Chương 336: Quá Mức Kinh Diễm Sẽ Thành Kinh Hách
Ngoài Tứ Động Thiên vô cùng náo nhiệt.
Đa số đang thảo luận thiên tài trên bảng điểm, có người thì nghị luận thiên tài đang thí luyện.
Bởi vì Tâm Ma Động Thiên không có yếu tố gì đáng lưu ý nên ít được mọi người chú ý.
Lúc này, ở lối vào Tâm Ma Động Thiên, một người bị truyền tống ra ngoài.
Vài tên đệ tử nhìn về phía Lý Chí Vân, cũng chú ý Tâm Ma Bảng.
“Là Lý Chí Vân, có lẽ điểm số sẽ không quá cao.”
Một đệ tử cũ nói.
“Lý Chí Vân, 24.000 điểm, xếp thứ chín!”
Trên bảng điểm hiện lên một hàng chữ.
Đến lúc này vẫn có rất ít người tiến vào Tâm Ma Động Thiên, vậy nên Lý Chí Vân với hơn 2 vạn điểm đã có thể xếp thứ chín.
Nơi xa, sắc mặt Ứng Phi Hàng âm trầm đi tới.
Theo lý thuyết, La Thiên nên thất bại trước rồi bị truyền tống ra ngoài mới đúng, sao lại là Lý Chí Vân?
Chẳng lẽ lại thất bại rồi ư?
Sắc mặt Ứng Phi Hàng càng thêm khó coi, y đang định chất vấn Lý Chí Vân thì đột nhiên...
“Ha ha ha ha, ta thành công rồi!”
Tiếng cười to hưng phấn của Lý Chí Vân kinh động đám người.
“Sao thế? Sao Lý Chí Vân lại hưng phấn như vậy?”
“Hắn thành công cái gì?”
Đám đệ tử tò mò.
Sắc mặt Ứng Phi Hàng lập tức tốt hơn, hai tròng mắt sáng ngời: “Chẳng lẽ... La Thiên đã bị xử lý rồi ư?”
Tất cả ánh mắt tụ tập trên người Lý Chí Vân.
“Ta thành công, ta đột phá Địa Nguyên Cảnh, ta trở thành thiên tài đệ nhất Vân Tiêu Tông, ha ha ha!”
Lý Chí Vân điên cuồng cười to.
“...”
Toàn trường tĩnh lặng, thân thể mọi người cứng đờ ngây dại.
“Đám rác rưởi các ngươi còn không mau quỳ xuống hành lễ với ta, Lý Chí Vân ta chính là đại đệ tử thủ tịch Vân Tiêu Tông!”
Ánh mắt khinh thường của Lý Chí Vân đảo qua bốn phía, kiêu căng ngạo mạn quát lớn.
“Haizz, Tâm Ma Động Thiên thật sự khủng bố, lại thêm một kẻ điên rồi!”
“Xem ra khi ta tham gia Tâm Ma Động Thiên thì phải thật cẩn thận, làm theo khả năng, không được thì lập tức ra ngoài.”
Đám đệ tử cảm khái.
Ứng Phi Hàng ngây dại.
Y giao《 Loạn Tâm Thuật 》cho Lý Chí Vân, để gã quấy nhiễu La Thiên, đáng lẽ La Thiên nên phát điên mới đúng, vì sao kẻ nổi điên lại là Lý Chí Vân?
“Hừ, Ứng Phi Hàng, lão tử đã ngứa mắt ngươi từ lâu rồi, ngày thường ngươi tỏ ra cao cao tại thượng, ỷ vào sư tôn là tam trưởng lão mà không coi ta ra gì!”
Lý Chí Vân đến gần Ứng Phi Hàng, chỉ vào mũi Ứng Phi Hàng mắng.
“Ngươi...”
Sắc mặt Ứng Phi Hàng xanh mét, hàm răng cắn chặt.
Con lợn này không chỉ làm hỏng chuyện của y mà bây giờ còn mắng y!
“Ngươi còn muốn mưu hại La Thiên đại nhân, quả là không biết lượng sức, ngươi sẽ chết rất thảm...”
Lý Chí Vân quát.
Sắc mặt Ứng Phi Hàng lập tức thay đổi, không ngờ Lý Chí Vân lại khai ra chuyện này.
“Nói bừa!”
Ứng Phi Hàng tức giận quát mắng, ngắt lời Lý Chí Vân!
Oanh!
Ứng Phi Hàng bạo phát khí thế, gió bão vờn quanh, y đánh ra một chưởng về hướng Lý Chí Vân.
“Hừ, dám khiêu chiến cường giả Địa Nguyên Cảnh, ngươi chán sống rồi!”
Lý Chí Vân khinh thường hừ lạnh, lập tức ra tay.
Ầm!
Lý Chí Vân bị đánh bay mấy chục mét, máu tươi phun tung toé, không còn nhúc nhích.
Bốn phía lại chìm trong an tĩnh.
Tuy vừa rồi rất ầm ĩ nhưng không ít đệ tử đã nghe được lời Lý Chí Vân nói.
“Kẻ điên này toàn ăn nói lung tung!”
Ứng Phi Hàng lãnh đạm lên tiếng.
“Ứng sư huynh nói đúng, Lý Chí Vân đã điên rồi, không thể tin lời gã nói.”
Một người bạn tốt của Ứng Phi Hàng lập tức hùa theo.
Không ít người quanh đó gật đầu, bọn họ cũng không tin lời Lý Chí Vân nói.
Hơn nữa Ứng Phi Hàng có thân phận ra sao, vì sao phải hại La Thiên?
Viu!
Ứng Phi Hàng nhẹ nhàng thở ra, nhìn chăm chú lối vào Tâm Ma Động Thiên.
Sắc mặt y thâm trầm, ánh mắt âm lệ, ẩn chứa sát khí.
“Rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì...”
Ứng Phi Hàng rất muốn biết chân tướng.
Vì sao La Thiên chưa thất bại?
Vì sao Lý Chí Vân tẩu hỏa nhập ma, biến thành kẻ điên?
Đúng lúc này, trên lối vào Tâm Ma Động Thiên có một quang đoàn trở nên ảm đạm.
“Ra ngoài rồi?”
Ánh mắt Ứng Phi Hàng trở nên ngưng trọng, ngay sau đó y nhìn thấy Trình Vạn Lý.
“Là hắn...”
Ứng Phi Hàng có chút ấn tượng với người này.
Ngũ sư huynh Kiều Hải từng nói rằng trong tông môn có vài người không thể chọc đến, Trình Vạn Lý chính là một trong số đó.
Khi Ứng Phi Hàng dò hỏi nguyên nhân thì Kiều Hải lại không đáp.
“Hình như người này cùng tiến vào Tâm Ma Động Thiên với La Thiên...”
Sắc mặt Ứng Phi Hàng càng thêm khó coi.
Không ngờ La Thiên lại kết giao với nhân vật thần bí như thế.
...
Trong Tâm Ma Động Thiên.
Nơi La Thiên đi qua, sương trắng nồng đậm phiêu đãng.
Hiện giờ sương mù có tác dụng quấy nhiễu tinh thần ý chí, linh thức chịu trở ngại, phạm vi cảm nhận giảm bớt, rõ ràng là độ khó của khảo nghiệm đang tăng lên.
Trong tình huống tinh thần ý chí bị quấy nhiễu, nếu phải đối mặt với khảo nghiệm tâm linh ảo cảnh thì độ khó chắc chắn sẽ lớn hơn.
Nhưng La Thiên đã đột phá cảnh giới tiểu thành Tạo Hóa Quyết tầng thứ hai, tinh thần ý thức lớn mạnh hơn trước không ít.
Trải qua vài lần khảo nghiệm, hắn đều tỉnh táo lại rất nhanh.
Sau đó La Thiên lại cảm thấy nhàm chán.
Qua một hồi lâu sau, cuối cùng La Thiên mới cảm nhận được một chút áp lực.
Oanh!
Trong hư không, mây mù bỗng nhiên quay cuồng, một người khôi ngô hiện lên.
“La Thiên, ngươi là đệ tử của Lâm Đông Phong, Vân Tiêu Tông không có chỗ cho ngươi dung thân đâu!”
Thanh âm vô cùng uy nghiêm truyền đến, tâm thần La Thiên chấn động, hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Đây là nỗi sợ hãi đối với tam trưởng lão Vân Tiêu Tông trong lòng La Thiên. Cả tu vi thực lực và thân phận địa vị của đối phương đều khiến La Thiên cảm thấy bất lực sâu sắc.
Trên khuôn mặt La Thiên lộ vẻ giãy giụa, nhưng sau đó thần sắc hắn nhanh chóng trở nên kiên nghị, trong mắt lộ ra khí thế sắc bén.
“Vân Tiêu Tông này không do ngươi định đoạt!”
La Thiên nổi giận gầm lên với tam trưởng lão trong tầng mây.
Oanh!
Tầng mây chấn động, thân ảnh tam trưởng lão trở nên mơ hồ.
Trong ánh mắt sắc bén của La Thiên, thân ảnh vĩ ngạn kia dần dần tiêu tán.
Viu!
La Thiên hít sâu một hơi, toàn thân thả lỏng.
Từ lúc bắt đầu tiến vào Tâm Ma Động Thiên đến bây giờ, tâm linh ảo cảnh vừa rồi mới có thể coi là khảo nghiệm đối với hắn.
“Hình như ta đã ở đây rất lâu rồi...”
La Thiên bỗng nhiên nhận ra một điều.
Trình Vạn Lý đã ra ngoài từ lâu, La Thiên cảm thấy điểm của mình cao hơn Trình Vạn Lý ít nhất là 1 vạn.
“Ta có thể kiên trì thêm, nhưng điểm quá cao sẽ khiến kẻ khác hoài nghi!”
Thành tích tốt không có vấn đề gì.
Mỗi lần Tứ Động Thiên mở ra đều sẽ xuất hiện vài nhân tố bất ngờ.
Nhưng quá mức kinh diễm thì sẽ thành kinh hách, đưa tới một vài phiền toái không cần thiết.
Hơn nữa đây là lần đầu tiên tham gia thí luyện, La Thiên cảm thấy nên dừng lại ở đây thì hơn.