Võ Đấu đài số 1.
Phanh ~! Phanh~! Phanh ~!
La Thiên bạt tai Thất hoàng tử mấy cái, lại nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ nói:
- Đây là trọng tài cho phép ta đánh a.
Bên ngoài, thiên tài các Võ phủ trợn mắt há hốc mồm, bị việc làm kinh thế hãi tục của La Thiên làm cho kinh hãi, từng người một đều kinh sợ tới mức ngây ngẩn cả người.
Trọng tài trợn tròn mắt.
Trước khi La Thiên đánh Thất hoàng tử, quả thực đã trưng cầu qua ý kiến của hắn, hiện giờ lại còn lý lẽ hào hùng, làm cho hắn có chút đau răng không hiểu.
- Dừng... Dừng tay!
Vị trọng tài kia kịp phản ứng lại, trong lòng tức giận không thôi, hắn làm trọng tài nhiều năm như vậy mà chưa từng gặp qua tuyển thủ có mặt dày như thế.
Hắn nhất thời chủ quan, không ngờ lại bị La Thiên lừa gạt.
Lúc La Thiên nhắc nhở trọng tài, nhìn qua Thất hoàng tử vẫn còn có sức chiến đấu.
Nhưng trước đó La Thiên và Thất hoàng tử đã chính diện cứng rắn va chạm một hai trăm lần, cho dù đã vận dụng mấy thành thần mạch chi lực, lại giống như nước ấm nấu ếch xanh, Hàn lực đã dần dần đi sâu vào trong cơ thể của Thất hoàng tử.
Cho đến cuối cùng, La Thiên đánh ra một chiêu Tinh Hỏa Liệu Nguyên làm cho toàn thân Thất hoàng tử có sương lạnh ngưng kết, Hàn lực ở trong và ngoài đan vào nhau.
Dưới loại tình huống này, chỉ cần Thất hoàng tử vận chân khí mạnh hơn để trục xuất Hàn lực bên ngoài thân thì lại làm cho Hàn lực trong cơ thể phát tác, mất đi sức chiến đấu.
Kết quả là xuất hiện một màn trọng tài bị chơi xấu, La Thiên hợp pháp đánh Thất hoàng tử vài cái tát.
Ở bên trên Quan chiến đài.
Hoàng thất và cao tầng thánh phủ cũng ngạc nhiên không thôi.
- Báo cáo phụ hoàng.
Vẻ mặt Thái Tử Lý Thịnh cung kính, hạ giọng nói:
- Hắn chính là La Thiên kia. Dường như Thất Hoàng đệ vì một nữ nhân mà kết thù với hắn.
- A? Hắn chính là La Thiên kia sao?
Tinh quang trong mắt Thương Vân quốc quân lóe lên, hiện lên vẻ suy nghĩ sâu xa.
Nhắc tới La Thiên.
Quốc quân nghĩ đến phương thuốc thần diệu kia, khiến cho hắn trọng chấn hùng phong của nam nhân.
Còn có chuyện gần đây nữa, Xuân Thu Trùng suýt nữa đã hại chết hắn, theo Trưởng công chúa nói cũng là do thiếu niên này nhìn thấu a.
Có thể nói, La Thiên không chỉ giải quyết được hạnh phúc nhân sinh của quốc quân mà có thể coi như là coi như là ân nhân cứu mạng hắn.
- Quốc quân! Người này đánh Hoàng tử ở trước mặt mọi người, làm tổn hại uy nghiêm của hoàng thất, nhất định phải khiển trách...
Một gã thái giám hoàng thất thừa cơ nêu ý kiến.
Ở trước mặt quốc quân, đánh Hoàng tử, dùng tính cách của Thương Vân quốc chủ, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Huống chi, tên thái giám hoàng thất này đã bị Thất hoàng tử thu mua.
Phanh~!
Một tiếng bạt tai vang lên, Thương Vân quốc chủ vung tay đánh tên thái giám này một bạt tai.
- Quốc quân...
Tên thái giám này sợ tới mức hồn phi phách tán, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, trong lòng cũng không hiểu rõ vì sao mình bị đánh.
- Thiếu niên kia đánh rất tốt!
Thương Vân quốc chủ dùng giọng uy nghiêm, hừ lạnh nói:
- Vì một nữ nhân mà như vậy thì còn thể thống gì nữa chứ? Lần này vừa vặn để Thất nhi chịu chút giáo huấn.
- Quốc quân sáng suốt đại nghĩa!
- Thi đấu là phải công bằng công chính, quốc quân nghiêm minh.
Quan chiến đài, rất nhiều cao tầng sau khi sững sờ nhao nhao phụ họa lời của hắn.
Thái Tử Lý Thịnh thì có cảm giác như là nằm mơ.
Lúc trước hắn nói lời kia vốn là muốn một hòn đá ném hai con chim.
Một là làm cho phụ vương có ấn tượng xấu tranh giành tình nhân, trêu hoa ghẹo nguyệt với Thất hoàng tử.
Thứ hai, cho dù La Thiên có công lao thì dù sao cũng là người đánh Hoàng tử trước mặt công chúng, làm tổn hại tới thể diện của hoàng thất và quốc quân.
Dùng tính cách của quốc quân, nhất định sẽ sinh ra sự bất mãn đối với La Thiên.
Thế nhưng hắn không ngờ tới được việc, chẳng những Quốc quân không không vui mà còn nói là đánh tốt, chuyện này làm cho Thái Tử nghĩ trăm mối vẫn không có cách giải.
- Số 66 thắng!
Trọng tài lên tiếng tuyên bố, liếc mắt nhìn La Thiên một cái thật sâu.
Sắc mặt Thất hoàng tử tái nhợt, vẻ mặt oán hận, nghiến răng nghiến lợi bước chân phù phiếm đi xuống khỏi Võ Đấu đài.
Xoạt!
Bên ngoài, mọi người nhao nhìn tới, cả đám chấn động.
- Không ngờ La Thiên lại chiến thắng Thất hoàng tử đứng thứ bảy Nhân bảng!
- Như vậy chẳng phải có thể nói, hắn có thực lực đuổi theo mười thứ hạng đầu Nhân bảng, thậm chí là trước năm hay sao?
Mọi người còn chưa tỉnh hồn lại được.
Người quen biết với La Thiên như Kim học trưởng, Nam Cung Ngọc, Tạ Lâm, ngoài khiếp sợ ra còn có mấy phần vui mừng.
Mặt Liễu Tử Yên trắng không còn chút máu, thân thể mềm mại run rẩy lẩy bẩy.
Lời nói lúc trước của La Thiên đã trở thành thực tế.
Không chỉ đánh nàng vài cái tát, ngay cả nam nhân phía sau Liễu Tử Yên cũng cùng bị đánh.
- Kẻ này, có thể nói là hắc mã lớn nhất thịnh hội Võ phủ khóa này.
Vân Thiên Phủ chủ và Vũ Khôn Phủ chủ nhìn nhau, trên mặt tràn ngập vẻ ngoài ý muốn.
Trục Nhật thánh phủ xếp áp chót trong ba đại Thánh phủ, cuối cùng cũng đã xuất hiện một vị kỳ tài kinh diễm.
- Tiểu tử này đã làm cho Trục Nhật Thánh phủ vẻ vang rồi.
Trên mặt Nhạc Phó Phủ chủ hiện lên vẻ khen ngợi, nhưng trong lòng lại có vài phần xấu hổ.
Một thiên tài đứng vị trí thứ ba mươi Nhân bảng như La Thiên, theo lý thuyết ngay cả trước hai mươi cũng rất khó tiến vào được.
Trước thịnh hội Võ phủ.
Nhạc Phó Phủ chủ còn phê bình hắn tự cao tự phụ.
Nào có thể đoán được.
La Thiên liên tiếp đánh bại học viên Thiên Kiêu, biểu hiện ra thực lực kinh khủng gần bằng top năm Nhân bảng, Nhạc Phó Phủ chủ chỉ cảm thấy mặt mình rất là nóng rát.
...
Đi xuống khỏi đài số 1.
La Thiên lập tức khoanh chân ngồi xuống, nắm chắc thời gian củng cố tu vi vừa mới tấn chức.
Vù vù Xoạt!
Quy Nguyên chân khí ở cái khí mạch thứ chín, chỗ sâu nhất trên cơ thể hắn bắt đầu được xây dựng, còn có một cỗ tiềm năng khổng lồ trên cơ thể được khai thác.
Khai mạch cửu trọng, càng về sau không gian tăng lên càng lớn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi La Thiên đột phá lại có khả năng chính diện nghiền ép được Lý Diệu đứng thứ bảy Nhân bảng.
Trước khi đột phá muốn đánh bại Lý Diệu thì khổ chiến một phen là chuyện không thể thiếu, còn phải trả một cái giá không nhỏ.
Quy Nguyên chân khí của La Thiên, ngay khi cái khí mạch thứ chín được mở ra một phần sáu thì đã được ổn định lại hơn nửa.
Thời gian vội vàng, tu vi không kịp hoàn toàn củng cố.
Cũng không lâu sau, tỷ thí vòng thứ sáu đã chấm dứt.
Giờ phút này, người còn có thể duy trì mạch thắng sáu trận liên tiếp chỉ có La Thiên và Hạ Băng Nguyệt mà thôi.
Nói cách khác La Thiên và Hạ Băng Nguyệt sẽ gặp nhau ở vòng thứ bảy.
Coi như La Thiên đã tấn chức lên Khai mạch cửu trọng, muốn chống lại đệ nhất Nhân bảng như Hạ Băng Nguyệt vẫn không hề có chút phần thắng nào cả.
Thực lực của Hạ Băng Nguyệt áp đảo tất cả thiên tài đương đại trong Thương Vân quốc, đã không thể cân nhắc theo lẽ thường được nữa.
Ngay cả Thất hoàng tử đứng ở trước mặt nàng, rất có thể sẽ bị thua trong một hai kiếm.
La Thiên đã từng để Tạo Hóa Thiên thư suy diễn phần thắng của hắn.
- Phần thắng chưa được đủ hai thành.
Câu trả lời của Thiên Thư không sai biệt lắm với cảm giác của La Thiên.
Phần thắng như thế, kỳ thật đã có tiến bộ rất lớn.
Trước khi La Thiên đột phá, thậm chí Hạ Băng Nguyệt còn tạo ra cho hắn một loại cảm giác hoàn toàn không thể chiến thắng được.
- Số 1 đấu với số 66.
Vòng tỷ thí thứ bảy bắt đầu, trọng tài tuyên bố.
Trọng tài mỉm cười, nhìn có chút hả hê liếc mắt nhìn La Thiên.
Vừa dứt lời, Hạ Băng Nguyệt mặc một bộ váy trắng như tuyết, băng cơ ngọc cốt, tóc như thác nước, giống như tiên nữ đã hạ xuống đài.
- Hạ Băng Nguyệt đấu với La Thiên!
Trên mặt mọi người ở bên ngoài hiện lên vẻ kỳ vọng.
Không có người nào ôm hy vọng với La Thiên, bọn họ chỉ đơn thuần muốn nhìn xem hắn sẽ bị thua ra sao mà thôi.
Lúc trước La Thiên lần lượt sáng tạo ra kỳ tích, hình tượng bá đạo tàn nhẫn làm cho không ít người ghen ghét hoặc là không thích.
- Cảnh giới của ngươi bất ổn. Ta không bắt nạt người yếu, tu vi vẫn sẽ áp chế ở nửa bước Linh Hải như cũ...
Hạ Băng Nguyệt lạnh lùng nói, thanh âm như Hoàng tước xuất cốc, trống không sâu thẳm và mát lạnh.
Không bắt nạt người yếu?