Chương 293: Mất Đầu
“Tất cả cẩn thận, đừng giết súc sinh này.”
Lưu Ích truyền âm cho những thành viên tiểu đội khác.
Giờ phút này, Ngũ Sắc Linh Lộc đã bị trọng thương, có khả năng bị đánh chết bất cứ lúc nào.
“Rõ!”
“Mọi người đều chú ý một chút!”
Vài tên đệ tử Vân Tiêu Tông cẩn thận nhìn chằm chằm Ngũ Sắc Linh Lộc, trong lòng tính toán thời gian, cẩn thận ứng đối.
Chỉ cần kéo dài thời gian quá một nén nhang thì La Thiên sẽ không phân được chút ích lợi nào.
Nhưng đúng lúc này...
Ô rống!
Ngũ Sắc Linh Lộc phát ra tiếng gào rống thê lương, hai mắt đỏ như máu, lông toàn thân dựng đứng, lao về phía La Thiên như nổi điên.
Nó tự biết lần này không thể chạy thoát nên dồn hết oán hận và lửa giận lên người La Thiên.
Nếu không phải vì nhân loại này xuất hiện thì đến giờ nó sẽ vẫn đang chơi đùa vui vẻ, không có nguy cơ phải chết.
Oanh!
Sừng Ngũ Sắc Linh Lộc tỏa ra quang mang huyến lệ lộng lẫy chói mắt.
Thiên địa bị chiếu rọi lóa mắt, khiến người ta khó có thể nhìn thẳng, đầu váng mắt hoa.
“Không tốt, Ngũ Sắc Linh Lộc sắp chết nên dồn tất cả lực lượng vào sừng hươu để phản công!”
Nam tử nho nhã híp mắt.
Oanh!
Sừng Ngũ Sắc Linh Lộc tỏa ra quang huy lóng lánh rực rỡ đến cực hạn, ẩn chứa lực lượng kỳ dị nào đó.
“Mắt ta!”
Tiểu Phi kêu thảm thiết.
“Mau nhắm mắt lại, không thì sẽ mù!”
Lưu Ích quát.
Mọi người nhắm mắt trong không gian quang hoa chói mắt này.
“Tốt quá, Ngũ Sắc Linh Lộc phản công nhắm vào La Thiên, hắn chết chắc rồi!”
Lưu Ích cười tà.
Gã truyền âm cho những người khác, cảnh báo không được chi viện cho La Thiên.
Ngũ Sắc Linh Lộc sắp chết phản công, tốc độ phát huy đến cực hạn, hơn nữa ngũ sắc quang mang đặc thù kia khiến mắt thường không thể nhìn thẳng, vậy nên không có khả năng né tránh.
Tất cả lực lượng Ngũ Sắc Linh Lộc bùng nổ trong sừng hươu cường đại nhất, uy lực cường hãn tuyệt luân.
Dù là Lưu Ích Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh thì cũng sẽ bị thương nặng, càng đừng nói đến La Thiên chỉ là một Linh Hải tam trọng, chỉ sợ hắn đã bị sừng hươu đâm xuyên người.
Giờ khắc này, Ngũ Sắc Linh Lộc liều mạng tấn công căm tức nhìn La Thiên.
Những người khác và cả La Thiên đều nhắm hai mắt lại.
Quy Nguyên Bài Vân Thủ!
La Thiên toàn lực thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, đánh ra một đạo chưởng lực dày nặng.
Ầm oanh!
Ngũ Sắc Linh Lộc tiếp tục lao đến va chạm, đâm nát Quy Nguyên Bài Vân Thủ.
Đây là lần đầu tiên Quy Nguyên Bài Vân Thủ bị hoàn toàn đánh nát, bởi vậy có thể thấy một kích này của Ngũ Sắc Linh Lộc này rất khủng bố, gần như ngưng tụ lực lượng suốt đời nó.
Dù La Thiên am hiểu phòng ngự nhưng nếu bị chính diện đánh trúng thì cũng có khả năng chết thảm đương trường.
Ong!
La Thiên toàn lực bùng nổ U Long Thần Mạch, một tầng hàn vụ mơ hồ tựa xoáy nước chợt xuất hiện.
“Súc!”
La Thiên áp súc hàn vụ quanh thân còn chu vi 3 mét, như vậy uy lực vòng xoáy hàn vụ sẽ tăng lên trên diện rộng.
Oanh ong!
Ngũ Sắc Linh Lộc đi vào phạm vi 3 mét của La Thiên thì lập tức bị vòng xoáy hàn vụ ăn mòn, sinh cơ của nó còn bị một cỗ lực lượng âm minh tiêu hao.
Tốc độ cùng với uy lực công kích của Ngũ Sắc Linh Lộc đều bị suy yếu.
Ngay sau đó, ánh mắt La Thiên trở nên lãnh lệ, khí tức trên người đột nhiên thay đổi, hắn như hóa thân thành Yêu Đế viễn cổ, tản ra khí tức độc bá thiên hạ.
La Thiên vốn không muốn vận dụng Yêu Đế cốt, dù sao nơi này cũng là ngọn nguồn Thiên Cực Sơn Mạch, rất có khả năng sẽ dẫn tới yêu thú cường đại khác.
Ba ngày qua hắn săn giết yêu thú nhưng chưa vận dụng lần nào.
Lần này là tình huống đặc thù.
Vù vù!
Khí tức Yêu Đế bá đạo áp đảo Ngũ Sắc Linh Lộc, nó giật mình, lộ vẻ sợ hãi cực độ.
Bị áp lực này uy hiếp, máu trong cơ thể nó gần như đều đọng lại, uy lực phản công nhanh chóng giảm xuống.
La Thiên không dừng lại, hắn cầm kiếm chém ngang, xẹt qua cổ Ngũ Sắc Linh Lộc.
Phụt!
Đầu Ngũ Sắc Linh Lộc bị La Thiên chặt xuống, quang huy loá mắt trên sừng hươu chậm rãi ảm đạm.
“Kết thúc rồi ư?”
Lúc này Lưu Ích mới chậm rãi mở hai mắt.
Đám người còn lại cũng mở mắt ra.
“La Thiên, ngươi còn sống sao?”
Lưu Ích cười hỏi.
Gã cảm thấy La Thiên chắc chắn sẽ đồng quy vu tận cùng Ngũ Sắc Linh Lộc.
Như vậy không chỉ Ngũ Sắc Linh Lộc thuộc về bọn họ, mà cả bảo bối trên người La Thiên cũng là của bọn họ.
“Đám gà các ngươi còn chưa chết thì sao ta có thể chết được?”
Lời La Thiên nói khiến sắc mặt đám người Lưu Ích đều cứng ngắc.
“Không chết ư? Sao lại như vậy?”
Đôi mắt Lưu Ích trừng lớn nhìn về phía La Thiên.
Hắn vẫn bình an vô sự!
Sao hắn có thể làm được?
Chỉ tiếc vừa rồi tất cả mọi người đều nhắm mắt, ngay cả La Thiên cũng là như thế.
Nhưng La Thiên có linh thức, những người này thì không, vậy nên bọn họ không thấy được những chuyện vừa xảy ra.
“Không chết thì tốt rồi!”
Lưu Ích miễn cưỡng nói.
“Lưu mỗ đã nói thì sẽ giữ lời, Ngũ Sắc Linh Lộc đã chết trong một nén nhang, ngươi có thể nhận ba phần chiến lợi phẩm.”
Lưu Ích nói rất dễ nghe nhưng sắc mặt không đẹp chút nào.
“Thôi, ta không muốn chiến lợi phẩm, nhường các ngươi đấy.”
La Thiên vẫy vẫy tay.
Cái gì?
Mọi người khiếp sợ nhìn La Thiên.
Không cần chiến lợi phẩm ư? Ngươi chắc chắn chưa?
Đây chính là Ngũ Sắc Linh Lộc cực kỳ hiếm thấy, cả người là bảo đấy!
Sừng là trân quý nhất, có rất nhiều hiệu quả trị liệu thần kỳ, có thể sử dụng để luyện chế rất nhiều linh đan diệu dược.
Linh huyết của nó có thể tẩy tinh phạt tủy, thúc đẩy tu vi.
Thịt của nó có thể giúp thân thể tinh huyết nam tử trở nên cường đại, cũng có công hiệu mỹ dung dưỡng nhan đối với nữ tử!
Vậy mà La Thiên giúp bọn họ giết Ngũ Sắc Linh Lộc mà lại không cần chiến lợi phẩm!
Lưu Ích bỗng cảm thấy La Thiên quả là một người có đạo đức tốt, khiến người ta kính ngưỡng.
Không đúng, là ngu xuẩn!
“Nếu vậy chúng ta sẽ không khách khí!”
Khóe miệng Lưu Ích nhếch lên.
Sau đó, gã tìm được thi thể Ngũ Sắc Linh Lộc.
“Ta... mẹ nó!”
Lưu Ích lập tức mắng to!
Đám người đều bị hấp dẫn mà nhìn lại.
Chỉ thấy Ngũ Sắc Linh Lộc... mất đầu.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là do La Thiên!