Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 172 - Chương 172: Huyền Linh Điện, Từng Bước Ép Sát (Ii)

Chương 172: Huyền Linh điện, từng bước ép sát (II) Chương 172: Huyền Linh điện, từng bước ép sát (II)

Vù vù!

Hình ảnh kia bỗng nhiên phóng to, dừng lại ở sườn núi gần Huyền Linh sơn giữa.

Sưu sưu sưu!

Vài tên thiên tài Khâu Việt quốc, đằng đằng sát khí đi thẳng về phía Thông Thần Cổ Bích.

Mà tên thủ lĩnh kai chính là Trịnh công tử và Đông Môn Lâm.

- Đám thiên tài của Khâu Việt quốc!

Sắc mặt Kim học trưởng đại biến.

- Không tốt! Lý Dịch hoàng huynh...

Dung nhan xinh đẹp của Lý Vân Tú biến sắc.

Rất nhanh trong hình ảnh đã hiện lên tình cảnh đồ sát.

- A a...

Các thiên tài Thương Vân quốc ở đây, thành viên hoàng thất, trên cơ bản đều không có năng lực phản kháng, bị giết chết từng người một.

- Tam hoàng tử chạy mau!

Hồng Bằng kinh sợ rống lên một tiếng, toàn thân có một tầng khí văn màu đen lưu chuyển, tay đánh ra một mảnh gió lốc màu đen mạnh mẽ.

Nhưng mà hắn không kiên trì được quá hai hơi thở thì đã bị đạo quang ngấn màu bạc của Đông Môn Lâm đâm thủng trái tim.

Thời gian trôi qua, tất cả các thiên tài đều bị chết thảm.

Chỉ còn lại có Tam hoàng tử, mặt không còn một chút máu nào, bị thiên tài Khâu Việt quốc bắt giữ.

- Ha ha, Tam hoàng tử Lý Dịch? Lại bắt được một nhân vật quan trọng rồi.

Thiếu niên tóc bạc tên là Đông Môn Lâm kia khẽ cười một tiếng nói.

Đoạn hình ảnh này làm cho trái tim của ba người La Thiên phát lạnh.

- Thực lực thật là đáng sợ!

Kim học trưởng hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt rất là kinh hãi.

Nếu như hắn có ở đó thì cũng không có một chút năng lực phản kháng nào, vẫn bị diệt sát như thường.

- La đại ca? Tam hoàng huynh cũng bị bắt giữ, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Khuôn mặt Lý Vân Tú trở nên trắng bệch, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng và bất lực.

- Hai vị Hoàng tử bị bắt giữ sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng, Khâu Việt quốc muốn bắt bọn hắn để chiếm được quyền chủ động ở trên chiến trường.

La Thiên tỉnh táo nói.

- Hai người các ngươi, tốt nhất nên giống như Nam Cung Ngọc, bế quan tu luyện ở bên trong Huyền Linh điện, cho đến khi bí viên Hoàng thất chấm dứt thì mới thôi.

La Thiên nghiêm túc nói một câu.

Ở bên trong phòng tu luyện của Huyền Linh điện, người ngoài không có cách nào đi vào quấy nhiễu được.

- Được.

Kim học trưởng và Lý Vân Tú đều không cự tuyệt đề nghị này.

Hai người đều phục dụng Huyền Linh dịch thể, phối hợp với hoàn cảnh Linh khí hơn xa bên ngoài gấp hai mươi lần của Huyền Linh sơn, nếu như tu luyện tới khi hành trình bí viên kết thúc thì cũng đủ làm cho tu vi của bọn họ đột nhiên tăng mạnh.

- La đại ca, ngươi không có ý định bế quan hay sao?

Lý Vân Tú lo lắng nói.

- Tùy tình huống mà quyết định!

Vẻ mặt La Thiên có chút bình thản và trấn định, nói:

- Vân Tú đừng lo, ta được năm tấm bia tán thành, vì thế ở bên trong Huyền Linh sơn này ta luôn có giữ quyền chủ động.

Không bao lâu sau Kim học trưởng và Lý Vân Tú đã tiến vào trong phòng tu luyện, bắt đầu bế quan.

La Thiên lại di chuyển hình ảnh, đi tới cửa vào Huyền Linh sơn.

Lối vào, nữ tử mặc áo trắng kia mang theo hai gã thiên tài Khâu Việt quốc không có tư cách tiến vào Huyền Linh sơn, trấn thủ ở bên ngoài.

Sắc mặt La Thiên ngưng trọng hơn vài phần.

Theo hắn phỏng đoán, trong các thiên tài của Thương Vân quốc tiến vào bí viên Hoàng thất này, người may mắn thoát khỏi đã không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ còn lại hơn mười người mà thôi.

Hai vị Hoàng tử cũng đã bị bắt giữ.

Hiện nay trên cơ bản cường địch Khâu Việt quốc đã tụ tập lại ở Huyền Linh sơn, chia ra làm hai đường.

Ba người nữ tử mặc áo trắng trấn thủ cửa vào.

Trịnh Uy, Đông Môn Lâm và đại bộ phận lực lượng thì đường đường chính chính tiến vào Huyền Linh sơn, bắt đầu càn quét.

Trong hình ảnh, đám người Trịnh Uy, Đông Môn Lâm ở lại trước Thông Thần Cổ Bích, bắt đầu nhao nhao tìm hiểu chân ý ở trong đó.

- Nhiều nhất chỉ có hai canh giờ, chắc chắn những người này sẽ tới Huyền Linh điện.

Ánh mắt La Thiên lóe lên, âm thầm phân tích.

Sưu!

Hình ảnh và màn ánh sáng được thu nhỏ lại.

La Thiên lại trở về giếng cổ ở giữa đại điện Huyền Linh điện.

Hắn khẽ vươn tay, lấy món áo choàng màu đen nhạt xuống, lưu quang năm màu trên người lập tức ảm đạm đi ba thành.

- Ám Ảnh phi phong!

Linh thức của La Thiên dung nhập vào trong đó, lập tức biết được danh xưng và công dụng cụ thể của tấm áo choàng này.

Vù vù Xoạt!

Sau khi dung nhập chân khí vào trong, Ám Ảnh phi phong chấn động, tiếng gió phần phật vang lên.

Cơ thể La Thiên bỗng nhiên trở lên nhẹ nhàng, tốc độ tăng lên chừng sáu thành, tương đương với việc tăng thân pháp lên thêm một tầng nữa.

Tăng tốc độ lên chỉ là một mặt mà thôi.

Công hiệu lớn nhất của kiện Ám Ảnh phi phong này là che giấu khí tức, cùng với hiệu quả ẩn thân ở trong màn đêm.

La Thiên âm thầm gật đầu, có cái áo choàng này tương trợ, lúc đối mặt với cường địch Khâu Việt quốc hắn cũng có thể thong dong ứng phó hơn không ít.

Sau khi gỡ Ám Ảnh phi phong xuống.

Lưu quang năm màu được gia trì trên người La Thiên chỉ còn lại một nửa so với lúc chưa tiến vào Huyền Linh sơn.

Nhưng so sánh với các thiên tài khác, vẫn có thể nói là số lượng rất lớn.

Dù sao người tiến vào Huyền Linh sơn cũng phải có thu hoạch, cho nên tất cả mọi người sẽ phải tiêu hao lưu quang năm màu a.

Mà tốc độ tiêu hao của La Thiên so với người khác ít hơn phân nửa, ưu thế quá là rõ ràng.

Sau đó La Thiên phân biệt đi tìm Nam Cung Ngọc và Hạ Băng Nguyệt, báo cho bọn họ tin tức cường địch Khâu Việt quốc tới gần, sau đó lại đưa lên một lọ Huyền Linh dịch thể, dù sao cũng không mất gì a.

- Cảm ơn, ta sẽ tu luyện tới khi hành trình bí viên chấm dứt.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Nam Cung Ngọc hiện lên nụ cười khó mà có được.

Có lẽ là dần dần quen thuộc với La Thiên cho nên hắn đã mất đi vài phần quái gở và cứng nhắc ngày xưa.

- La Thiên, không cần tiêu hao vô cớ vì Băng Nguyệt, trước hai mươi tuổi, chúng ta chỉ có thể coi nhau như là bằng hữu bình thường mà thôi.

Hạ Băng Nguyệt khẽ cau mày, không chịu thu Huyền Linh dịch thể của La Thiên.

Nàng cho rằng La Thiên đang xum xoe nịnh nọt nàng.

Cho dù Hạ Băng Nguyệt hứa hẹn lấy thân báo đáp, thế nhưng trước đó nàng không muốn mắc nợ đối phương bất cứ thứ gì.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, thứ này là miễn phí.

La Thiên khoát tay áo nói.

- Ngươi...

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Băng Nguyệt ửng hổng, trong lòng lại có một tia xấu hổ và thất lạc nhàn nhạt.

Sau khi biết được La Thiên để lại ấn ký trên cả năm tấm bia.

Nàng là người có tâm tình phức tạp nhất, phần kiêu ngạo trong lòng kia cũng như rơi xuống vực sâu.

Tăng thêm lần bị thua ở thịnh hội Võ phủ, Hạ Băng Nguyệt tự nhận là đã thua hai lần ở trong tay của La Thiên.

Trong lúc bất tri bất giác, trọng lượng của thiếu niên mà nàng ghét bỏ ban đầu ở trong lòng nàng đã tăng lên rất nhiều.

Dù sao, vị thiếu niên kinh diễm đã phá vỡ thành tựu vạn cổ này, sau này sẽ trở thành phu quân của nàng.

- Được rồi.

Biết được tin tức cường địch Khâu Việt quốc, Hạ Băng Nguyệt bình tĩnh đáp.

Rồi sau đó, nàng đi tới phòng lĩnh ngộ.

Phòng lĩnh ngộ của Huyền Linh điện có thể làm cho tâm tình ngày càng bình thản, tư duy lưu loát và nhạy cảm hơn.

La Thiên tìm một gian phòng để tu luyện.

Khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu luyện hóa lực lượng của Huyền Linh dịch thể ở trong cơ thể.

Cái khí mạch thứ chín trong cơ thể hắn, dùng tốc độ có thể cảm giác được bắt đầu xây dựng.

- Không hổ là Huyền Linh sơn, tốc độ tu luyện thật là nhanh!

La Thiên không khỏi kinh sợ khen một tiếng.

Vốn, linh khí thiên địa của bí viên Hoàng thất đã hơn xa Đông Thần đại lục rồi.

Mà Huyền Linh sơn này lại hơn xa khu vực phổ thông của bí viên Hoàng thất.

La Thiên đoán, nếu chiếu theo tiến độ này, nhiều nhất chỉ mất hai ba ngày là hắn có thể tấn chức lên cửu trọng đỉnh phong.

Một hai canh giờ sau.

Cái khí mạch thứ chín của La Thiên đã được mở ra gần một nửa, trong này có tác dụng thúc đẩy của Huyền Linh dịch thể.

Đúng lúc này Linh Giác của La Thiên sinh ra một tia cảm ứng.

Nguy cơ và sát ý vô hình từ bên ngoài Huyền Linh điện truyền tới.

Ô...ô...n...g sưu!

La Thiên lấy ra ngọc bội năm màu, trên vách tường trước mắt của hắn hiện ra hình ảnh ở cửa vào Huyền Linh điện.

- Trịnh công tử, La Thiên lưu danh năm bia kia đang trốn ở trong cung điện này.

Thiếu niên tóc bạc cười nói, sát cơ trong mắt cực kỳ mạnh mẽ.

- Khà khà! Rất tốt! Đại cơ duyên của Trịnh mỗ đến rồi!

Tiếng của Trịnh Uy như chuông lớn, cười ha hả không kiêng nể gì cả.

Sáu người bọn hắn cùng bước vào Huyền Linh điện.

- Hai người các ngươi canh giữ ở cửa đại điện, không được thả cho bất kỳ người nào đi ra ngoài.

Trịnh Uy để lại hai gã thiên tài Khâu Việt quốc canh giữ bên ngoài.

Rồi sau đó bốn người Trịnh Uy, Đông Môn Lâm đi đến bên trong Huyền Linh điện.

- Xách tiểu tử La Thiên kia ra ngoài cho ta!

Trịnh Uy đã không thể chờ đợi được nữa.

La Thiên được năm bia tán thành, cũng chính là người có đại khí vận mà hắn tìm kiếm.

Chỉ cần đánh chết kẻ này thì sẽ có khả năng kế thừa được cơ duyên của đối phương, bao gồm cả đặc quyền thu hoạch Huyền Linh sơn nữa.

Theo tin tức mà Trịnh Uy nhận được, La Thiên có đặc quyền trục xuất các thiên tài khác ra ngoài.

Đối với chuyện này Trịnh Uy cũng không để ở trong lòng, đội hình của bọn hắn có thực lực cường đại như thế, có thể diệt sát La Thiên trong nháy mắt. Cho nên không cần lo lắng tới việc đối phương trục xuất mình.

- Ồ! Sao ngay cả một bóng người cũng không có vậy chứ?

- Tiểu tử kia trốn đi đâu rồi?

Bốn người đi sâu vào các nơi trong Huyền Linh điện, đều không tìm được bóng dáng của La Thiên.

- Trịnh công tử, chỉ sợ tiểu tử kia đã trốn vào trong phòng tu luyện rồi.

Đông Môn Lâm trầm giọng nói.

Ở Huyền Linh điện, phòng tu luyện là không gian riêng tư duy nhất, người bên ngoài hoàn toàn không có cách nào quấy nhiễu được.

Bình Luận (0)
Comment