Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 204 - Chương 204: La Phủ Chủ? (I)

Chương 204: La phủ chủ? (I) Chương 204: La phủ chủ? (I)

Mỹ nhân mặc cung trang kinh hãi tới mức biến sắc.

Vù vù sưu sưu!

Thân thể mềm mại của nàng nhoáng một cái đã huyễn hóa thành hai vị mỹ nhân giống nhau như đúc, sau đó chạy về hai phương hướng khác nhau.

- Hừ!

La Thiên cười lạnh một tiếng, Tạo Hóa quyết vận chuyển, hai mỹ nhân mặc cung trang trong tầm mắt của hắn đột nhiên biến mất giống như là mây khói vậy.

Rồi sau đó bàn tay của hắn lăng không chộp ra một trảo về phía bên trái.

Ô...ô...n...g sưu!

Trong không khí có quang mang màu sắc rực rỡ lóe lên, mỹ nhân mặc cung trang hiện thân, bị bàn tay của La Thiên bóp lấy cổ.

- Ngươi... Sao ngươi có thể phát hiện ra được chứ...

Vẻ mặt của mỹ nhân mặc cung trang trắng bệch, hoảng sợ chất vấn.

Tạo nghệ huyễn thuật của nàng đủ để làm vặn vẹo ánh mắt của mục tiêu, hình thành rất nhiều hiện tượng giả.

Thế nhưng tất cả những bản lĩnh này lại không có đất dụng võ ở trước mắt La Thiên.

Rắc rắc!

Tay của La Thiên vận lực, vặn gãy cổ của mỹ nhân mặc cung trang.

Xôn xao sưu sưu!

Thân thể của mỹ nhân mặc cung trang từ từ phai nhạt, hóa thành một cỗ Đấu Linh chi khí mênh mông, rót vào trên người La Thiên.

Lúc này là chân thật.

Trên thực tế, dùng Tinh Thần lực cường đại của La Thiên, nếu không phải khinh địch và do ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo thì sẽ rất khó bị ảnh hưởng đến.

Đúng lúc này.

Sưu! Sưu!

Nam Cung Ngọc và Lý Diệu cùng bước chân vào tầng thứ chín, đều bị tiêu hao.

- Thật nhanh! Hắn đã xông qua tầng thứ chín rồi sao?

Đồng tử của Nam Cung Ngọc co rụt lại.

- Không có khả năng! Đấu linh của tầng thứ chín này chính là thê tử của người sáng lập Trục Nhật Thánh phủ, từng đã là đại sư huyễn thuật a.

Lý Diệu càng chấn động hơn nữa, không có cách nào tin được chuyện xảy ra trước mắt mình.

Sau khi trở thành học viên Diệu Nhật, Lý Diệu đã từng thử xông qua tầng thứ chín.

Nhưng mỗi một lần đều đần độn, u mê bị loại, không có một chút lực phản kháng nào cả.

Khi La Thiên tiếp nhận Đấu Linh chi khí tẩy lễ thì Nam Cung Ngọc và Lý Diệu đồng thời nghênh đón một vị mỹ nhân mặc cung trang khác.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Nam Cung Ngọc và Lý Diệu kinh sợ rống lên một tiếng rồi xuất thủ, sau đó công kích về phía không khí.

Hai người bị huyễn thuật làm ảnh hưởng, không thấy mỹ nhân mặc cung trang ở sau lưng mình.

Phanh ~! Phanh~!

Hai người bị một bàn tay ngọc thon dài vỗ trúng gáy, sau đó ngất đi.

Ngoài Đấu Linh tháp.

Rất nhiều học viên phấn chấn kích động, nhìn chằm chằm vào tầng chín Đấu Linh tháp.

Tầng thứ chín kia, đầu tiên là có một người tiến vào, sau đó lại có hai người nữa tiến vào.

Ba đại thiên tài cùng vượt tầng thứ chín trong truyền thuyết.

Đây là cảnh tượng rầm rộ trăm năm khó gặp một lần a!

Nhưng mà, tình huống này mới duy trì được một hai hơi thở thì...

Ô...ô...n...g sưu sưu!

Hai cái vòng sáng trận pháp ở trong tầng thứ chín đột nhiên ảm đạm.

Chợt.

Hai đạo thân ảnh hôn mê bị chuyển ra ngoài Đấu Linh tháp.

Chính là Nam Cung Ngọc và Thất hoàng tử.

- Cái này... Quá là nhanh a!

Rất nhiều học viên ngây ngốc, không kịp phản ứng.

Tầng thứ chín Đấu Linh tháp không hổ là cấp độ truyền thuyết, độ khó lớn tới mức làm cho người ta sợ hãi.

Ngay cả học viên Diệu Nhật cũng bị giết chết, truyền ra trong nháy mắt.

Rất nhanh Nam Cung Ngọc và Thất hoàng tử đã được người khác cứu tỉnh.

- Đây là chênh lệch hay sao?

Nam Cung Ngọc hít sâu một hơi, ánh mắt rất là phức tạp.

Sau khi tấn chức Linh Hải cảnh.

Thực lực chân chính của hắn có thể so với ba thứ hạng đầu trên Nhân bảng, thế nhưng lại bị diệt sát ngay khi vừa mới bước vào tầng thứ chín.

Không có cách nào tưởng tượng ra được.

Có lẽ La Thiên có thể hời hợt xông qua tầng thứ chín.

- Chỉ còn lại một mình La Thiên.

- La Thiên, có thể xông qua tầng thứ chín trong truyền thuyết hay không?

Ánh mắt của các học viên dừng lại ở trên tầng thứ chín Đấu Linh tháp.

Giờ khắc này, trên vách núi phương xa, các trưởng lão và đạo sư thánh phủ đều dùng ánh mắt kỳ vọng nhìn qua tầng thứ chín.

Dù sao, La Thiên là thiên tài có hi vọng xông qua tầng thứ chín trong gần trăm năm nay nhất.

Đúng lúc này.

Sưu!

Ánh sáng trên tầng thứ chín bị dập tắt.

Nhanh như vậy... Thất bại rồi sao?

Trong lòng Lâm Đông Phong và các cao tầng thánh phủ có một tia thất lạc nhàn nhạt.

Chiến đấu trong tầng thứ chín chấm dứt quá nhanh, hiển nhiên La Thiên đã bị loại.

Nhưng ngay sau đó một khắc.

Ô...ô...n...g!

Ánh sáng trận pháp của tầng thứ mười Đấu Linh tháp sáng lên, cực kỳ rực rỡ.

- Tầng thứ mười!

Ngoài Đấu Linh tháp, mọi người sôi trào, chấn động không thôi.

La Thiên... Xông qua rồi sao?

Đám người Lâm Đông Phong, Nam Cung trưởng lão chấn động, đồng tử mạnh co rụt lại, tinh mang lóe lên.

Đây chính là tầng thứ chín trong truyền thuyết, gần trăm năm qua chưa từng có người nào xông qua được a.

Vốn bọn hắn tưởng rằng.

Coi như là La Thiên có thể xông qua thì cũng cần một phen khổ chiến. Một khi chấm dứt quá nhanh, nhất định sẽ là kết cục bị đào thải ra ngoài.

Nào có thể đoán được La Thiên lại có thể dễ dàng xông qua tầng thứ chín như vậy.

- Lâm trưởng lão, thật đáng mừng! Người học sinh này của ngươi đã phá vỡ ghi chép trăm năm qua rồi.

Một gã đạo sư chúc mừng.

- Chiếu theo xu hướng này, liệu La Thiên có cơ hội xông qua tầng thứ mười xưa nay chưa từng có người chạm tới hay không?

Nam Cung trưởng lão không khỏi mơ mộng nói.

- Rất khó khăn.

Sắc mặt Lâm Đông Phong ngưng trọng.

Dù sao tu vi của La Thiên vẫn là nửa bước Linh Hải.

Tầng thứ mười, chưa từng có một học viên Diệu Nhật nào trong lịch sử xông qua được tầng thứ này.

Độ khó của tầng cuối cùng, có thể nói là cấp ác mộng a.

Cùng lúc đó, La Thiên bước chân vào tầng thứ mười Đấu Linh tháp.

- Tầng cuối cùng sẽ là đối thủ như thế nào chứ?

La Thiên có chút tò mò hỏi.

Sau khi xông qua tầng thứ chín.

Hắn được Đấu Linh chi khí khổng lồ tẩy lễ, tinh khí thần viên mãn, chân khí bên trong Khí hải đã được đánh bóng đến cực hạn.

Có thể nói La Thiên đang ở trong trạng thái hoàn mỹ, có thể yên tâm trùng kích Linh Hải cảnh.

Nhưng mà, nếu như xông qua tầng thứ chín, La Thiên lại muốn đi tới tầng thứ mười, tìm kiếm cơ hội cuối cùng.

Ô...ô...n...g sưu!

Vòng sáng trận pháp khổng lồ tạo thành một cái sân thi đấu hình tròn, bao phủ lấy cả người La Thiên.

- Ha ha, từ khi Trục Nhật Thánh phủ sáng lập đến nay, cuối cùng cũng đã có người đi tới trước mặt của ta.

Một vị nam tử mặc áo bào màu xanh, khí vũ hiên ngang xuất hiện ở phía trước.

- Các hạ là?

La Thiên cảm nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ kéo tới.

- Ta chính là người sáng lập Trục Nhật Thánh phủ, Trương Tử Dương.

Nam tử mặc áo bào xanh ngạo nghễ chắp tay đứng đó, mặc dù là Đấu Linh, thế nhưng lại có một cỗ khí tức thâm sâu như biển.

Người sáng lập Trục Nhật Thánh phủ?

La Thiên chấn động, chiến ý mạnh mẽ từ trong mắt hắn bắn ra.

Có thể giao phong với nhân vật trong truyền thuyết như vậy, đây là cơ hội khó có được bực nào cơ chứ?

Sưu sưu!

Khí tức trên người nam tử mặc áo bào xanh biến ảo, bỗng nhiên hạ xuống Linh Hải cảnh nhất trọng.

- Dựa theo quy tắc của Đấu Linh tháp, tầng cuối cùng này ta sẽ hạ thấp tu vi giống như người vượt tháp, hạn định thấp nhất là Linh Hải cảnh nhất trọng.

Trong mắt của nam tử mặc áo bào xanh hiện lên một tia cổ quái.

Lúc hắn xếp đặt thiết kế Đấu Linh tháp chưa từng nghĩ tới nửa bước Linh Hải có thể chạy đến tầng cao nhất này.

- Linh Hải cảnh nhất trọng.

Sắc mặt La Thiên nghiêm túc, không dám chậm trễ.

Người sáng lập Trục Nhật thánh phủ chính là nhân vật truyền kỳ được ghi vào điển tịch, ở dưới tình huống tu vi ngang nhau, tuyệt đối là tồn tại có thể vô địch trong đám người đồng cấp.

Quy Nguyên Thủ!

La Thiên xuất thủ trước, ánh sáng màu xanh ngọc hiện lên bên ngoài thân thể, tay đánh ra chưởng ảnh hùng hồn óng ánh lập lòe.

Uy của một chưởng này đủ để quét ngang Nhân bảng đương đại.

- Coi như miễn cưỡn lọt vào mắt ta.

Nam tử mặc áo bào xanh cười nhạt một tiếng.

Ô...ô...n...g!

Trên người hắn có một mảnh ánh sáng màu vàng chói mắt nở rộ, dường như hóa thành một mặt trời to lớn, mang theo khí thế bá đạo duy ngã độc tôn.

- Công pháp này, có chút giống Trục Nhật công, nhưng mà cường đại hơn!

La Thiên lập tức cảm nhận được uy áp nóng bỏng đập vào mặt.

Sưu sưu!

Nam tử mặc áo bào xanh từ từ đánh ra một quyền, có một mảnh ánh sáng màu tím nổi lên, có một loại ý cảnh bao la hùng vĩ như là mặt trời mới mọc.

- Một quyền này, ẩn chứa da lông của chân ý!

Bình Luận (0)
Comment