Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 294 - Chương 294: Tỷ Lệ 7:3

Chương 294: Tỷ Lệ 7:3 Chương 294: Tỷ Lệ 7:3

Chương 294: Tỷ Lệ 7:3

“La Thiên, đầu của nó đâu?”

Ánh mắt Lưu Ích sáng quắc nhìn chằm chằm La Thiên, nắm tay nắm chặt phát ra tiếng răng rắc.

Đám người còn lại cũng vô cùng phẫn nộ!

La Thiên luôn miệng nói không cần ích lợi, vậy mà lại độc chiếm đầu Ngũ Sắc Linh Lộc.

“Vừa rồi các ngươi cũng thấy đấy, Ngũ Sắc Linh Lộc tỏa ra quang mang mãnh liệt như vậy, sau đó nó lao đến đây khiến đầu nó bị đâm nát rồi!”

La Thiên thản nhiên giải thích.

“Đầu... nát rồi?”

Lời giải thích này khiến đám người tức muốn chết!

Mọi người nổi trận lôi đình, tức muốn hộc máu, hận không thể thiên đao vạn quả La Thiên!

Đầu nát cái quần què gì, ngươi nghĩ chúng ta là heo sao?

“La Thiên, mau giao đầu Ngũ Sắc Linh Lộc ra đây, Lưu mỗ sẽ phân cho ngươi 3 phần như ước định!”

Lưu Ích kiềm nén lửa giận, trầm giọng nói.

Xét về giá trị, đầu Ngũ Sắc Linh Lộc mới là thứ trân quý nhất, chiếm đến sáu bảy thành ích lợi!

“Đầu của nó thật sự nát rồi.”

La Thiên khăng khăng khẳng định.

Hắn vốn không ngại nhận 3 phần chiến lợi phẩm.

Nhưng trong lúc chiến đấu vừa rồi, đám người Lưu Ích cố ý nương tay kéo dài. Cuối cùng khi Ngũ Sắc Linh Lộc phản công, bọn họ cũng làm như không thấy.

Vậy nên La Thiên mới quyết định chơi một vài quỷ kế.

Ta chiếm đầu Ngũ Sắc Linh Lộc đấy thì sao?

Có ai nhìn thấy không?

Không!

Lúc đó mọi người đều nhắm chặt mắt.

Vậy nên đám người Lưu Ích cho rằng La Thiên độc chiếm đầu Ngũ Sắc Linh Lộc chỉ là suy đoán đơn phương, không có bất cứ chứng cứ nào!

Đám người Lưu Ích tức muốn nổ phổi, nhưng quả thật bọn hắn không có chứng cứ.

“Các ngươi không muốn biết vì sao ta bị Ngũ Sắc Linh Lộc nhắm đến mà còn sống ư?”

La Thiên lại nói.

Đúng vậy! Vì sao?

Mọi người nghi hoặc nhìn về phía La Thiên, muốn biết đáp án.

“Các ngươi ngốc quá, bởi vì đầu nó... nát rồi nên ta mới không chết đấy!”

La Thiên lộ vẻ bất lực giải thích.

Không ai có thể giải thích vì sao La Thiên còn sống sót, còn có thể lấy đi đầu Ngũ Sắc Linh Lộc.

Nhưng lời giải thích của La Thiên cho tất cả chuyện này chính là… đầu Ngũ Sắc Linh Lộc nát rồi!

“...”

Giờ khắc này, đám người Lưu Ích ngăn cản lẫn nhau, sợ có người lửa giận bùng nổ lao đến giết La Thiên.

“Ta... Ngươi...”

Lưu Ích có chút bội phục khả năng nhẫn nhịn của chính mình.

Cuối cùng, đám người Lưu Ích đều nhịn xuống.

Tuy rằng bọn họ phẫn nộ, nhưng vẫn biết... Sợ hãi.

Đám người Lưu Ích thuộc trận doanh của Bát hoàng tử và Tề Nam.

Tề Nam chết, người có cảm thụ sâu sắc nhất chính là bọn họ.

Chấp pháp trưởng lão đích thân tới, còn chưa điều tra, cũng không lấy ra chứng cứ mà đã trực tiếp phán tội chết cho Tề Nam và Lỗ chấp sự!

Bọn họ cho rằng La Thiên có quan hệ gì đó với chấp pháp trưởng lão.

Vậy nên sau khi La Thiên trở về, phe Xích Long Vương Triều không có ai dám chọc đến La Thiên nữa.

Đám người Lưu Ích cũng không dám.

Bọn họ sợ mình giết chết La Thiên rồi bước lên vết xe đổ của Tề Nam.

“Ha hả, mọi người hòa khí sinh tài, đừng tức giận!”

Nam tử nho nhã miễn cưỡng hoà giải.

“Chuyện này mà cũng nhịn được ư?”

La Thiên tò mò, vừa rồi hắn đã chuẩn bị để trốn chạy bất cứ lúc nào.

Nơi đây cách Vân Tiêu Tông không xa, những người này cũng không dám làm xằng bậy, vậy nên hắn mới dám độc chiếm đầu Ngũ Sắc Linh Lộc.

Kế tiếp, đám người Lưu Ích bắt đầu phân thây Ngũ Sắc Linh Lộc, phân phối chiến lợi phẩm.

Trên khuôn mặt mọi người không có chút vui sướng nào, còn thường hung hăng liếc La Thiên một cái.

“Các ngươi có biết nơi nào có U Linh Ngạc hay không?”

La Thiên đột nhiên hỏi.

“Không biết!”

Lưu Ích đáp không cần suy nghĩ.

Sau đó gã mới phản ứng lại, La Thiên tìm U Linh Ngạc làm gì?

Đó là thượng cổ yêu thú cực kỳ hiếm thấy và nguy hiểm!

Nghe nói U Linh Ngạc tới vô ảnh đi vô tung, cực kỳ hung tàn cuồng bạo, chỉ cần bị nó đả thương thì sẽ lưu lại thương thế linh hồn khó có thể chữa khỏi.

Đương nhiên đa số những kẻ từng gặp U Linh Ngạc đều đã chết.

“Ta biết.”

Nam tử nho nhã bỗng nói.

“Ồ? Ở đâu? “

Đôi mắt La Thiên lập tức sáng ngời, hắn thuận miệng hỏi mà thôi, không ngờ thực sự có người biết.

“Một mình ngươi thì không có khả năng giết được U Linh Ngạc, đoàn đội chúng ta phối hợp với ngươi thì may ra mới có hy vọng.”

Thanh niên nho nhã khuyên.

“Này, có thể đừng kéo chúng ta vào hay không?”

Khóe miệng Lưu Ích run rẩy, có xúc động muốn đánh thanh niên nho nhã kia.

Thanh niên nho nhã không phải đệ tử Vân Tiêu Tông, là võ giả tán tu đám người Lưu Ích gặp được trong lúc săn giết yêu thú.

Lúc ấy đám người Lưu Ích đang gặp phiền toái, thanh niên nho nhã Linh Hải cảnh lục trọng giúp bọn họ chia sẻ một phần áp lực, cuối cùng hóa giải nguy cơ.

Đám người Lưu Ích cảm kích y nên mời y gia nhập đội ngũ, cùng nhau thăm dò Thiên Cực Sơn Mạch.

“Cũng đúng, nếu các ngươi nguyện ý giúp ta săn giết U Linh Ngạc thì chiến lợi phẩm chia 3:7, ta 3, các ngươi 7.”

La Thiên cũng biết U Linh Ngạc khó đối phó, vì thế thiện ý đưa ra lời mời.

Phụt!

Đám người Lưu Ích suýt nữa đã hộc máu.

Ngươi 3, chúng ta 7 ư?

Hiện tại bọn họ có oán niệm rất lớn với tỉ lệ chia chác này.

. . .

“Chúng ta từ chối!”

Giúp La Thiên săn giết U Linh Ngạc ư? Lưu Ích kiên quyết không đáp ứng.

Trừ khi La Thiên giao đầu Ngũ Sắc Linh Lộc ra đây, ăn nói khép nép cầu bọn họ thì Lưu Ích có thể suy xét.

“Các ngươi quá tham lam, 7 thành mà còn chê ít.”

La Thiên lộ vẻ khinh thường.

“Hừ, chúng ta không chê ít!”

Sắc mặt Lưu Ích trầm xuống, khóe miệng run rẩy.

Đây không phải vấn đề tham hay không, mà là kết cục do ngươi chọc giận ta!

Độc chiếm đầu Ngũ Sắc Linh Lộc mà còn muốn chúng ta giúp ngươi săn giết U Linh Ngạc ư? Không có cửa đâu!

“Không chê ít ư? Vậy chúng ta có thể chia đôi không?”

La Thiên cười nói.

Phụt!

Lưu Ích phẫn nộ.

Tiểu tử ngươi không hiểu ý ta sao? Nhất định là ngươi cố ý.

“Lưu huynh, chúng ta cùng đi kiến thức U Linh Ngạc một chút đi. Nghe nói, da vảy của U Linh Ngạc có thể chế tác đạo cụ ẩn nấp đặc thù; hai mắt nó có thể luyện chế U Mục Đan, sau khi dùng sẽ nhìn được quỷ quái âm hồn hư ảo.”

Thanh niên nho nhã khuyên bảo.

Lưu Ích cũng cảm thấy hứng thú với U Linh Ngạc.

Tài liệu trên người U Linh Ngạc cực kỳ hiếm thấy, có thể gúp võ giả đạt được một vài thủ đoạn kỳ dị đặc thù.

Lần săn giết Ngũ Sắc Linh Lộc này, đám người Lưu Ích đã chịu thiệt lớn, sừng Ngũ Sắc Linh Lộc trân quý nhất đã rơi vào trong tay La Thiên.

Nếu cứ như vậy trở lại Vân Tiêu Tông thì Lưu Ích cũng không cam tâm.

Gã muốn trở thành đệ tử thượng tông!

Nếu là bình thường, gã có khả năng thành công cao đến bảy thành.

Nhưng hiện tại là thời kỳ đặc thù, lượng cạnh tranh lớn, Lưu Ích chỉ nắm chắc năm thành, vậy nên gã rất cần bảo vật tăng cường thực lực, U Linh Ngạc là một lựa chọn không tồi.

Nhưng... Gã muốn giữ tôn nghiêm đệ tử cũ!

La Thiên mà không cúi đầu, gã tuyệt đối sẽ không hỗ trợ, dù chia 3:7 thì gã cũng sẽ không giúp!

Bình Luận (0)
Comment