Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 168 - Chương 168: Lấy Danh Nghĩa Huyền Linh Sơn (I)

Chương 168: Lấy danh nghĩa Huyền Linh sơn (I) Chương 168: Lấy danh nghĩa Huyền Linh sơn (I)

- Dịch thể này, hình như là Thiên Thần Chân Thủy trong truyền thuyết a?

Trên mặt Kim học trưởng hiện lên vẻ kinh hãi.

Thiên Thần Chân Thủy chính là một loại báu vật hấp thu huyền cơ thiên địa mà hình thành.

Cái dịch thể này, mỗi ngày chỉ có lúc sáng sớm và gần tối thì mới có thể hấp thu được một tia lực lượng thần bí khi nhật nguyệt giao thoa.

Cứ tích lũy qua từng ngày tháng như thế, ít nhất phải có hơn mấy trăm nghìn năm, đồng thời còn phải có hoàn cảnh cực kỳ hà khắc thì mới có thể hình thành được số lượng như thế.

- Nghe nói, phục dụng Thiên Thần Chân Thủy có thể làm tăng nội tình và vận thế của Võ giả. Có thể gia tăng một chút xác xuất thành công khi đột phá Địa Nguyên cảnh.

Ánh mắt Tam hoàng tử khẽ đảo, nói.

Nhưng mà mọi người chỉ trông mà thèm mà thôi, cũng không có ai dám đi lên lấy.

Thiên Thần Chân Thủy so với Chu Quả trước đó còn có giá trị cao hơn rất nhiều.

Dùng trình độ lưu quang năm màu trên thân mọi người, chỉ sợ còn xa không đủ để sử dụng vật này.

Vù vù sưu!

La Thiên khẽ vươn tay, gỡ Thiên Thần Chân Thủy và cả lá cây phía dưới xuống.

Sở dĩ hắn lấy dịch thể này là vì, thông qua Thiên Thư suy diễn mà hắn biết được Thiên Thần Chân Thủy có thể giúp hắn tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết nhanh hơn.

Thiên tài địa bảo làm tăng Tạo Hóa quyết lên.

Đây là lần thứ nhất La Thiên nhìn thấy, đương nhiên không thể bỏ qua được rồi.

Tạo Hóa quyết chỉ mới đạt tới tầng thứ nhất mà đã mang đến cho La Thiên rất nhiều ích lợi, Tinh Thần lực, ngộ tính, cảm quan đều được tăng lên, cảm ứng hung cát, thuật quan khí. . . ,.

Hắn không có cách nào đánh giá được cấp độ cao hơn sau đó sẽ có công năng thần diệu tới bực nào.

Sau khi hái Thiên Thần Chân Thủy xuống.

Ô...ô...n...g!

Lưu quang năm màu chói mắt trên người La Thiên giảm xuống không đến một phần sáu.

Ồ!

Trình độ tiêu hao này thấp hơn xa dự đoán của đám người Tam hoàng tử.

Dù sao Thiên Thần Chân Thủy là báu vật đã tuyệt tích ở trong truyền thuyết, thậm chí còn có thể gia tăng xác xuất thành công khi đột phá Địa Nguyên cảnh.

- Rất tốt.

La Thiên cười nhạt một tiếng, sau đó thu Thiên Thần Chân Thủy vào trong không gian Giới chỉ.

Sở dĩ tiêu hao của hắn so với trong tưởng tượng còn nhỏ hơn là vì tác dụng của khối ngọc bội năm màu kia.

Có được ngọc bội năm màu, khi thu hoạch đủ loại vật phẩm ở trong Huyền Linh sơn, số lượng lưu quang năm màu tiêu hao sẽ giảm đi một nửa so với ban đầu.

Nói cách khác, La Thiên chỉ dùng một nửa tiêu hao trong thực tế đã có thể lấy được Thiên Thần Chân Thủy, giá trị quá lớn.

Mà đây chỉ là một trong các đặc quyền của ngọc bội năm màu mà thôi.

- Không biết ở bên trong Huyền Linh sơn này có bao nhiêu kỳ ngộ có thể thu hoạch đây?

Trong lòng La Thiên âm thầm cảm khái.

Mặc dù lưu quang năm màu trên người khổng lồ như thế, thế nhưng hắn cũng không dám tùy ý tiêu hao.

Mỗi một bông hoa một cọng cỏ trên Huyền Linh sơn, bao gồm cả những chim quý thú lạ kia đều bị lưu quang năm màu bao bọc, tất cả đều có thể thông qua tiêu hao để thu lấy.

Mà ở trên đỉnh của Huyền Linh sơn, trong sương mù mông lung có thể mơ hồ nhìn thấy được hình dáng của cung điện, đình đài lầu các.

Ở bên ngoài Huyền Linh sơn.

Ở phía sau một bức tường đổ nát cách đó mấy trăm thước.

Mấy tên thiên tài của Khâu Việt quốc, án binh bất động, mắt thấy La Thiên thu được ngọc bội năm màu, thậm chí là toàn bộ quá trình thiên tài của Thương Vân quốc tiến vào Huyền Linh sơn.

Trên mặt đám người thiếu niên tóc bạc Đông Môn Lâm kia tràn ngập vẻ tham lam và sát ý dày đặc.

Đúng lúc này.

Vù vù sưu!

Một gã nam tử khôi ngô có khuôn mặt thô kệch, người mặc áo bào màu vàng rộng thùng thình bước đi như bay đi đến.

- Trịnh công tử!

Các thiên tài Khâu Việt quốc ở đây cung kính hành lễ.

Lúc này, sắc mặt Đông Môn Lâm nghiêm túc nói toàn bộ tin tức liên quan mà hắn biết cho Trịnh Uy nghe.

- Để lại ấn trên năm tấm bia? Rất tốt! Đây chính là cơ hội lớn của ta a!

Trịnh Uy cất tiếng cười to, trên người toả ra một cỗ khí phách điên cuồng, làm cho những thiên tài của Khâu Việt quốc cảm thấy tim đập nhanh.

Áp lực mà Trịnh công tử mang đến so với Đông Môn Lâm và nữ tử mặc áo trắng kia còn mạnh hơn nhiều.

- Cơ hội sao?

Đông Môn Lâm cảm thấy khó hiểu.

- Khà khà! Kẻ này có thể để lại ấn trên năm tấm bia, đạt được thành tựu vạn cổ khó gặp, tất nhiên phải là người có đại khí vận rồi.

Nụ cười của Trịnh Uy rất là sáng lạn, lại để lộ ra một cỗ sát ý lạnh thấu xương.

- Trong Xích Long Vương triều có nhận định, nếu có thể đánh chết người có đại khí vận thì có khả năng kế thừa vận thế khổng lồ của hắn.

Nghe thấy loại ngôn luận này, Đông Môn Lâm và các thiên tài của Khâu Việt quốc trợn mắt há hốc mồm, chuyện này quả thực bọn họ mới nghe lần đầu a.

Không ngờ lại còn có loại lý luận mơ hồ này sao?

- Bắt đầu hành động! Chiếm lĩnh cửa vào Huyền Linh sơn cho ta.

Trịnh Uy lạnh lùng nói.

Sưu sưu sưu!

Trịnh công tử và năm sáu người khác nhanh chóng đi đến cửa vào Huyền Linh sơn.

- A a a...

Vài tên thiên tài Thương Vân quốc đang quanh quẩn ở lối vào lọt vào vòng vây giết vô tình.

Trịnh công tử không cần động thủ th Đông Môn Lâm và vài tên thiên tài Khâu Việt quốc đã có thể dễ dàng hoàn thành tàn sát.

Những thiên tài Khâu Việt Quốc này đều có thực lực có thể so với top năm Nhân bảng Thương Vân quốc, thậm chí là ba thứ hạng đầu nữa.

Sau đó tất cả thiên tài Thương Vân quốc tới gần Huyền Linh sơn đều bị vây chết.

Tên thiên tài thế gia Thương Vân quốc bị Huyền Linh sơn bài xích ra ngoài cũng bị bắt tới để tra hỏi.

Trịnh công tử dùng biện pháp này để biết được tình huống bên trong Huyền Linh sơn.

- Chiêu này của Trịnh công tử thực sự rất là hay! Đã làm suy yếu Thương Vân quốc rất lớn a.

- Số lượng các thiên tài Thương Vân quốc còn lại hiện tại chưa đủ hai mươi người, trong đó có gần nửa lại ở trong Huyền Linh sơn.

Vài tên thiên tài Khâu Việt quốc nhao nhao mở miệng nịnh hót.

...

Huyền Linh sơn.

ba người La Thiên đã đi tới giữa sườn núi.

Ngoại trừ Thiên Thần Chân Thủy ra, từ đó về sau tuy rằng La Thiên cũng nhìn thấy rất nhiều thiên tài địa bảo làm hắn động tâm, thế nhưng hắn vẫn nhẫn nại không đi hái xuống.

Bỗng nhiên Linh Giác của La Thiên cảm ứng được một tia nguy cơ không hiểu.

Hả?

La Thiên thi triển Tạo Hóa quyết, ngón tay bấm mấy cái pháp quyết cổ quái, trên người toả ra một cỗ khí tức thần bí khó lường.

Đây là cảm ứng hung cát một cách đơn giản.

Nếu như tấn chức lên Tạo Hóa quyết tầng hai thì thậm chí hắn còn có thể suy tính ra được một ít nguyên do, bao gồm cả việc suy tính vận mệnh cơ duyên, hôn sự và tiền đồ của người khác nữa.

Thấy La Thiên dừng chân lại, nhíu mày.

Lý Vân Tú hỏi:

- La đại ca, sao thế?

- Ở bên ngoài Huyền Linh sơn có sát kiếp hung hiểm, các ngươi nên giữ lưu quang năm màu trên người, không cần phải sử dụng, tốt nhất là ở luôn trong Huyền Linh sơn đi.

La Thiên cẩn thận nói.

- Ta nghe La đại ca.

Lý Vân Tú không hề nghĩ ngợi, La Thiên nói gì nàng nghe nấy.

Không nói đến sự ỷ lại và tín nhiệm của nàng với La Thiên.

Nghĩ lại lúc trước biểu ca Chu Thanh Vũ cũng không nghe La Thiên khuyên bảo, kết quả mới bị táng thân ở nơi này.

- Được rồi.

Kim học trưởng khẽ gật đầu.

Nghĩ đến đủ loại kỳ tích mà La Thiên sáng tạo ra, cùng với chuyện để lại dấu ấn trên năm tấm bia, đương nhiên hắn sẽ không chất vấn lời nói của đối phương.

- Thông Thần Cổ Bích!

Lúc này, phía trước truyền đến một trận kinh hô.

La Thiên nhìn lại, ở chỗ giữa sườn núi của Huyền Linh sơn có một mặt vách núi cao lớn chừng mấy trăm thước.

Ở bên trên mặt đá có một chút dấu vết khổng lồ như là khe rãnh, bên trong tỏa ra khí thế linh vận ngập trời.

Những dấu vết này là đủ loại công kích để lại.

Theo thứ tự là vết kiếm, chưởng ấn, quyền ấn, chỉ ấn. . . .

Mỗi một đạo dấu vết đều toả ra uy thế ngập trời, dẫn theo lực lượng thiên địa cộng minh.

La Thiên nhìn một dấu chưởng ấn ở trong đó.

Oanh!

Trong tầm mắt của hắn hiện lên một cái bàn tay to lớn, một kích đánh xuống, núi non trũng xuống, hủy thiên diệt địa.

- Thật đáng sợ!

Tâm linh La Thiên cực kỳ rung động, ở dưới uy thế của chưởng ấn này hắn có cảm giác không thở nổi được.

Mà chưởng ấn vừa rồi hắn thấy chỉ là một loại trong bảy tám loại dấu chưởng ấn ở trên vách đá mà thôi.

Những dấu vết công kích này, mỗi một đạo đều có thể giết chết Linh Hải cảnh trong nháy mắt, ngay cả Địa Nguyên cảnh cũng không đỡ nổi được một chiêu.

- La đại ca, cái này là Thông Thần Cổ Bích!

Lý Vân Tú giải thích với hắn một câu.

- Dấu vết ở phía trên đều là do Võ giả Thiên cấp trở lên rót chân ý Võ Đạo của mình mà để lại. Các Võ giả đời sau có thể thông qua quan sát dấu vết mà lĩnh ngộ chân ý ở bên trên đó.

- Ồ, kỳ ngộ như thế không thể bỏ qua được.

La Thiên gật đầu.

Chỉ có Võ giả Thiên cấp trở lên thì mới có thể chính thức lĩnh ngộ được chân ý.

Sở dĩ Hạ Băng Nguyệt có thể vấn đỉnh đệ nhất Nhân bảng chính là do nàng đã lĩnh ngộ được một tia da lông của chân ý.

Một tia da lông chân ý này, sau khi được Thiên Thư lưu lại đã làm cho kiếm pháp của La Thiên tinh tiến hơn rất nhiều.

Như vậy có thể thấy được, tác dụng của chân ý đối với quá trình tu luyện Võ Đạo cực kỳ lớn.

Mà giờ khắc này trên Thông Thần Cổ Bích ở Huyền Linh sơn vẫn còn giữ lại nguyên trạng công kích chân ý của Võ giả Thiên cấp, hiệu quả lĩnh ngộ còn tốt hơn nhiều so với bình thường.

Vù vù sưu sưu!

Ba người La Thiên nhanh chóng đi đến trước mặt Thông Thần Cổ Bích.

- Hạ Băng Nguyệt? Nam Cung Ngọc?

Bình Luận (0)
Comment