Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 245 - Chương 245: Bị Thương Nặng

Chương 245: Bị Thương Nặng Chương 245: Bị Thương Nặng

Chương 245: Bị Thương Nặng

Rống!

Cự Lang Chu lộ vẻ dữ tợn, phẫn nộ rít gào.

Linh trí của nó cao, có thể nghe hiểu đại khái lời nói của đám người kia.

Đám sâu kiến kia muốn liên thủ giết nó!

Ầm! Ầm!

Hai chân Cự Lang Chu phất ra gió xoáy đen nhánh khổng lồ, tựa như mấy ngàn đao gió lao đến.

“Tản ra!”

Bát hoàng tử hét lớn, mọi người lập tức tản ra, nơi trúng công kích của Cự Lang Chu vỡ ra một cái hố to.

“Giữ khoảng cách, tấn công từ xa!”

Bát hoàng tử ra lệnh.

Đối mặt loại yêu thú khủng bố như Cự Lang Chu, cách quá gần thì rất khó tránh được công kích từ chân nó.

Dù là Bát hoàng tử thì cũng không dám chặn công kích của Cự Lang Chu chứ đừng nói những người khác.

“Tiến công!”

Mọi người lui về sau một khoảng, bắt đầu tấn công Cự Lang Chu.

Ánh đao kiếm khí, quyền quang cước ảnh đồng thời tấn công Cự Lang Chu.

Giờ phút này có gần 20 thiên tài liên hợp lại.

Trong lúc nhất thời, công kích bao phủ đầy trời, hơn nữa Cự Lang Chu thể tích khổng lồ, gần như mọi công kích đều trúng mục tiêu.

Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh liên miên không ngừng, bụi bặm bao phủ tứ phương.

Vèo!

Trong tiếng nổ bỗng nhiên có một một độc tiễn đen nhánh bắn ra nhanh như chớp.

Độc tiễn dài chừng 1 mét, phát ra hàn ý trí mạng trực tiếp đâm xuyên ngực một nam tử.

Độc tố lập tức ăn mòn toàn thân, nam tử hóa thành một thi thể đen nhánh tỏa mùi hôi.

“Công kích quá mạnh, nếu trúng chiêu thì chắc chắn sẽ chết!”

Trong lòng mọi người cảm thấy ngưng trọng.

Bọn họ nhìn về phía Cự Lang Chu, nó vẫn không chút hề hấn.

“Công kích của chúng ta không khiến nó thương tổn chút nào sao?”

“Lực phòng ngự mạnh như vậy thì phải đánh chết thế nào?”

Cự Lang Chu cười lạnh, đám sâu kiến đó yếu như vậy mà đòi giết nó ư?

Chờ bị nó tàn sát ăn thịt đi.

Đúng lúc này.

“Vân Hỏa Chưởng!”

Bát hoàng tử đánh ra một đạo chưởng pháp khí thế mãnh liệt mang theo nhiệt độ cực nóng, một quả cầu lửa đập trúng Cự Lang Chu, để lại vết cháy xém trên thân thể nó.

“Cứng đến vậy sao?”

Bát hoàng tử nhăn mày, Vân Hỏa Chưởng của hắn ta là võ kỹ Linh cấp cực phẩm, nổi tiếng nhờ lực sát thương bùng nổ!

“Trảm!”

Phùng Thu Linh cầm loan đao ngân bạch bổ ra một đạo đao quang màu bạc, nó lao về phía Cự Lang Chu.

Đinh!

Đao quang của Phùng Thu Linh chém trúng miệng vết thương cháy đen.

Đao pháp của nàng tên là 《 đoạn không đao pháp 》, vô cùng sắc bén, am hiểu phá vỡ.

“La sát chưởng!”

Tiêu Phong cũng ra tay, chân khí Linh Hải cảnh tứ trọng đỉnh dâng lên, quanh thân tràn ngập sát khí.

Ầm!

Một bàn tay dữ tợn đen nhánh tản ra khí thế vô cùng bá đạo đánh trúng vết thương của Cự Lang Chu, trực tiếp đánh nát vỏ ngoài của nó.

Công kích liên thủ của 3 thiên tài đứng đầu mới tạo ra hiệu quả như thế.

Rống!

Cự Lang Chu phẫn nộ, nó đã bị đám kiến này đả thương.

Nó mở ra cái miệng đen nhánh âm trầm, sau vài giây ấp ủ, nó trực tiếp bắn ra tám đạo độc tiễn.

“Mau tránh ra!”

Đám người luống cuống tay chân bởi vì tốc độ công kích của Cự Lang Chu quá nhanh.

...

Nơi xa, La Thiên dựa dưới tàng cây quan chiến.

“Cự Lang Chu thật lợi hại!”

Vừa rồi La Thiên đã thuận tiện dùng thiên thư để suy đoán một chút, dù sao cũng tiêu hao không lớn.

Cự Lang Chu là yêu thú viễn cổ, có kịch độc, lực lượng mạnh mẽ, phòng ngự kinh người, gần như không có nhược điểm.

Mà chỉ Cự Lang Chu này còn hấp thu một phần lực lượng Long Huyết Thạch, lực phòng ngự và chiến lực càng tăng thêm, năng lực cận chiến đáng gờm.

Dù đám người Tiêu Phong thắng được nó thì cũng phải trả cái giá rất lớn.

“Xuất hiện đi.”

La Thiên đột nhiên mở miệng.

Phía sau một cây đại thụ, một bóng vàng vụt ra, hóa thành một nữ tử duyên dáng yêu kiều, mái tóc đen dài thướt tha, dưới lông mi nhỏ dài là đôi mắt trong suốt linh động đánh giá La Thiên.

“Sao ngươi phát hiện ra ta? “

Người vừa tới là Kha Vũ Toàn.

“Thủ pháp che giấu của ngươi quá vụng về.”

La Thiên sẽ không bại lộ bí mật linh thức nên bịa bừa ra một lí do.

“Ngươi...”

Kha Vũ Toàn chu miệng, tại sao lần nào gặp người này cũng khó chịu như vậy?

“Ngươi đứng đây quan chiến là muốn cướp Yêu Hạch ư?”

Kha Vũ Toàn hỏi.

“Không sai.”

La Thiên không hề che giấu ý đồ.

“Ngươi rất to gan, nhưng ngươi nên rời đi thì hơn, đừng uổng phí sức lực.”

“Ngươi muốn cướp đoạt Yêu Hạch ngay trước mắt bọn họ ư? Có khả năng không? Có khi ngươi vừa xông lên thì đã bị quần ẩu đến chết rồi.”

Kha Vũ Toàn khẽ cười.

“Không phải ngươi cũng muốn cướp Yêu Hạch sao? Sao không xông lên?”

La Thiên hỏi ngược lại, hắn đã nhìn ra ý đồ của Kha Vũ Toàn.

“Bổn cô nương có biện pháp của mình.”

Khóe miệng Kha Vũ Toàn nhếch lên, cười đắc ý.

“Vừa lúc ta cũng vậy, tiên nhân đều có diệu kế!”

La Thiên cũng trả lời vấn đề trước đó của Kha Vũ Toàn.

Kha Vũ Toàn nghẹn lại.

Nàng cảm thấy La Thiên không có diệu kế gì cả, hắn chỉ nói vậy trước mặt mỹ nữ để không bị mất mặt mà thôi.

Kha Vũ Toàn do dự một lát rồi lại nói: “Ta có biện pháp dẫn Cự Lang Chu lại đây ở thời khắc mấu chốt, đến lúc đó nếu ngươi giúp ta một phen thì ta sẽ nhường tài liệu trên người Cự Lang Chu cho ngươi.”

Trên thực tế, nàng không quá tự tin về mình nên mới muốn hợp tác cùng La Thiên.

La Thiên lắc đầu cự tuyệt, hắn thực sự có biện pháp của chính mình.

“Ngươi không muốn ư?”

Kha Vũ Toàn trừng mắt, có chút buồn bực.

Rống! Ầm!

Nơi xa truyền đến tiếng Cự Lang Chu gào rống cùng với thanh âm kịch liệt giao chiến.

Trận chiến đã đến hồi gay cấn.

3 thiên tài đứng đầu đều có Võ Mạch địa giai, dị tượng Võ Mạch của bọn họ đều xuất hiện, giao phong cùng Cự Lang Chu.

Hơn nữa bọn họ còn được mười mấy vị thiên tài phụ trợ, Cự Lang Chu bị áp chế, vết thương trên người càng lúc càng nhiều, nó phát ra từng tiếng gào rống.

Đương nhiên đám thiên tài cũng tử thương thảm trọng, sáu người ngã xuống, ngay cả 3 vị thiên tài mạnh nhất cũng bị thương.

Giờ phút này, tam đại thiên tài đều lấy ra át chủ bài.

Bát hoàng tử lấy ra một hạt châu xích hồng sắc, thúc giục nó, quanh người lượn lờ một tầng viêm lãng nóng rực, uy lực chưởng pháp tăng gấp bội!

《 Vân Hỏa Chưởng 》Linh cấp cực phẩm bộc phát ra uy lực võ kỹ Địa cấp, đẻ lại từng mảng cháy đen trên người Cự Lang Chu.

Phùng Thu Linh cũng thiêu đốt chân khí, vượt cấp bùng nổ.

Đao pháp của nàng nhanh hơn, khó có thể bắt giữ bằng mắt thường, ngân quang chợt lóe trong hư không, lại có ánh đao đánh trúng Cự Lang Chu, cắt ra một vết thương.

“Chịu chết đi!”

Tiêu Phong hét lớn, thân thể bỗng nổi lên văn lạc màu đen tà dị, sát khí bức người khiến y trông như một Ma Quân uy lẫm thiên hạ!

Không biết Tiêu Phong thi triển loại bí pháp nào, hiện tại thực lực y tăng mạnh.

Ầm!

Một đạo chưởng ấn mang theo tà dị đập trúng Cự Lang Chu, phát ra tiếng vang thật lớn.

“Thật khủng khiếp!”

“Có lẽ thực lực Tiêu Phong có thể nghiền áp cường giả Linh Hải cảnh ngũ trọng bình thường!”

Mọi người kinh ngạc cảm thán.

Aaaa....

Cự Lang Chu kêu lên thê lương, phần lưng đầy vết thương, tám chân mềm nhũn nằm liệt trên mặt đất.

Thủ đoạn áp đáy hòm của tam đại thiên tài khiến Cự Lang Chu bị thương nặng!

Cự Lang Chu khí tức suy yếu, thoi thóp quỳ rạp trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment