Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 227 - Chương 227: Kết Cục Đã Định...

Chương 227: Kết Cục Đã Định... Chương 227: Kết Cục Đã Định...

Chương 227: Kết Cục Đã Định...

Vèo!

La Thiên nhảy lên nhẹ nhàng như mây khói mờ mịt vô tung.

Trong thời gian 3 hơi thở, La Thiên đã trèo lên đến độ cao 70 mét.

Nếu so sánh về biểu hiện thì La Thiên đã hoàn toàn nghiền áp Kha Vũ Toàn.

Mà tu vi của hắn lại thấp hơn Kha Vũ Toàn chừng hai cảnh giới nhỏ.

“Đây là thân pháp gì?”

“Phẩm giai tuyệt đối không thấp! Mấu chốt là thân pháp của hắn cao thâm, thuần thục, ít nhất là cảnh giới đại thành!”

“Khó trách người này lại có thể giết chết Trịnh Uy, quả nhiên là có chút thủ đoạn.”

Đám thiên tài bốn phía bị màn thể hiện của La Thiên hấp dẫn.

Sau 5 hơi thở, La Thiên đã trèo lên độ cao 100 mét, có vẻ vô cùng nhẹ nhàng.

“Lâm Xảo Nhi, lên đi!”

Viêm Thanh ra lệnh.

Hắn ta không ngờ La Thiên lại nhanh như vậy.

Lâm Xảo Nhi định cản trở quấy nhiễu La Thiên, nhưng nếu khoảng cách hai bên quá xa, Lâm Xảo Nhi không đuổi kịp La Thiên thì còn quấy nhiễu cái gì nữa!

“Rõ!”

Vẻ mặt Lâm Xảo Nhi nghiêm lại, lập tức xông lên Đăng Vân Phong.

...

Trên Đăng Vân Phong.

Vũ Văn Huyền nhìn xuống phía dưới, phát hiện La Thiên đang dần tiếp cận mình, y lập tức kinh hãi: “Sao hắn lại nhanh như vậy?”

Y trèo lên trước La Thiên mà hiện giờ cũng mới đến 200 mét.

Thấy La Thiên đã sắp đuổi kịp, Vũ Văn Huyền không khỏi tăng tốc.

La Thiên không nghĩ nhiều, không định so đấu với Vũ Văn Huyền, cũng chưa phát hiện ra Lâm Xảo Nhi đang đuổi theo phía dưới.

Hắn thi triển《 Vân Du Bộ 》viên mãn, vững bước trèo lên.

Vù vù!

Cuồng phong bốn phía mãnh liệt đánh úp lại, nhưng 《 Vân Du Bộ 》 vốn là thân pháp linh hoạt thiện biến, am hiểu mượn lực, huống chi La Thiên đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn.

Trong cuồng phong mãnh liệt, La Thiên thành thạo du tẩu. Ở độ cao hiện tại, cuồng phong trên Đăng Vân Phong không ảnh hưởng lớn tới hắn.

Sau đó hắn nhanh chóng đạt tới độ cao 200 mét.

Lúc này, La Thiên mơ hồ nghe thấy một tiếng gọi.

“Đáng chết, La Thiên, có bản lĩnh thì ngươi chờ ta một chút!”

Lâm Xảo Nhi không cam lòng mắng.

La Thiên trèo lên quá nhanh, ả đuổi không kịp, bởi vậy cũng không thể quấy nhiễu đến La Thiên.

Trơ mắt nhìn La Thiên nhanh chóng trèo lên, không có cơ hội báo thù, Lâm Xảo Nhi tức giận vô cùng nên mới nói ra lời này.

La Thiên nhìn xuống phía dưới, phát hiện Lâm Xảo Nhi đang theo sau hắn.

Hắn lập tức hiểu ra Lâm Xảo Nhi định làm gì, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Chờ ngươi làm gì? Ngươi xấu quá, ta không chờ!”

. . .

Lâm Xảo Nhi cách quá xa, gió quá lớn nên nghe không rõ, không có phản ứng gì.

Nhưng những người gần đó nghe rõ ràng thì suýt cười ra tiếng, suýt nữa đã bất cẩn ngã xuống khỏi Đăng Vân Phong.

Bề ngoài Lâm Xảo Nhi không tính là khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng là tầm trung đẳng, tuyệt đối không xấu.

La Thiên to gan lớn mật, dám vũ nhục Lâm Xảo Nhi hạng 50 Nhân bảng như thế.

“Đáng chết, tiểu tử này cố ý nói vậy để ảnh hưởng tới chúng ta.”

Đám thiên tài gần đó đã nhìn thấu “quỷ kế” của La Thiên.

Cuối cùng Lâm Xảo Nhi cũng phản ứng được, ngực thở dồn dập phập phồng, lửa giận phun trào.

Nữ nhân vô cùng để ý đến đánh giá về vẻ ngoài của mình, dù bộ dạng thật sự không ra sao thì cũng tuyệt đối không cho phép có đánh giá là “Xấu”.

Lâm Xảo Nhi nổi giận, ra sức trèo lên, thề muốn đuổi kịp La Thiên, khiến hắn ngã chết.

Nhưng với tốc độ của ả thì rất khó để đuổi kịp La Thiên.

Thế tử Viêm Thanh nhìn chằm chằm Đăng Vân Phong, sắc mặt dần dần trở nên âm trầm.

“Quý Vĩnh Thành, ngươi cũng lên đi!”

Viêm Thanh nói với thủ hạ còn lại.

“Rõ!”

Nam tử bên cạnh Viêm Thanh gật đầu, lập tức lao ra.

Thân hình hắn nhanh nhẹn như khỉ, nhanh chóng leo lên Đăng Vân Phong, đuổi theo Lâm Xảo Nhi.

“Là Quý Vĩnh Thành! Hai thủ hạ của Viêm Thanh đều đã xuất kích, lần này La Thiên gặp nguy hiểm rồi!”

“Quý Vĩnh Thành là thiên tài hạng 32 Nhân bảng Xích Long Vương Triều, đặc biệt am hiểu thân pháp, thực lực mạnh hơn Lâm Xảo Nhi rất nhiều.”

Ở đây không có ai đồng tình với La Thiên, bọn họ đều chờ xem kịch vui.

“Quý huynh, nhờ ngươi!”

Lâm Xảo Nhi thấy Quý Vĩnh Thành nhanh chóng đuổi kịp thì chợt rùng mình một cái, trịnh trọng nói.

“Không thành vấn đề.”

Quý Vĩnh Thành bình tĩnh gật đầu: “Hắn đã trèo lên đến độ cao 200 mét, ngã xuống chắc chắn sẽ chết.”

Quý Vĩnh Thành lật tay, nhẫn màu bạc ở ngón giữa lập loè ánh sáng nhạt, ám khí đen nhánh u lãnh xuất hiện.

“Đi!”

Quý Vĩnh Thành đột nhiên vung tay, tổng cộng có chín mũi ám khí lao đi không tiếng động, lao về phía La Thiên từ những góc độ khác nhau.

“Đến rồi, tuyệt kỹ giết người của Quý Vĩnh Thành, 《 hàn quang vô ảnh tiêu 》!”

“Dù có cuồng phong quấy nhiễu nhưng Quý Vĩnh Thành cực kỳ am hiểu ám khí, có thể tính toán được cả nhân tố sức gió.”

“Mấu chốt đây là khảo hạch Vân Tiêu Tông, vô ý một chút thôi thì sẽ ngã xuống mà chết!”

Thiên tài Nhân bảng Xích Long Vương Triều thiên tài nước khác đều kinh ngạc cảm thán tuyệt kỹ ám khí này.

Nhiều phi tiêu được phóng đi để công kích La Thiên, cho có độ sai lệch rất nhỏ thì vẫn có thể tạo được hiệu quả rất tốt.

“Phi tiêu?”

La Thiên thoáng nhìn qua.

Nếu là Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh bình thường thì sẽ rất khó tránh khỏi phi tiêu của Quý Vĩnh Thành, hơn nữa bọn họ đang ở trong hoàn cảnh như thế này, chỉ cần vô ý để xảy ra sai lầm thì kết cục chỉ có chết.

Nhưng La Thiên không hoang mang chút nào, linh thức tản ra, quỹ đạo chín phi tiêu trở nên rõ ràng.

Bá! Bá! Bá!

Thân ảnh hắn như huyễn vũ bay vọt di chuyển, phát huy 《 Vân Du Bộ 》cấp bậc viên mãn vô cùng nhuần nhuyễn, có sáu cái phi tiêu trong đó lướt ngang qua La Thiên.

Leng keng!

Sáu phi tiêu trực tiếp cắm vào vách núi, lực sát thương không thể khinh thường.

“Chà chà, thân pháp thật kinh người, bổn hoàng tử cũng tự thấy không bằng, nhưng để lọt mất 3 phi tiêu rồi!”

Cửu hoàng tử cười tàn khốc.

Kết cục đã định, 3 phi tiêu còn lại đủ để đánh La Thiên trọng thương, khiến hắn thất thủ ngã xuống mà chết.

- - -

Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3

Bình Luận (0)
Comment