Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 375 - Chương 375: Kỳ Ngộ Khác

Chương 375: Kỳ Ngộ Khác Chương 375: Kỳ Ngộ Khác

Chương 375: Kỳ Ngộ Khác

Dịch Tĩnh Văn trở về huyệt động bằng tốc độ nhanh nhất nhưng đã không còn bóng dáng La Thiên.

“Đó là...”

Dịch Tĩnh Văn nhìn lỗ thủng trên vách tường đối diện, thân hình mảnh khảnh đi qua đó.

Nơi này không có bảo vật, chỉ có một hồ nước.

Dịch Tĩnh Văn nhìn chăm chú hồ nước, nhanh chóng phát hiện hồ nước này không thích hợp, trong đó ẩn chứa một cỗ hỏa lực đặc thù đang khôi phục với tốc độ chậm chạp.

“Đáng chết, bị hắn lợi dụng rồi!”

Dịch Tĩnh Văn tức giậm chân.

Tuy nàng không rõ trong hồ nước này có bảo bối gì nhưng cảm giác bị lợi dụng mà chẳng hay biết này khiến nàng rất không vui.

Nghĩ đến việc bảo vật La Thiên lấy được ở đây có giá trị vượt xa Hỏa Tương Quả khiến nàng càng thêm buồn bực!

“Đừng để ta gặp lại ngươi nữa!”

Dịch Tĩnh Văn hừ lạnh một tiếng, chỉ có thể rời khỏi nơi này.

Trong lòng nàng đã sinh nghi ngờ, La Thiên phát hiện hạng động phía sau vách tường bằng cách nào?

...

La Thiên lấy được ấn ký lực lượng của Hỏa Linh Đàm xong liền nhanh chóng rời đi.

Hắn đoán rằng Dịch Tĩnh Văn sẽ phát hiện những đầu mối bất thường rồi sẽ trở về xem xét.

La Thiên không muốn những người khác biết đến bí mật của Linh Đàm quá sớm, đặc biệt là đệ tử hạch tâm như Dịch Tĩnh Văn.

Dù sao số lượng Linh Đàm chỉ có hạn, cụ thể có bao nhiêu thì La Thiên không biết.

Nhưng nếu 40 đệ tử đều muốn đoạt được Linh Đàm thì La Thiên sẽ khó chiếm được nó hơn.

“Ấn ký lực lượng có thể mang ra khỏi Huyền Không Sơn không?”

La Thiên bỗng có một ý tưởng.

Ấn ký lực lượng này rất mạnh, tuy nhiên uy lực vấn kém hơn【 Hồng Liên Kiếm 】.

“Chắc chắn là không thể! Ấn ký lực lượng trên tay ngươi là lực lượng đặc thù Huyền Không Sơn ngưng tụ thành, nếu rời khỏi Huyền Không Sơn thì lực lượng trong ấn ký sẽ tiêu tán.”

Quạ đen nói.

Tuy La Thiên cảm thấy quạ đen không đáng tin cậy, thậm chí hơi ngu nhưng quả thật nó có vốn kiến thức rộng rãi.

Hắn hơi thất vọng, ấn ký lực lượng chỉ có thể phát huy tác dụng trong Huyền Không Sơn thì không cần phải tiết kiệm, lúc nên dùng thì sẽ dùng.

“Hả? Ấn ký giọt nước trên tay ngươi thu hoạch lúc nào? Sao bản thần không biết?”

Quạ đen đột nhiên hỏi.

La Thiên cảm thấy không ổn, nếu để con chim xấu xí này biết mình đã bị lợi dụng thì không biết nó sẽ làm ra chuyện điên khùng gì.

“Nên tranh thủ thời gian cướp đoạt bảo vật đi, nơi này có không ít bảo bối đâu.”

La Thiên nói sang chuyện khác.

“Nói không sai, bản thần còn muốn tìm mấy người xem để luyện tập thần khúc một chút.” Quạ đen nói.

Bỗng nhiên, mây đen giăng đầy không trung, nước mưa hạ xuống, sấm chớp lập loè.

La Thiên cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình, trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ.

Đó là cảm giác có khả năng gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Điểm này có chút tương tự với sinh tồn động thiên, trong thiên địa sẽ xuất hiện các loại nguy cơ không hợp lẽ thường.

“Có vẻ khảo nghiệm sinh tồn của Huyền Không Sơn sắp bắt đầu rồi...”

La Thiên thở dài.

Tông môn mở ra Huyền Không Sơn không phải để bọn họ tới tầm bảo mà là để bọn họ thí luyện sinh tồn.

Giờ phút này, hoàn cảnh tự nhiên của Huyền Không Sơn đã bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Không chỉ có mình La Thiên nhận thấy được điểm này mà cả những đệ tử khác cũng cảm nhận được cảm giác nguy cơ nhàn nhạt.

La Thiên chưa rời đi được bao lâu, cách 1 cây số ở phía bên phải có một con heo lớn to như căn nhà, toàn thân là lân giáp đen nhánh, đồng tử hung lệ nhìn chằm chằm về hướng La Thiên, nó nổi giận gầm lên một tiếng, lao đến tấn công!

“Hả?”

La Thiên ngạc nhiên.

Hắn có ám ảnh áo choàng, tuy không hoàn toàn ẩn thân nhưng hắn cách Hắc Giáp Trư khá xa, theo lý thuyết thì sẽ không thể bị phát hiện. Hơn nữa hắn không xâm lấn lãnh địa của nó, cũng không chọc giận nó.

“Xem ra khảo nghiệm sinh tồn trong Huyền Không Sơn không chỉ là hoàn cảnh tự nhiên mà còn có cả yêu thú...”

La Thiên suy đoán, tiện tay giải quyết đầu Hắc Giáp Trư này.

Trong hành trình kế tiếp, hắn càng thêm cẩn thận.

Nếu dọc đường đi liên tục gặp yêu thú thì hiệu suất sẽ quá thấp, thậm chí mùi máu tươi còn có thể dẫn dụ yêu thú cường đại mà hắn không thể ứng đối.

La Thiên thi triển phương pháp suy tính, xác định vị trí đại khái của Linh Đàm tiếp theo.

Liên tục tiến hành suy tính tương đối tiêu hao tâm thần, may mà La Thiên biết kiềm chế, lấy được tin tức đại khái là được.

Hắn có thể phỏng đoán ra tin tức chính xác nhưng như vậy sẽ tiêu hao rất lớn, trạng thái sẽ bị ảnh hưởng, làm vậy chẳng khác gì đang tự hại chính mình.

Nửa ngày sau, La Thiên và quạ đen đến một vùng sa mạc hoang vắng.

Trong quá trình này, một người một chim bị rất nhiều yêu thú tập kích nhưng đều thuận lợi giải quyết, còn thu hoạch không ít trân tài, La Thiên nhận 6 phần, quạ đen nhận 4 phần.

“Theo suy tính thì Linh Đàm thứ 3 ở gần đây.”

Ánh mắt La Thiên đảo qua bốn phía.

Vù!

Cuồng phong thổi quét sa mạc, cát vàng bao phủ thiên địa, tầm nhìn bị hạn chế rất lớn.

“Hoàn cảnh tự nhiên lại tệ hơn rồi!”

La Thiên lẩm bẩm.

Phải mau chóng tìm được Linh Đàm thứ ba, nếu không, đến lúc khảo nghiệm sinh tồn chân chính bắt đầu thì La Thiên không còn nhiều thời giờ để đi tìm Linh Đàm nữa, cũng sẽ không dễ dàng đắc thủ như trước.

Sau một canh giờ tìm tòi.

“Thiếu niên, bản thần phát hiện đồng môn của ngươi!”

Quạ đen bay về, hét lớn.

“Có bao nhiêu người?”

La Thiên hỏi.

“Có ba người bên ngoài một hẻm núi. Trong hẻm núi kia chắc chắn có bảo bối.”

Quạ đen khẳng định.

“Ba người? Chúng ta đến đó xem sao!”

La Thiên bảo quạ đen dẫn đường.

Tuy mục đích của hắn là tìm Linh Đàm nhưng gặp được kỳ ngộ khác thì cũng sẽ không bỏ qua.

Ba người tụ tập cùng nhau chắc chắn là đang mưu tính gì đó.

Trong Huyền Không Sơn cơ duyên đông đảo này, đáp án là gì không cần nói cũng biết.

La Thiên yên lặng tiến đến, nhanh chóng gặp được hẻm núi mà quạ đen nói.

Đập vào mắt là không ít thi thể yêu thú, đều vừa mới chết không lâu.

Ngẩng đầu nhìn lên, có hai ngọn núi trụi lủi màu vàng cao ngất, cuồng phong càn quét, gió cát đầy trời, khó có thể thấy rõ cảnh vật.

Nhưng La Thiên lại nhìn rõ ba gã đệ tử Vân Tiêu Tông ngoài hẻm núi.

“Ứng Phi Hàng!”

Bình Luận (0)
Comment