Chương 462: Không Ai Có Thể Ngăn Cản
Một lát sau, trên Tây đài, Hạ Băng Nguyệt lên sàn chiến đấu kịch liệt với thiên tài nằm trong 30 hạng đầu Linh Bảng.
Hạ Băng Nguyệt dung nhan tuyệt mỹ thanh u, vạt áo tuyết trắng phiêu động, trong mắt hiện lên một bóng kiếm hư vô.
Keng!
Một đạo kiếm quang mỹ lệ chém ra, kích động linh khí thiên địa cộng minh, kiếm thế đáng sợ như sông băng mùa đông.
Đối thủ của nàng cũng là nửa bước Địa Nguyên Cảnh, xếp hạng cao hơn nàng, Hạ Băng Nguyệt không hề nương tay, vừa xuất chiêu đã vận dụng kiếm ý.
“Kiếm ý của nàng không tầm thường!”
Trong thính phòng, phụ nhân áo đen Tử La Điện nhạy bén nhận thấy được điểm này.
“Khi Hạ Băng Nguyệt mới vừa đột phá Linh Hải cảnh thì đã lĩnh ngộ kiếm ý!”
Lão giả mi trắng Vạn Kiếm Môn vuốt râu cười nói.
Cái gì?
Cao tầng tam đại tông môn, kể cả thành viên mười đại gia tộc lánh đời đều lộ vẻ giật mình.
Đa số thiên tài thiên phú tuyệt đỉnh đều lĩnh ngộ chân ý da lông khi vừa đột phá Địa Nguyên Cảnh, còn Hạ Băng Nguyệt thì lĩnh ngộ khi vừa mới đột phá Linh Hải cảnh, chênh lệch giữa nàng và những người khác thật sự quá xa.
Vạn Kiếm Môn có thiên tài như vậy khiến các thế lực khác cảm thấy áp lực.
Trong lần đại hội tiếp theo, Hạ Băng Nguyệt chắc chắn sẽ trở thành ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu Thiên Kiêu Chi Vương, còn các thế lực khác khó tìm ra người có thể sánh với nàng.
Trên Tây đài.
Viu!
Một mảnh kiếm hà trong suốt như cực quang chia cắt mây trời, khiến đối thủ bị thương nặng, kết thúc trận chiến.
“Hạ Băng Nguyệt thắng!”
Bốn phía kinh hô, không đến 30 chiêu, Hạ Băng Nguyệt đã đánh bại đối thủ có thứ hạng trên Linh Bảng cao hơn mình.
“Nàng vẫn mạnh như vậy.”
La Thiên mở mắt nhìn về phía Hạ Băng Nguyệt.
“Băng Nguyệt, làm hay lắm!”
Ân Khiếu Phong – gã si mê kiếm, đối với người chuyên chú kiếm đạo, thiên phú tuyệt luân, dung mạo tuyệt mỹ như Hạ Băng Nguyệt, gã vừa gặp đã thương.
Hạ Băng Nguyệt ngoái đầu nhìn lại, liếc qua Ân Khiếu Phong, sau đó ánh mắt nhìn về phía La Thiên.
La Thiên cảm nhận được một cỗ chiến ý từ trong ánh mắt Hạ Băng Nguyệt.
Khi hai người còn ở Thương Vân Quốc, bọn họ đã từng giao thủ trong Võ phủ thịnh hội, hiện giờ gặp lại nhau trong thiên kiêu đại hội, có vẻ Hạ Băng Nguyệt lại muốn tái chiến một hồi cùng La Thiên, không có mục đích gì khác, chỉ là một trận quyết đấu thuần túy của kiếm tu.
La Thiên thu hồi ánh mắt, tiếp tục tu luyện.
Tu vi của hắn đang nhanh chóng tăng lên, tầng vòng xoáy Linh Hải thứ tám trong khí hải không ngừng hoàn thiện, đã đạt tới trên 80%.
“Băng Nguyệt...”
Sắc mặt Ân Khiếu Phong trở nên âm trầm, hiện lên vẻ tàn khốc, gã lập tức quay đầu nhìn chằm chằm La Thiên.
Gã cảm thấy giữa Hạ Băng Nguyệt và La Thiên có một mối quan hệ không tầm thường!
“Trọng tài, ta muốn khiêu chiến La Thiên!”
Ân Khiếu Phong mở miệng.
Vừa dứt lời, toàn bộ thiên tài trên Nam đài đều lộ vẻ kinh hãi.
Ân Khiếu Phong - hạng 18 Linh Bảng, có ngoại hiệu Kiếm Phong Tử - muốn chủ động khiêu chiến La Thiên!
Còn La Thiên thì đang trong thời điểm tu luyện mấu chốt, hắn cách Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh rất gần, sắp đến lúc đột phá!
Ân Khiếu Phong chọn thời điểm khiêu chiến có chút nham hiểm.
Phá hỏng cơ hội đột phá của người khác tương đương với kết thâm cừu đại hận.
Vì sao Ân Khiếu Phong phải nhằm vào La Thiên như thế?
Có người cảm thấy nguyên nhân không chỉ vì La Thiên sở hữu lượng thiên vận chi khí khổng lồ mà có lẽ còn liên quan đến Hạ Băng Nguyệt.
“Tốt quá, kẻ điên kia khiêu chiến La Thiên rồi!”
Thanh niên áo lam thua trong tay Ân Khiếu Phong vui mừng khôn xiết.
Ân Khiếu Phong khiêu chiến như vậy sẽ phá hủy cơ hội đột phá của La Thiên, kiếm đạo và thế công của gã có lực sát thương khủng bố, giao thủ với gã rất dễ bị thương nặng.
Như vậy gã ta sẽ có cơ hội đoạt được danh ngạch thăng cấp thứ tư.
“Khiêu chiến ta ư?”
La Thiên hỏi lại.
“La Thiên, ngươi có thể cự tuyệt khiêu chiến, nhưng sẽ mất đi một nửa lượng thiên vận chi khí.”
Trọng tài nói.
Thua trong trận chiến sẽ mất đi 1/3. Cự tuyệt khiêu chiến thì lại mất đi một nửa.
“La Thiên, chẳng lẽ ngươi không có gan để chiến với ta sao?”
Ân Khiếu Phong đi lên đài luận võ, từ trên cao nhìn xuống, khóe môi nhếch lên nụ cười châm biếm.
“Ta chấp nhận khiêu chiến!”
La Thiên mở mắt, áp chế chút dược hiệu còn thừa của Thúc Khí Cố Bổn Đan, kết thúc tu luyện, bước lên đài luận võ.
“Quá xúc động, Ân Khiếu Phong vừa kích tướng như vậy mà La Thiên đã đáp ứng rồi.”
“Thật ngu xuẩn, không chỉ mất đi cơ hội đột phá mà kết quả của cuộc chiến này cũng sẽ là thảm bại!”
Không ít người nghị luận, cảm thấy La Thiên không đủ lý trí.
Còn có người cho rằng trận chiến này là trận quyết chiến để tranh đoạt mỹ nhân giữa La Thiên và Ân Khiếu Phong.
Cao tầng Vân Tiêu Tông cũng cảm thấy buồn bực vì quyết định của La Thiên.
La Thiên hoàn toàn có thể cự tuyệt lời khiêu chiến, dù mất đi một nửa thiên vận chi khí thì một nửa còn lại cũng rất nhiều. Nếu hắn đột phá thành công thì có thể kiếm lại được.
“Ha ha ha, ngươi cũng có chút can đảm đấy!”
Ân Khiếu Phong cười to, ánh mắt phấn chấn, lộ vẻ khinh thường.
Lúc này, gã cảm nhận được một ánh mắt đáng sợ, gã liếc nhìn lên Bắc đài, thấy nữ tử bạch y thần bí ở đó.
“Sao nữ nhân kia lại để ý đến tiểu tử này như thế?”
Ân Khiếu Phong âm thầm khó hiểu nhưng không để trong lòng.
Vạn Kiếm Môn mạnh nhất tứ đại tông môn, gã sợ đệ tử Vân Tiêu Tông chắc?
“Cuộc chiến bắt đầu!”
Trọng tài trịnh trọng tuyên bố, không hề xem trọng La Thiên.
“Bạo Phong Liệt Sát Kiếm!”
Ân Khiếu Phong đột nhiên xuất kiếm, lưỡi kiếm tựa lưỡi cưa đen nhánh chém ra một mảnh kiếm quang mãnh liệt cuồng bạo, gió bão vờn quanh, giống như bụi gai lan tràn về phía La Thiên.
Kiếm quang chưa đến nhưng uy áp khủng bố như đất nứt núi lở đã áp đến.
Đối phó với thiên tài kiếm đạo Địa Nguyên Cảnh, La Thiên không dám bất cẩn.
Hắn thúc giục Thiên Kiếm Quyết, thúc giục sáu thành U Long Thần Mạch, Băng Ngân Kiếm đâm mạnh ra, một đạo kiếm quang bay ra!
Ầm!
Hai đạo kiếm quang cường hãn va chạm, hắc bạch kiếm khí đan chéo trùng kích tứ phương.
Dư uy kiếm khí như bụi gai lan đến chỗ La Thiên.
La Thiên lập tức thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, thi triển chân khí hộ thể.
Trong khoảnh khắc, chân khí hộ thể bị kiếm khí xé rách, để lại vài vết xước mờ trên làn da của La Thiên.
Một chiêu kết thúc, La Thiên nằm ở thế yếu nhưng hắn có khả năng phòng ngự cường đại nên cũng không đáng lo ngại.
Tuy nhiên vẫn chẳng có ai cảm thấy La Thiên sẽ thắng.
Rõ ràng là Ân Khiếu Phong chưa ra tay toàn lực, ngoại hiệu của gã là Kiếm Phong Tử, nhưng hiện giờ gã chưa nổi điên.
Dù khả năng phòng ngự của La Thiên có mạnh thế nào thì cũng chỉ có thể bị động chịu đánh, thương thế sẽ càng ngày càng nặng.
“Hạng 18 Linh Bảng chỉ đến vậy thôi sao?”
La Thiên bỗng mở miệng.
Ân Khiếu Phong và đám thiên tài đang quan chiến đều sửng sốt.
La Thiên đang ở thế yếu mà còn dám kích thích Ân Khiếu Phong, làm vậy chẳng khác gì đang tự tìm đường chết!
“Ha hả, thật ngu ngốc, Ân Khiếu Phong mà đánh nghiêm túc thì ngươi sẽ biết kiếm pháp của hắn khủng bố ra sao!”
Thanh niên áo lam khinh thường cười lạnh.
“Được! Ta sẽ cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của người xếp hạng 18 trên Linh Bảng, hy vọng ngươi đừng hối hận!”
Ân Khiếu Phong lộ vẻ mặt dữ tợn điên cuồng, trong mắt chợt lóe lên kiếm quang hư vô màu đen, lợi kiếm trong tay lập loè u quang, cộng minh với linh khí thiên địa!
“Giết!”
Gã rít gào, thanh âm như tiếng gào rống từ địa ngục.
Một đạo kiếm khí u ám cuồng bạo từ trên trời chém xuống, giống như nanh vuốt hung tàn của ác ma, vô tình nghiền áp xuống!
Chiêu kiếm này kinh động cả năm võ đài.
Kiếm Phong Tử đã nổi điên, lực sát thương đáng sợ đủ để trở thành 10 người đứng đầu Linh Bảng.
“Xong rồi, La Thiên sẽ bị giết chết!”
Có người lo lắng.
Kiếm Phong Tử đã nổi điên, không ai có thể ngăn cản.