Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 374 - Chương 374: Nhận Ra Ý Đồ

Chương 374: Nhận Ra Ý Đồ Chương 374: Nhận Ra Ý Đồ

Chương 374: Nhận Ra Ý Đồ

Bá!

Thân hình La Thiên nhoáng lên hóa thành một cơn gió, nhanh chóng đến bên cạnh Dịch Tĩnh Văn.

Công kích của Dung Nham Ngạc bị né tránh rất nhẹ nhàng.

“Thật nhanh!”

Trong đôi mắt Dịch Tĩnh Văn lập loè tia sáng kỳ dị.

Tốc độ thân pháp của La Thiên hoàn toàn không phải không tương xứng với tu vi của hắn, vượt xa dự đoán của Dịch Tĩnh Văn.

Tiếp theo...

Ong!

La Thiên toàn lực thúc giục U Long Thần Mạch, một vòng xoáy hàn vụ u ám thổi quét phạm vi hơn mười mét.

Hàn ý lập tức xua tan khí tức cực nóng bốn phía, trên mặt đất, trên vách tường dần ngưng kết một tầng sương lạnh, chỉ có dung nham nhiệt độ quá cao là không thay đổi gì.

“Đây là Võ Mạch dị lực thuộc tính băng hàn!”

Đôi mắt Dịch Tĩnh Văn sáng rọi.

Võ Mạch dị lực của La Thiên đã hạn chế bớt ưu thế địa lý của Dung Nham Ngạc. Nếu Dung Nham Ngạc tiến lại quá gần thì sẽ bị hàn lực ảnh hưởng, chiến lực suy yếu.

Dịch Tĩnh Văn ở trong lĩnh vực hàn vụ của La Thiên, kiếm pháp còn được tăng phúc.

Bên này giảm bên kia tăng, Dịch Tĩnh Văn lại chiếm cứ ưu thế!

“Trảm!”

Quanh thân Dịch Tĩnh Văn có dòng nước màu đen dao động, quấn quanh hắc ngọc bảo kiếm, nàng chém ra một đạo kiếm quang trầm trọng, trực tiếp chém vỡ lớp phòng ngự của một đầu Dung Nham Ngạc, dòng máu nóng bỏng bắn ra, chết thảm đương trường.

Dịch Tĩnh Văn tiếp tục dùng thêm mười chiêu chém giết một đầu Dung Nham Ngạc, sau đó nàng hỏi: “Sao ngươi không ra tay?”

“Ta quá yếu, không phải đối thủ của Dung Nham Ngạc, nhỡ bị giết thì thiệt lắm.”

La Thiên hùng hồn đáp, lợi dụng thân pháp để bám theo Dịch Tĩnh Văn, như vậy công kích của Dung Nham Ngạc đều sẽ được Dịch Tĩnh Văn chặn lại giúp.

“...”

Khóe miệng Dịch Tĩnh Văn run rẩy, nàng cảm thấy rõ ràng là La Thiên lười động thủ, thậm chí hắn còn coi nàng là lá chắn.

Không lâu sau, Dịch Tĩnh Văn chém giết toàn bộ Dung Nham Ngạc, ánh mắt nàng liếc hướng La Thiên hơi mang oán trách, trên trán, trên gáy nàng ẩm ướt mồ hôi.

“Thật mạnh.”

La Thiên thầm nói một câu trong lòng.

7 đầu Dung Nham Ngạc, trong đó có một con là nửa bước Địa Nguyên Cảnh, vậy mà đã bị một mình Dịch Tĩnh Văn chém giết.

Dịch Tĩnh Văn chỉ hơi kiệt sức, quần áo cháy hỏng tổn hại một chút, bản thân thì không bị thương chút nào.

Bá!

Dịch Tĩnh Văn bay vọt qua hồ dung nham, duỗi tay hái hết Hỏa Tương Quả và Xích Hỏa Hoa.

Mũi chân đạp nhẹ lên trên vách tường, thân hình như yến bay trở lại bờ hồ.

“Đây là Hỏa Tương Quả của ngươi!”

Dịch Tĩnh Văn tuân thủ hứa hẹn ném cho La Thiên một trái Hỏa Tương Quả.

Hành vi vừa rồi của La Thiên khiến nàng có chút bất mãn, may mà thu hoạch của nàng nhiều hơn La Thiên, điều này khiến Dịch Tĩnh Văn cảm thấy cân bằng đôi chút.

“Ngươi không rời đi sao?”

Dịch Tĩnh Văn định rời đi thì thấy La Thiên khoanh chân ngồi xuống.

“Ngươi đi trước đi! Ta muốn dùng Hỏa Tương Quả để tăng cường thực lực!”

“Chẳng lẽ Dịch sư tỷ muốn tổ đội với ta?”

La Thiên cười hỏi.

“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi!”

Dịch Tĩnh Văn xoay người dứt khoát rời đi.

Linh thức của La Thiên lan tràn, sau khi xác định Dịch Tĩnh Văn thật sự rời đi, khóe miệng hắn nhếch lên.

Hắn thu hồi Hỏa Tương Quả, xoay người nhìn về phía vách tường phía sau hồ dung nham.

Căn cứ vào cảm ứng của linh thức, trong đó có một cái động khác.

Viu viu!

La Thiên lấy ra【 Băng Ngân Kiếm 】, phát động thế tiến công tấn mãnh, kiếm khí sắc bén lạnh thấu xương, không ngừng đâm chém.

Công kích của La Thiên đều ngưng tụ vào một điểm, nhanh chóng bổ ra một cái hố sâu.

“Phá!”

La Thiên khẽ quát, chân khí ngưng tụ, bổ ra một đạo kiếm quang băng hàn ngưng luyện.

Ầm!

Vách tường bị đánh thủng tạo thành một cái lỗ hình trứng.

La Thiên lao qua, đi vào từ cái lỗ này.

Phía sau vách tường là một huyệt động chỉ rộng 10 mét.

Đập vào mắt là một hồ nước bằng ngọc thạch, bên trong là dung nham cuồn cuộn, đỏ đậm lóng lánh, tỏa ra ánh lửa.

Quanh hồ có một tầng gợn sóng xích hồng bao phủ.

“Linh Đàm!”

La Thiên vui vẻ, lập tức tới gần.

Nơi này giống Linh Đàm lúc trước, La Thiên bị gợn sóng cản trở.

Gợn sóng đỏ đậm bao phủ Linh Đàm còn phóng ra khí tức nóng rực thiêu đốt La Thiên.

La Thiên thúc giục chân khí hộ thể thì phát hiện ngọn lửa kia rất đặc biệt, có thể thiêu đốt cả chân khí, không phể cản lại.

“Thiên Lô Bảo Thể!”

Thân hình La Thiên bành trướng, ngoài thân hiện lên một tầng quang mang thanh ngọc, ngăn cản ngọn lửa bỏng cháy đến từ Linh Đàm.

Nếu những người khác muốn đạt được lực lượng của Hỏa Linh Đàm thì chỉ có thể sử dụng chân khí hộ thể, tiêu hao sẽ rất lớn, nếu không chống đỡ được thì sẽ tốn công vô ích, thậm chí hóa thành tro tàn.

May mà La Thiên tu luyện công pháp luyện thể, Thiên Lô Bảo Thể có lực phòng ngự rất tốt đối kháng hỏa lực.

Kiên trì một hồi, Thiên Lô Bảo Thể của La Thiên cũng cảm thấy nóng bỏng, toàn thân đỏ lên khó chịu, hỏa lực của Linh Đàm thực sự không tầm thường chút nào.

Nhưng lúc này La Thiên đã xuyên qua quang màng, tới gần Linh Đàm.

“Nên thu hoạch lực lượng Hỏa Linh Đàm như thế nào đây?”

La Thiên chần chờ.

Dung nham trong Linh Đàm còn khủng bố hơn dung nham trong hồ bên ngoài, nếu trực tiếp đưa tay vào đó thì chắc chắn sẽ một đi không trở lại.

Vì thế La Thiên đưa tay sờ lên vách ngọc thạch của Linh Đàm.

Ong!

Dung nham trong Hỏa Linh Đàm lập tức sôi trào, một cỗ lực lượng nóng bức khủng bố vọt tới chỗ La Thiên!

Trên mu bàn tay còn lại của La Thiên chậm rãi ngưng tụ ra một ấn ký ngọn lửa màu đỏ đậm, ngay sau đó hình dáng ấn ký thứ hai hiện lên.

...

Sau khi Dịch Tĩnh Văn lấy được bảo vật liền rời khỏi khu vực núi lửa.

Nàng cảm giác được trong khu vực đó có một tồn tại cực kỳ khủng bố nên không nán lại lâu.

“Không ổn, chắc chắn La Thiên cũng nhận ra điểm này, dù muốn dùng Hỏa Tương Quả thì cũng không cần thiết phải ở lại nơi đó...”

Dịch Tĩnh Văn nhíu mày trầm tư.

Nàng hồi tưởng lại lúc đối mặt với Dung Nham Ngạc.

“Dù ta liên thủ cùng hắn có thể giết chết tất cả Dung Nham Ngạc nhưng vẫn sẽ nguy hiểm và phiền toái, vừa tốn thời gian vừa tốn sức...”

So ra, để nàng kiềm chế Dung Nham Ngạc, La Thiên nhân cơ hội hái trái cây thì hiệu suất sẽ càng cao hơn.

“Mục đích chân chính của hắn là mượn ta tay diệt trừ tất cả Dung Nham Ngạc ư?”

Đôi mắt Dịch Tĩnh Văn lập loè ánh sao.

“Hắn cố ý khiến ta phản cảm, muốn ta mau chóng rời khỏi... Chẳng lẽ nơi đó có bảo vật khác ư?”

Rất nhiều điểm bất thường được xâu chuỗi với nhau giống như trò ghép hình dần dần hoàn chỉnh, Dịch Tĩnh Văn đã đoán được ý đồ chân chính của La Thiên.

Nhưng nàng đã cẩn thận kiểm tra, trừ vài trái Hỏa Tương Quả và Xích Hỏa Hoa ra thì ở ngoài không còn trân tài nào khác.

Bá!

Dịch Tĩnh Văn nhanh chóng trở về, tiến vào huyệt động.

Bình Luận (0)
Comment