Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 163 - Chương 163: Đẩy Lùi Quân Địch!

Chương 163: Đẩy lùi quân địch! Chương 163: Đẩy lùi quân địch!

Xoẹt!

Mặt trường xuất hiện tình trạng bị bong làm cho nữ tử mặc áo trắng kia trượt chân.

Bàn chân ngọc của nữ tử mặc áo trắng vừa trượt, chân giẫm vào khoảng không, người lập tức từ gần đỉnh tháp cao hơn mười thước rơi xuống bên dưới.

- Không…

Sắc mặt của nữ tử mặc áo trắng trắng bệch, sợ hãi tới mức nghẹn ngào kêu lên.

Giờ khắc này trong lòng nàng tràn ngập sự phẫn hận và chất vấn, khó có thể tin được mình lại trượt chân.

Nữ tử mặc áo trắng có sở trường là thân pháp, võ nghệ cao cường, nhất là để chân trần dán vào bức tường mà đi lên trên.

Tuy rằng tháp cao này thẳng đứng, thế nhưng mặt tường lại tương đối thô ráp.

Dưới loại tình huống này, nàng dán vào bức tường đi lên, có lẽ là chuyện đương nhiên, hầu như không có khả năng thất bại được.

Nhưng mà mặt tường cuối cùng mà nàng giẫm lại trùng hợp xuất hiện tình huống bong ra thành từng mảng.

Điểm càng đúng lúc chính là, vừa rồi trong lòng nữ tử mặc áo trắng tức giận, không đủ cẩn thận cho nên thân pháp mới hơi có sai sót.

Hai chuyện trùng hợp đặt ở một chỗ làm cho nàng giẫm vào khoảng không rồi trượt chân, đặt mình vào trong tình trạng nguy hiểm.

- Chuyện gì xảy ra!

Dưới tháp cao, thiên tài hai phe Thương Vân quốc và Khâu Việt quốc nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của nữ tử mặc áo trắng, cả đám không khỏi nhìn lên.

Không thấy dấu hiệu La Thiên xuất thủ.

Nữ tử mặc áo trắng lại trượt chân, từ trên đỉnh tháp rơi xuống dưới đất.

- Vận khí của La Thiên thật là tốt.

Trong lòng đám người Tam hoàng tử, Hồng Bằng, Kim học trưởng cảm khái.

Lúc nhìn thấy nữ tử mặc áo trắng bay lên đỉnh tháp thì bọn hắn đã phán quyết tử hình cho La Thiên.

Không nghĩ tới vận khí của La Thiên bạo phát, nữ tử mặc áo trắng kia lại tự mình rơi xuống đất.

Trên đỉnh tháp cao, khuôn mặt La Thiên tràn ngập vẻ khó tin.

Chỉ có hắn hiểu, chuyện này cũng không phải là trùng hợp.

- Ự...c... Thiếu niên... Đừng quên... Hứa hẹn...

Thanh âm cà lăm của quạ đen kia truyền đến.

Hả?

La Thiên thoáng nhìn qua, không khỏi ngạc nhiên.

Chỉ thấy mỏ của quạ đen đã dài thêm mấy tấc, vừa dài lại vừa nhọn, tựa như mỏ chim hạc vậy.

Lại thêm cà lăm cho nên nhìn qua rất là buồn cười.

- Sao cái mỏ quạ đen của ngươi lại dài rồi vậy?

La Thiên cố nén nụ cười hỏi một câu.

Hóa ra một khi con quạ đen này sử dụng lực lượng thần bí mỏ quạ đen thì sẽ có tác dụng phụ, khó trách lúc trước nó ra vẻ không tình nguyện như thế.

- Ô ô... Dáng vẻ tuấn tú của bản thân... hình tượng sáng suốt thần võ của ta..

Vẻ mặt quạ đen buồn rười rượi, cái mỏ dài nhọn khẽ hếch lên.

La Thiên giả bộ như không nghe thấy, tay lại lấy ra một mũi tên bằng xương trắng, lạnh lẽo nhìn nữ tử mặc áo trắng đang rơi xuống phía dưới.

- Đi!

Nữ tử mặc áo trắng quát một tiếng, trong lúc lâm nguy vẫn không sợ hãi.

Xôn xao sưu sưu!

Cái dây lưng bằng lụa trong tay nàng tạo thành một mảnh gió xoáy màu sắc rực rỡ, làm cho tốc độ rơi xuống của nàng hạ thấp.

Khi chỉ còn cách mặt đất hơn mười thước.

Dải lụa màu trong tay nữ tử mặc áo trắng lại hóa thành một đạo quang mang, chuẩn bị đánh về phía mặt đất.

Thông qua loại phương pháp này, nàng có năng lực triệt tiêu một chút xung lực.

Nhưng đúng lúc này.

SƯU...U...U xùy!

Một mũi tên bằng xương trắng lạnh lẽo như băng, tràn ngập hàn khí lạnh lẽo mang theo tiếng rít của kình khí đâm thẳng đến chỗ nàng.

- Đáng hận!

Trong lòng nữ tử mặc áo trắng phát lạnh, trong mắt hiện lên vẻ oán hận và sát ý rất rõ ràng.

Đối mặt với mũi tên bằng xương trắng này, nàng muốn tránh cũng không được.

Vù vù phanh!

Nữ tử mặc áo trắng chỉ có thể vung vẩy dây lưng lụa màu sắc rực rỡ để ngăn cản mũi tên bằng xương trắng ở phía trên mà thôi.

Sau một tiếng nổ vang, nữ tử mặc áo trắng rơi thẳng xuống bên dưới, mặt đất chấn động, để lại một cái hố lớn, bụi bặm nổi lên bốn phía.

Cảnh này làm cho thiên tài hai nước kinh sợ và sững sờ.

Bụi bặm tản đi.

- La... Thiên...

Một đạo thanh âm tràn ngập hận ý lạnh như băng từ bên trong hố truyền ra, làm cho người ta không rét mà run.

Ở bên trong hố, cái váy màu trắng của nữ tử mặc áo trắng đã hầu như nổ tung thành từng khúc, rạn nứt, tóc thì vỡ vụn, ở trên vai có vô số sương lạnh ngưng kết.

Cái chân trắng nõn của nàng trở nên bầm tím, hiển nhiên là thương tích do bị rơi xuống đất gây ra.

Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi đi, thế nhưng trên dung nhan như ngọc của nữ tử mặc áo trắng này lại có một đống phân chim, hôi thối vô cùng, khiến cho nàng hầu như muốn nôn ọe.

- Không ngờ lại dính phân thật rồi.

Vẻ mặt của La Thiên rất là đặc sắc, không khỏi cảm khái kỹ năng mỏ quạ đen thật là đáng sợ.

Lúc trước quạ đen đã nói ra cửa thì té ngã, đi đường dẫm phải phân, không ngờ lại linh nghiệm tới như vậy.

- Thượng Quan học tỷ... Ngươi không sao chứ?

Hai gã thiên tài Khâu Việt quốc dừng công kích, nhìn về phía bàn chân trần của nữ tử mặc áo trắng, trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Nam tử gầy gò đang chữa thương ở phía sau trợn tròn mắt lên.

Thật sự quá là tà dị a!

Bỗng nhiên, hắn nhớ tới kinh nghiệm nghẹn khuất lúc trước: Bị La Thiên dùng tay không thu vài mũi tên bằng xương trắng, ba lần công kích quạ đen đều trật mục tiêu một cách khó hiểu, cuối cùng còn bị trúng tên của chính mình.

Hiện tại, nhìn thấy kết cục mà nữ tử mặc áo trắng gặp phải.

Nam tử gầy gò giật mình một cái, đã suy tính ra một kết luận khá táo bạo:

- Nhất định con quạ đen này là vật điềm xấu! Chủ nhân của nó cũng là nhân vật tà dị...

Hắn hạ quyết tâm, về sau không nên trêu chọc một người một chim này.

SƯU...U...U xùy!

Trên đỉnh tháp cao lại có một mũi tên bằng xương trắng bay vút ra, lần này cũng không phải là công kích nữ tử mặc áo trắng.

- A...... A!

Một gã thiên tài Khâu Việt quốc cố gắng trốn tránh, bị mũi tên bằng xương đâm thủng bả vai, bay ra ngoài.

Một kích này đã hóa giải áp lực của đám người Tam hoàng tử.

Hai gã thiên tài Khâu Việt quốc kia đều có thực lực ba thứ hạng đầu trên Nhân bảng.

Mà Tam hoàng tử và Hồng Bằng đều bị trọng thương, những người còn lại hoặc nhẹ hoặc nặng đều có thương thế trên người.

- Lui lại!

Nữ tử mặc áo trắng cắn chặt răng, ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sát ý xẹt qua La Thiên đang đứng ở trên đỉnh tháp cao.

Nàng thầm hạ quyết tâm, đợi dưỡng thương xong, nhất định nàng phải tự tay giết chết kẻ này.

Bởi vì La Thiên cho nên một chân của nàng bị thương, hành động bất tiện, chiến lực giảm mạnh.

Nam tử gầy gò bị La Thiên đả thương cánh tay, không thể vận dụng cung tiễn trợ giúp từ xa được.

Tăng thêm một gã thiên tài Khâu Việt quốc mà La Thiên vừa mới làm cho bị thương.

Đội ngũ mà nàng dẫn theo, trên cơ bản đã trở thành tổ đội què quặt.

Vù vù sưu sưu!

Nữ tử mặc áo trắng dẫn theo ba người nam tử gầy gò nhanh chóng lui ra phía sau, thân thể dung nhập vào chỗ sâu trong lâm viên.

Vù vù!

Mấy người Tam hoàng tử như trút được gánh nặng, thở phào một hơi.

Mấy người leo lên trên đỉnh tháp cao.

- La Thiên, lần này may mà có ngươi xuất thủ! Ân tình như thế, nhất định sẽ có ngày Lý mỗ báo đáp.

Trên mặt Tam hoàng tử Lý Dịch hiện lên vẻ cảm kích.

Kim học trưởng và ba gã thiên tài Thương Vân quốc khác cũng nhao nhao biểu đạt sự biết ơn của mình.

Nếu như không có La Thiên thì Tam hoàng tử sẽ rơi vào trong tay địch quốc, những người còn lại đều bị giết chết.

Vẻ mặt Hồng Bằng có chút phức tạp, lúc trước ở trên thịnh hội Võ phủ hắn đã thua trong tay La Thiên, trong lòng vẫn còn có chút nghẹn khuất và không phục.

Ngày hôm nay gặp lại, mấy lần La Thiên ném mũi tên bằng xương trắng đã thể hiện ra man lực và uy năng kinh người, thậm chí đối phương còn dùng lực lượng một người cứu được tất cả mọi người ở đây.

Sau đó La Thiên nói tất cả nội tình và tin tức của Khâu Việt quốc cho Tam hoàng tử nghe.

- Khâu Việt quốc thật là ác độc! Lại còn có thế lực của Xích Long Vương triều tham dự nữ a.

Sắc mặt của Tam hoàng tử Lý Dịch trở nên ngưng trọng.

Thiên tài Khâu Việt quốc đang trắng trợn tàn sát ở bên trong bí viên, chuyện này đã kinh động tới rất nhiều thiên tài của Thương Vân quốc.

Nhưng mọi người không biết lại còn có nội tình sâu như vậy.

Nghe La Thiên nói xong tất cả mọi người ở đây, đều cảm nhận được một cỗ nguy cơ vô cùng lớn.

- Thất Hoàng đệ cũng đã rơi vào tay địch quốc, bản điện muốn nghĩ cách triệu tập những thành viên hoàng thất khác, chỉ có tập trung lực lượng thì mới có thể đối kháng được cường địch Khâu Việt quốc.

Ánh mắt của Lý Dịch sáng lên, dùng ngôn từ chính nghĩa nói.

- Chúng ta sẽ đi theo Tam điện hạ.

Hồng Bằng và hai gã thiên tài khác nhao nhao hưởng ứng.

Thất hoàng tử bị bắt.

Vị Tam hoàng tử này nghiễm nhiên là nhân vật quan trọng nhất của hoàng thất hiện tại.

Lý Dịch cũng nói lời mời chào với La Thiên, thế nhưng lại bị hắn nhã nhặn từ chối.

Trên đỉnh tháp cao.

La Thiên ngồi xếp bằng tiêu hóa lực lượng còn sót lại của gốc Long Lân diệp kia.

Đám người còn lại, bao gồm cả Vân Tú quận chúa đều đang dưỡng thương, hoặc là điều tức tu luyện.

Nửa ngày sau đó có vài thành viên hoàng thất ở gần đây chạy tới, gia nhập đội ngũ của Tam hoàng tử.

Thực lực đội ngũ của Tam hoàng tử lập tức được tăng lên vài phần.

- La hiền đệ, chúng ta có cần cùng hành động với Tam hoàng tử hay không?

Kim học trưởng truyền âm nói.

- Nhiều người cũng có tai hại, ta định tách ra hành động.

La Thiên nói ra ý nghĩ của mình.

Tuy rằng nhân số bên Tam hoàng tử khá nhiều, nhưng lại càng dễ trở thành mục tiêu của địch quốc hơn.

Còn nữa, nếu như gặp phải kỳ ngộ hoặc là bảo vật, nhất định bên hoàng thất sẽ chiếm phần lớn hơn.

Lúc này lực lượng của Long Lân diệp trong cơ thể La Thiên đã được tiêu hóa được không sai biệt lắm.

Hiện nay, chỉ bằng vào lực lượng thân thể là hắn đã có thể bộc phát ra uy lực gần như Linh Hải cảnh.

Phối hợp với Quy Nguyên chân khí hùng hồn, có thể nói bản thân hắn đã vô cùng mạnh mẽ rồi.

- Tam điện hạ, La mỗ cáo từ.

La Thiên đứng lên nói.

Thương thế của Lý Vân Tú đã khỏi hẳn, hắn không phải lo lắng cho nàng nữa.

- La huynh bảo trọng, bản điện sẽ luôn mở rộng cánh cửa chờ ngươi.

Lý Dịch cũng không cố gắng giữ hắn lại.

Điều ngoài ý muốn chính là Kim học trưởng và Lý Vân Tú, đều quyết định cùng rời khỏi nơi này với La Thiên.

Nhất là Lý Vân Tú, nàng vốn là thành viên hoàng thất a.

- Tam điện hạ phải cẩn thận làm việc.

Trước khi đi, La Thiên dò xét Tam hoàng tử một chút, lại có chút thâm ý khuyên bảo đối phương một câu.

Hắn phát hiện ra trên người của Lý Dịch có tai kiếp chi khí quanh quẩn.

Nhưng lúc này, La Thiên không nói thủng ra.

Một là dễ đắc tội với người ta.

Thứ hai, tiết lộ vận mệnh thiên cơ của người khác sẽ có tai hại đối với bản thân La Thiên, đây là chuyện mà trực giác nhắc nhở cho hắn biết.

Chính bởi vì như vậy cho nên La Thiên mới đồng ý mang Lý Vân Tú cùng đi với mình.

- Đáng tiếc a, La Thiên này không thể sử dụng được.

Trên mặt Lý Dịch hiện lên vẻ tiếc nuối, cũng không coi lời nói của La Thiên vào đâu.

Bình Luận (0)
Comment