Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 271 - Chương 271: Động Thủ

Chương 271: Động Thủ Chương 271: Động Thủ

Chương 271: Động Thủ

"Hình như có gì đó không thích hợp!”

La Thiên lẩm bẩm.

“Cái gì không thích hợp?”

Kha Vũ Toàn hỏi.

“Trong đội ngũ không có kẻ nào không ưa ta.”

La Thiên nói thẳng.

Đây là lần đầu tiên hắn trải qua tình huống này, thành viên trong đội ngũ không có địch nhân, hơn nữa toàn bộ hành trình đều điên cuồng vuốt mông ngựa.

Trước đây, chỉ cần La Thiên tổ đội làm gì thì trong đội ngũ nhất định sẽ có người không thích hắn, hoặc là địch nhân muốn giết hắn.

“…”

Kha Vũ Toàn câm nín, vì sao không ai ghét ngươi lại là không thích hợp?

Rốt cuộc ngươi đáng ghét đến mức nào, chỉ cần tổ đội thì trong đội ngũ nhất định sẽ có địch nhân sao?

Nhưng Kha Vũ Toàn nhanh chóng nhận ra một điều.

“Trong đội ngũ không có người Xích Long Vương Triều? Ý ngươi là vậy đúng không?”

“Hả? Trong đội ngũ không có người Xích Long Vương Triều sao?”

La Thiên hỏi, câu nói vừa rồi của hắn chỉ là nhận xét chung chung mà hắn nhận thấy mà thôi.

“… Ngươi không phát hiện ra sao?”

Khóe mắt Kha Vũ Toàn run rẩy, sau đó gật đầu nói: “Theo lý thuyết, trong đám tân đệ tử, người Xích Long Vương Triều chiếm tỉ lệ rất lớn, nhưng trong đội ngũ này lại không có người của bọn họ.”

Kha Vũ Toàn nhìn thoáng qua La Thiên.

Người này là kẻ bị thiên tài Xích Long Vương Triều thống hận nhất, bất cứ chuyện gì có quan hệ với La Thiên đều có khả năng không đơn giản.

Nếu nói, lần này có kẻ nào đó thuộc Xích Long Vương Triều muốn đối phó với La Thiên, còn bọn họ chắc chỉ là nhân tiện bị kéo theo mà thôi.

“Đội trưởng, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Một đệ tử dò hỏi.

Hiện tại La Thiên đã sinh lòng cảnh giác, không muốn tùy tiện xuất kích.

Trong đội ngũ không có người Xích Long Vương Triều, Hắc Sát Phỉ bị tìm thấy quá dễ dàng.

Chắc chắn chuyện này có vấn đề.

La Thiên còn chưa nói gì, trong doanh địa nơi xa bỗng truyền ra tiếng kinh hô: “Người nào?”

“Nếu đã bị phát hiện rồi thì xông lên!”

La Thiên lập tức hạ lệnh.

Nếu để Hắc Sát Phỉ chạy thoát thì tìm kiếm lại sẽ rất khó khăn.

Vèo vèo vèo!

La Thiên dẫn dắt chín thành viên xông vào doanh địa.

Trong doanh địa, Hắc Sát Phỉ cưỡi hắc mã lao vọt tới.

Hai phe đụng nhau.

“Lại là đội ngũ quốc gia phái tới ư? Sao toàn là người trẻ tuổi thế này?!”

Một tên Hắc Sát Phỉ đánh giá đám người La Thiên, lộ vẻ kinh ngạc.

Đám người La Thiên vốn tưởng rằng phải mất một phen công phu mới có thể tìm được Hắc Sát Phỉ nên đều cải trang, không mặc phục sức Vân Tiêu Tông.

“Đừng coi thường đám người trẻ tuổi này, tu vi của bọn họ đều không thấp, có lẽ đều là thiên tài nổi tiếng trong quốc gia của bọn họ!”

“Ồ? Nhiều thiên tài như vậy chết đi tương đương với chặt đứt tương lai một quốc gia, đúng là hành vi ngu xuẩn!”

Đám Hắc Sát Phỉ trêu chọc, hoàn toàn không coi trọng đám người La Thiên.

Đám người La Thiên cũng đang quan sát đám Hắc Sát Phỉ này.

Bọn họ có tổng cộng 15 người, nhân số gấp đôi bọn họ.

Hơn nữa trong đội ngũ còn có một nam nhân hung dữ có tu vi Linh Hải cảnh ngũ trọng!

Đám đệ tử Vân Tiêu Tông đều bình tĩnh.

Người có thể tiến vào Vân Tiêu Tông đều là thiên tài ngàn dặm mới tìm được một, có thực lực nghiền áp đối thủ cùng giai.

Chỉ có nam nhân mặt sẹo Linh Hải cảnh ngũ trọng kia mới khiến bọn họ sợ hãi, nhưng có La Thiên ở đây, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

“Giết sạch!”

La Thiên hạ lệnh.

Hắc Sát Phỉ nghe thấy một người trẻ tuổi Linh Hải cảnh nhị trọng muốn giết sạch bọn họ thì không nhịn được, ôm bụng cười lớn.

“Ha ha ha, cười chết mất, đám ngu xuẩn này tới diễn hài à?!”

“Đám gà yếu ớt này chắc nhầm lẫn rồi, phải là chúng ta giết sạch các ngươi mới đúng!”

Biểu tình đám Hắc Sát Phỉ rất khoa trương, bọn họ cười to châm chọc.

Cách 100 mét về hướng Tây, có 2 hắc y nhân đang trốn ở đây.

“Tề sư huynh, La Thiên đã thuận lợi gặp Hắc Sát Phỉ, sắp đánh nhau rồi!”

Nữ hắc y nhân nói.

Nàng ta là Du Mộc Lăng, hắc y nhân bên cạnh là Tề Nam.

“Được, kế tiếp chỉ cần chờ là được!”

Tề Nam nở nụ cười tàn khốc.

Y đã phát hiện hang ổ Hắc Sát Phỉ trước, sau đó cố ý lưu lại dấu chân ngựa làm dấu vết cho đám người La Thiên thuận lợi tìm tới đây.

Kế tiếp, chỉ có ba loại kết cục.

Thứ nhất: Hắc Sát Phỉ toàn diệt tiểu đội La Thiên.

Như vậy là tốt nhất, Tề Nam sẽ không cần ra tay.

Nhưng khả năng này xảy ra là rất thấp, đệ tử Vân Tiêu Tông đều là tinh anh, thực lực nghiền áp đối thủ cùng giai bên ngoài.

Thứ hai: tiểu đội La Thiên tiêu diệt Hắc Sát Phỉ, tổn thất lớn, không đủ sức tái chiến.

Tề Nam, Du Mộc Lăng sẽ nhân cơ hội đánh lén, giết chết La Thiên rồi đi.

Thứ 3: Hai bên lưỡng bại câu thương.

Tề Nam, Du Mộc Lăng cũng sẽ ra tay lấy đầu La Thiên rồi đi.

“Động thủ!”

Nam tử mặt sẹo lạnh lùng ra lệnh.

14 tên Hắc Sát Phỉ lập tức đồng loạt vọt tới.

Bởi vì cưỡi hắc mã, tất cả Hắc Sát Phỉ đều cực kỳ hung hãn, tấn công chính diện hung mãnh như yêu thú, khiến đối thủ không dám đối đầu trực diện.

Nhưng đám đệ tử vẫn không sợ.

“Chết đi!”

Kha Vũ Toàn thân hình chợt lóe lên, mũi chân đứng trên đầu một con ngựa.

“Cái gì?”

Tên Hắc Sát Phỉ này nhìn chằm chằm mỹ nhân gần trong gang tấc, đôi mắt nhìn trừng trừng đôi chân phấn nộn thẳng tắp.

Trong phút chốc, một kiếm quang thanh lãnh tựa ánh trăng phóng đại trong tầm mắt gã.

Tên Hắc Sát Phỉ này bị đâm thủng ngay giữa mày, thi thể ngã xuống đất, hắc mã mất khống chế chạy như điên.

Bá!

Kha Vũ Toàn lại nhảy lên, khi rơi xuống, hai chân lại đứng trên đầu một hắc mã khác.

Thực lực Kha Vũ Toàn cực kỳ cường đại.

Xét trong Nhân Bảng Xích Long Vương Triều thì cũng có thể đứng trong 3 hạng đầu.

Hơn nữa La Thiên còn nhớ rằng lúc trước khi giết Cự Lang Chu, Kha Vũ Toàn đã thi triển ra một môn kiếm pháp Địa cấp.

“Giết!”

Đám đệ tử Vân Tiêu Tông còn lại cũng biểu hiện không tồi.

Ít nhất, trong tình thế lấy ít địch nhiều này, bọn họ không bị áp chế chút nào.

“Rốt cuộc các ngươi là người phương nào?”

Nam tử mặt sẹo dẫn đầu cảm thấy không thích hợp, gã biến sắc.

“Chờ ngươi chết rồi hãy hỏi Diêm Vương đi.”

La Thiên cầm【 Băng Ngân Kiếm 】chậm rãi tới gần nam tử mặt sẹo.

“Cuồng vọng! Chỉ là Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh mà thôi, ngươi đỡ nổi một chiêu của ta sao?”

Nam tử mặt sẹo gầm lên, lộ rõ vẻ khinh thường.

Dù La Thiên có năng lực vượt cấp khiêu chiến thì cũng không thể là đối thủ của gã.

Gã cảm thấy chỉ có Kha Vũ Toàn mới có thể miễn cưỡng chống lại mình.

“Giá!”

Nam tử mặt sẹo giục ngựa lao đến, hắc mã mà gã cưỡi có bộ lông hiện lên ánh tím, là chủng loại biến dị hiếm thấy.

Ầm!

Hắc mã hung hãn chạy như điên.

“Nhận lấy cái chết đi!”

Nam tử mặt sẹo càm đao vung đến, tiếng xé gió chói tai vang lên, hóa thành một cơn sóng kim sắc cuồng bạo như muốn cuốn phăng tất cả.

Bình Luận (0)
Comment