Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 140 - Chương 140: Lạt Thủ Tồi Hoa (Ii)

Chương 140: Lạt thủ tồi hoa (II) Chương 140: Lạt thủ tồi hoa (II)

- Ta...

Liên tục trúng vài cái tát vang dội, Liễu Tử Yên bị đánh tới mức đầu choáng váng mắt hoa lên, muốn chịu thua cũng không kịp nói ra miệng.

- Mau nói chịu thua đi!

La Thiên hét lớn một tiếng, một chân giơ lên rồi đá tới.

Phanh BA~!

Một cước này đạp trúng khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Tử Yên, người sau bay ra khỏi Võ Đấu đài, trên mặt xuất hiện một cái dấu giày đen sì.

Cảnh này làm cho các học viên bên ngoài sững sờ không thôi, cảm thấy trái tim mình trở nên lạnh lẽo.

Mỹ nữ như vậy mà La Thiên cũng xuống tay được sao?

Cho nên La Thiên để lại hình tượng lạt thủ tồi hoa ở trong lòng của mọi người.

- Tử Yên!

Lý Diệu phi thân qua, tiếp lấy Liễu Tử Yên.

Nhìn thấy khuôn mặt nở hoa sưng đỏ kia cùng với dấu giày dơ bẩn rõ ràng, toàn thân hắn giận dữ, phẫn nộ tới mức phát run lên.

Liễu Tử Yên là nữ nhân của hắn.

Hành động của La Thiên chẳng khác nào đánh vào mặt của hắn, giẫm lên thể diện của Thất hoàng tử hắn.

- Số 66 thắng.

Trọng tài nhíu mày, tuyên bố La Thiên chiến thắng.

Đây là trận thắng thứ năm liên tiếp của La Thiên.

Đi xuống Võ Đấu đài.

La Thiên cảm nhận được lửa giận phun trào của Lý Diệu, cùng với ánh mắt giống như muốn giết người của đối phương.

Cùng lúc đó hắn cũng cảm nhận được một ánh mắt lạnh như băng đâm thẳng vào tâm linh, lại giống như lợi kiếm đâm tới, thể xác và tinh thần của hắn phát lạnh.

Ánh mắt kia, đến từ Hạ Băng Nguyệt!

Lông mi giống như là bức tranh của Hạ Băng Nguyệt cau lại, hành động làm nhục Liễu Tử Yên vừa rồi của La Thiên đã làm cho nàng sinh ra cảm giác chán ghét.

- Đừng để cho ta gặp phải ngươi.

Thanh âm lạnh lẽo của Hạ Băng Nguyệt vang lên, bên trên dung nhan tuyệt thế hiện lên vẻ lãnh khốc.

Tức thì, ánh mắt đám học viên đài số 1 nhìn về phía La Thiên có chút hả hê.

Hành động lạt thủ tồi hoa vừa rồi của La Thiên đã làm cho không ít người đồng tình với Liễu Tử Yên.

Hạ Băng Nguyệt cũng như vậy, ấn tượng của nàng đối với La Thiên khá lá ác liệt.

Nếu như nàng gặp phải La Thiên ở trong tỉ thí thì nàng sẽ không hạ thủ lưu tình, nhất định nàng sẽ chỉnh đốn người này.

- La Thiên! Ngươi làm nhục một nữ tử nhu nhược như vậy, ngươi có còn là một nam nhân nữa hay không?

- Hạ tiên tử, Thất điện hạ, nhất định các ngươi phải giáo huấn kẻ này thật tốt thay cho mọi người.

Trong đám người, cuối cùng cũng có không ít người lòng đầy căm phẫn, phát ra lời khiển trách.

Đương nhiên, bọn hắn cũng chỉ giới hạn ở trên việc khiển trách bằng miệng mà thôi, cũng không dám xuất thủ với ác nhân tàn nhẫn bá đạo như La Thiên.

Trong lòng La Thiên cười lạnh, không có hối hận một chút nào.

Liễu Tử Yên này là người rắn rết tới bực nào cơ chứ, những người này không biết chi tiết cho nên mới chụp cái mũ ác nhân cho mình.

Một nữ nhân liên tiếp mưu hại hắn.

Nếu như không phải La Thiên mạng lớn, có đại tạo hóa bên người, đổi lại là người bình thường thì đã chết vô số lần rồi.

La Thiên chỉ hận giờ phút này đang ở trước mặt mọi người, không thể giết chết nàng ta, nếu không thì sẽ chôn vùi tiền đồ của hắn, cái được không được để bù đắp cái mất.

Ở trong phạm vi quy tắc của tỷ thí.

La Thiên vừa làm Liễu Tử Yên mất mặt vừa giẫm vào mặt nàng, cuối cùng cũng nhả ra được một ngụm ác khí.

Đợi ngày sau nếu có cơ hội, nhất định hắn phải diệt trừ nàng ta, như vậy mới có thể rửa sạch mối thù trước đó.

Thời gian trôi qua.

Rất nhanh tỷ thí vòng thứ năm đã chấm dứt, lại đào thải được một đám học viên.

Giờ phút này, người còn có thể duy trì thắng liên tiếp ở trên đài chưa được đủ một bàn tay.

Chỉ có mấy người như Hạ Băng Nguyệt, Thất hoàng tử, La Thiên là còn duy trì được chiến tích huy hoàng liên tiếp chiến thắng năm trận mà thôi.

- Sắp tới vòng thứ sáu rồi.

Ánh mắt của La Thiên lóe lên.

Vòng tiếp theo, xác suất hắn gặp phải Hạ Băng Nguyệt hoặc là Thất hoàng tử cực cao, nhất định sẽ là một trong số hai người này.

Thất hoàng tử hận hắn thấu xương, tuyệt đối sẽ điên cuồng trả thù.

Trong lòng Hạ Băng Nguyệt sinh ra sự chán ghét với hắn nảy, chẳng những sẽ không nể tình mà còn muốn xuất thủ giáo huấn hắn nữa.

Bất kể là ai.

La Thiên mang tấm lòng của một cường giả, hắn không sợ khiêu chiến!

Đài số một, tổ tử vong.

Vòng tỷ thí thứ sau bắt đầu, phân chia trận thi đấu chuẩn bị kết thúc.

Hạ Băng Nguyệt lần nữa lên võ đài, đối thủ của nàng lại trực tiếp nhận thua.

Như vậy, đối thủ vòng này của La Thiên trên cơ bản đã được xác định.

- Rất tốt! Sỉ nhục mà ngươi mang đến cho Tử Yên, ta sẽ hoàn trả lại gấp mấy lần!

Sắc mặt Lý Diệu âm trầm, ánh mắt giống như là lưỡi đao cắt tới làm cho cơ thể của con người ta phát lạnh.

Không được bao lâu sau, tiếng của trọng tài đã vang lên.

- Số 17 đấu với số 66.

Vị trọng tài kia hét to.

Số 17, chính là Thất hoàng tử Lý Diệu.

- Thất hoàng tử đấu với La Thiên?

- Chậc chậc! Có trò hay để nhìn rồi!

Rất nhiều học viên bên ngoài đều không khỏi có chút hả hê.

Ở vòng trước, La Thiên đánh nữ nhân của Thất hoàng tử thảm như vậy.

Hiện tại hai người lại gặp phải nhau.

Thất hoàng tử tuyệt đối sẽ điên cuồng xuất thủ, sẽ báo thù thay cho nữ nhân của mình.

- La Thiên! Trận chiến này ta sẽ làm cho ngươi phải trả một cái giá lớn!

Trong mắt Lý Diệu để lộ ra lửa giận lạnh như băng.

Ô...ô...n...g sưu sưu!

Hai tay của hắn chấn động, trên người có một mảnh kim mang nóng bỏng giống như mặt trời nở rộ, to lớn mà chói mắt, duy ngã độc tôn.

Trong chốc lát, dường như Lý Diệu đã hóa thành một vầng mặt trời, tản mát ra một cỗ khí tức làm cho tim của Linh Hải cảnh phổ thông phải đập nhanh.

- Đây là Trục Nhật công!

- Tuyệt học trấn phủ đệ nhất của Trục Nhật Thánh phủ sao?

Bên ngoài tức thì xôn xao.

Sắc mặt của La Thiên có chút rung động, Trục Nhật công này có thể nói là một trong các công pháp có uy lực mạnh nhất ở Thương Vân quốc này.

Đều là Linh Hải cảnh.

Tu vi của Lý Diệu so với Từ Mộng Hân, Tịch Sơn còn thâm hậu hơn rất nhiều, mà công pháp hắn tu luyện lại là công pháp mạnh nhất trong Trục Nhật Thánh phủ.

- Khà khà! La Thiên! Ngươi tu luyện Quy Nguyên quyết đúng không?

Lý Diệu nhếch miệng cười to, có một tia cảm giác về sự ưu việt.

Tuy rằng Trục Nhật công và Quy Nguyên quyết đều là một trong ba đại tuyệt học trấn phủ của Trục Nhật Thánh phủ.

Nhưng bài danh của cái trước đứng đầu, còn cái sau thì ở dưới đáy chót.

- Công pháp mạnh yếu thế nào thì cũng phải nhìn đang ở trong tay ai.

La Thiên không để bụng tới chuyện này.

- Thật sự là nói khoác mà không biết ngượng!

Lý Diệu không giận mà ngược lại còn cười.

Trục Nhật Quyền!

Thất hoàng tử xuất ra một quyền, quyền mang chói mắt màu vàng, giống một đám mặt trời công kích đến.

Quy Nguyên Thủ!

La Thiên cũng không dùng vũ khí mà bàn tay ngưng kết ra một tầng chưởng ảnh hùng hậu màu vàng, sau đó bành trường hóa thành to lớn, mang theo thanh âm nặng nề lạnh như băng nghênh chiến với quyền ấn của đối phương.

Oanh phanh!

Hai cỗ lực lượng bá đạo va chạm vào cùng một chỗ, nhấc lên một trận gió lốc và bụi bặm.

Bụi bặm tản đi, Lý Diệu ngạo nghễ đứng tại chỗ, trên mặt hiện lên vẻ tự tin. Uy lực của Trục Nhật công hắn biết, nhất định có thể đàn áp được Quy Nguyên quyết.

Nhưng sau một khắc, trong nháy mắt sắc mặt của hắn đã phải thay đổi.

Thân thể của La Thiên nhoáng một cái, lại không có hiện tượng thất bại.

- Vì sao Quy Nguyên quyết lại có uy lực như thế chứ? Nhất định là võ mạch chi lực của tiểu tử này đã gia trì lực công kích lên trên diện rộng.

Sắc mặt Lý Diệu biến đổi, hắn đã tìm được một lý do hợp lý.

Trên thực tế, một chưởng vừa rồi của La Thiên đã rót vào ba thành Hàn lực của Thần mạch, thế nhưng vẫn không có cách nào đền bù được chênh lệch như cái hào rộng của tu vi song phương.

Uy lực chân chính vẫn xuất phát từ bản thân của Quy Nguyên chân công.

- Trục Nhật công cũng chỉ như vậy mà thôi, nếu như ta có tu vi Linh Hải cảnh thì đã sớm đánh ngã ngươi rồi.

La Thiên cười nhạt nói.

- Không cần cao hứng quá sớm, một chưởng vừa rồi bản điện chỉ dùng bảy thành thực lực mà thôi.

Lý Diệu không khỏi căm tức nói một câu.

Vù vù ô...ô...n...g!

Hắn lại ra tay nữa, quyền kình màu vàng giống như mặt trời mang theo uy áp cực nóng, dùng tư thế càng mạnh hơn nữa đánh về phía La Thiên.

La Thiên đã cảm nhận được một cỗ áp lực, lại lần nữa đánh ra chưởng lực hùng hậu và nặng nề.

Oanh! Phanh phanh!

Quyền chưởng của hai người lần nữa va chạm, kình khí nổ vang, hàn khí bắn ra bốn phía.

Lúc này, La Thiên đã bộc phát bốn năm thành Hàn lực của Thần mạch, miễn cưỡng ngăn cản được Trục Nhật Quyền của Lý Diệu mạnh mẽ trùng kích, đồng thời chân cũng lui về phía sau một hai bước.

- Để xem võ mạch chi lực của ngươi có thể chống đỡ được bao lâu.

Lý Diệu nở nụ cười ngạo nghễ, phát động thế công giống như gió lốc.

Trong khoảnh khắc, hai đạo thân ảnh bên trên Võ Đấu đài không ngừng chớp động, lần lượt va chạm, tiếng nổ liên tục vang lên.

Từ tổng thể xem ra, Lý Diệu dùng tu vi công pháp mạnh mẽ để chiếm thế thượng phong, áp chế La Thiên mà đánh.

- La Thiên nhất định sẽ phải thua không thể nghi ngờ!

- Dị lực võ mạch, dù sao cũng là bản lĩnh thông thường, không có cách nào duy trì liên tục được quá lâu.

- Không sai! Đồng thời lúc trước La Thiên còn trải qua hai trận chiến đấu cấp độ Linh Hải cảnh nữa.

Người quan tâm tới trận chiến này có rất nhiều, bao gồm cả các thiên tài ở đài khác nữa.

Không có người nào coi trọng La Thiên.

Bình Luận (0)
Comment