Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 164 - Chương 164: Huyền Linh Sơn, Thử Thách Năm Bia (I)

Chương 164: Huyền Linh sơn, thử thách năm bia (I) Chương 164: Huyền Linh sơn, thử thách năm bia (I)

Bí viên hoàng thất.

Cách ngày mở ra đã qua được hai ngày.

Trong hai ngày này, thiên tài cực hạn của Khâu Việt quốc đã tiến hành càn quét, tàn sát một cách vô tình ở trong bí viên.

Năm mươi người tiến vào của Thương Vân quốc đã chết hơn nửa, trong đó có chín thành chết ở trong tay cường địch Khâu Việt quốc.

Hiện nay các thiên tài Thương Vân quốc đã cảnh giác, tất cả túm hai tụm ba lại, cùng hành động, rất ít khi gặp một ai đó hành động một mình.

Sau khi ba người La Thiên rời khỏi tháp cao, bọn họ lại thăm dò nửa ngày ở bên trong lâm viên.

Trong khoảng thời gian đó bọn họ cũng gặt hái được mấy loại tài bảo quý hiếm đã tuyệt tích ở bên ngoài.

Chỉ có điều, La Thiên cũng không gặp phải thiên tài địa bảo có đẳng cấp cao như Long Lân diệp, Huyết Lê Quả.

Trên bầu trời, quạ đen vỗ cánh, cái mỏ vừa dại vừa nhọn kia đã ngắn lại đc hai ba phần.

Bỗng nhiên, cái cánh bên ngoài thân thể của quạ đen run lên, ánh mắt lóe sáng nhìn về phía một phương hướng khác.

Cơ hồ là cùng lúc La Thiên cũng cảm ứng được linh khí thiên địa đang rung động ở một không gian khác.

Ô...ô...n...g! Oanh!

Cách đó bốn năm dặm có một vòng ánh sáng bảo vệ năm màu phóng lên trời, dẫn theo linh khí thiên địa xung quanh rít gào.

Một cỗ uy áp chấn động thiên địa lan tràn, tản mát ra.

Cho dù là chủ nhân Thánh phủ đích thân tới đây thì trong lòng cũng phải sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé.

- Cái đó là...

Kim học trưởng khiếp sợ nghẹn ngào kêu lên. Ánh mắt nhìn về phía ánh sáng năm màu làm cho thiên địa chấn động, hắn cũng cảm nhận được một cỗ áp lực làm cho hắn hít thở không thông.

Oanh phanh phanh…

Mặt đất dưới chân ba người truyền đến động tĩnh rung động lắc lư và tiếng nổ vang liên miên không dứt, giống như là địa chấn vậy.

Chỉ thấy ở dưới đường chân trời xa xa có một ngọn núi lớn được ánh sáng năm màu như sóng lớn bao phủ hiện lên.

- Núi lớn mọc ra từ lòng đất?

Hai mắt La Thiên trợn lên, nhìn về phía một màn kỳ quái này.

Sau mấy hơi ánh sáng năm màu theo ngọn núi lớn kia hiện lên dần dần tiêu tan, linh khí thiên địa cũng trở lại như bình thường.

- Đây là Huyền Linh sơn! Kỳ ngộ cực kỳ hiếm thấy ở trong bí viên Hoàng thất.

Đôi mắt phượng của Lý Vân Tú chớp động, vui vẻ nói.

- Huyền Linh sơn?

Rất nhanh La Thiên đã nhớ tới, trong tin tức mà Nam Cung Ngọc đưa cho hắn có một chút giới thiệu liên quan tới ngọn núi này.

Ở bên trong Huyền Linh sơn còn có rất nhiều bảo vật và truyền thừa của đại năng Viễn cổ.

Bí viên hoàng thất mở ra vài chục lần, thế nhưng chưa hẳn Huyền Linh sơn đã xuất hiện một lần.

Nghe nói, ngọn núi này nói tới một ít bí mật khi Tấn Vương Triều xây dựng không gian bí cảnh, đến nay nó vẫn là một câu đố không có lời giải.

- Mau tới đó!

Ba người La Thiên không do dự nữa mà thi triển thân pháp chạy về phía Huyền Linh sơn.

Thời gian mới qua một lát thì ngọn núi lớn tràn ngập ánh sáng năm màu huyền bí đã hiện ra ở trước mắt, mơ hồ có thể thấy được ở trong núi có từng đạo bảo quang, đủ loại trân cầm kỳ thú xuất hiện.

Ngoại trừ ba người La Thiên ra, một ít thiên tài Thương Vân quốc ở gần đó cũng nhao nhao đi đến.

Trong đó nhóm người Tam hoàng tử là nhóm có thế lực lớn nhất, tập kết được sáu bảy người.

- Khà khà! Không ngờ Huyền Linh sơn lại hiện thế! Xem ra thời vận của Vương mỗ tới rồi!

Thanh âm khí phách và tùy ý truyền đến.

Chỉ thấy có một gã nam tử mặc áo đen, giữa hai hàng lông mày có nốt ruồi phi thân đi đến, trên người có khí tức đè nén rét lạnh toả ra.

- Vương Thiên!

Các thiên tài Thương Vân quốc có mặt ở đây có chút kiêng kỵ kinh hô một tiếng.

Khí tức trên thân Vương Thiên so với lúc ở thịnh hội Võ phủ còn đáng sợ hơn, hiển nhiên hắn cũng có được kỳ ngộ nhất định ở trong bí viên Hoàng thất này.

Giờ phút này các thiên tài của Thương Vân quốc, hội tụ ở lối vào trước Huyền Linh sơn, tất cả đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bởi vì Huyền Linh sơn bị đại trận ánh sáng năm màu bảo vệ, không phải tất cả mọi người đều có tư cách đi vào bên trong.

Lối vào duy nhất của Huyền Linh sơn có năm cái bia màu xanh cao hơn mười thước, có cảm giác hùng vĩ và cổ xưa.

La Thiên phát hiện ra, năm cái bia cổ xưa này, mỗi một cái bia đều toả ra khí tức khác nhau.

Có bia truyền ra lực lượng áp bách mạnh mẽ, có bia thì lại ẩn chứa khí tức linh vận, cũng có bia toả ra khí tức tinh thần khó lường.

Hơn nữa, trên mỗi một tấm bia đá đều có một chút ngấn nông, phần lớn là dấu vết của bàn tay.

- Năm tấm bia đá này là thử thách vào núi của Huyền Linh sơn!

Tam hoàng tử Lý Dịch cười nói.

- Thông qua thử thách của bất kỳ một tấm bia nào, ở phía trên có dấu vết lưu lại là ngươi có thể tiến vào trong núi.

Bản thân là thành viên trung tâm của hoàng thất cho nên Lý Dịch nắm giữ rất nhiều cơ mật ở bên trong bí viên.

Năm khối bia lớn, từ trái đến phải theo thứ tự là:

Bia lực lượng, bia thiên phú, bia cơ duyên, bia ngộ tính, bia hoàn mĩ.

- Để ta đến thử xem!

Sau lưng Tam hoàng tử, một gã thanh niên cường tráng tu vi Linh Hải cảnh tự tin đi qua.

Phanh~!

Thanh niên cường tráng vận lực lượng toàn thân đánh ra một quyền tràn ngập lực lượng lên trên bia đá. Lập tức có thanh âm nặng nề và vang dội truyền đến.

Ánh mắt La Thiên chớp lên, một quyền này không dung nhập chân khí, chỉ bằng vào lực lượng thân thể mà đã có uy lực tương đương với Khai mạch cửu trọng đỉnh phong.

Hiển nhiên thanh niên cường tráng này không phải là trời sinh lực lớn mà là nhờ tu công pháp Luyện thể cho nên mới được như vậy.

Nhưng một quyền qua đi lại không để lại bất cứ dấu vết gì ở trên tấm bia đá lực lượng kia.

Sắc mặt của thanh niên cường tráng khẽ biến, nhưng cũng không nhụt chí.

Bởi vì nơi này tổng cộng có năm tấm bia đá, thông qua bất kỳ một cái bia nào thì cũng có thể lên núi được.

- Bia thiên phú!

Trên mặt thanh niên cường tráng hiện lên vẻ tự tin, kiểm tra tấm bia đá thứ hai.

Vù vù ô...ô...n...g!

Thanh niên cường tráng thúc giục chân khí và võ mạch, đánh vào trên tấm bia đá thiên phú.

Kết quả cũng không thể để lại dấu vết trên tấm bia đá thiên phú này.

- Làm sao có thể! Ta có được võ mạch Huyền giai thượng phẩm, không ngờ lại không có cách nào thông qua được bia đá hay sao?

Thanh niên cường tráng khó có thể tin được thốt lên một câu.

Ngay sau đó thanh niên cường tráng phân biệt khảo nghiệm bia đá cơ duyên, bia đá thiên phú, bia đá tinh thần.

Kết quả tất cả đều thất bại!

Sắc mặt các thiên tài có mặt ở đây ngưng trọng, trong lòng kinh hãi không thôi.

Cho dù thanh niên cường tráng kia không phải là thiên tài trong thịnh hội Võ phủ khóa này, thế nhưng hai lăm hai sáu tuổi đã có tu vi Linh Hải cảnh thì cũng được xem như là thiên tài rồi.

Thiên tài như vậy mà lại không có cách nào thông qua được thử thách của Huyền Linh sơn.

Ngay cả cửa cũng không vào được chứ đừng nói tới việc tranh giành đủ loại kỳ ngộ trong núi.

Sau khi thanh niên cường tráng dẫn đầu.

Các thiên tài ở đây nhao nhao tiến lên kiểm tra.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh nặng nề từ trên tấm bia đá lực lượng truyền đến, làm cho không ít người bị kinh động.

Chỉ thấy Hồng Bằng xuất ra một quyền đã để lại một dấu quyền ấn nhợt nhạt trên tấm bia đá lực lượng.

Ô...ô...n...g!

Lực lượng trên tấm bia đá đột nhiên sáng lên, có một đạo ánh sáng năm màu lan tràn ra, sau đó bao phủ lên trên người Hồng Bằng.

- Hồng Bằng đã được tấm bia đá lực lượng tán thành.

Một ít ánh mắt hâm mộ ném về phía hắn.

- Khà khà...

Hồng Bằng cười lớn một tiếng, trên người có một tầng lưu quang năm màu nhàn nhạt quanh quẩn.

Có tầng lưu quang năm màu này bao bọc.

Hồng Bằng bỏ qua đại trận năm màu của Huyền Linh sơn, có thể dễ dàng sải bước đi vào, tự do ra vào bên trong.

Đương nhiên, Hồng Bằng được tấm bia đá lực lượng tán thành cho nên cũng không có cách nào để lại dấu vết ở trên bốn tấm bia đá còn lại nữa.

Ô...ô...n...g!

Lại một tấm bia đá khác sáng lên.

Lúc này là Tam hoàng tử Lý Dịch đã thông qua được tấm bia đá thiên phú, được nó tán thành.

Bản thân là một trong ba thứ hạng đầu trên Nhân bảng, đương nhiên tư chất của Lý Dịch rất tốt.

Thiên phú không phải hoàn toàn do võ mạch quyết định mà còn có quan hệ với đẳng cấp thể chất, huyết mạch, xương cốt, toàn bộ chỉnh thể của một người nữa.

Tư chất của Lý Dịch là Huyền giai thượng phẩm cực hạn, nhưng lại chưa tới hai mươi tuổi, qua được tấm bia đá thiên phú là chuyện hiển nhiên.

La Thiên suy đoán, kiểm tra của năm tấm bia đá này có lẽ cũng có quan hệ với số tuổi.

Nếu như là một vị Linh Hải cảnh già cả tới kiểm tra, coi như đẳng cấp lực lượng, thiên phú cực hạn thì cũng chưa chắc đã được tán đồng.

Trước năm tấm bia đá.

Từng thiên tài một tiến lên thử, thế nhưng lại chưa tới một nửa ngươi thông qua được thử thách vào núi.

Đại bộ phận người đều được tấm bia đá thiên phú, tiếp theo là tấm bia đá ngộ tính tán thành.

Trong đám người thông qua cũng có người mạnh người yếu.

Dấu vết để lại trên tấm bia đá càng sâu thì ánh sáng năm màu bao phủ trên người cũng càng sáng hơn.

Ấn ký càng nông thì ánh sáng năm màu lại càng ảm đạm.

Đúng lúc này, Vương Thiên sải bước chạy về phía tấm bia đá.

Bình Luận (0)
Comment