La Thiên nghe nói, Huyền Vũ quảng trường chính là nơi mà Thương Vân quốc quân thường duyệt binh.
Giờ phút này, bên ngoài Huyền Vũ quảng trường được chia làm một số khu vực, đại biểu của các đại Võ phủ tụ tập ở chung quanh, tổng cộng có mấy chục Võ phủ tụ tập lại ở nơi này.
Chỉ có Võ phủ cấp cao mới có thể tham gia thịnh hội Võ phủ.
Như ba Đại Thánh phủ, mỗi Thánh phủ đều có hai mươi danh ngạch dự thi.
Các Võ phủ cấp cao khác, nhỏ thì ba năm cái, tối đa cũng không quá được mười cái.
Dù vậy.
Học viên tới tham gia thịnh hội Võ phủ lần này cũng nhiều tới mức vài trăm người.
- Các vị Trục Nhật Thánh phủ, mời qua bên này.
Một gã Võ giả của hoàng thất đi trước dẫn đường.
Rất nhanh người của Trục Nhật Thánh phủ đã được sắp xếp tới khu vực gần với trung tâm của quảng trường.
Ở khu vực bên trái bọn họ, người của Vũ Khôn Thánh phủ cũng đã đến.
Khu vực phía bên phải là Bàn Thạch Võ phủ, gần với ba Đại Thánh phủ.
- Chậc chậc, lần này Trục Nhật Thánh phủ, không phải là yếu bình thường a.
- Top năm Nhân bảng, một người cũng không có.
Người của Vũ Khôn Thánh phủ và Bàn Thạch Võ phủ nhao nhao nghị luận, mở miệng chế nhạo.
La Thiên quét ánh mắt tới.
Vũ Khôn Thánh phủ có năm vị học viên Thiên Kiêu, đều là Linh Hải cảnh.
Vương Thiên dẫn đầu đám người này, vẫn là một thân áo đen, nốt ruồi ở giữa mi tâm khá là nổi bật, trên người có một cỗ khí tức rét lạnh đáng sợ, làm cho không ai dám đến gần hắn.
Ngoại trừ Vương Thiên ra còn có một tên nam tử cao lớn khác. Làn da trên người hắn giống như sắt, khí lực mạnh mẽ, đồng thời còn tản mát ra áp lực làm cho người ta hít thở không thông.
- Người này tên là Nhạc Bằng, đứng thứ năm Nhân bảng, chính là Linh Hải cảnh kiêm tu Luyện thể.
Tạ Lâm khẽ giải thích một câu.
- Bên bọn họ có hai người trong top năm Nhân bảng sao? Quả thực Vũ Khôn Thánh phủ có vốn liếng để lớn lối a.
La Thiên âm thầm cảm khái ở trong lòng.
Chợt.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Bàn Thạch Võ phủ, hỏi:
- Bọn hắn có tư cách gì chế nhạo chúng ta cơ chứ?
Bàn Thạch Võ phủ dù có mạnh hơn nữa thì cũng là thứ tư Võ phủ.
Ba vị Diệu Nhật như Kim học trưởng cũng nghĩ như vậy, ánh mắt lạnh lùng và nghiêm nghị quét về phía Bàn Thạch Võ phủ.
Nhưng sau một khắc, ba đại Diệu Nhật như Kim học trưởng, Lý Diệu, Từ Mộng Hân đồng thời biến sắc.
- Thứ ba Nhân bảng, Vũ Văn Huyền!
Trong mười tên học viên của Bàn Thạch Võ phủ, ở giữa có một vị nam tử lạnh lùng, khuôn mặt của hắn như được điêu khắc từ đá cẩm thạch, hai mắt như ngôi sao, toả ra khí thế mạnh mẽ.
- Bàn Thạch Võ phủ, tại sao lại có thể có tồn tại đứng thứ ba Nhân bảng được chứ?
La Thiên giật mình nói.
Ánh mắt của hắn đảo qua các học viên còn lại của Bàn Thạch Võ phủ, phần lớn là Khai mạch bát trọng, cửu trọng tiêu chuẩn, so với Thánh phủ vẫn còn chênh lệch một cấp bậc.
- Vũ Văn Huyền, xuất thân từ đệ nhất thế gia Võ đạo Thương Vân quốc, tư chất trác tuyệt, tài nguyên Võ Đạo mà hắn hưởng thụ không hề thua kém học viên của ba đại Thánh phủ.
- Không biết Bàn Thạch Võ phủ đã bỏ ra một cái giá lớn gì làm cho hắn gia nhập cơ chứ?
Ba vị Diệu Nhật của Trục Nhật Thánh phủ kinh nghi không thôi.
Trước kia, Vũ Văn Huyền là thiên tài duy nhất không phải là học viên thánh phủ mà lại có thể đứng trong mười thứ hạng đầu trên Nhân bảng.
- Đó là bởi vì Hạ Băng Nguyệt.
Nam Cung Ngọc luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng nói.
Hắn cũng là người xuất thân từ một trong bảy đại thế gia Vũ đạo, cho nên cũng biết một chút về Vũ Văn Huyên.
- Hạ Băng Nguyệt?
- Đệ nhất Nhân bảng Hạ Băng Nguyệt?
Mọi người sững sờ, chợt như bừng tỉnh.
- Chuyện này có quan hệ gì với Hạ Băng Nguyệt cơ chứ?
La Thiên có chút không hiểu.
Đệ nhất Nhân bảng Hạ Băng Nguyệt, cũng là đệ nhất thiên tài của Vân Thiên Thánh phủ.
Uy danh của nàng ta, hắn biết.
Nghe nói, Hạ Băng Nguyệt Băng đẹp như thiên tiên, tư chất vô song, dựa vào ba thước thanh phong mà khinh thường tất cả thiên tài đương đại trong Thương Vân quốc.
Các thiên tài khác trong mười thứ hạng đầu trên Nhân bảng rất khó có thể tiếp được ba chiêu trong tay nàng.
- Hạ Băng Nguyệt đã từng lập thệ, ở trong đn cùng thế hệ, nếu như ai có thể đánh bại được nàng thì nàng sẽ lấy thân báo đáp.
Tạ Lâm giải thích một câu.
Lấy thân báo đáp?
La Thiên cảm thấy kinh ngạc, Hạ Băng Nguyệt này quả nhiên là nhất kiếm lăng vân, cô độc tới tịch mịch nha.
Nàng dùng loại phương thức này để khích lệ các thiên tài đương đại, tìm kiếm đối thủ có khả năng chiến một trận sao?
- Vũ Văn Huyền là người theo đuổi Hạ Băng Nguyệt. Hắn gia nhập Bàn Thạch Võ phủ là muốn đánh bại Hạ Băng Nguyệt ở trên thịnh hội, lấy nàng về nhà a.
Tạ Lâm phỏng đoán một câu.
- Người của Vân Thiên Thánh phủ đến.
- Hạ Băng Nguyệt đến rồi!
Học viên của các Thánh phủ Võ phủ gần đó kinh hô.
La Thiên nhìn chăm chú về phía sau.
Vân Thiên Thánh phủ cũng chỉ có hai mươi học viên đại biểu, trong đó có năm học viên Thiên Kiêu.
Tam hoàng tử Lý Dịch ở trong đó.
Nhưng điều làm cho người ta ... chú ý nhất chính là.
Là một vị thiếu nữ tuyệt sắc, người một bộ váy trắng như tuyết, mái tóc như thác nước, không nhiễm trần thế, như tiên tử hạ phàm ở trong đội ngũ của Vân Thiên Thánh phủ.
Thiếu nữ này có dung nhan tuyệt mỹ vô bì, da thịt trắng nõn như ngọc, đôi mắt sáng như sao, lại có một loại cảm giác cao ngạo và trong trẻo, lạnh lùng như muốn cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm vậy.
Nàng chính là Hạ Băng Nguyệt, đệ nhất Nhân bảng.
Hạ Băng Nguyệt dùng thân phận đệ nhất Nhân bảng đi lên võ đài.
Các học viên Võ phủ ở đây cũng bị khí tức như tiên tử của nàng hấp dẫn, đồng thời lại không khỏi cảm thấy tự ti mặc cảm.
La Thiên cũng có cảm giác kinh diễm.
Khó có thể tưởng tượng được vị mỹ nhân băng cơ ngọc cốt này lại có thể dùng một kiếm đàn áp tất cả thiên tài đương đại trong Thương Vân quốc.
Hạ Băng Nguyệt cao ngạo tịch mịch, không có đối thủ trong đám người cùng trang lứa.
Nàng từng tự tin hứa hẹn: Trong đám người cùng thế hệ, nếu như có ai có thể đánh bại được nàng thì nàng sẽ lấy thân báo đáp.
Giờ phút này.
Vương Thiên đứng thứ hai Nhân bảng, Vũ Văn Huyền đứng thứ ba đều nhìn về phía nàng, ánh mắt có mấy phần cực nóng và chiến ý.
Hạ Băng Nguyệt có tư chất và mỹ mạo vô song, các nam tử ở đây ai mà không muốn chinh phục nàng cơ chứ?
Nhưng mà, người mạnh mẽ như Vương Thiên, Vũ Văn Huyền cũng từng là bại tướng dưới tay của Hạ Băng Nguyệt.
La Thiên thi triển Tạo Hóa quyết, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén không thể địch nổi từ trên người của Hạ Băng Nguyệt.
Coi như là Vương Thiên thì cũng chỉ mang đến cho hắn áp lực rất lớn mà thôi.
Hạ Băng Nguyệt lại mang tới cho La Thiên một loại cảm giác không có cách nào chiến thắng được, từ đó có thể thấy được thực lực của nàng này kinh khủng ra sao.
Sau nửa canh giờ.
Trên Huyền Vũ quảng trường, người của ba Đại Thánh phủ cùng mười mấy Võ phủ cấp cao đã đến đông đủ.
Thịnh hội Võ phủ ba năm một lần của Thương Vân quốc sắp mở ra.
Đây là thịnh hội dương danh thiên hạ, cũng là kỳ ngộ giúp cá chép vượt Long môn.
Ở giữa Huyền Vũ quảng trường có một đài quan chiến cao tới mười mét, hoàng thất và cao tầng của ba Đại Thánh phủ sẽ ngồi ở đây để quan chiến.
Ba Đại Thánh phủ đều phái Phủ chủ hoặc là Phó Phủ chủ đích thân tới.
Bên Hoàng thất, Thương Vân quốc quân và Thái Tử Lý Thịnh cũng có mặt.
Thương Vân quốc quân hơn năm mươi tuổi, khuôn mặt thâm trầm, có thể nhìn ra hắn có bệnh, thế nhưng vẫn không mất đi vẻ uy nghi của Hoàng giả.
- Phụ hoàng, ba Đại Võ phủ và rất nhiều Võ phủ cấp cao đã đến đông đủ.
Thái Tử Lý Thịnh cung kính nói.
- Bắt đầu đi.
Hai mắt của Thương Vân quốc quân khép hờ, không muốn lên tiếng nhiều.
Lần thịnh hội Võ phủ này sẽ do hoàng thất và ba Đại Thánh phủ cùng nhau tổ chức.
Quốc quân giao việc này cho Thái Tử Lý Thịnh.
- Thịnh hội Võ phủ, chính thức bắt đầu!
Bên cạnh Thái Tử, một gã Trưởng lão hoàng thất vung trận kỳ trong tay lên.
Ô...ô...n...g! Oanh.
Ở chung quanh đài quan chiến, mặt đất chấn động, có một mảnh ánh sáng ba màu chói mắt dâng lên.
Ngay sau đó, bốn tòa Võ Đấu đài dài rộng hơn năm mươi thước xuất hiện từ dưới mặt đất, tràn ngập khí thế, phân biệt ở bốn phía Đông, Nam, Tây, Bắc.
Bốn tòa Võ Đấu đài này nối liền một khối với mặt đất, có ánh sáng ba màu của trận pháp lóe lên.
- Quy tắc đấu của thịnh hội Võ phủ chia làm hai vòng.
Vị trưởng lão Hoàng thất kia cao giọng nói.
- Vòng thứ nhất chia ra làm bốn trận phân chia, thông qua chiến thắng để tích điểm, các sàng lọc và chọn ra năm danh ngạch.
Dựa theo quy tắc của trận đấu.
Phân chia trận thi đấu ở vòng thứ nhất có thể chọn ra vị trí trước hai mươi, quyết định vận mệnh của rất nhiều học viên.
- Đợt thứ hai, sau khi xác định top hai mươi, chúng ta sẽ tiếp tục tiến hành khiêu chiến vị trí, phân ra thứ bậc cuối cùng.
Giới thiệu quy tắc xong.
- Về phần ban thưởng của thịnh hội Võ phủ lần này.
Trên mặt Trưởng lão Hoàng thất hiệnl ên nụ cười, thanh âm lớn hơn một chút.
- Top hai mươi, có thể tiến vào bí viên Hoàng thất.
- Mười thứ hạng đầu có thể nhận được Linh Quỳnh dịch mà hoàng thất cất giữ.
- Người đứng thứ nhất có thể lựa chọn một môn công pháp hoặc vũ kỹ Địa cấp nguyên vẹn ở trong hoàng thất hoặc ba Đại Thánh phủ.
Xoạt!
Sau khi tuyên bố ban thưởng, cả quảng trường ồ lên, chấn động.
Bí viên Hoàng thất vốn là tiết mục cuối cùng của thịnh hội Võ phủ, là một lần kỳ ngộ lớn khó có được.
- Linh Quỳnh dịch có thể Khí hải của Linh Hải cảnh lớn mạnh, tăng tu vi nội tình lên. Cửu trọng đỉnh phong hoặc là nửa bước Linh Hải phục dụng nó thì có thể giúp bản thân tiến giai lên Linh Hải cảnh.
La Thiên nghe được thanh âm hưng phấn của Tạ Lâm ở bên cạnh hắn.
Có giúp tiến giai lên Linh Hải cảnh sao?
Tim của La Thiên tức thì đập thình thịch.
Nếu như có thể có được Linh Quỳnh dịch thì hắn có thể rút ngắn quá trình bước vào Linh Hải cảnh rất nhiều.
La Thiên đã có quyết định.
Lần thịnh hội Võ phủ này, hắn phải giết vào mười thứ hạng đầu!
- Trước hai mươi cực kỳ khó khăn, mười thứ hạng đầu càng là vị trí xa vời không thể chạm tới.
Tạ Lâm dùng giọng đắng chát lắc đầu nói.
Không có thực lực học viên Diệu Nhật, muốn giết vào trong mười thứ hạng đầu đạt được Linh Quỳnh dịch, gần như là chuyện không có khả năng.
Về phần vị trí thứ nhất.
Học viên Diệu Nhật cũng không dám hy vọng xa vời, bởi vì vị trí này căn bản là của Hạ Băng Nguyệt rồi.
Ban thưởng công pháp hoặc là vũ kỹ Địa cấp nguyên vẹn của vị trí thứ nhất tương đương với việc trực tiếp đạt được tuyệt học trấn phủ của ba Đại Thánh phủ.
Lúc trước La Thiên dùng phương pháp đặc biệt lấy được Quy Nguyên quyết, chỉ có ba tầng trước, không nguyên vẹn, mà những học viên Thiên Kiêu kia cũng phải đổi từng bộ phận nhiều lần.
...
- Vòng thứ nhất Chia trận thi đấu, chính thức bắt đầu!
Trưởng lão Hoàng thất tuyên bố.
Học viên của các Võ phủ ở đây đều được phân phát một con số riêng.
- Đài số một, số 66.
La Thiên nhận được một mã số.
Huyền Vũ quảng trường có bốn cái luận võ đài, trực tiếp phân công bốn vị thiên tài mạnh nhất trấn thủ từng võ đài một.
Đài số 1, Hạ Băng Nguyệt.
Đài số 2, Vương Thiên.
Đài số 3, Vũ Văn Huyền.
Đài số 4, Tam hoàng tử Lý Dịch.
Bốn người này là bốn đại thiên tài phong vân mạnh nhất được công nhận ở Thương Vân quốc.
Thịnh hội Võ phủ sắp xếp như thế là vì tránh cho mấy vị đại thiên tài mạnh nhất này gặp nhau quá sớm.
La Thiên bị phân phối đến đài số 1, cùng một tổ với Hạ Băng Nguyệt.
- Trời ơi…. Đây quả thực là tổ tử vong mà!