Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 421 - Chương 421: Quá Mạnh

Chương 421: Quá Mạnh Chương 421: Quá Mạnh

Chương 421: Quá Mạnh

“Nhanh giải quyết đi, mấy con kiến mà thôi, không thú vị.”

Nam tử mặc áo choàng lãnh đạm mở miệng.

Tiếp theo, vạt áo sợi tóc gã ta bay múa, một dòng khí màu đen bùng nổ, gã ta như hóa thành ma đầu giết người không chớp mắt, khí thế cường hãn khiếp người.

“Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh!”

Sắc mặt nam tử cường tráng tái nhợt, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Không ngờ Ngô Thương lại mời tới cao thủ như thế, một mình nam tử kia đã đủ để hạ gục tất cả bọn họ!

“Ồ? Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh ư?”

La Thiên nổi lên chút hứng thú.

Hắn đang muốn tìm đối thủ trình tự này để mài giũa, cũng để hiểu hơn về tiêu chuẩn thiên tài Trung vực.

Vèo! Vèo!

Nam tử mày xanh và một nữ tử hắc y tấn công tiểu đội Uông gia.

Tuy bọn họ chỉ có hai người nhưng tu vi đều là Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh, thực lực cực mạnh.

Trong tnh huống bình thường, tiểu đội Uông gia có thể chống trả, nhưng vừa rồi bọn họ chiến đấu cùng bầy Truy Nguyệt Lang, tất cả mọi người đều bị thương, chiến lực bị ảnh hưởng.

“Ha hả, giữ mạng Uông Thanh Nhi, người còn lại giết hết đi!”

Nam tử mày xanh dùng ánh mắt dâm tà đánh giá Thanh Nhi.

Bá!

Nam tử mặc áo choàng Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh hóa thành một đạo hắc ảnh tới gần La Thiên trong nháy mắt.

Tiểu đội Uông gia vốn định cầu cứu nhưng thấy cảnh này thì bọn họ lập tức câm miệng, bản thân La Thiên còn khó bảo toàn thì cứu bọn họ bằng cách nào?

“Ngoan ngoãn đi chết đi.”

Nam tử mặc áo choàng tử lộ ra bộ dáng cao cao tại thượng, khẩu khí ngông cuồng.

Gã ta bỗng vung trảo, dòng khí cuồng bạo tối đen như mực lao đi, khí thế cực kỳ đáng sợ!

La Thiên nắm tay lại đánh ra một quyền, quyền quang mang theo lực lượng hung hãn thô bạo đánh trả.

Hai cỗ lực lượng cường đại chạm vào nhau, dòng khí thổi quét bốn phía.

La Thiên lui về phía sau hai bước, thân hình đứng vững.

“Hả?”

Nam tử mặc áo choàng kinh ngạc, một trảo vừa rồi gã ta không lưu thủ chút nào.

La Thiên chỉ lui về phía sau hai bước, dường như không hề bị thương.

“Thực lực của ngươi tạm được.”

La Thiên đánh giá.

“Thực lực của ta không cần ngươi đánh giá, trên Linh Bảng thiên võng ban bố có tên của ta!”

Sắc mặt gã ta vô cùng lạnh lùng kiêu ngạo, sinh ra cảm xúc chán ghét mãnh liệt đối với La Thiên.

“Cái gì? Thiên tài… Linh Bảng?”

Tiểu đội Uông gia sợ hãi.

Linh Bảng đánh giá thiên kiêu của toàn bộ Đông Thần đại lục, người có tên trong bảng này đều cực kỳ bất phàm, là thiên tài vạn người có một!

Không ngờ nam tử mày xanh lại mời được nhân vật thiên tài bậc này, xem ra bọn họ không có chút hy vọng sống sót nào.

Lòng tin bị đả kích, sáu người Uông gia hoàn toàn không địch lại hai người nam tử mày xanh.

“Linh Bảng ư? Thế thì ngươi hơi yếu.”

La Thiên sửa lời.

Nam tử mặc áo choàng này còn yếu hơn cả Lộc Lâm, việc hắn lui lại hai bước là bởi vì hắn chưa vận dụng chân khí.

Tiểu đội Uông gia và nam tử mày xanh đều sửng sốt, cảm thấy La Thiên không biết trời cao đất dày, dám nói thiên tài Linh Bảng quá yếu.

“Tên khốn kiếp, chết đi!”

Nam tử mặc áo choàng sắc mặt lãnh lệ gằn giọng quát!

“Phong Ma Trảo!”

Móng tay gã ta lộ ra màu đen, mỗi ngón tay đều có mấy chục dòng hắc khí ngưng luyện quấn quanh.

Oanh!

Gã ta dùng cả hai tay để tấn công, bốn phía lập tức tối sầm lại, cuồng phong hỗn loạn đen nhánh cuốn về phía La Thiên.

Cỏ cây xung quanh hoàn toàn bị đánh nát, mặt đất cũng bị cắt ra khe rãnh.

“Quá đáng sợ, đó là uy lực của thiên tài Linh Bảng ư?”

Tiểu đội Uông gia chấn động, có cảm giác nhỏ bé vô lực.

“Thật mạnh!”

Nam tử mày xanh cười nói.

Ở đây chỉ có La Thiên giữ thần sắc bình đạm.

Quy Nguyên Bài Vân Thủ!

Quy nguyên chân khí bùng nổ phối hợp với Thiên Lô Bảo Thể, La Thiên đánh ra một đạo chưởng quang cao tới 5 – 6 mét.

Ầm ầm!

Chưởng quang cường hãn nghiền áp lao ra hứng lấy công kích của nam tử mặc áo choàng, tiếng nổ mạnh ang lên liên miên không dứt!

Công kích cường đại của gã ta lập tức bị nghiền nát.

“Cái gì?”

Nam tử mặc áo choàng vội vàng ra đòn chống đỡ cự chưởng kia.

Vèo!

Khí huyết toàn thân gã chấn động, thân hình lùi về phía sau hơn 10 mét.

Bốn phía an tĩnh.

Tiểu đội Uông gia và nam tử mày xanh đều trừng mắt, thân hình cứng đờ.

Thiên tài Linh Bảng mà lại bị một chưởng của La Thiên đánh lui ư? Đây là ảo giác sao?

“Không ngờ ngươi cũng có chút bản lĩnh, nhưng vừa rồi ta vẫn chưa nghiêm túc ra tay!”

Nam tử mặc áo choàng kêu to, hóa thành một đạo u ảnh lao vào trong rừng cây, dung nhập trong bóng đêm, biến mất không thấy.

Thân pháp của gã ta quá nhanh, tựa như u linh, xuất quỷ nhập thần!

Hai người nam tử mày xanh kinh hãi ngừng tấn công, nín thở quan sát trận chiến giữa nam tử mặc áo choàng và La Thiên.

“Ha hả, thân pháp mới là thứ ta am hiểu!”

Thân hình gã ta như ảo ảnh lướt qua, khó có thể bắt giữ.

Gã ta nhìn chằm chằm La Thiên, một khi La Thiên lộ ra sơ hở thì gã ta sẽ lập tức bắt lấy cơ hội ra tay!

Bỗng nhiên...

Bá!

Như có một trận gió lạnh phất qua, La Thiên biến mất.

“Hả? Hắn chạy đâu rồi?”

Nam tử mặc áo choàng nhìn bốn phía, không phát hiện ra tung tích La Thiên.

Trong lòng gã ta bỗng cảm thấy áp lực, toàn thân căng chặt, cảm giác có nguy hiểm tới gần.

“Ngươi…?”

Nam tử mặc áo choàng bỗng nhiên xoay người, thấy La Thiên đang theo phía sau mình, gã ta vô cùng kinh ngạc.

Nam tử mặc áo choàng lập tức ra trảo, trảo quang màu đen lao ra, tất cả cây cối xung quanh đều bị phá hủy.

“Ngươi quá chậm.”

Giọng La Thiên bỗng nhiên vang lên từ phía bên sườn, sau đó là một chưởng đánh ra.

Ầm!

Nam tử mặc áo choàng bay xa mấy mét rồi ngã xuống, khóe miệng tràn máu tươi.

Nam tử mày xanh và tiểu đội Uông gia trợn tròn mắt, bọn họ không thấy nam tử mặc áo choàng và La Thiên giao thủ ra sao, chỉ thấy nam tử mặc áo choàng bỗng nhiên ngã xuống đất.

Giờ khắc này, bọn họ có ảo giác thiên tài Linh Bảng cũng chẳng ra gì.

Sau đó bọn họ lập tức thay đổi suy nghĩ, rõ ràng là La Thiên quá mạnh mới đúng!

Bình Luận (0)
Comment