Chương 498: Muốn Kết Thành Tổ Đội
“Sao lại thế này?”
“Tại sao thông đạo lại biến mất?”
Đám người phía dưới nghi ngờ khó hiểu.
Vài thân ảnh vĩ ngạn trên bầu trời sắc mặt trầm xuống.
“Thật to gan, dám cướp đoạt bí cảnh của Hải Ma Cung ta!”
Một thanh âm âm trầm truyền ra, áp lực vô hình bao phủ toàn bộ đỉnh núi, toàn trường lặng ngắt như tờ.
“Đi tra cho bổn vương, xem kẻ nào dám to gan như vậy!”
Mệnh lệnh khiến toàn bộ Hải Ma Cung đều chấn động.
“Cung chủ, tuy rằng bí cảnh bị thế lực khác mạnh mẽ cướp lấy nhưng chúng ta có thể kéo trở về, phái mấy người đi vào điều tra tình huống!”
Bên cạnh, một thân ảnh cúi đầu cung kính nói.
So ra thì trực tiếp phái người đi vào dễ dàng điều tra hơn, để xem là thế lực nào đã làm ra việc này.
“Chuẩn!”
Hải Ma Cung lại hành động, dùng thủ đoạn cường ngạnh thành lập liên hệ với bí cảnh thượng cổ một lần nữa, sáng lập ra một thông đạo cực kỳ không ổn định.
Nhân số tiến vào hữu hạn, Hải Ma Cung chọn lựa ra năm tên đệ tử.
Nếu nhìn kỹ, năm người này đều có nước da màu lam, tóc và mắt xanh sẫm, răng nhọn tai dài, không có mũi.
Hình thể tương tự nhân loại nhưng các đặc điểm thì khác hẳn!
...
Sau một trận thác loạn đảo điên, thân thể La Thiên bỗng nhiên trầm xuống, dừng trên một bãi cỏ ướt át.
Linh khí thiên địa tang thương cổ xưa nghênh diện đánh tới.
La Thiên đánh giá bốn phía, phát hiện không một bóng người.
“Xem ra đã bị truyền tống ngẫu nhiên đến các nơi khác!”
La Thiên lẩm bẩm.
Hơn nữa, rõ ràng nơi này không phải là Lẫm Đông bí cảnh mà là một không gian thần bí khác!
Những thông tin La Thiên đã đọc về Lẫm Đông bí cảnh đều không phù hợp với nơi này.
“Việc cấp bách là phải thăm dò tình huống nơi đây trước, sau đó tìm kiếm bảo vật kỳ ngộ!”
Thời gian tiến vào truyền thừa đều hữu hạn, thường chỉ có nửa tháng đến một tháng.
Nếu La Thiên không có thu hoạch trong bí cảnh này thì có lẽ khi ra ngoài vào nửa tháng sau, hắn sẽ bị thiên tài tiến vào truyền thừa khác vượt qua, danh hiệu Thiên Kiêu Chi Vương sẽ đổi chủ.
La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》 lặng yên rời đi.
Không lâu sau, hắn nhìn thấy một đại thụ linh khí nồng đậm có hai linh quả đỏ bừng.
“Huyết Ngọc Quả!”
La Thiên vui mừng.
Huyết Ngọc Quả - trân tài tam tinh - thánh dược chữa thương bảo mệnh, có thể nhanh chóng trị khỏi thương thế. Dùng trong lúc không bị thương thì có thể cường hóa thân thể, tăng cường khí huyết và thể chất.
Ở Đông Thần đại lục, Huyết Ngọc Quả rất hiếm thấy, bởi vậy giá trị sang quý, mỗi trái giá trị ít nhất 8000 Linh Nguyên Tệ.
“Xem ra bí cảnh này sẽ không làm ta thất vọng!”
La Thiên vui mừng nhanh chóng tới gần, hái xuống hai trái Huyết Ngọc Quả.
Bỗng nhiên, sâu trong rừng rậm truyền đến một khí tức khủng bố.
Vèo!
La Thiên phủ thêm u ảnh áo choàng, hóa thành một bóng dáng u ám trốn ra xa.
Ngay sau đó, một cự hổ màu đen cao 5 mét đã đến, trong miệng ngậm một yêu thú trông giống nai rất lớn.
Khi nó nhìn thấy Huyết Ngọc Quả đã biến mất, nó lập tức ném xuống miếng mồi trong miệng, phát ra tiếng rít gào, một cỗ gió xoáy yêu sát thổi quét lan tràn!
“Nguy hiểm thật!”
La Thiên kịp thời chạy trốn.
Cự hổ kia là yêu thú Địa cấp, khí tức cực kỳ đáng sợ, La Thiên đoán rằng nếu mình không dùng đến vài con át chủ bài thì rất khó thắng được.
“Nơi này có không ít bảo vật, nhưng cũng có nhiều nguy cơ!”
Vừa tới đây đã gặp phải yêu thú cấp bậc Địa Nguyên Cảnh, xem ra nơi này không đơn giản chút nào.
“Cạc cạc... Thiếu niên, bản thần ngửi được khí tức bảo bối, có thứ tốt thì phải chia sẻ, ăn mảnh thì sẽ bị sét đánh.”
Trong thiên thư truyền ra thanh âm hưng phấn của quạ đen.
La Thiên lập tức cất hai trái Huyết Ngọc Quả vào không gian trữ vật, sau đó thả quạ đen ra.
“Bảo bối đâu? Bảo bối đâu?”
Sau khi ra ngoài, quạ đen nhìn quanh bốn phía, cuối cùng hồ nghi nhìn chằm chằm La Thiên.
“Muốn bảo bối thì bỏ sức ra.”
“Bay lên trời thăm dò địa hình đi.”
La Thiên phân phó.
Quạ đen lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn làm theo, bay lên trời cao.
Lúc này, La Thiên cảm nhận được u lam bảo châu hơi rung động.
Sau khi lấy ra, La Thiên thấy nó bắn ra một tia sáng xanh đậm chỉ về hướng Tây.
“Đang chỉ dẫn phương hướng cho ta sao?”
La Thiên cảm thấy ngạc nhiên.
.
Dọc theo đường đi, La Thiên nhìn thấy không ít trân tài kỳ dị, tuy kém Huyết Ngọc Quả nhưng giá trị cũng rất sang quý.
La Thiên đã chịu cảnh thiếu tiền quá nhiều lần, vậy nên đồ đáng giá đều bị hắn lấy hết, dù sao hắn mới vừa thay đổi sang đạo cụ trữ vật có không gian lớn hơn.
Viu viu!
Quạ đen bay xuống nói: “Thiếu niên, ngươi chạy nhanh thế, mới bao lâu mà ngươi đã đi lên hải đảo rồi?”
“Hải đảo?”
La Thiên ngạc nhiên.
Quạ đen nói rằng quanh đây còn có vài hải đảo lớn nhỏ không giống nhau.
“Có người đến đây.”
Quạ đen bổ sung một câu.
“Bí cảnh này không lớn, khả năng gặp được nhau khá lớn.”
La Thiên khẽ gật đầu, không cố ý lảng tránh.
Sau đó một nam tử áo bào lục với dáng vẻ cẩn trọng xuất hiện trong tầm nhìn.
“La Thiên?”
Nam tử áo bào lục đó là Sài Ngọc Hưng.
La Thiên có chút ấn tượng với hắn ta, thực lực được đánh giá cao trên Linh Bảng, may mắn tiến vào 20 hạng đầu thiên kiêu đại hội, thua trong trận chung kết với La Thiên.
Sài Ngọc Hưng là người Thiên Hoàn liên minh, La Thiên không quan tâm, định tiếp tục hành động một mình.
Nhưng Sài Ngọc Hưng lộ vẻ chần chờ một lát rồi cười nói: “La huynh đệ, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây, quá tốt rồi.”
“Vừa rồi ta tìm thấy thiên tài địa bảo tuyệt tích đương thời nhưng bên cạnh bảo vật kia có yêu thú cường đại chiếm cứ, không biết La huynh đệ có nguyện ý hợp tác hay không?”
Sài Ngọc Hưng có chút thấp thỏm.
La Thiên không phải người Thiên Hoàn liên minh, thực lực hơn xa hắn ta, muốn giết hắn để độc chiếm bảo vật là không thể nào.
Nhưng Sài Ngọc Hưng quyết định đánh cuộc một phen, dù La Thiên được lợi nhiều hơn thì cũng phải tổ đội cùng hắn.
La Thiên là Thiên Kiêu Chi Vương, là người mạnh nhất trong Lẫm Đông bí cảnh hiện tại, tổ đội cùng hắn thì hành trình của hắn ta sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“Ta không có hứng thú với bảo vật bình thường.”
La Thiên bình đạm nói.
“Là trân tài tam tinh bổ dưỡng linh hồn, khôi phục thương thế tinh thần hiếm thấy.”
“Dẫn đường.”
Ánh mắt La Thiên sáng ngời.
Trân tài bổ dưỡng linh hồn rất hiếm thấy nên vô cùng trân quý.