Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 139 - Chương 139: Lạt Thủ Tồi Hoa (I)

Chương 139: Lạt thủ tồi hoa (I) Chương 139: Lạt thủ tồi hoa (I)

Liễu Tử Yên phát động dị lực võ mạch và Nhiên Huyết thuật, chiến lực đã tăng lên tới cấp độ của học viên Diệu Nhật, so với Từ Mộng Hân còn khó chơi hơn nữa.

Quả thực La Thiên hoàn toàn có phần thắng.

Chẳng qua, muốn thoải mái đánh bại nàng ta, không đơn giản như vậy.

Nếu như hắn cũng thi triển ra Nhiên Huyết thuật để ngạnh kháng, hoặc là dông dài cứng rắn như thông thường thì chả khác gì tự nguyện chịu thiệt với Liễu Tử Yên cả.

Bởi vì, ở đằng sau lưng của Liễu Tử Yên chắc chắn còn Thất hoàng tử Lý Diệu có thực lực càng mạnh hơn nữa.

- Hừ! Bản Hoàng Tử sẽ làm cho ngươi hối hận.

Lý Diệu nở nụ cười sáng lạn, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng và nghiêm nghị.

Đánh bại La Thiên?

Vốn Thất hoàng tử đã có tám phần nắm chắc, thế nhưng chỉ vẻn vẹn đánh bại thôi còn chưa đủ.

Nếu như tăng thêm hai tầng tiêu hao như Từ Mộng Hân, Liễu Tử Yên.

Đến lúc đó, Lý Diệu tiếp tục ra một kích sấm sét, tạo ra một lần lỡ tay, khi đó hắn sẽ làm cho La Thiên đứng trên cao rồi rơi xuống đất một cách thảm hại.

Nhưng dù là Thất hoàng tử hay là Liễu Tử Yên đều đánh giá thấp La Thiên.

Đài số 1.

Đối mặt với Liễu Tử Yên cố gắng làm mình tiêu hao.

La Thiên mắt sáng như đuốc, rất là bình tĩnh.

Thiên Tinh nhị thức, Di Tinh Hoán Ảnh!

Thân pháp và kiếm pháp của La Thiên cùng động, theo đó là năm sáu thành thần mạch chi lực được dung nhập vào trong.

Sưu sưu! SƯU...U...U xùy xùy!

Thân pháp nhẹ nhàng lóe lên, phối hợp với kiếm ảnh hư thật bất định giao thoa với nhau, từ các phương vị khác nhau đánh úp về phía Liễu Tử Yên.

Từng sợi Hàn lực bá đạo lạnh lẽo xen kẽ vào trong đó, trùng kích dị lực võ mạch của Liễu Tử Yên.

Tiêu hao của Thiên Tinh nhị thức cũng không lớn, cũng không cần phải toàn lực phát động Thần mạch.

Dưới loại tình huống này La Thiên sẽ hạ tiêu hao xuống tới mức thấp nhất, lại mang đến áp lực rất lớn cho Liễu Tử Yên.

Phanh phanh sưu!

Khí tượng võ mạch phía sau lưng của Liễu Tử Yên phải nhận trùng kích, sương lạnh ngưng kết, ánh sáng ảm đạm đi vài phần.

Thân pháp hư thật biến ảo và Thiên Tinh nhị thức của La Thiên làm cho nàng luống cuống tay chân, rơi vào cục diện bị động phòng thủ.

- Luận tạo nghệ võ đạo, Liễu Tử Yên vẫn còn kém La Thiên không chỉ một bậc.

Ở bên trên quan chiến đài, Nhạc Phó Phủ chủ không khỏi lắc đầu nói.

Bằng vào bí thuật cưỡng ép tăng chiến lực lên chung quy vẫn không đáng tin, vì thế nàng mới bị La Thiên nghiền ép ở trên cảnh giới Võ đạo.

Ngay cả võ mạch Địa giai mà Liễu Tử Yên tự tin, dị lực võ mạch của nó cũng bị La Thiên cường thế áp chế.

- Võ mạch của kẻ này, ít nhất phải là Địa giai trung phẩm trở lên.

Trong mắt của Độc Long Phủ chủ Vũ Khôn Thánh phủ có tinh quang lóe lên.

Dùng cấp độ Phủ chủ thánh phủ, đương nhiên hắn có thể nhìn ra được chênh lệch giữa La Thiên và Liễu Tử Yên ở cấp độ càng sâu hơn nữa.

Con đường tu hành của La Thiên là từng bước một, công pháp nội tình thâm hậu, tạo nghệ vũ kỹ cũng cực cao.

- Khà khà... Liễu Tử Yên! Trong lòng ngươi e ngại ta như thế, ngay cả một tia tín niệm chiến thắng ta cũng không có hay sao?

La Thiên cười dài một tiếng, bình tĩnh tự tin nói.

Vù vù Xoạt!

Tay áo sợi tóc của La Thiên bay tán loạn, hai đồng tử toả ra sự tự tin và áp bách mạnh mẽ.

Oanh!

Khuôn mặt của Liễu Tử Yên biến sắc, trong lòng chấn động, bị lời nói của La Thiên trực tiếp trùng kích chỗ sơ hở trong tâm linh của nàng.

Đối mặt với La Thiên thế không thể đỡ bây giờ, nàng lực bất tòng tâm, trong lòng vừa hận lại vừa sợ.

Trong chốc lát, thế phòng thủ chặt chẽ của Liễu Tử Yên lại hiện ra chỗ sơ hở trong lúc bối rối, bị La Thiên áp chế thêm một bước.

- Tử Yên! Không thể bị lừa! Đây là thế công tâm lý của hắn.

Sắc mặt của Thất hoàng tử Lý Diệu khẽ biến.

Thế công tâm lý!

Mọi người ở bên ngoài cũng nhìn ra vài phần.

- Liễu Tử Yên, ngươi đang e ngại tốc độ trưởng thành của ta đúng không?

Thanh âm của La Thiên trầm thấp, khóe miệng hiện lên vẻ trào phúng.

Đây không đơn thuần là thế công tâm lý của hắn mà còn hơi dung nhập lực lượng của Ma Niệm thuật, làm cho thanh âm và ánh mắt tràn ngập trùng kích với tâm linh của đối thủ.

- Không! Ngươi câm miệng lại cho ta.

Liễu Tử Yên ngoài mạnh trong yếu, nghiến răng nghiến lợi nói. Thế nhưng vẫn không có cách nào che giấu được vẻ kinh hoảng và chột dạ trong nội tâm của mình.

Vô số lần tính toán và mưu hại đều bị thất bại.

La Thiên liên tục trưởng thành, tiềm lực to lớn làm cho trong lòng nàng sợ hãi và lo lắng.

Loại tâm linh này còn có chỗ sơ hở, muốn chống cự lại là chuyện rất không thực tế.

Huống chi, La Thiên chỉ dùng thế công trong lòng, còn có sự phối hợp của Ma Niệm thuật nữa.

- Sự trưởng thành của ta không thể ngăn cản! Trong vòng nửa năm, chắc chắn sẽ vấn đỉnh đệ nhất Nhân bảng!

Trong mắt La Thiên toả ra vẻ bá đạo không thể chèn ép.

A!

Thể xác và tinh thần của Liễu Tử Yên run rẩy, nàng gần như thét lên, cảm giác sợ hãi lan tràn trong tâm linh của nàng.

Vấn đỉnh đệ nhất Nhân bảng?

Đám người đang xem cuộc chiến bên ngoài không khỏi chấn động, khó có thể tin được.

Khẩu khí của La Thiên này thật lớn!

Trong đôi mắt đẹp trống không của Hạ Băng Nguyệt hiện lên một tia dị sắc.

- Không! Tiểu nhi cuồng vọng nhà ngươi, ta không tin...

La Thiên thể hiện sự cường thế bá đạo, đám người ngoài cuộc đều bị chấn động, Liễu Tử Yên vô cùng kinh sợ, nói năng lộn xộn.

- Khà khà! Coi như là nam nhân sau lưng ngươi thì cũng sẽ bị ta đánh bại. Ngươi sẽ vĩnh viễn sống ở trong bóng đêm, phải ngưỡng mộ ta.

La Thiên nở nụ cười tà một tiếng, dường như đã hóa thành một vị Tà quân vô song.

Những lời này càng giống như búa tạ đánh nát chỗ dựa trong lòng của Liễu Tử Yên, thân thể mềm mại của nàng nhoáng một cái, sắc mặt tái nhợt, gần như hỏng mất.

Phốc sưu sưu!

Một hai đạo kiếm quang từ tối thành sáng để lại vết máu trên người Liễu Tử Yên.

Da thịt của Liễu Tử Yên phát lạnh, không khỏi tỉnh táo hơn vài phần.

- Tử Yên! Ổn định tâm tình! Cẩn thận tinh thần bí thuật của hắn!

Thất hoàng tử truyền âm quát to.

- Đáng hận! Ta trúng tà thuật của hắn rồi.

Lúc này Liễu Tử Yên đã tỉnh táo hơn nửa, trong lòng xấu hổ không thôi.

Ở trước mắt rất nhiều người, La Thiên lại vạch trần bí mật tâm linh của nàng, đây là sỉ nhục tới bực nào cơ chứ?

Mà giờ khắc này Liễu Tử Yên không chỉ bị thương nhẹ mà còn bị thế công của La Thiên chèn ép tới mức khó có thể chống đỡ được.

- Thiên Tinh lục thức, Tinh Hỏa Liệu Nguyên!

La Thiên thừa thắng truy kích, Phong Tuyết kiếm trong tay run lên, từng đạo kiếm quang sáng như ánh sao chung quanh hội tụ, gần như muốn bốc cháy lên.

Sưu sưu oanh!

Một mảnh kiếm quang giống như đốm lửa nhỏ lan tràn mang hàn khí lạnh thấu xương hung hãn đánh trúng Liễu Tử Yên.

Thật là mạnh mẽ!

Uy thế kinh khủng của một kiếm này làm cho mọi người bên ngoài kinh hãi không thôi.

Phốc phốc sưu!

Ánh sáng màu tím đỏ quanh thân Liễu Tử Yên và dị lực võ mạch bị mạnh mẽ phá vỡ.

Phụt! Phanh!

Ngay sau đó, thân thể mềm mại của nàng bay ra ngoài, khóe miệng có vết máu tràn ra.

- Chuyện này, làm sao lại...

Sắc mặt Liễu Tử Yên tái nhợt, hồn bay phách lạc, không kịp phản ứng.

Nàng một lòng phòng thủ, chỉ cầu tiêu hao mà thôi.

Làm sao lại bị thua nhanh như vậy cơ chứ?

La Thiên đột nhiên mạnh mẽ bạo phát ra một kiếm, trực tiếp nghiền ép, đánh nàng cho có chút hồ đồ.

Sưu sưu!

La Thiên như bóng với hình, người giống như một làm khói nhẹ bỗng nhiên tới gần Liễu Tử Yên.

Trong lòng Liễu Tử Yên rất không cam lòng, còn muốn phản kích, thế nhưng lại chạm tới thương thế, thân thể mềm mại của nàng nhoáng một cái, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.

Sau một khắc La Thiên đã đi tới trước người của nàng. Hắn không nói hai lời mà tát nàng một cái.

Phanh!

Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần tràn ngập vẻ oán hận của Liễu Tử Yên bị đánh cho nghiêng một cái, để lại dấu bàn tay sưng đỏ.

- Ngươi lại dám tát ta...

Vẻ mặt Liễu Tử Yên tràn ngập sự oán hận, giận dữ, cảm giác sỉ nhục lan tràn.

Nàng đường đường là mỹ nữ thiên tài Nhân bảng mà lại bị người ta vạch trần chỗ hổng trên tâm linh, cường thế đánh bại, còn bị tát ở trước mặt nhiều người, đây là chuyện nhục nhã bực nào cơ chứ?

Nhưng mà, La Thiên đánh xong một tát vẫn chưa dừng lại.

Phanh ~! Phanh ~! Phanh~!

La Thiên lại liên tiếp đánh ra vài tát, đánh cho khuôn mặt nàng nở hoa, trên dưới lắc lư.

- A...

Mọi người bên ngoài sợ tới mức ngây người, một mỹ nữ như hoa như ngọc lại bị La Thiên làm mất mặt như vậy.

- Dừng tay cho ta!

Thất hoàng tử tức giận không thôi, hắn lập tức hét lớn một tiếng.

- Nhanh dừng tay!

Trọng tài cũng kịp phản ứng, thẹn quá hoá giận mà toả ra uy áp khổng lồ, chuẩn bị nhúng tay.

Loại hành vi này của La Thiên quả thực là làm cho thịnh hội Võ phủ trở nên đen như mực a.

- Tiền bối! Nàng chưa ngã xuống, cũng không chịu thua. Vạn nhất ta dừng tay mà bị nàng phản kích thì ta phải làm sao bây giờ?

La Thiên điềm tĩnh nói.

Lời vừa nói ra, thân thể trọng tài dừng lại, rơi vào thế khó xử.

Theo như quy tắc của thịnh hội Võ phủ.

Liễu Tử Yên còn chưa chịu thua, vẫn còn ở bên trên Võ Đấu đài thì tạm thời sẽ có khả năng phản kích. Chuyện La Thiên không dừng tay cũng ở trong phạm vi của quy tắc.

Nhưng mà, tát một thiếu nữ ở trước mặt mọi người như vậy, thật sự là không thể nào chịu nổi được a.

- Ta...

Bình Luận (0)
Comment