Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 165 - Chương 165: Huyền Linh Sơn, Thử Thách Năm Bia (Ii)

Chương 165: Huyền Linh sơn, thử thách năm bia (II) Chương 165: Huyền Linh sơn, thử thách năm bia (II)

Khí tức mạnh mẽ trên người hắn làm cho mọi người ở gần đó nhao nhao né tránh.

- Nghe nói tư chất của Vương Thiên không xuất chúng, bởi vì rơi xuống vách đá cho nên mới có thành tựu như bây giờ a.

- Hắn đứng thứ hai Nhân bảng, có khi nào hắn sẽ không thông qua thử thách của Huyền Linh sơn hay không?

Vài tên thiên tài không thông qua thử thách âm thầm truyền âm nói với nhau.

Người không thông qua thử thách đang ước gì người khác cũng không thông qua, như vậy sẽ làm cho trong lòng bọn họ cân bằng hơn một chút.

Quả nhiên, trên tấm bia đá lực lượng, thiên phú, Vương Thiên cũng không thể để lại dấu vết.

Ngay khi mọi người cho rằng có khả năng Vương Thiên sẽ phải dừng lại ở bên ngoài Huyền Linh sơn thì....

Ô...ô...n...g!

Trên tấm bia đá cơ duyên thứ ba có một tầng lưu quang năm màu hiện lên.

Bàn tay của Vương Thiên, để lại một vết ngấn sâu không kém ở trên tấm bia đá cơ duyên.

Trong thoáng chốc, trên người Vương Thiên có ánh sáng năm màu quanh quẩn, ánh sáng trên người hắn còn đậm hơn cả đám người Tam hoàng tử, Hồng Bằng.

Mọi người ở đây kinh ngạc không thôi.

Cho tới bây giờ Vương Thiên là người duy nhất thông qua tấm bia đá cơ duyên kia.

Ánh mắt La Thiên khẽ đổi, lúc Vương Thiên còn nhỏ mà đã có thể rơi xuống vách núi đạt được kỳ ngộ, quả thực cơ duyên của hắn ta vượt xa người thường.

Sau khi thông qua tấm bia đá cơ duyên.

Vương Thiên lại tới bên cạnh tấm bia đá ngộ tính, lại tự tin đưa tay đè lên, rồi sau đó nhắm mắt lại.

Điều làm cho người ta giật mình chính là ở trên tấm bia đá ngộ tính kia Vương Thiên cũng để lại vết ngấn không quá kém.

Ô...ô...n...g!

Trên người Vương Thiên lại có thêm một cỗ ánh sáng năm màu gia trì.

- Được hai tấm bia đá tán thành sao?

Mọi người ở đây chấn động.

Cho dù thiên phú của Vương Thiên có phổ thông tới mấy, thế nhưng vẫn có cơ duyên, có ngộ tính. Có thể trở thành tồn tại thứ hai Nhân bảng quả nhiên không đơn giản.

- Ha ha ha...! Huyền Linh sơn này chính là chỗ phúc duyên của Vương mỗ a.

Vương Thiên nhếch miệng cười to, vẻ mặt tràn ngập sự kiêu ngạo.

Lúc này trong lòng hắn không khỏi kỳ vọng thông qua kỳ ngộ của Huyền Linh sơn, thực lực tiến nhanh, nhất định phải chinh phục được Hạ Băng Nguyệt kia.

- La đại ca, chỉ còn ba người chúng ta nữa thôi đó.

Lý Vân Tú nở nụ cười nói.

- Các ngươi lên trước đi.

La Thiên không quá vội vã mà để Lý Vân Tú và Kim học trưởng đi lên kiểm tra trước.

Kim học trưởng vượt qua kiểm tra, hắn để lại một dấu vết kém cỏi ở trên tấm bia đá thiên phú, xem như là nằm trong quy củ.

Lý Vân Tú tiến lên.

Trên tấm bia đá lực lượng thứ nhất, nàng không để lại một chút dấu vết nào cả.

Nhưng khi tới tấm bia đá thiên phú thứ hai thì...

Lý Vân Tú để lại một dấu bàn tay có thể thấy được rõ ràng.

Độ sâu của nó vượt qua tất cả mọi người lúc trước.

Ô...ô...n...g!

Trên tấm bia đá thiên phú xuất hiện ánh sáng năm màu, quanh quẩn ở trên người Lý Vân Tú.

- Tiểu nữu này...

Sắc mặt của Vương Thiên hơi trầm xuống.

Ánh sáng năm màu mà Lý Vân Tú thu được trên một tấm bia đá đã sắp bắt kịp người được hai tấm bia đá tán đồng như hắn rồi.

Độ mạnh yếu của ánh sáng năm màu cũng sẽ quyết định kỳ ngộ lớn nhỏ ra sao ở bên trong Huyền Linh sơn.

Nhưng mà biểu hiện của Lý Vân Tú còn không chỉ như vậy.

Nàng đi tới trước mặt tấm bia đá cơ duyên, lại để lại một dấu ấn không sâu lắm.

- Lý Vân Tú lại được hai tấm bia đá tán đồng?

Các thành viên hoàng thất và Tam hoàng tử Lý Dịch giật mình không thôi.

Ô...ô...n...g!

Ánh sáng năm màu trên người Lý Vân Tú áp chế Vương Thiên một đầu.

- Đáng giận!

Ở trong đôi mắt đen kịt và lạnh lẽo của Vương Thiên hiện lên một tia ghen ghét và sát khí.

Hắn đã nhìn ra quan hệ của Lý Vân Tú và La Thiên không tệ, thậm chí còn có chút thân mật.

- La đại ca, đến phiên ngươi.

Lý Vân Tú tự nhiên cười nói, đối với việc mình được bia đá tán đồng, nàng hết sức vui vẻ.

Nàng có một loại trực giác, biểu hiện của La Thiên còn hơn cả nàng.

- Tốt.

La Thiên điềm tĩnh đi về phía năm tấm bia đá trước mắt.

- Tiểu tử này...

Lệ mang trong mắt Vương Thiên lóe lên, vốn hắn đang chuẩn bị lên núi, thế nhưng nhìn thấy La Thiên xuất thủ, hắn định nhìn một chút rồi mới đi.

Người cũng ý nghĩ giống hắn là Tam hoàng tử Lý Dịch.

La Thiên đi về tấm bia đá ở ngoài cùng bên phải.

Ồ!

Trên mặt đám người ở đây hiện lên dị sắc.

Trình tự lựa chọn của La Thiên trái ngược với những người khác, lại đi lựa chọn tấm bia tinh thần.

Tấm bia tinh thần này, trước mắt còn chưa có một ai thông qua được.

Thấy La Thiên đi về phía tấm bia tinh thần.

Các thiên tài Thương Vân quốc ở đây ngoài kinh ngạc ra lại không khỏi lắc đầu một phen.

Năm tấm bia đá trước Huyền Linh sơn này, muốn được một trong số đó tán thành thì đều phải có thực lực nổi tiếng ở trong lĩnh vực tương ứng.

Bia đá tinh thần, tên như ý nghĩa chính là kiểm tra Tinh Thần lực của bản thân ngươi.

Ở trong Đông Thần đại lục, pháp môn tu luyện Tinh Thần lực rất là hiếm thấy, vả lại còn rất khó tu luyện nữa.

Người có thiên phú ở mặt này đã ít càng thêm ít.

Chính là bởi vậy cho nên trong năm tấm bia đá trước Huyền Linh sơn thì chỉ có bia đá tinh thần là không có người nào ở đây thông qua được.

- Tiểu tử này đi thẳng đến bia đá tinh thần, chẳng lẽ hắn ta thật sự có tài hay sao?

- Ta thấy hắn lập dị cho nên mới được Vân Tú quận chúa yêu thích.

Vài tên cao thủ hoàng thất thảo luận, lại có chút xì mũi coi thường.

Đúng lúc này La Thiên đã đi tới trước mặt bia đá tinh thần, hắn duỗi một tay ra đặt lên trên tấm bia đá.

Trong nháy mắt La Thiên có cảm giác trong tấm bia đá này có một cỗ khí tức tinh thần mênh mông bao la bát ngát, dường như là một con cá lớn nuốt hết tinh thần ý niệm của hắn.

Tạo Hóa quyết bỗng nhiên vận chuyển.

Lực lượng tinh thần mạnh mẽ của La Thiên mô phỏng mũi nhọn, đâm rách cỗ khí tức tinh thần mênh mông này.

Sưu~ phốc!

Bàn tay của La Thiên rơi vào trên tấm bia đá tinh thần, để lại chưởng ấn sâu hơn tấc ở trên bề mặt của nó.

Độ sâu của nó, ở trong dấu vết lịch sử của bia đá tinh thần cũng được coi là cực hạn đấy, được xếp vào hàng ngũ cao nhất.

Trong lịch sử, tất nhiên cũng có thiên tài Linh Hải cảnh trở lên có thiên phú tuyệt đỉnh ở trên phương diện Tinh Thần lực.

- Dấu ấn rất sâu!

- Vì sao tiểu tử này lại có tạo nghệ Tinh Thần lực mạnh như thế cơ chứ?

Mọi người cùng nhau kinh hô.

Mấy người châm chọc khiêu khích trước đó xanh cả mặt.

Dấu vết mà thiên tài khác để lại đều tương đối nông, khó khăn lắm mới có thể thấy rõ được.

Cũng chỉ có chưởng ấn mà Lý Vân Tú để lại trên tấm bia đá thiên phú là tương đối rõ ràng, hơi sâu một ít mà thôi.

Mà dấu vết La Thiên để lại, cả bàn tay hoàn toàn có thể đặt vào trong được.

Ô...ô...n...g!

Một đám ánh sáng năm màu chói mắt trào lên trên người La Thiên.

Trong khoảnh khắc.

Trên người La Thiên được ánh sáng năm màu gia trì, đuổi kịp và vượt qua cả Vương Thiên và Lý Vân Tú.

Một tấm bia đá tán thành, so với những người khác được hai cái tán thành còn nhiều hơn.

- Hừ!

Sắc mặt Vương Thiên có chút âm trầm, trong lòng rất là khó chịu.

Cũng may La Thiên chỉ có thiên phú và tạo nghệ cực cao ở trên phương diện Tinh Thần lực, còn không uy hiếp được hắn.

Thông qua bia đá tinh thần tán thành, La Thiên lại thuận thế đi tới bên cạnh tấm bia đá ngộ tính.

Khóe miệng Vương Thiên nhếch lên nở nụ cười kiêu ngạo.

Nói ngộ tính, ở trong những thiên tài đã kiểm tra này, biểu hiện của hắn là tốt nhất.

Vương Thiên không tin ngộ tính của La Thiên cao hơn có thể so với mình.

Nếu như không có đủ ngộ tính thì lúc trước Vương Thiên rơi xuống vách núi cũng khó có thể kế thừa được truyền thừa y bát của Thất Sát Ma Chủ.

Phanh~!

Bàn tay của La Thiên vỗ vào trên tấm bia đá ngộ tính.

Hai con ngươi bị giam cầm, trong đầu tức thì có từng đạo văn tự huyền diệu hiển hiện, không ngừng phác hoạ và diễn dịch, đủ loại cảnh tượng và hàm nghĩa cấp độ thâm sâu hiện ra, thế nhưng lại bị ý thức của La Thiên phá giải từng thứ một.

Trước khi La Thiên không có được Thiên Thư thì ngộ tính cũng đã không tệ.

Về sau hắn tu luyện Tạo Hóa quyết lại làm cho ngộ tính tăng lên trên diện rộng, vượt xa các thiên tài bình thường.

Rất nhanh bàn tay của La Thiên hoàn toàn ấn vào trên tấm bia đá ngộ tính, so với bia đá tinh thần không có một chút chênh lệch nào cả, thậm chí còn mạnh hơn nữa.

- Để lại dấu ấn trên tấm bia đá thứ hai?

- Tiểu tử này lại có ngộ tính khủng bố như thế hay sao?

Các thiên tài trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin được.

Bia đá tinh thần để lại ấn ký sâu như vậy thì cũng thôi đi.

Ngay cả bia đá ngộ tính cũng để lại chưởng ấn sâu như vậy, được xếp vào nhóm dẫn đầu trong lịch sử.

- Làm sao có thể được chứ? Ngộ tính của La Thiên còn cao hơn nhiều so với ta hay sao?

Đồng tử của Vương Thiên co rụt lại, sắc mặt âm trầm, không ngừng biến ảo.

Biểu hiện ngộ tính của La Thiên đã mang đến cho hắn cảm giác trùng kích rất lớn trong lòng, còn có cảm giác thất bại nữa.

Không dừng lại một khắc nào, La Thiên lại tới tấm bia đá cơ duyên ở chính giữa.

- Cơ duyên?

Bình Luận (0)
Comment