Chương 243: Sủng Vật
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Mọi người ngừng lại, cỗ sát khí kinh người kia khiến toàn thân phát lạnh.
“Cạc cạc cạc!”
Tiếng kêu nghẹn ngào cực kỳ khó nghe truyền đến, chỉ thấy một con quạ cháy đen chật vật nhanh chóng đập cánh bay tới.
Cỗ sát khí không đến từ quạ đen mà là một bóng dáng khổng lồ như một tòa nhà phía sau nó.
“Trời ạ, con nhện lớn quá!”
Có loại nhện rất nhỏ, cũng có loại khá lớn, nhưng đây là lần đầu mọi người nhìn thấy con nhện lớn như vậy.
Con nhện đen nhánh, phần lưng mọc đầy gai nhọn, lông tơ dựng thẳng như châm, toàn thân tản ra khí tức nguy hiểm.
“Là Cự Lang Chu!”
“Ta từng nhìn thấy trong sách cổ, Cự Lang Chu là loài nhện có thể tích lớn nhất, thuộc về yêu thú viễn cổ, ăn rất nhiều, hung mãnh tàn bạo, độc tính rất mạnh.”
“Khí tức chỉ Cự Lang Chu ít nhất phải là Linh Hải cảnh lục trọng!”
Mọi người đều kinh hãi, hàn ý tràn ngập đáy lòng.
Ngay cả Bát hoàng tử cùng với Phùng Thu Linh đều biến sắc.
“La Thiên, đây là sủng vật của ngươi đúng không?”
Thanh niên tóc lam hét lớn, lúc trước khi sưu tập tình báo về La Thiên, y biết bên cạnh La Thiên có một con quạ đen rất xấu.
Những người khác cũng nhìn về phía La Thiên, sủng vật của ngươi giỏi gây chuyện quá đấy.
“Má nó... con chim xấu xí này đã làm gì vậy!”
La Thiên lộ vẻ kinh ngạc, khuôn mặt rất vô tội.
Kế hoạch của hắn vốn là chủ động xuất kích, săn đám thiên tài muốn đối phó hắn.
Chờ Bát hoàng tử và đám cường giả còn lại tìm được hắn, ở thời điểm khó đối phó thì cho quạ đen đưa tới một đầu yêu thú Linh cấp trung giai, gây rối hiện trường, thuận lợi rút lui.
Hắn đã dặn dò quạ đen là chỉ cần đưa tới một con yêu thú Linh Hải cảnh ngũ trọng là đủ rồi, dù sao yêu thú nơi này cũng hung tàn hơn bên ngoài nhiều.
Kết quả, quạ đen đưa tới yêu thú Linh Hải cảnh lục trọng, còn là loại yêu thú viễn cổ cực kỳ hung tàn cường đại.
“Mau cứu ta. Con nhện này vừa xấu vừa ghê tởm, mơ ước vẻ tuấn mạo của bản thần, đuổi theo ta mãi không bỏ!”
Quạ đen kêu to.
Khóe miệng mọi người run rẩy, con quạ đen này còn xấu hơn con nhện kia mấy chục lần ấy.
Không đúng!
Vừa rồi mọi người bị Cự Lang Chu hấp dẫn sự chú ý, giờ mới phát hiện móng vuốt quạ đen đang quắp lấy một khối đá màu đỏ.
Cục đá kia phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt và huyết khí nồng đậm.
Rõ ràng Cự Lang Chu đuổi giết quạ đen là vì tảng đá này.
Bát hoàng tử híp mắt, thấy long lân nhàn nhạt trên tảng đá màu đỏ thì buột miệng thốt ra: “Chẳng lẽ đây là Long Huyết Thạch?”
Long Huyết Thạch là bảo vật ngưng tụ máu Long tộc trong truyền thuyết.
Hiện giờ Long tộc gần như đã bị diệt sạch, giao long cũng rất hiếm thấy.
Có khả năng khối Long Huyết Thạch này không thuần khiết, trộn lẫn nhiều loại máu khác.
Dù thế, Long Huyết Thạch vẫn có thần hiệu khó tưởng tượng nổi đối với Linh Hải cảnh bình thường.
Rống!
Cự Lang Chu bỗng gào rống một tiếng, há mồm phun ra một đám độc đen gòm như cái lưới bao phủ quạ đen.
Phạm vi bao phủ rất lớn, quạ đen khó có thể né tránh.
“Đồ xấu xí, chỉ là một cục đá mà thôi, đuổi bản thần chạy xa như vậy làm gì, trả ngươi này!”
Quạ đen buông lỏng móng vuốt, ném Long Huyết Thạch xuống, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, bỏ trốn mất dạng.
Đám thiên tài nhìn chằm chằm Long Huyết Thạch, lộ vẻ khát vọng cực kỳ, nhưng không ai dám trêu chọc Cự Lang Chu.
Vì thế, bọn họ trơ mắt nhìn Cự Lang Chu nuốt Long Huyết Thạch.
Rống!
Rầm rầm!
Ăn xong Long Huyết Thạch, Cự Lang Chu vẫn vô cùng tức giận, đôi chân thô tráng quét đến.
“Mau tránh ra!”
Mọi người kinh hãi, nếu bị Cự Lang Chu công kích trúng thì tuyệt đối sẽ chết thảm đương trường, trở thành cơm trong bụng nó.
La Thiên cũng nhân cơ hội rút lui.
Ầm!
Mặt đất bị đánh ra 2 vết nứt, gió xoáy đen nhánh thổi quét.
Một thiên tài Linh Hải cảnh tam trọng không rút lui kịp, bị chân Cự Lang Chu đánh trúng, trực tiếp bị nghiền thành thịt nát.
Sụt!
Cự Lang Chu cúi người hút đám máu thịt kia.
Sau khi ăn xong, Cự Lang Chu lại nhìn về phía đám thiên tài ở đây, trong mắt lập loè quang mang thị huyết.
Hiển nhiên là nó đang đói bụng, mà trước mắt nó đang có một bữa ăn ngon lành.
“Con chim xấu xí, đây là chuyện ngươi nên làm đấy à?”
La Thiên cực kỳ bất mãn.
Có vẻ quạ đen này lại tái phát bệnh cũ, chạy đi trộm đồ nên mới bị Cự Lang Chu đuổi theo.
Bỗng nhiên La Thiên cảm thấy sởn tóc gáy.
Bởi vì quạ đen, tám con mắt tối tăm âm trầm của Cự Lang Chu nhìn chằm chằm hướng La Thiên.
“Thiếu niên, bản thần đã hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao, mau đưa ta vào thiên thư nghỉ ngơi đi!”
Quạ đen hét lớn.
Đây là lần đầu tiên La Thiên thấy quạ đen muốn chủ động tiến vào thiên thư.
Hắn lộ vẻ mặt câm nín, thứ ngươi muốn không phải nghỉ ngơi mà là tị nạn đúng không?
“Cút!”
Sao La Thiên có thể đưa quạ đen vào được.
Hiện giờ Cự Lang Chu cừu thị quạ đen nhất, nếu không tìm thấy nó thì chắc chắn sẽ nhắm đến La Thiên.
Vì thế La Thiên tím lấy quạ đen trực tiếp ném về hướng Bát hoàng tử.
“Bát hoàng tử, trả sủng vật cho ngươi này!”
La Thiên khách khí nói.
“Hả?”
Bát hoàng tử sửng sốt, hắn ta và La Thiên là kẻ thù, vậy mà La Thiên lại đưa sủng vật cho hắn ta ư?
Khi Bát hoàng tử nhìn thấy con quạ xấu xí kia và ánh mắt lạnh băng của Cự Lang Chu, hắn ta lập tức hiểu ra vấn đề.
“La Thiên, ngươi đê tiện vô sỉ, vậy mà dám tính kế ta!”
Bát hoàng tử mắng to.
Với thực lực của hắn ta, đối mặt với Cự Lang Chu thì e là khó ngăn nổi một chiêu của nó.
Oanh!
Bát hoàng tử lập tức đánh ra một chiêu Vân Hỏa Chưởng, một chưởng quang khổng lồ đỏ đậm kéo theo gió xoáy quét về phía quạ đen.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, chưởng của Bát hoàng tử đi qua quạ đen mà nó không hề hấn gì cả.
Sau đó, quạ đen lao vào vòng tay Bát hoàng tử.
“Quạ đen, ngươi mang tai họa đến cho những người này xong thì ta sẽ cho ngươi vào thiên thư nghỉ ngơi!”
La Thiên truyền âm cho quạ đen.
Quạ đen vốn bất mãn với hành vi của La Thiên, vừa nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu nói với Bát hoàng tử rằng: “Nhân loại, chúc mừng ngươi đã đạt được một con đệ nhất thần sủng thái cổ!”
Đúng lúc này, Cự Lang Chu phun ra một độc tiễn đen nhánh dài chừng 1 mét bắn về phía Bát hoàng tử.
“Thần sủng cái rắm!”
Sắc mặt Bát hoàng tử cực kỳ khó coi, lập tức thi triển thân pháp tránh lui.
Nơi cách hắn ta một thước bị độc tiễn đâm thủng, độc tố đen nhánh nhanh chóng tràn ngập, hóa mọi thứ trong phạm vi 5 mét thành cát bụi.