chất không được tính là quá xuất chúng.

Nhưng khi còn nhỏ hắn ngã xuống vách núi, gặp phải cơ duyên rất lớn, rồi sau một bước lên trời, thế không thể đỡ, một đường đi tới vị trí thứ hai Nhân bảng.

Hiện nay Vương Thiên là học viên Càn Khôn của Võ Khôn Thánh Phủ, vượt qua vô số thiên tài đương đại trong Thương Vân quốc.

Ngoại trừ Vương Thiên ra, ở trên đấu giá hội còn có không ít thiên tài hàng đầu trên Nhân bảng tới. Kim học trưởng của Trục Nhật Thánh phủ cũng là nhân vật trong mười thứ hạng đầu của Nhân bảng.

Bao gồm cả Tam hoàng tử Lý Dịch, Thất hoàng tử Lý Diệu cũng đều là tồn tại hàng đầu trên Nhân bảng.

- Bái kiến cô cô.

Mấy tên Hoàng tử nhìn thấy Trưởng công chúa đều khách khí tới đây chào.

Trong này, Thất hoàng tử Lý Diệu ném ánh mắt lạnh lùng xẹt qua La Thiên, nhưng lại có một tia kiêng kỵ.

- Vị này chính là La Thiên công tử sao?

Tam hoàng tử Lý Dịch môi hồng răng trắng, khí chất nho nhã nở nụ cười đầy thiện ý với La Thiên.

- Ta đã nghe qua đại danh của Tam hoàng tử.

La Thiên khách khí nói.

Coi như ném đi thân phận Hoàng tử thì bản thân Lý Dịch cũng là thiên tài trước năm trên Nhân bảng, thực lực vượt xa học viên Thiên kiêu bình thường.

Sau nửa canh giờ, vài trăm chỗ ngồi trên đấu giá hội đã gần như đầy người ngồi.

- Các vị khách quý!

Một đạo thanh âm mạnh mẽ vang vọng trong hội trường.

Trên đài đấu giá xuất hiện một vị lão giả mặc áo bào tím tóc bạc sắc mặt hồng hào.

- Đấu giá hội do Tử Vi thương minh tổ chức, bắt đầu.

Lão giả mặc áo bào tím này là một vị cao thủ Linh Hải cảnh, khí tức trên người thâm sâu mù mịt bao la bát ngát, có thể so với Trưởng lão của Thánh Phủ.

Cả đấu giá hội tức thì rơi vào trong yên tĩnh.

- Kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất là ba gốc Huyết Liên ngẫu, có thể bồi dưỡng Huyết phách, có thể làm cho tỷ lệ đột phá Khai Mạch cảnh tăng lên trên năm thành. Mỗi gốc năm mươi Linh Nguyên tệ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm Linh Nguyên tệ.

Lão giả mặc áo bào màu tím nói.

- Không ngờ lại là Huyết Liên ngẫu trăm năm khó gặp!

- Có vật này tương trợ, Tôn nhi của ta sẽ có thể rút ngắn thời gian đi nửa năm, tiến giai Võ giả.

Vật này vừa ra tức thì dẫn ra một cơn sóng gió.

- Năm mươi lăm miếng!

- Sáu mươi miếng!

Đại biểu của không ít thế lực lập tức tham dự cạnh tranh.

Kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất, cho dù giá cả không tính là cao, thế nhưng lại hết sức khan hiếm.

- Làm cho xác suất đột phá Khai Mạch cảnh tăng lên năm thành sao?

La Thiên có chút kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment