Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 463 - Chương 463: Cảm Giác Bất An

Chương 463: Cảm Giác Bất An Chương 463: Cảm Giác Bất An

Chương 463: Cảm Giác Bất An

“Chiêu kiếm này quá mạnh!”

La Thiên không dám chậm trễ, lập tức vận dụng kiếm ý, U Long Thần Mạch bùng nổ toàn diện, hơi lạnh thấu xương dung nhập Băng Ngân Kiếm.

Kiếm Quyển Tàn Vân!

Một mảnh kiếm khí hàn quang bắn ra tạo nên một cỗ kiếm khí tựa hàn long mênh mông cuồn cuộn, lộ ra đại thế lạnh băng ngút trời!

Sau trận chiến với Giang Đạo Vân, kiếm ý, kiếm kỹ cùng với 《 Thiên Kiếm Quyết 》 của La Thiên đều có chút tiến bộ.

Ngoài ra tu vi của hắn đã gần chạm đến Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh.

Uy lực của chiêu kiếm này hơn xa lúc trước, đạt tới độ cao mới!

Oanh!

Ù ù!

Hai đạo kiếm chiêu vận dụng kiếm ý va chạm, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc.

Kiếm khí lạnh băng cuồng bạo thổi quét toàn bộ đài luận võ.

La Thiên lùi lại, không ngừng có kiếm khí đánh lên Thiên Lô Bảo Thể, để lại từng đạo vết thương.

Chiêu thứ hai kết thúc.

Ân Khiếu Phong đã ra tay toàn lực, uy lực kiếm chiêu cực mạnh nhưng kết quả vẫn không như ý.

Đáng lẽ La Thiên không chỉ bị vài vết thương nhẹ như thế mới phải.

“Kiếm ý của tiểu tử này vượt xa Ân sư đệ!”

Trên Đông đài, Thiên Tà Kiếm lạnh nhạt mở miệng.

Tuy cùng là kiếm ý da lông nhưng cũng phân ra cao thấp.

Trình độ kiếm ý của La Thiên giờ phút này ngưng luyện hơn, tiếp cận hình thức ban đầu của kiếm ý, kiếm ý của Ân Khiếu Phong đương nhiên không thể sánh bằng.

Kiếm ý kém hơn thì kiếm chiêu sẽ chịu sự áp chế vô hình.

Nếu không phải như thế thì chiêu kiếm vừa rồi của Ân Khiếu Phong đủ để khiến La Thiên bị thương nặng.

Các đệ tử Vạn Kiếm Môn nghe lời này thì kinh hãi.

Ân Khiếu Phong si mê kiếm, khi đột phá nửa bước Địa Nguyên Cảnh đã lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng kiếm ý của La Thiên lại mạnh hơn gã ư?

Đám cao tầng Vạn Kiếm Môn cũng nhìn ra điểm này.

“Người này có thiên phú kiếm đạo mạnh như thế mà là đệ tử Vạn Kiếm Môn ta thì thật tốt.”

Bạch mi lão giả lẩm bẩm.

Nếu ý tưởng này trở thành sự thật, vậy trong thiên kiêu đại hội tiếp theo, La Thiên và Hạ Băng Nguyệt chắc chắn sẽ áp đảo toàn bộ đại hội, không ai có thể ngăn cản.

“Kiếm ý mạnh sẽ có ưu thế khi đối phó với kiếm tu.”

La Thiên biết rõ điều này, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn không ngại chiến với Ân Khiếu Phong.

Trước khi lên sàn, hắn đã hao phí lực lượng thiên thư để suy đoán chiến cục, cũng tìm ra chiến lược để chiến thắng.

Tuy rằng xác suất thành công không cao nhưng nếu thành công thì sẽ có ích lớn đối với La Thiên.

“Hắc hắc, ta thích hung hăng nhục nhã giẫm đạp thiên tài như ngươi!”

Ân Khiếu Phong cười dữ tợn, vọt tới như mãnh thú, bảo kiếm điên cuồng chém xuống.

Từng đạo kiếm quang cuồng bạo tấn công như ác ma phát cuồng không ngừng vung lợi trảo, giẫm đạp toàn bộ đài luận võ.

Vút! Vút! Vút!

Kiếm pháp của Ân Khiếu Phong vừa nhanh vừa mạnh, phạm vi tấn công cực lớn, La Thiên có thể dùng thân pháp để né tránh nhưng không gian an toàn rất nhỏ, có vẻ vô cùng mạo hiểm.

Nhưng sách lược của La Thiên không phải là né tránh phòng thủ.

“Kiếm Lệ Phong Hành!”

La Thiên thi triển thức thứ 3 của Cửu Tiêu Kiếm Quyết, kiếm pháp cũng trở nên điên cuồng nhanh chóng, liên miên không dứt, băng hàn sắc bén, giống như bão tuyết.

Kiếm khí đáng sợ bao trùm toàn bộ đài luận võ, chiến cục giao phong kịch liệt khiến người xem trừng mắt nín thở.

La Thiên chiếm ưu thế ở tốc độ thân pháp, hắn tránh được rất nhiều công kích mạnh.

Ngoài ra, khả năng phòng ngự của hắn cũng rất mạnh, dù trúng chiêu thì thương thế cũng không nặng.

Ân Khiếu Phong thì chiếm cứ ưu thế tuyệt đối ở thế công, kiếm pháp hung tàn cuồng bạo, không uổng danh hiệu “Kiếm Phong Tử”.

“La Thiên điên ư? Sao lại chính diện đối công với Kiếm Phong Tử?”

“Tiếp tục như vậy thì hắn sẽ bị thương nặng, ảnh hưởng đến những trận đấu sau này!”

Bốn phía có người mở miệng nghị luận.

Lúc trước La Thiên chưa bao giờ thực sự bị thương, nhưng trong trận chiến với Ân Khiếu Phong, toàn thân hắn đã có thêm mười mấy vết thương.

Tuy rằng thương thế không nặng nhưng nếu tiếp tục như vậy thì nhất định sẽ bị thương nghiêm trọng hơn.

La Thiên không phả người ngốc, nếu không thì hắn đã chẳng đi được đến bước này.

Nếu không phải La Thiên còn biết dùng thân pháp né tránh thì mọi người sẽ cho rằng hắn là Kiếm Phong Tử thứ hai.

20 chiêu... 30 chiêu... 40 chiêu!

La Thiên vẫn chưa thua, hắn đối chiến trực diện với Kiếm Phong Tử, càng đánh càng mạnh mẽ.

“Hả?”

Ân Khiếu Phong nhận thấy điều không thích hợp.

Chân khí của La Thiên càng ngày càng ngưng luyện, có vẻ đang lợi dụng gã để tăng cường tu vi.

“Ha hả, dù ngươi đột phá Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh thì cũng không thay đổi được gì đâu!”

Ân Khiếu Phong cười lạnh.

Gã tự tin rằng mình có thể kết thúc trận chiến này trước khi La Thiên đột phá!

“Hóa ra La Thiên có ý định như thế, tiếc là Ân Khiếu Phong đã nhìn ra rồi.”

Các thiên tài khác đã hiểu ra ý đồ của La Thiên, không ngờ hắn lại muốn lợi dụng Ân Khiếu Phong để tăng cường tu vi, vì thế không ngại bị thương để đối chiến với Ân Khiếu Phong.

Viu viu!

Ân Khiếu Phong tăng cường thế công, chân khí điên cuồng tuôn ra, bảo kiếm chém ra một mảnh kiếm hà tối tăm cuồng bạo như ma thú hung tàn mở miệng, dùng hàm răng nhọn gặm cắn tất cả.

La Thiên toàn lực thúc giục 《 Ngự Phong Quyết 》, thân hình bay vọt lên, lơ lửng giữa không trung, tránh được chiêu kiếm này.

“Nhận lấy cái chết đi!”

Nhìn La Thiên đang bay cao 50-60 mét, Ân Khiếu Phong lại phát động thế công mãnh liệt.

Vút! Vút!

Nhưng tốc độ của La Thiên rất nhanh, hắn chợt lóe rồi biến mất, dịch chuyển ra xa mấy chục mét.

Cảnh tượng này khiến Ân Khiếu Phong và không ít người vây xem kinh hãi.

Lăng không hư độ!

Đây chính là thủ đoạn mà Địa Nguyên Cảnh mới có thể nắm giữ.

Tại sao La Thiên có thể làm được?

Đôi mắt Ân Khiếu Phong trở nên âm trầm, tốc độ thân pháp của La Thiên vẫn luôn khiến gã cảm thấy phiền phức.

Ưu thế duy nhất của gã là gã biết lăng không hư độ, nhưng La Thiên cũng có thể làm được.

Điều này khiến người ta hoài nghi, không biết La Thiên đang tu luyện thân pháp gì!

“Hả? Cảm giác bất an này là sao?”

Ân Khiếu Phong bỗng có một cảm giác kỳ diệu, bảo kiếm trong tay run rẩy.

Gã lại tấn công, giao phong cùng La Thiên, lưu lại vài vết máu trên người hắn!

Như vậy thì không bao lâu nữa thương thế của La Thiên sẽ tích lũy lại và trở nên nghiêm trọng, thắng lợi đang ở ngay trước mắt gã!

Bỗng nhiên, Ân Khiếu Phong nhận thấy điều gì đó.

Bình Luận (0)
Comment