Chương 335: Thần Phục
“Hả?”
La Thiên thấy Lý Chí Vân quỳ xuống thì hơi kinh ngạc.
Hắn thi triển Ma Niệm Thuật nhưng hiệu quả không thể mạnh đến vậy mới đúng.
Sau khi nghĩ kĩ thì La Thiên đã hiểu ra.
Vừa rồi Lý Chí Vân thi triển tinh thần bí thuật nào đó, bị lực lượng tinh thần cường đại của La Thiên phả kích, bị phản phệ nên tâm thần bị thương.
Thời khắc ấy, trong nội tâm gã sinh ra rất nhiều cảm xúc tiêu cực.
Khảo nghiệm của Tâm Ma Động Thiên thuận thế xâm lấn.
Trong tình huống như vậy,《 Ma Niệm Thuật 》 mới có hiệu quả kinh người như thế.
“Không ngờ ngươi cũng trở thành địch nhân của ta!”
La Thiên thản nhiên tự thuật.
Hắn biết mình đã đắc tội với Lý Chí Vân, nhưng không ngờ Lý Chí Vân lại mạo hiểm vào đây mưu hại mình. Nếu là người bình thường thì chắc chắn đã tẩu hỏa nhập ma trong tình huống vừa rồi.
Tông môn sẽ không giữ lại đệ tử đã tẩu hỏa nhập ma, thậm chí để tránh thanh danh bị vấy bẩn, cao tầng có khả năng sẽ tìm lý do để xử quyết sạch sẽ.
Bởi vậy La Thiên không lý do để buông tha cho Lý Chí Vân.
“Gậy ông đập lưng ông!”
La Thiên nhẹ giọng nói.
Hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, không có bất cứ hành động dị thường nào, chỉ có hai tròng mắt trở nên đen nhánh, hắn thi triển Ma Niệm Thuật!
Môi La Thiên khẽ nhúc nhích, ma ngữ như có như không quỷ dị phiêu đãng quanh quẩn bên tai Lý Chí Vân.
So với trước kia, Ma Niệm Thuật của La Thiên đã cường đại hơn rất nhiều.
Bởi vì ngay vừa rồi, La Thiên đã đột phá cảnh giới tiểu thành của《 Thiên Mệnh Tạo Hóa Quyết 》 tầng thứ hai.
Nhờ Lý Chí Vân dùng 《 Loạn Tâm Thuật 》kết hợp với khảo nghiệm của Tâm Ma Động Thiên khiến La Thiên gặp chút phiền toái, vì vậy Tạo Hóa Quyết mới đột phá.
“Tha mạng! Xin ngươi hãy tha mạng cho ta!”
Lý Chí Vân nằm liệt dưới đất, liên tục kêu thảm thiết.
Trong tâm trí gã, La Thiên hóa thành Tà Quân, cường giả vô thượng, uy nghiêm tà dị, bá đạo tuyệt luân!
“Một con kiến hôi mà dám mưu hại bổn tọa ư?!”
Thiên địa cuồn cuộn phong vân, núi sông vỡ ra, toàn bộ thế giới như nghênh đón tận thế!
“Sao có thể? Ngươi chỉ là một đệ tử Vân Tiêu Tông bình thường, sao lại cường đại như thế?”
Lý Chí Vân sợ hãi run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Giờ phút này, La Thiên cho gã cảm giác áp đảo tất cả cường giả Vân Tiêu Tông, không ai có thể địch lại!
“La Thiên, ta biết sai rồi, tất cả là do Ứng Phi Hàng xúi giục ta tới hại ngài, xin ngài hãy tha cho ta một mạng!”
Lý Chí Vân dập đầu xin tha.
“Ứng Phi Hàng... Quả nhiên là hắn!”
Giờ khắc này, La Thiên đã xác nhận được suy đoán lúc trước.
Bịch! Bịch! Bịch!
Lý Chí Vân không ngừng dập đầu, trán trào máu tươi mà gã không hề hay biết.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý thần phục bổn tọa thì ngươi sẽ có được tất cả những gì ngươi muốn!”
Trong tinh thần của Lý Chí Vân, Tà Quân La Thiên lãnh ngạo nói.
“Ta nguyện ý, ta nguyện ý thần phục ngài!”
Lý Chí Vân lộ vẻ vui mừng, vô cùng kích động.
Được đi theo tuyệt thế cường giả như La Thiên đương nhiên tốt hơn cả vạn lần so với việc làm một đệ tử bình thường tại Vân Tiêu Tông!
“Được, về sau ngươi hãy đi theo bổn tọa chinh chiến thiên hạ!”
“Thuộc hạ nguyện cúc cung tận tụy, cống hiến hết mình vì đại nghiệp của La đại nhân!”
Viu!
Trong tinh thần gã, thân ảnh vĩ ngạn của La Thiên biến mất.
“Ha ha ha ha!”
Lý Chí Vân điên cuồng cười to, dường như đạt được kỳ ngộ lớn, đạt đến đỉnh cao nhân sinh.
“Vân Tiêu Tông nho nhỏ sao có thể sánh với La Thiên đại nhân, ta là thuộc hạ của hắn, ngày sau sẽ là cường giả danh chấn thiên hạ!”
Đôi mắt Lý Chí Vân tràn đầy tơ máu, vẻ mặt điên khùng phấn chấn.
Ong!
Một tầng bạch quang nhu hòa bao vây Lý Chí Vân, truyền tống gã ra ngoài.
La Thiên lẳng lặng nhìn tất cả.
Gã hơi tiếc nuối vì không thể trực tiếp giết chết Lý Chí Vân, nhưng Lý Chí Vân lúc này có khác gì đã chết đâu.
“La Thiên, xảy ra chuyện gì vậy?”
Bên cạnh bỗng vang lên giọng nói của Trình Vạn Lý.
Y đã thoát khỏi tâm linh ảo cảnh.
Y vốn không thể tỉnh lại dễ dàng như vậy, nhưng ở thời khắc mấu chốt, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một cỗ tinh thần áp bách cường đại khiến tâm linh ảo cảnh của y bị ảnh hưởng, lộ ra sơ hở.
Trước khi thanh tỉnh hoàn toàn, Trình Vạn Lý mơ hồ nhìn thấy một bóng người bị truyền tống ra ngoài.
“Không xảy ra chuyện gì cả, vừa rồi ngươi lâm vào khảo nghiệm, giãy giụa hơn nửa ngày mới tỉnh lại, có thể đó là ảo giác thôi.”
La Thiên giấu giếm chuyện vừa rồi.
“Ta...”
Trình Vạn Lý hoài nghi chính mình.
Y yếu như vậy sao?
Trước đây, Trình Vạn Lý chưa bao giờ có suy nghĩ này, y vẫn luôn nghĩ rằng vì sao mình lại ưu tú như vậy.
Nhưng sau khi gặp La Thiên, Trình Vạn Lý có cảm giác một nhân sinh hoàn toàn khác đã mở ra, từ tồn tại được vạn chúng kính ngưỡng biến thành kẻ chỉ có thể nhìn lên người khác.
“Chúng ta tiếp tục đi!”
Trình Vạn Lý đứng lên, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.
Trước đó, Trình Vạn Lý vẫn luôn mang tư thái tự tin ngạo nghễ, kể cả khi đã bước nào Sinh Tồn Động Thiên.
La Thiên chỉ thấy Trình Vạn Lý quyết tâm như vậy trong lúc y luyện khí.
“Được!”
La Thiên gật đầu.
Không lâu sau, Trình Vạn Lý trải qua thêm mấy đạo khảo nghiệm, cuối cùng bị truyền tống ra ngoài.
Một mình La Thiên tiếp tục du đãng trong Tâm Ma Động Thiên.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3