Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 200 - Chương 200: Thọ Lễ Miểu Sát Toàn Trường (Ii)

Chương 200: Thọ lễ miểu sát toàn trường (II) Chương 200: Thọ lễ miểu sát toàn trường (II)

Tác phẩm rác rưởi của La Thiên, không ngờ lại làm cho sư tổ tinh thần quắc thước, thân thể an khang a.

Cái này so với bất kỳ hạ lễ gì cũng hơn gấp mười gấp trăm lần trở lên.

Trong lúc nhất thời sắc mặt của phụ tử Miêu Giang và những người có chút hả hê lúng túng, thiếu chút nữa đã bị nghẹn khuất tới mức nội thương.

- Đoạn khẩu quyết này là do vị sư phụ kia của ta truyền lại, có thể bình định trạng thái tiêu cực do tu luyện mang đến.

La Thiên giải thích.

Trước đây hắn mượn danh nghĩa của vị sư phụ kia giúp đỡ Lâm Đông Phong chữa trị căn cơ, đã có tiền lệ.

Lần này chỉ là một đoạn khẩu quyết, cho nên chuyện này cũng thuận lý thành chương.

Hơn nữa La Thiên phát hiện một điểm, Tiềm Long cư sĩ còn chưa tu luyện ra Linh thức.

Bởi vậy hắn trực tiếp sử dụng Linh thức quan sát ra tình huống của đối phương, lại để Thiên Thư suy diễn, tiêu hao cũng không lớn.

Có câu trả lời thuyết phục từ Thiên Thư, khi nào tới Địa Nguyên cảnh cực hạn, tới gần Thiên Trì cảnh thì mới có thể tu luyện ra Linh thức.

...

- Tiếp theo, kiện thọ lễ thứ hai là Lâm Đạo sư tặng người.

Trong tay La Thiên xuất hiện một cái hộp gỗ.

Hộp gỗ mở ra, một loại trái cây toả ra một cỗ tinh khí thiên địa đặc biệt xuất hiện trước mắt mọi người.

Toàn bộ căn phòng tràn ngập một mảnh mùi thơm lạ lùng và ấm áp.

- Cỗ Linh khí dao động này! Chẳng lẽ là trân tài tam tinh!

Đám người Miêu Giang, Vũ Văn Châu, không khỏi kinh hô.

Trân tài tam tinh, đây chính là thứ tương đương với Địa Nguyên cảnh, trên đại lục bây giờ rất hiếm thấy, giá trị liên thành.

- Hồng Liên quả!

Ánh mắt Tiềm Long cư sĩ run lên.

- Cái gì! Đây là Hồng Liên quả trong truyền thuyết sao?

Các môn đồ hoảng sợ nghẹn ngào hỏi.

Hồng Liên quả ẩn chứa Địa mạch hỏa chi khí hoàn mĩ, đối với công pháp thuộc tính dươg có tác dụng thúc đẩy cực kỳ to lớn.

Hơn nữa loại quả này có thể thay đổi thể chất, tẩy cân phạt tủy, còn có hiệu quả trú nhan kỳ diệu.

Giờ khắc này Hồng Liên quả hiện ra, ngay cả Tiềm Long cư sĩ cũng có vẻ xúc động.

Các môn đồ ở đây, tim đập thình thịch.

- La Thiên này, không ngờ lại có thể lấy ra trân quả viễn cổ bực này!

Trong lòng phụ tử Miêu Giang ghen ghét, lại có chút tham lam.

Có thể nói, loại thọ lễ này của La Thiên có thể giết thọ lễ của toàn trường trong nháy mắt.

Linh Long cổ trà có trân quý tới mấy cũng không có cách nào tăng tu vi Địa Nguyên cảnh lên được.

Nhưng Hồng Liên quả là trân quả tam tinh, có thể giúp cho Địa Nguyên cảnh, hiệu quả tẩy kinh phạt tủy kia thậm chí còn có tác dụng càng lớn hơn đối với Linh Hải cảnh.

- Hảo tiểu tử! Không ngờ lại có trọng bảo bực này!

Lâm Đông Phong nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng chấn động.

Coi như là bán cả người hắn đi thì cũng đáng một khỏa Hồng Liên quả.

Người làm đạo sư như hắn quá đáng thương, so với học sinh của mình vẫn còn kém rất nhiều.

Lâm Đông Phong không biết.

Một khỏa Hồng Liên quả chỉ là một góc trong đám tài vật trên người La Thiên mà thôi.

So với Hồng Liên Kiếm, Hồng Liên quả không đáng giá nhắc tới.

- La Thiên, tại sao ngươi lại có thể có trân quả viễn cổ bực này cơ chứ?

Tiềm Long cư sĩ bình định nỗi lòng.

Cái liên quả này, quả thực rất có lực hấp dẫn với hắn.

Nhưng mà, để một tên đồ tôn mới gặp lần đầu đưa ra đại lễ bực này, hắn có chút băn khoăn.

- Quả này là thứ thu được từ một động phủ tạm thời của Võ Tôn, lúc ấy Hạ sư cô cũng ở đó...

Câu đơn giản của La Thiên rất trả lời.

Hạ Băng Nguyệt khẽ gật đầu, tâm hồn thiếu nữ lại nhấc lên gợn sóng.

Ngày đó La Thiên muốn đền bù tổn thất cho nàng, Hồng Liên quả là một trong số đó.

Kết quả bị nàng cự tuyệt.

Lần này La Thiên đưa Hồng Liên quả lên là có rất nhiều suy tính.

Thứ nhất, trong bốn loại trân tài, tác dụng của Hồng Liên quả đối với hắn là nhỏ nhất, lại có ba khỏa nữa.

Trân bảo thuộc tính viêm dương với công pháp và Thần mạch của hắn, không phù hợp.

Ném trân tài tam tinh ra bên ngoài, phiền toái và nguy hiểm cũng giảm đi rất lớn.

Thứ hai, La Thiên đưa quả này lên là muốn làm cho Hạ Băng Nguyệt gián tiếp được lợi.

Tiềm Long cư sĩ nhận được Hồng Liên quả, sẽ không trực tiếp phục dụng mà sẽ luyện thành linh đan, khi đó giá trị sẽ tăng lên cấp độ cao nhất.

Đây là năng lực mà La Thiên không có.

Chờ tới khi luyện thành Linh đan, dùng sự coi trọng của Tiềm Long cư sĩ đối với Hạ Băng Nguyệt, nhất định sẽ để cho nàng phục dụng, khi đó sẽ đạt tới hiệu quả tẩy kinh phạt tủy và trú nhan.

Rốt cuộc La Thiên vẫn muốn đền bù tổn thất cho Hạ Băng Nguyệt, dù sao đối phương cũng là nữ nhân thứ nhất trong cuộc đời của hắn, hắn không dứt ra được, cũng không thể bạc đãi được.

- Thứ này không có tác dụng quá lớn với đệ tử, sư tổ có thể an tâm nhận lấy.

Thấy Tiềm Long cư sĩ có chút băn khoăn, La Thiên cười nói.

Mặc dù Tiềm Long cư sĩ có chút cổ hủ truyền thống, nhưng phương diện phẩm hạnh lại không thể chê được.

- Được! Sư tổ sẽ mặt dày nhận lấy phần lễ trọng này của ngươi. Đến lúc đó ta sẽ dùng thứ này làm chủ tài liệu để luyện chế Tẩy Tủy Đan, đan thành ta sẽ đưa tới cho ngươi một phần.

Vẻ mặt Tiềm Long cư sĩ rất là vui vẻ.

Loại Hồng Liên quả, dùng làm tài liệu chính, đủ để luyện chế ra mấy khỏa Linh đan và Tẩy Tủy Đan.

Trong đó, Tẩy Tủy Đan có thể làm cho xác suất đột phá lên Địa Nguyên cảnh của Võ giả Linh cấp tăng lên một thành.

Nếu như là Võ giả Khai mạch phục dụng thì sẽ gia tăng năm thành tỷ lệ tấn chức lên Linh Hải cảnh.

- La Thiên này lại có được cơ duyên lớn cơ duyên. Bây giờ còn được Tiềm Long sư tổ ưu ái.

Các môn đồ ở đây ảm đạm biến sắc.

So với thọ lễ mà La Thiên đưa lên, hạ lễ của bọn họ bị diệt sát, không có chỗ đứng.

Tiếp theo, trong lúc trao đổi.

Tiềm Long cư sĩ ân cần hỏi hai người Lâm Đông Phong và La Thiên, trình độ coi trọng hơn xa các môn đồ khác.

Trong lòng phụ tử Miêu Giang ghen ghét, nghẹn khuất, lại không thể làm gì được cả.

Không hề nghi ngờ.

Thông qua lần chúc thọ này, Lâm Đông Phong đã quay về địa vị đứng đầu Tiềm Long tam kiệt ngày xưa.

La Thiên trở thành đồ tôn đời thứ ba được sư tổ thưởng thức và yêu thích nhất.

Có tầng che chở này.

La Thiên có thể đi ngang ở trong Thương Vân quốc, ngay cả hoàng thất cũng phải kiêng kỵ ba phần.

Lúc chạng vạng tối.

Lần chúc thọ này cũng chuẩn bị kết thúc.

Lâm Đông Phong đứng ở trong đám người, được mấy vị đồng môn lấy lòng và khen tặng, tất cả dường như lại trở lại thời điểm ba mươi năm trước, vào thời khắc huy hoàng nhất của hắn.

Lâm Đông Phong xúc động rất lâu, nhưng cũng không đắc ý vênh váo.

Hắn hiểu, tất cả mọi thứ đều là do vị đệ tử tiện nghi La Thiên này ban tặng cho mình.

Từ chữa trị căn cơ, đến nhận lại địa vị vốn có ở trong sư môn.

La Thiên giống như phụ mẫu tái sinh của hắn, thay đổi điểm cong vận mệnh.

Lâm Đông Phong rất muốn biểu đạt sự cảm kích trong lòng mình.

Ánh mắt của hắn quét qua xung quanh, phát hiện ra La Thiên đang tựa ở trong một góc nhỏ, như cười mà không phải cười nhìn qua hắn.

Hai người nhìn nhau cười cười, dường như không còn là sư đồ nữa.

- Đông Phong, ngươi đi vào trong một chút.

Lúc sắp cáo từ, Tiềm Long cư sĩ bỗng nhiên mở miệng nói.

- Vâng, sư tôn.

Lâm Đông Phong có chút ngoài ý muốn, hắn đi theo Tiềm Long cư sĩ tiến vào trong thư phòng.

Cảnh này làm cho Miêu Giang xanh cả mặt, lệ khí đầy mặt.

Loại đãi ngộ một mình nói chuyện này cực kỳ hiếm thấy, vài chục năm qua Miêu Giang cũng khó có được vài lần.

Trong thư phòng chỉ có Tiềm Long cư sĩ và Lâm Đông Phong.

- Đông Phong, người học sinh này của con có thể nói là kỳ tài có một không hai, tư chất và tiềm lực so với Băng Nguyệt chỉ mạnh chứ không yếu hơn.

Tiềm Long cư sĩ khen ngợi nói.

- Sư tôn khen nhầm rồi, tiểu tử này không khiến cho người ta biết lo chút nào...

Lâm Đông Phong cười nói.

- Vi sư có một quyết định.

Ngữ khí của Tiềm Long cư sĩ rất nhẹ nhàng, sắc mặt cũng rất nghiêm trọng.

Sưu!

Trong tay hắn xuất hiện một cái lệnh bài, một phong thư.

Nhìn thấy hai vật này.

Thân thể Lâm Đông Phong đột nhiên chấn động:

- Người muốn...

- Không sai! Ta định đưa lần cơ duyên tạo hóa này cho La Thiên.

Tiềm Long cư sĩ cười nhạt nói.

- Thế nhưng...

Trên mặt Lâm Đông Phong hiện lên vẻ xoắn xuýt, trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Ba mươi năm trước.

Cũng chính ở chỗ này hắn được Tiềm Long cư sĩ gửi kỳ vọng, nhận phần cơ duyên này.

Kết quả, hắn thất bại thảm hại, trải qua sỉ nhục lớn nhất suốt đời, bị người ta đánh cho căn cơ hao tổn, tu vi lùi lại, nhân sinh hoàn toàn trở nên tối đen như mực.

Lâm Đông Phong rất sợ hãi La Thiên sẽ dẫm vào vết xe đổ của mình.

- Tự ngươi quyết định đi.

Tiềm Long cư sĩ đưa lệnh bài và phong thư cho Lâm Đông Phong.

- Ngươi muốn để cho hắn đi đến đỉnh phong trên đại lục, tiến vào thế giới chân chính, hay là bị hạn chế ở trong Thương Vân quốc nhỏ bé này?

Bình Luận (0)
Comment