Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 150 - Chương 150: Lĩnh Ngộ Tăng Lên

Chương 150: Lĩnh ngộ tăng lên Chương 150: Lĩnh ngộ tăng lên

- Hy vọng tướng công tương lai không làm cho Băng Nguyệt thất vọng...

Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại biến ảo khôn lường vang lên bên tai hắn, lại biến mất một cách rất nhanh.

Tướng công tương lai?

La Thiên không biết cảm giác của mình hiện tại là ưa thích hay là lo âu, hắn chỉ có thể đợi lần sau tìm tới Hạ Băng Nguyệt để ngả bài mà thôi.

Quảng trường Huyền Vũ.

Các học viên của Trục Nhật Thánh phủ hội tụ ở một chỗ.

Nhạc Phó Phủ chủ kích động đi tới, sau khi khen ngợi một phen, mọi người trở về theo đường cũ.

Trở lại cứ điểm thánh phủ.

La Thiên cự tuyệt lời mời xã giao của Tạ Lâm và các học viên.

Thời gian bí viên Hoàng thất mở ra chỉ còn có ba ngày.

La Thiên muốn tranh thủ thời gian làm cho thực lực của mình tăng lên một tầng, để tranh đoạt kỳ ngộ lần này.

Trong phòng, La Thiên khoanh chân ngồi đó, vốn hắn chỉ định củng cố chân khí trong chín cái khí mạch mà thôi.

Trải qua chiến đấu cùng Hồng Bằng, thân thể và chân khí của La Thiên đều được rèn luyện, làm cho cảnh giới của hắn được củng cố.

Nửa ngày sau, cái khí mạch thứ chín trong cơ thể La Thiên đã được xây dựng đến một phần năm, trên cơ bản đã trở nên vững chắc.

Sau đó La Thiên lấy m tinh thạch ra, U Long Thần Mạch trong cơ thể đã có một cỗ hấp lực tuôn ra.

Ô...ô...n...g! Sưu ~

m tinh thạch lóe sáng, bề mặt có từng sợi khói màu xanh đen nổi lên, dung nhập vào trong cơ thể của La Thiên.

Hiện nay ở bên trong m tinh thạch chỉ còn lại hơn ba thành lực lượng mà thôi.

Thần mạch chi lực của La Thiên đã đạt tới trình độ tới gần Linh Hải cảnh.

Chỉ cần hấp thu hết lực lượng còn lại của m tinh thạch thì nhất định Thần mạch của La Thiên có thể đạt tới cấp độ Linh Hải cảnh.

Trong hai ba ngày sau đó, La Thiên dùng một nửa thời gian hấp thu m tinh thạch.

Còn có một bộ phận thời gian hắn dùng để cảm ngộ chân ý kiếm đạo của Hạ Băng Nguyệt trong thiên thư.

Trên trang sách kia, Hạ Băng Nguyệt mặc một bộ váy trắng như tuyết, La Thiên nhiều lần hồi tưởng trong đầu cũng không tự chủ được mà sinh ra một tia cảm giác thân thiết.

Một tia chân ý kiếm đạo kia làm cho người ta có cảm giác như đặt mình ở trong núi băng, trống không mà yên tĩnh.

Loại hàm ý này dường như đã chứng minh sự cao ngạo trong nội tâm của Hạ Băng Nguyệt.

- Nhìn qua giống như nàng có được mỹ mạo tuyệt đại và thiên phú vô song. Thế nhưng sau lưng nàng lại phải bỏ ra rất nhiều, phải thừa nhận sự cô tịch mà người thường không có cách nào tưởng tượng ra được.

La Thiên dùng giọng nỉ non nói.

Theo cảm ngộ một tia chân ý kiếm đạo kia.

La Thiên càng hiểu biết hơn về Thiên Tinh kiếm pháp, bảy thức trước ngày càng trở nên mượt mà như ý.

Thời gian dần dần trôi qua, La Thiên đã chạm đến cảnh giới viên mãn của kiếm pháp này.

Ngay cả thức thứ tám Vẫn Lạc Tinh thần còn chưa luyện thành được lúc trước, không ngờ vừa chạm vào đã thông suốt, làm cho hắn thành công luyện thành.

Chỉ riêng lĩnh ngộ và tiến bộ của kiếm pháp là đã khiến cho thực lực của La Thiên, so với lúc còn diễn ra thịnh hội Võ phủ tăng lên hơn nửa cấp độ.

Thực lực bực này đủ để chính diện đánh bại Hạ Băng Nguyệt cấp độ nửa bước Linh Hải.

Huống chi, Thần mạch chi lực của La Thiên cũng tiến thêm một bước.

Cách lúc thịnh hội Võ phủ chấm dứt đã được mấy ngày.

Thời gian ba ngày trôi qua cực nhanh qua.

Rắc rắc!

m tinh thạch trong tay La Thiên ảm đạm không có ánh sáng, chia năm xẻ bảy.

Ngay khi một tia Địa mạch m khí cuối cùng bị hấp thu.

Vù vù ô...ô...n...g!

Quanh thân La Thiên có một tầng hàn vụ tối tăm với hình dáng vòng xoáy xoay quanh, bên trong truyền đến hấp lực lạnh như băng và tiếng Long ngâm mơ hồ.

Vòng xoáy hàn vụ kia tản mát ra uy áp lạnh thấu xương của cấp độ Linh Hải cảnh.

Ý niệm của La Thiên khẽ động.

Hình dáng của vòng xoáy, muốn mở rộng hoặc thu nhỏ lại, phạm vi và uy lực đều có thể điều chỉnh được.

- Dùng lĩnh vực hàn vụ của ta bây giờ, coi như là Linh Hải cảnh sơ giai rơi vào trong thì cũng sẽ mất đi sức phản kháng trong thời gian ngắn.

La Thiên nở một nụ cười.

Lực lượng Thần mạch không chỉ hạn chế uy lực mà thứ đáng sợ hơn vẫn là thiên phú thuộc tính của nó.

Thí dụ như nói.

Lĩnh vực hàn vụ của La Thiên, người rơi vào trong đó không những phải thừa nhận uy thế của Linh Hải cảnh ăn mòn mà tốc độ cũng sẽ giảm mạnh, trạng thái liên tục giảm xuống, còn phải thừa nhận hấp lực ở giữa lĩnh vực nữa.

Dưới tình huống bực này.

Coi như là ba thứ hạng đầu Nhân bảng đánh lâu dài với La Thiên thì cũng có thể sẽ

bị thua.

- La huynh! Nhạc Phó Phủ chủ triệu tập chúng ta, chuẩn bị lên đường đi thôi.

Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Kim học trưởng và Nam Cung Ngọc đang đứng ở trước cửa.

Cửa phòng mở ra, La Thiên đi ra ngoài.

Một cỗ hàn khí như đến từ vực sâu làm cho cơ thể của hai người phát lạnh, máu tươi như ngừng chảy.

Ngay cả Kim học trưởng có thực lực như vậy cũng không khỏi phải rùng mình một cái.

Hơn nữa, khí chất trên người của La Thiên cũng có biến hóa, có cảm giác tương tự như người lĩnh ngộ được chân ý kiếm đạo như Hạ Băng Nguyệt.

- Được.

La Thiên gật đầu, ngày hôm nay chính là ngày mà bí viên Hoàng thất mở ra a.

...

Vương đô, cứ điểm của Trục Nhật Thánh phủ.

Trong đại điện lần trước, Nhạc Phó Phủ chủ ngồi ở vị trí chủ vị.

Lần này người có tư cách tới đây chỉ còn lại có sáu học viên.

Theo thứ tự là La Thiên, Kim Phàm, Lý Diệu, Từ Mộng Hân, Nam Cung Ngọc, Liễu Tử Yên sáu vị học viên trung tâm của thánh phủ.

Giờ phút này, trong tay sáu người La Thiên đều cầm lấy một quyển sách mỏng, cẩn thận lật xem.

- Bên trong quyển sách có ghi chép tin tức liên quan tới bí viên Hoàng thất và tin tức thông thường, nhưng chỉ cung cấp cho các ngươi tham khảo mà thôi, bởi vì hoàn cảnh địa lý bên trong bí viên sẽ thường xuyên thay đổi.

Nhạc Phó Phủ chủ nói một câu.

La Thiên xem hết nội dung bên trong quyển sách, đã có hiểu rõ đại khái về bí viên Hoàng thất.

Bí viên hoàng thất cũng không phải là sở hữu tư nhân của hoàng thất Thương Vân quốc.

Mà là thứ do một vương triều cổ tên là Tấn Vương Triều vạn năm trước phát động tài nguyên khổng lồ của cả nước, lại được mấy vị đại năng cao cấp nhất khi đó cầm đầu, xây dựng ra không gian bí cảnh.

Về sau, không gian bí cảnh của vương triều cổ này bị phân ra thành mấy khối ở trong đại chiến.

Trong đó có một khối mảnh vỡ không gian chính là nơi mà Thương Vân quốc có khả năng xây dựng thông đạo tiến vào bí viên Hoàng thất, tạm thời chỉ có lúc đặc biệt thì mới có thể tiến vào bên trong mà thôi.

Tấn Vương Triều? Xây dựng không gian?

La Thiên không khỏi líu lưỡi, coi như là cường giả Thiên cấp cũng không có năng lực xây dựng không gian a.

Khó có thể tưởng tượng được lúc ấy Tấn Vương Triều mạnh tới bao nhiêu.

Đông Thần đại lục bây giờ, tất cả quốc gia lớn nhỏ cộng lại cũng có mấy trăm.

Nhưng mà, vương triều có dũng khí xưng Đế lập vương thì lại không có mấy cái.

Thương Vân quốc chỉ có thể coi là vương quốc phổ thông, phải phụ thuộc vào Xích Long Vương triều ở Đông Vực đại lục, hàng năm phải tiến cống.

Mỗi một năm, Xích Long Vương triều đều nghênh đón thịnh thế cống nạp tới từ trăm nước.

Nhưng tồn tại mạnh mẽ như Xích Long Vương triều cũng còn xa không bằng Tấn Vương Triều vạn năm trước.

Lúc đó, linh khí thiên địa tràn ngập, thiên tài địa bảo có rất nhiều, tài nguyên vô cùng phong phú, cho nên mới nuôi dưỡng được vô số đại năng viễn cổ.

Bởi vậy, bí cảnh viễn cổ này mới được bảo tồn nguyên vẹn.

Ở trong đó có thể nhận được tài vật viễn cổ, hoặc là vật phẩm truyền thừa của các đại năng.

- Lên đường!

Nhạc Phó Phủ chủ giải đáp mấy vấn đề, dẫn theo mọi người đi tới đỉnh núi lớn nhất trong Vương đô.

Ngọn núi lớn nhất trong Vương đô tên là Vân Thiên sơn.

Đây là cái tên do khai quốc chi quân Lý Vân Thiên đặt tên.

Vương cung và Vân Thiên Thánh phủ đều được thành lập ở chung quanh đỉnh núi của Vân Thiên sơn.

- La Thiên.

Dọc đường, Nam Cung Ngọc lặng lẽ đưa cho La Thiên một cuốn sách.

- Đây là?

La Thiên tiếp nhận, vừa nhìn qua, trong lòng kinh ngạc không thôi.

Bên trên là ghi chép tin tức của Nam Cung gia về bí viên Hoàng thất.

Trong đó còn dính đến một ít kỳ ngộ và bí mật ở bên trong bí viên, thậm chí còn có một tấm địa đồ không trọn vẹn, không được đầy đủ.

Cái này so với cuốn sách nhỏ mà thánh phủ đưa cho hắn còn có giới thiệu kỹ lưỡng hơn và cơ mật hơn.

- Đa tạ.

La Thiên thu nội dung bên trên vào trong Thiên thư .

- Ta thiếu nhân tình của ngươi, đây là chuyện nên làm.

Nam Cung Ngọc nói một câu như vậy.

Lần chiến đấu với Bích Linh mãng kia, may mà có La Thiên cho nên Nam Cung Ngọc mới phục dụng được Bích Linh tâm huyết, gặp họa đắc phúc.

- Nam Cung huynh, ta thấy ghi chép của thánh phủ và Nam Cung gia các ngươi, trong lòng có một chút nghi hoặc.

La Thiên trầm tư nói một câu.

- Nếu lúc đó Tấn Vương Triều cường đại như vậy, tại sao phải trả một một cái giá khổng lồ để xây dựng không gian bí cảnh, dường như còn có gắng để lại một ít trân tài thượng cổ và di tích của đại năng ở bên trong a?

La Thiên hỏi một câu.

Thứ này cho La Thiên cảm giác, hình như là đang chuẩn bị hậu sự vậy.

- Vấn đề này ta cũng đã từng hỏi qua gia gia.

Nam Cung Ngọc nhớ lại.

- Gia gia chỉ nói với ta hai chữ, đó chính là tị nạn.

- Tị nạn?

Bình Luận (0)
Comment