Chương 272: Thủ Lĩnh
“Nhận lấy cái chết đi!”
Nam tử mặt sẹo càm đao vung đến, tiếng xé gió chói tai vang lên, hóa thành một cơn sóng kim sắc cuồng bạo như muốn cuốn phăng tất cả.
“Thủ lĩnh ra tay rồi, giết chết tiểu tử kia đi!”
“Chém đầu hắn!”
Đám Hắc Sát Phỉ hô vang.
Nam tử mặt sẹo là Linh Hải cảnh ngũ trọng, tu vi cao nhất trong đám bọn họ!
Một khi gã đã ra tay, gã có thể nghiền áp tàn sát đám thiên tài trẻ tuổi này.
La Thiên vẫn rất bình tĩnh, khi nam tử mặt sẹo tới gần, kiếm trong tay hắn mới cử động!
Chỉ thấy một đạo băng ngân sắc bén xẹt qua hư không, kéo lên một cơn gió lạnh tận xương.
Viu!
【 Băng Ngân Kiếm 】 đánh trúng hoàn đao, cơn lạnh xâm nhập.
Hoàn đao bị hàn băng bao trùm, tay cầm đao của nam tử mặt sẹo cũng cứng đờ, hắc mã gã cưỡi cũng chịu ảnh hưởng, tốc độ chậm lại.
Đinh đang!
【 Băng Ngân Kiếm 】 không bị cản lại, nó tiếp tục lao qua, hoàn đao bị chém thành hai đoạn rơi xuống mặt đất.
“Đây là thần binh lợi khí gì?”
Nam tử mặt sẹo khiếp sợ.
Hoàn đao của gã có năm đạo khắc văn, vậy mà lại bị chém thành hai đoạn!
Nhưng gã còn chưa kịp nghĩ nhiều thì【 Băng Ngân Kiếm 】trong tay La Thiên đã hung hiểm chém tới, kiếm quang trắng lóng lánh, hơi lạnh thấu xương đâm thủng hư không!
Chiêu kiếm này ẩn chứa thức thứ nhất《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》.
Viu!
Một kiếm vừa đâm ra đã thu hồi.
Yết hầu nam tử mặt sẹo xuất hiện một lỗ thủng.
. . .
“Không!”
Nam tử mặt sẹo không cam lòng gào rống, sau đó hoàn toàn mất đi khí tức.
Lỗ thủng trên yết hầu gã không chảy máu, cả người gã như hóa thành tượng băng, không hề nhúc nhích.
Bốn phía lập tức an tĩnh.
“Thủ lĩnh đã chết!”
“Trời ạ, thủ lĩnh bị một thiếu niên Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh giết chết!”
“Chuyện gì đã xảy ra? Thủ lĩnh chết như thế nào?”
Hắc Sát Phỉ chấn động, bọn họ hoài nghi có cao nhân đến giết thủ lĩnh sau đó đã rời đi.
Đám đệ tử Vân Tiêu Tông tuy có giật mình nhưng đều nhanh chóng chấp nhận chuyện này.
“Mới mấy ngày không gặp, gia hỏa này đã mạnh đến vậy rồi sap? Vậy người khác phải làm thế nào mới đuổi kịp được!”
Trong nội tâm Kha Vũ Toàn nổi lên gợn sóng.
Cho dù nam tử mặt sẹo khinh thường La Thiên, sơ sẩy bất cẩn nhưng chỉ dùng một chiêu kiếm để lấy mạng gã cũng đủ để chứng minh thực lực của La Thiên.
“Ha hả!”
Vũ Văn Huyền cười nhạt, ở đây, y là kẻ bình tĩnh lại nhanh nhất, điều này khiến y có cảm giác tự hào nhàn nhạt.
Vũ Văn Huyền có thể hiểu được tâm lý Kha Vũ Toàn, dù sao y cũng có thể tính là tiền bối trong phương diện này.
Đuổi theo La Thiên ư? Không bao lâu nữa ngươi sẽ bị bỏ xa thôi, Vũ Văn Huyền chắc chắn điều đó.
Ngoài trăm mét.
Tề Nam và Du Mộc Lăng luôn chú ý đến cuộc chiến.
“Hắc Sát Phỉ hung hăng ngang ngược, chưa bao giờ thất thủ, chắc chắn có chỗ hơn người, nam tử mặt sẹo dẫn đầu này có lẽ sẽ khiến La Thiên tiêu hao một phen!”
Tề Nam thấp giọng nói.
“Vậy thì tốt quá, nam tử mặt sẹo có thể giao thủ cùng La Thiên ít nhất 30 chiêu chứ nhỉ.”
Du Mộc Lăng chỉ mới giao thủ vài chiêu với La Thiên, không rõ thực lực hắn cụ thể ra sao.
“Không! 20 chiêu!”
Tề Nam nghiêm túc nói ra ý kiến.
“20 chiêu?”
Du Mộc Lăng giật mình, địch nhân là Linh Hải cảnh ngũ trọng, vậy mà chỉ có thể trụ được 20 chiêu ư?
Vậy chẳng phải là thực lực La Thiên gần như tương đương với nàng ta sao.
Nhưng ngay sau đó, hai người đều ngừng thở, tròng mắt trừng lớn, khí tức hỗn loạn, suýt nữa bại lộ.
Một lúc sau, Tề Nam âm lãnh mở miệng: “Không ngờ thực lực của hắn lại tăng lên nhiều đến thế!”
Dù cách khá xa, Tề Nam chỉ thấy La Thiên dùng một chiêu đánh chết nam tử mặt sẹo, tình huống cụ thể ra sao thì khó có thể phân biệt, nhưng những lời bọn họ nói vừa rồi đều sai là điều chắc chắn.
May mà Du Mộc Lăng cũng đoán sai, việc này chỉ có hai người bọn họ biết, không có gì phải ngượng ngùng.
“Quả nhiên quyết định của ta là chính xác, nếu trì hoãn ba tháng, người này sẽ càng khó đối phó!”
Tề Nam thầm nói trong lòng.
Lúc trước, La Thiên có thể đỡ đợc 2 chiêu của gã, không chừng hiện tại có thể đỡ được năm chiêu, ba tháng sau thì sao?
“La Thiên quá cường, Hắc Sát Phỉ quá yếu, có khả năng tiểu đội La Thiên sẽ không hao tổn gì…”
Du Mộc Lăng bỗng nói.
Trong tình huống này, bọn họ còn ra tay sao?
Tề Nam trầm tư.
Nếu Hắc Sát Phỉ bị tiểu đội La Thiên nhẹ nhàng diệt trừ, hai người lao ra thì sẽ phải đối mặt với chín người, e rằng tình thế sẽ có chút khó khăn.
Dù sao thực lực hiện tại của La Thiên cũng có thể chống đỡ được mấy chiêu của Tề Nam, tám người còn lại thực lực không yếu, bọn họ mà vây công thì Tề Nam cũng sẽ không chịu nổi.
“Nếu thế thì chúng ta chỉ còn cách liên hợp cùng Hắc Sát Phỉ!”
Tề Nam quyết định, ánh mắt âm lãnh, dường như chuẩn bị lao ra.
“Tề sư huynh! Lại có người đi ra từ doanh địa Hắc Sát Phỉ.”
Du Mộc Lăng hô.
…
Ba gã nam tử đột nhiên đi ra từ trong doanh địa Hắc Sát Phỉ, nam tử cụt tay cầm đầu hỏi: “Đối thủ lần này rất mạnh ư? Vẫn chưa giải quyết xong sao?”
Tiếp đó, gã được chứng kiến cảnh tượng Hắc Sát Phỉ bị tiểu đội La Thiên nghiền áp.
“Long thủ lĩnh, cứu chúng ta!”
Hắc Sát Phỉ thấy nam tử cụt tay thì lập tức cầu cứu.
Long thủ lĩnh ngây người.
Chuyện gì vậy? Địch nhân mạnh đến thế à?
Gã nhìn thoáng qua nam tử mặt sẹo nằm trên mặt đất, người này cũng là một trong các thủ lĩnh của Hắc Sát Phỉ, không ngờ rằng bây giờ gã đã chết!
“Tất cả ra đây!”
Long thủ lĩnh tức giận mắng.
Lập tức, ba người lại lao ra, trong đó có một nữ tử bưu hãn da ngăm có tu vi Linh Hải cảnh ngũ trọng.
“Hắc Sát Phỉ không chỉ có một thủ lĩnh?”
Đám người La Thiên kinh ngạc.
Trên thực tế, khi Hắc Sát Phỉ mới vừa thành lập, đúng là chỉ có một thủ lĩnh, chính là vị Long thủ lĩnh này.
Nhưng sau đó trong đoàn đội có thêm hai cường giả Linh Hải cảnh ngũ trọng, để tránh tranh đấu, tất cả bọn họ đều thành thủ lĩnh.
“Đáng chết, cùng nhau lên đi!”
Long thủ lĩnh và nữ tử bưu hãn dẫn dắt tất cả Hắc Sát Phỉ trong doanh địa tấn công.
“Không xong, Hắc Sát Phỉ che giấu quá sâu, có tới 3 cường giả Linh Hải cảnh ngũ trọng!”
Kha Vũ Toàn giật mình.
Nếu nhiệm vụ lần này không có La Thiên, rất có thể bọn họ sẽ toàn quân bị diệt.
“Đội trưởng, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Một đệ tử Vân Tiêu Tông hỏi.
Giờ phút này, Hắc Sát Phỉ có thêm viện quân, hai gã thủ lĩnh còn lại đã ra tay, trong đó tên Long thủ lĩnh kia có tu vi đạt tới Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh!