Chương 452: Thiếu Đầu Óc
“Cạc cạc cạc, đám xấu xí các ngươi đi chết đi, bản thần muốn nguyền rủa các ngươi!”
Quạ đen kêu to, chuẩn bị thi triển năng lực.
“Mau tấn công, đừng để nó ca hát!”
Nam tử cầm quạt xếp quát.
Bọn họ đã lĩnh hội bản lĩnh quỷ khóc sói gào, kinh thiên địa quỷ thần khiếp của quạ đen, suýt nữa đã để cho nó chạy thoát.
Vậy nên mọi người mới tấn công gắt như vậy, tuyệt đối không muốn cho quạ đen ca hát.
Đột nhiên.
“Ca!”
Quạ đen phát ra tiếng kêu thê lương sợ hãi, mọi người cảm thấy màng tai chấn động, toàn thân tê dại!
Quạ đen trên bầu trời nhìn chằm chằm một thiếu niên dáng người đĩnh bạt cách đó không xa, bộ dáng như gặp quỷ.
“Má nó, không phải ta đang ở Nam Vực sao? Sao lại gặp phải tiểu tử này!”
Quạ đen trợn tròn mắt.
Quả lực lúc trước nó đã ở Nam Vực, nhưng sau đó đã bị bắt về Trung vực.
“Hả? Ngươi là... Sửu Điểu?”
La Thiên ngạc nhiên nhìn chằm chằm quạ đen, suýt nữa không nhận ra nó.
Bởi vì lúc này toàn thân quạ đen được bao phủ bởi quang huy kim sắc, phong cách có vẻ vô cùng khí phách.
“Không phải, bản thần không phải linh sủng của ngươi!”
Quạ đen vội vàng lắc đầu, lập tức xoay người chuẩn bị chạy trốn.
“...”
Nghe vậy, La Thiên lập tức xác định là nó.
“Là La Thiên!”
Đám thiên tài đuổi giết quạ đen nhìn chằm chằm về phía hắn!
La Thiên vô cùng nổi danh trong vòng đào thải, có ai không biết chứ?
Rất nhiều thiên tài thế lực lớn đều tìm kiếm tung tích hắn, muốn đoạt lấy thiên vận chi khí của hắn!
Không ngờ La Thiên đã mất tích hai ngày lại bỗng nhiên hiện thân ở thời khắc cuối cùng của vòng đào thải!
“Hải công tử, thiên vận chi khí của La Thiên có vẻ nhiều hơn con quạ kia!”
Một nữ tử váy đỏ nói với nam tử cầm quạt.
Quạ đen bay trên trời, còn có năng lực né tránh quỷ dị, rất khó đuổi giết, so ra thì có vẻ La Thiên dễ đối phó hơn.
Tiếp tục đuổi giết quạ đen hay đoạt lấy thiên vận chi khí của La Thiên? Mọi người nhìn về phía nam tử cầm quạt và đại hán cụt một tay.
Hải công tử cầm quạt là đệ tử hạch tâm của Bích Thủy Cung, xếp hạng 50 Linh Bảng! Nghe nói y còn là biểu đệ của Cực Băng tiên tử - thiên kiêu Bắc Vực.
Đại hán cụt một tay là thiên tài tinh anh được Thiên Hoàn liên minh bồi dưỡng, là bạn tốt của Giang Đạo Vân.
“Sửu Điểu, ngươi chạy đi đâu? Trở về cho ta!”
La Thiên thấy quạ đen muốn chạy thì lập tức quát.
Quạ đen hết cách, chỉ có thể ngoan ngoãn trở về, La Thiên nắm giữ tạo hóa thiên thư, đây là khắc tinh của nó!
“Haiz, sao bản thần lại xui xẻo thế, rõ ràng đang tiêu dao sung sướng ở Nam Vực, không hiểu thế nào lại bị bắt về Trung vực, còn gặp phải tiểu tử này...”
Quạ đen thở dài trong lòng.
“Sửu Điểu, ngươi có năng lực nguyền rủa ư?”
La Thiên hỏi.
Quạ đen lập tức giật mình, vừa rồi nó nói lỡ miệng, không ngờ La Thiên đã nghe thấy.
30 - 40 người bên kia thấy La Thiên nói chuyện cùng quạ đen thì ngẩn người.
Hóa ra con quạ đen kỳ ba kia là linh sủng của La Thiên!
Hay lắm, không cần phân vân nữa, có thể bắt hết cả hai kẻ này!
Hải công tử và đại hán cụt một tay liếc nhau, khẽ gật đầu!
La Thiên và quạ đen đều sở hữu lượng thiên vận chi khí khổng lồ, nếu cướp được thì rất nhiều người trong số bọn họ sẽ vượt qua vòng đào thải!
“Vòng đào thải sắp kết thúc, trực tiếp động thủ!”
Hải công tử hét lớn, suất lĩnh vài vị thiên tài Bích Thủy Cung.
Đại hán cụt một tay cũng cùng vài tên đệ tử Thiên Hoàn liên minh tấn công.
Một số người còn lại chỉ là lâm thời gia nhập, phần lớn là võ giả tán tu, tu vi khoảng Linh Hải cảnh bát trọng đến cửu trọng.
“Giết!”
35 người liều chết xông đến, khí thế mãnh liệt khiến người ta sợ hãi!
Sắc mặt La Thiên trở nên ngưng trọng.
Địch nhân quá nhiều, có chút đáng sợ.
Nhưng có một nửa số người có tu vi dưới Linh Hải cảnh cửu trọng, không thể uy hiếp được hắn. Mối nguy hiểm chân chính là ba gã thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh, trong đó Hải công tử và đại hán cụt một tay là hai người mạnh nhất!
La Thiên vốn muốn tìm cường địch để mài giũa, hắn hạ quyết tâm ở lại để chiến một trận!
“Quạ đen, giúp ta!”
La Thiên không dám sơ suất.
Nhân số địch thủ nhiều như vậy, hắn không thể một mình chống lại tất cả, quạ đen phải phụ trợ cho hắn.
“Không thành vấn đề, nhất định phải hung hăng giáo huấn đám xấu xí này một trận!”
Trong mắt quạ đen lập loè tinh quang.
Đám nhân loại đáng chết này đuổi giết nó đã lâu. Cũng vì đám kiến này mà nó mới bị La Thiên tìm thấy.
Quạ đen hận Hải công tử và đại hán cụt một tay.
“Lên!”
La Thiên hét lớn, phần lưng lập loè quang lân u ám, một mảnh sương mù bàng bạc bá đạo phóng thích, tạo thành cơn lốc bao phủ phạm vi mấy chục mét!
Trong vòng xoáy truyền đến lực hút mạnh mẽ và tiếng rồng ngâm trầm thấp.
Khi Thần Mạch mở ra, đám người kia chấn động, bị uy thế La Thiên tản ra chấn trụ.
“Võ Mạch dị lực quá mạnh! Có lẽ người này đã thực sự dùng chiến lực để đánh bại Phanh Thây Đao hạng 72 Linh Bảng!”
Đại hán cụt một tay lộ vẻ ngưng trọng.
“Đúng vậy! Linh Hải cảnh bát trọng mà có chiến lực như thế thật khiến cho người ta sợ hãi!”
“Tiếc là hắn gặp phải chúng ta, vậy nên chắc chắn sẽ bị đào thải, không thể tiến vào vòng thứ hai!”
Hải công tử tỏ ra thương hại.
Hải công tử và đại hán cụt một tay đều là thiên tài nằm trong 100 hạng đầu Linh Bảng, thực lực rất mạnh.
Giờ phút này, bọn họ còn chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số.
Nực cười là La Thiên không hề chạy trốn, còn dám chính diện ứng chiến!
Vèo! Vèo!
Đại hán cụt một tay và Hải công tử xông lên trước, tấn công La Thiên!
Bên ngoài, trận chiến của La Thiên và đám thiên tài khiến rất nhiều người xem chú ý!
“Má nó, La Thiên điên rồi ư? Sao lại không trốn?!”
“Không ngờ La Thiên không có đầu óc như thế! Thật đáng tiếc, hắn sẽ không thể vượt qua vòng đào thải này!”
Trận chiến này không được người xem tán thưởng mà còn khiến người người liên tiếp phê bình.
Trong ngày đầu tiên của vòng đào thải, La Thiên là người nổi bật nhất trong đám hắc mã.
Nhưng sau đó biểu hiện của La Thiên khiến người xem rất thất vọng, hắn chỉ là một kẻ yếu đuối, ngu xuẩn, tự đại...
“Ha ha ha, Chúc trưởng lão, đệ tử Vân Tiêu Tông các ngươi có cá tính thật đấy!”
Trong đám cao tầng Tử La Điện, phụ nhân áo đen che miệng cười khẽ.
“Ha hả, rất quyết đoán!”
Một lão giả mi trắng thuộc Vạn Kiếm Môn cũng khẽ cười, ý châm chọc vô cùng rõ ràng.
Đám người đại trưởng lão Vân Tiêu Tông sắc mặt có chút khó coi.
Lúc nào La Thiên cũng khiến người khác chẳng yên tâm nổi!
Dù ngươi tiếp tục trốn đến khi vòng đào thải kết thúc cũng chẳng sao, ít nhất ngươi còn có thể thăng cấp, dù sao người xem cũng đã quên mất La Thiên.
Nhưng tại sao ngươi lại cố tình nhảy ra ở thời khắc cuối cùng?!
“Sao mới không gặp một thời gian mà chỉ số thông minh của tiểu tử này lại giảm đi nhiều như thế?”
Tam trưởng lão âm thầm cười nhạt, có chút khó hiểu.