Rất nhiều thiên tài đều cho rằng, một khi võ mạch chi lực của La Thiên tiêu hao quá lớn, chắc chắn hắn sẽ bị thua.
Trên thực tế, Thần mạch chi lực của La Thiên chỉ vẻn vẹn duy trì được năm thành, tiêu hao cũng không lớn.
Nếu như Thần mạch toàn lực bạo phát, nhất định sẽ khác.
Nhưng mà, La Thiên kinh ngạc và vui mừng phát hiện ra, trong lúc va chạm với Trục Nhật công, Quy Nguyên chân khí càng trở nên ngưng luyện và thông thuận.
Cấp độ của Trục Nhật công đủ cao, Lý Diệu lại có ưu thế tu vi mạnh mẽ hơn hắn.
Trục Nhật chân khí của đối phương có thể ma luyện Quy Nguyên chân khí của La Thiên.
Bởi vậy La Thiên cũng không sử dụng kiếm mà lần lượt cứng rắn va chạm cùng quyền chưởng của Lý Diệu.
Thời gian trôi qua, quyền chưởng của hai người đối chiến đã được hơn trăm lần.
Lý Diệu đã mơ hồ cảm nhận được là lạ ở chỗ nào đó.
Lúc vừa mới bắt đầu, rõ ràng hắn đã áp chế La Thiên mà đánh, người sau cần phải dựa vào thân pháp để quần nhau với hắn.
Nhưng ở trong lần lượt va chạm.
Hắn phát hiện ra chưởng lực của ngày càng La Thiên hùng hậu, mềm dẻo mười phần, lại ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn trước.
Lúc này Lý Diệu đã không ép được La Thiên nữa, máu ở trên cánh tay của hắn lạnh cứng, hết sức khó chịu.
- Không thể để cho hắn nhìn ra đầu mối.
Tâm niệm của La Thiên khẽ chuyển, hạ thấp Thần mạch chi lực từ năm thành xuống ba thành.
Tức thì Trục Nhật Quyền của Lý Diệu, quyền kình bá đạo và cực nóng lại lần nữa áp chế La Thiên.
- Rất tốt! Dị lực võ mạch của tiểu tử này đã bắt đầu giảm sút rồi.
Trong lòng Lý Diệu vui vẻ.
Hắn hạ quyết tâm, chờ dị lực võ mạch của La Thiên chống đỡ hết nổi, khi đó hắn sẽ sử dụng Bảo khí, lỡ tay làm tàn tật, hoặc là phế bỏ đối phương.
Cứ như thế Lý Diệu đã đối chiến hơn trăm lần với La Thiên, trong nháy mắt đã giao phong được mấy lần.
Mỗi một khắc, Quy Nguyên chân khí trong cơ thể La Thiên đang không ngừng được ma luyện và tẩy luyện, tăng lên một cấp độn nhỏ.
Phanh!
Quy Nguyên chân công của La Thiên đột phá đến tầng thứ ba đại thành.
Theo chân khí và tâm pháp đột phá, vách ngăn với cái khí mạch thứ chín trong cơ thể bị phá vỡ, tất cả đều thuận theo tự nhiên.
- Đột phá cửu trọng rồi!
La Thiên chấn động, trong lòng cuồng hỉ không thôi.
Tu vi của hắn, mấy ngày trước đó đã đột phá đến bát trọng đỉnh phong, cũng đã đánh bóng được một hồi lâu.
Giờ phút này theo công pháp đột phá, tu vi cũng thuận thế tấn chức.
Cũng không cần phải củng cố tu vi nữa.
Xôn xao sưu sưu! Oanh oanh!
Chín cái khí mạch trong cơ thể La Thiên bạo phát, chưởng lực càng mạnh hơn nữa đón đánh Lý Diệu.
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
Lý Diệu không khỏi nghẹn ngào, bị chưởng lực bá đạo nặng nề của La Thiên đánh cho liên tiếp lui về phía sau, trên bàn tay có mấy tầng sương lạnh ngưng kết.
Sau khi tu vi và công pháp đột phá, Quy Nguyên chân khí của La Thiên ít nhất cũng bằng với Linh Hải cảnh nhất trọng.
Lại thêm, một khi vận chuyển năm sáu thành Thần mạch chi lực, hắn đã có thể trực tiếp áp chế được Lý Diệu.
- La Thiên đột phá!
- Thật là mạnh! Không ngờ lại áp chế được Lý Diệu đứng thứ bảy Nhân bảng.
Quảng trường Huyền Vũ, các thiên tài quan tâm tới trận chiến này đều biến sắc, kinh hô không thôi.
- Tiểu tử này, đánh bại Từ Mộng Hân, hiện tại lại chính diện áp chế được Lý Diệu.
Trong lòng đám người Kim Phàm học trưởng, Nam Cung Ngọc, Tạ Lâm chấn động.
Dường như mỗi lần gặp nhau, La Thiên đều trưởng thành, lần lượt sáng tạo ra kỳ tích.
- Không! Sao Thất hoàng tử lại rơi xuống hạ phong cơ chứ?
Tay của Liễu Tử Yên che khuôn mặt sưng đỏ, hoảng sợ không thôi, thân thể mềm mại run rẩy.
Bỗng nhiên nàng nhớ tới lời nói lúc trước của La Thiên:
- Coi như là nam nhân sau lưng ngươi thì cũng sẽ bị ta đánh bại. Ngươi sẽ vĩnh viễn sống ở trong bóng đêm, phải đứng từ xa ngưỡng mộ ta.
Chẳng lẽ, lời mà La Thiên vừa mới nói không lâu sẽ lập tức được thực hiện hay sao?
- Đáng giận! Tiểu tử này lại mượn Trục Nhật công của ta để đột phá tu vi.
Lý Diệu biết được chân tướng, trong lòng phẫn hận không thôi.
Từ lúc bắt đầu giao phong hắn đã lấy Trục Nhật công công kích, đó là do hắn muốn thể hiện cảm giác về sự ưu việt của mình.
Không nghĩ tới lại khiến cho La Thiên đột phá.
Chuyện này làm cho hắn nghĩ mãi không hiểu được.
Quy Nguyên quyết của La Thiên ở trong ba đại công pháp trấn phủ của Trục Nhật Thánh phủ thuộc về tầng chót, không ngờ lại có uy lực như thế.
Coi như bỏ qua võ mạch chi lực thì cũng mạnh đến nỗi làm cho người ta tức lộn ruột.
- Kỳ quái! Tại sao Quy Nguyên quyết áp chót ở trong tay La Thiên lại có uy lực lớn như thế cơ chứ?
Ở bên trên Quan chiến đài, vẻ mặt Nhạc Phó Phủ chủ có chút nghi hoặc.
Hắn suy đoán, hoặc là do La Thiên thiên phú dị bẩm, hoặc là có cao nhân nào đó cải thiện Quy Nguyên quyết cho đối phương nên mới có uy lực như thế.
Nhưng cho dù là điểm nào thì La Thiên cũng không trái với quy tắc của thánh phủ, vì vậy hắn cũng không tiện chất vấn.
- Khà khà! Ta nói rồi, công pháp mạnh yếu thế nào cần phải xem nó ở trong tay ai.
La Thiên hăng hái, cười to nói.
Vù vù Sưu~! Oanh phanh phanh!
Quy nguyên chưởng của hắn phối hợp với năm sáu thành Hàn lực của Thần mạch bộc phát ra uy thế lẫm liệt, như muốn đóng băng tất cả.
Phốc!
Hai tay của Thất hoàng tử lạnh cứng, tức giận đến mức phải phun ra một búng máu, hắn cảm thấy có một cỗ Hàn lực bá đạo lạnh như băng đang ăn mòn lục phủ ngũ tạng.
Trong lúc bất tri bất giác.
Hàn lực tới từ Thần mạch của La Thiên ăn mòn, làm giảm trạng thái của hắn xuống một chút.
Liệt Dương đao pháp!
Thất hoàng tử gầm lên một tiếng, bàn tay rút ra một thanh bảo đao đỏ sậm, chém ra một mảnh đao mang mạnh mẽ và sáng lóng lánh, thi triển uy lực của Trục Nhật công đến mức tận cùng.
Luận võ kỹ?
La Thiên cười ngạo nghễ, lòng tin mười phần.
- Thiên Tinh lục thức, Tinh Hỏa Liệu Nguyên!
Quy Nguyên chân khí của La Thiên toàn lực bạo phát, sáu bảy thành Thần mạch chi lực tràn vào bên trong.
Sưu sưu oanh!
Một mảnh kiếm quang to lớn giống như đốm lửa nhỏ lan tràn ra chung quanh.
Cùng một chiêu thức, uy lực của một kiếm này vượt xa thời điểm hắn đối chiến với Liễu Tử Yên lúc trước.
Trong lòng một ít thiên tài Linh Hải cảnh quan tâm tới trận chiến này cảm thấy rét lạnh.
Sưu! Vù vù oanh!
Đao mang nóng bỏng của Thất hoàng tử bị nuốt hết trong nháy mắt, rồi sau đó có kiếm quang và hàn khí xẹt qua trên người hắn.
- Ngăn cản cho ta!
Lý Diệu kinh sợ rống lên một tiếng, một kiện bảo y ở bên dưới áo bào bắn ra một tầng khí văn màu vàng, ngăn chặn số uy lực còn lại của Tinh Hỏa Liệu Nguyên.
Dù vậy toàn thân cao thấp của hắn cũng có một tầng sương lạnh ngưng kết ra, giống như là một người tuyết vậy.
- Trọng tài! Còn không phán hắn thua đi.
La Thiên nhắc nhở một tiếng, Phong Tuyết kiếm trong tay hắn vẽ một cái ở trên không trung, rồi sau đó phanh một tiếng, tra kiếm vào trong bao.
Thua?
Vị trọng tài kia sững sờ, hắn nhìn về phía Thất hoàng tử rồi cẩn thận nói:
- Hắn vẫn còn ở trên Võ Đấu đài, còn có lực để tái chiến.
- Ta không thua! Át chủ bài chính thức ta còn chưa vận dụng!
Thất hoàng tử tức giận không thôi.
Vù vù sưu!
Chân khí ở bên trong khí hải của hắn bạo phát từ bên trong ra bên ngoài, nhanh chóng hóa giải lớp sương lạnh bên ngoài thân thể.
- Tiền bối! Ngươi đã nói hắn còn có lực tái chiến thì đừng trách ta không khách khí.
Trên mặt La Thiên hiện lên nụ cười giả tạo.
Vị trọng tài kia sững sờ, có cảm giác không tốt.
Sưu!
Tàn ảnh lóe lên, La Thiên đã đi đến gần người của Thất hoàng tử.
- Tự tìm cái chết!
Thất hoàng tử đã loại bỏ sương lạnh ở bên ngoài thân thể.
Nhìn thấy La Thiên giết đến, sát khí trong mắt Lý Diệu lóe lên, hắn thúc giục bảo đao trong tay, muốn bổ về phía cánh tay của La Thiên.
A A...!
Hắn vừa mới thúc giục chân khí thì sắc mặt đột nhiên trắng bệch, một cỗ hàn khí ở trong lục phủ ngũ tạng bạo phát, thân thể cũng không đứng vững được.
Sưu~!
La Thiên đứng ở trước mặt hắn, bạt tai một cái.
- Ngươi... Lại dám tát bản Hoàng tử sao?
Vẻ mặt Lý Diệu nghẹn khuất, nổi giận gầm lên một tiếng. Thế nhưng hàn khí trong cơ thể lại đang tàn phá bừa bãi, căn bản không có phương pháp phản kháng.
Phanh ~! Phanh ~! Phanh~!
La Thiên vừa liên tục tát hắn mấy cái lại còn cười nói:
- Đây là trọng tài cho phép ta tát đó.
A!
Vị trọng tài kia trợn tròn mắt:
- ...
Thiên tài của các Võ phủ ở bên ngoài đều sợ ngây người.
Không ngờ ở trước mặt công chúng mà La Thiên này lại dám tát Hoàng tử?
Lá gan của hắn cũng quá lớn a!
- Người này là ai? Không ngờ lại dám đánh Thất nhi ở trước mặt mọi người.
Ở bên trên Quan chiến đài, vẻ mặt của Thương Vân quốc quân luôn trầm mặc không nói rất đặc sắc, hắn kinh ngạc hỏi một câu.