Chương 334: Phản Phệ
La Thiên suy nghĩ hồi lâu mà không nghĩ ra cách gì, cuối cùng hắn đành nói: “Trình Vạn Lý, ngươi là đồ ngốc!”
“Ngươi...”
Trán Trình Vạn Lý nổi gân xanh, hàm răng cắn chặt.
“Ảo cảnh quá lợi hại, còn biết chọc giận người ta, ngươi cho rằng ta sẽ bị chọc giận ư? Ngươi quá coi thường bản công tử rồi!”
Trình Vạn Lý hít sâu một hơi, cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại.
Ầm!
Ngay sau đó y bị trúng một cái tát vào ót, ngã đập mặt xuống đất, mặt xám mày tro.
“Trình Vạn Lý, khả năng của ngươi chỉ có vậy thì về sớm đi, có phải người thật hay cũng không nhận ra, cẩn thận bị tâm ma xâm lấn, tẩu hỏa nhập ma đấy!”
La Thiên hết cách, chỉ có thể động thủ.
“Cái gì?”
Trình Vạn Lý bò dậy.
Cái tát của La Thiên nằm ngoài dự kiến của Trình Vạn Lý, đau đớn khi ngã xuống đất vô cùng chân thật, không giống giả.
“Thật ư?”
Trình Vạn Lý hồ nghi nhìn chằm chằm La Thiên.
Lát sau, Trình Vạn Lý cúi mặt xuống đất, mặt đỏ tai hồng, ngượng ngùng không dám đối diện với La Thiên.
Y đã nhận ra La Thiên trước mắt này là thật.
Nghĩ đến ngôn hành cử chỉ vừa rồi của mình, Trình Vạn Lý hận không thể tìm cái lỗ để chui vào.
Y thề, từ khi sinh ra đến bây giờ, y chưa bao giờ mất mặt như vậy.
“Ha hả, La Thiên, ngươi dám đánh ta! Ban nãy ta chỉ giả vờ để mê hoặc ngươi, để xem ngươi có phân biệt được ảo cảnh và chân thật hay không thôi, ngươi biểu hiện cũng tạm được.”
Trình Vạn Lý xấu hổ cười, còn nói bừa coi như lời giải thích.
“...”
Bỗng nhiên La Thiên rất muốn tát gia hỏa này một cái.
Hắn biết Trình Vạn Lý coi trọng mặt mũi, vậy nên cuối cùng không thèm so đo với y nữa.
“La huynh, chúng ta cùng đi dạo đi, như vậy sẽ dễ kích phát khảo nghiệm hơn, cũng nhanh có được thành tích cuối cùng hơn!”
Trình Vạn Lý cười nói.
“Lát nữa nếu ngươi gặp phải tình huống không thể ứng phó thì hãy ra ngoài, đừng cậy mạnh!”
La Thiên khuyên bảo.
Biểu hiện vừa rồi của Trình Vạn Lý khiến hắn dở khóc dở cười, thật sự không dám khen tặng.
“Ngươi đừng coi khinh ta...”
Trình Vạn Lý xụ mặt nói.
Y tự tin rằng thành tích trong Tâm Ma Động Thiên của mình nhất định có thể vượt qua La Thiên!
Vừa rồi chỉ là tình huống ngoài ý muốn mà thôi.
Đang đi, Trình Vạn Lý bỗng nhiên ngừng lại, hai mắt không có tiêu điểm, lộ vẻ mất bình tĩnh, thậm chí ẩn chứa sự tức giận.
“Hả. Gặp khảo nghiệm nhanh như vậy ư?”
Có vẻ Trình Vạn Lý đã bị ảo cảnh ảnh hưởng, sợ là sẽ bị vây khốn trong chốc lát.
Đúng lúc này, hình ảnh trước mắt La Thiên biến đổi, một đám người vọt ra!
“La Thiên, cuối cùng cũng tìm được ngươi!”
“Hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
Ba thanh niên uy nghiêm quý khí dẫn đầu chính là ba vị hoàng tử Thương Vân Quốc.
Sau lưng 3 người là vương bài kỵ binh của Thương Vân Quốc, quân số lên đến 500 - 600!
Lúc nhìn thấy ba vị hoàng tử này, La Thiên lập tức lộ ra sát khí.
Một nửa hoàng thất Thương Vân Quốc nợ La Thiên một mạng.
Bọn họ vô tình máu lạnh, vong ân phụ nghĩa, bày ra thế thiên la địa võng để bắt giữ La Thiên.
La Thiên chưa bao giờ quên đi mối thù này!
Nhưng La Thiên vẫn nhanh chóng trấn tĩnh lại, hai mắt nhắm lại rồi mở ra: “Giả!”
Vậy mà lần này cảnh tượng trước mắt hắn vẫn không tiêu tán.
“Ha hả, La Thiên, chết đến nơi rồi mà ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ cái gì?”
Thất hoàng tử Lý Diệu cười lạnh.
“Sao lại thế này?”
La Thiên nhăn mày.
Chẳng lẽ Thương Vân Quốc dùng quan hệ để đến Vân Tiêu Tông giết hắn ư?
Không có khả năng!
“Thú vị rồi đây!”
La Thiên khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển 《 Thiên Mệnh Tạo Hóa Quyết 》.
Cách đó không xa, Lý Chí Vân trốn dưới tàng cây.
“La Thiên, trong khảo nghiệm Tâm Ma Động Thiên bị《 Loạn Tâm Thuật 》 quấy nhiễu, ngươi có thể giữ được tỉnh táo nữa ư?”
Lý Chí Vân cười lạnh.
Từ lần trước thua mất 6000 Linh Nguyên Tệ, gã đã ghi hận La Thiên.
Mười ngày trước, Ứng Phi Hàng tìm đến gã, cho gã cơ hội báo thù.
Ban đầu Lý Chí Vân cự tuyệt, nhưng Ứng Phi Hàng bảo đảm tam trưởng lão sẽ chống lưng, Lý Chí Vân sẽ không xảy ra việc gì.
“Hắc hắc!”
Lý Chí Vân tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm La Thiên, trong lòng vui mừng.
Bị 《 Loạn Tâm Thuật 》 quấy nhiễu, khảo nghiệm ảo cảnh của La Thiên khó khăn gấp bội, đủ để lưu lại khúc mắc nghiêm trọng, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma!
Bỗng nhiên...
Ong ong!
Quanh thân La Thiên nổi lên dao động tinh thần cường đại, Lý Chí Vân cảm thấy bất an.
Khí tức tinh thần càng lúc càng mạnh mẽ, tản ra lực áp bách vô hình.
Không khí xung quanh bị đình trệ, áp lực nặng nề.
“Có chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Lý Chí Vân thay đổi.
La Thiên đang ở trong ảo cảnh sao lại khiến gã cảm thấy bị uy hiếp thế này được?
“Loạn Tâm Thuật!”
Lý Chí Vân thúc giục bí pháp lần nữa, một cỗ lực lượng vô hình lan đến chỗ La Thiên.
Đúng lúc này, La Thiên mở hai mắt, tròng mắt nổi lên gợn sóng thanh sắc.
Trong hư không nổi lên những luồng điện vô hình, uy áp tinh thần cường đại tỏa khắp bát phương.
Oanh!
Thế giới tinh thần của Lý Chí Vân bị chấn động, 《 Loạn Tâm Thuật bị cắt ngang, gã bị phản phệ, đầu óc đau đớn kịch liệt.
“Tại sao lại như vậy?”
Lý Chí Vân kinh hãi nhìn chằm chằm La Thiên, thấy đôi mắt hắn nổi lên gợn sóng, thậm chí nhìn thấy giữa mày La Thiên xuất hiện một Thiên Nhãn mơ hồ!
“Hóa ra là do ngươi giở trò quỷ!”
La Thiên lẩm bẩm.
Giọng nói như lời thì thầm của ác ma quanh quẩn bên tai Lý Chí Vân, nó âm trầm tà dị, khủng bố khiếp người.
La Thiên tản ra khí tức khủng bố vô biên, hắn như hóa thành Tà Quân, vạt áo tung bay, chấn nhiếp sinh linh vạn vật.
Đôi mắt sâu thẳm như thông đến địa ngục, miệng mấp máy thốt ra những âm phù thần bí, dường như nó ẩn chứa ma lực khủng bố khó lường.
Bùm!
Tâm trí Lý Chí Vân tan vỡ, nỗi sợ hãi tràn ngập, run rẩy quỳ gối trước mặt La Thiên.