Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Nghiền Áp

Chương 505: Nghiền Áp Chương 505: Nghiền Áp

Chương 505: Nghiền Áp

“Các ngươi là...”

Nam tử mặt vàng sửng sốt.

Những người còn lại cũng trừng mắt nhìn.

Chẳng lẽ đây là... Hải Liệp tộc?

“La Thiên?”

Phía sau hai gã Hải Liệp tộc vang lên một giọng nói.

Mọi người quay sang thì mới nhận ra ở đó có hai nhân loại, đều là thiên tài Linh Bảng, một người trong đó là... Cực Băng tiên tử!

Cực Băng tiên tử quần áo rách nát, còn có vết máu, nàng hổ thẹn đứng trong góc, có vẻ đã là tù nhân!

“Các ngươi là Hải Liệp tộc ư?”

Nam tử mặt vàng cả kinh, trong mắt hiện lên vẻ khủng hoảng.

Cực Băng tiên tử bị đánh bại và trở thành tù binh ư?!

“Động thủ!”

Đồ Giai ra lệnh, tỏa ra khí thế đáng sợ dời non lấp biển, áp lực bao trùm quanh thân.

Khí tức Địa Nguyên Cảnh nhị trọng trấn áp toàn trường!

Mọi người cảm nhận được khí tức cực độ nguy hiểm!

Trong tay Đồ Giai ngưng tụ quang hoa tối đen như mực, hóa thành một đạo lưu quang bén nhọn giống như trường mâu, sau đó nhanh chóng bắn ra.

Khí thế đáng sợ kia khiến mọi người ở đây kinh hoảng.

Ánh mắt La Thiên trở nên ngưng trọng.

Thực lực Đồ Giai thật sự quá khủng bố, công kích cường hãn kia khiến hắn có cảm giác không thể địch nổi.

Vèo!

Thân hình La Thiên như gió thổi lui lại.

Trường mâu đen nhánh kia dường như có linh tính, nó thay đổi phương hướng, tấn công nam tử mặt vàng.

“Thiên Nguyên Chưởng!”

Nam tử mặt vàng cảm nhận được nguy cơ đáng sợ, điều động chân nguyên toàn thân đánh ra một đạo chưởng lực cực lớn.

Ầm!

Nhưng trường mâu kia phá tan chưởng lực trong nháy mắt, đâm về hướng nam tử mặt vàng.

Nam tử mặt vàng không thể né tránh, ngưng tụ chân nguyên tráo ngoài thân.

Trường mâu đâm thủng chân nguyên tráo dễ dàng như đâm một tầng giấy, xuyên qua thân thể nam tử mặt vàng, máu tươi văng ra.

“Chà chà, nhân số không ít, một lưới bắt hết cho ta!!”

Đồ Giai liếm môi, nói với Vu Tam Thủy.

“Đồ sư huynh, tiểu tử kia là thiên kiêu của nhân loại, hắn là kẻ mạnh nhất, phải bắt lấy hắn trước!”

Vu Tam Thủy oán độc nhìn chằm chằm La Thiên.

“Ồ? Ngươi bị tiểu tử này đuổi giết ư?”

Đồ Giai đánh giá La Thiên vài lần.

Linh Hải cảnh cửu trọng, thiên kiêu mạnh nhất ư? Không lầm chứ.

.

“Hạng 7 Linh Bảng mà cứ như vậy bị giết ư?!”

Đám người Tùng Lộ Dao, Dịch Tĩnh Văn thấy nam tử mặt vàng bị đánh chết thì trái tim lạnh đi.

Cường giả Hải Liệp tộc quá đáng sợ!

Cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng mọi người.

“La Thiên, kết cục của ngươi sẽ giống ta thôi!”

Cực Băng tiên tử cười lạnh.

Nếu nam tử mặt vàng không chết, liên thủ cùng La Thiên và các thiên tài khác thì có lẽ sẽ chống lại được bọn họ.

Nhưng Đồ Giai đã giết chết nam tử mặt vàng trước, suy giảm chủ lực phe nhân loại. La Thiên một cây chẳng chống vững nhà, nhất định sẽ thua.

Ong!

Đồ Giai vung tay lên, dòng nước màu đen bao phủ Cực Băng tiên tử và nhân loại nam tử.

Bọn họ bị chặn chân nguyên, nếu dính phải dòng nước đen này thì sẽ bị ăn mòn hủy diệt, không thể chạy thoát.

Lúc sau, Đồ Giai và Vu Tam Thủy tấn công đám người La Thiên.

Đôi mắt lạnh băng sắc bén của Đồ Giai nhìn chằm chằm La Thiên, trào phúng nói: ”Nghe nói ngươi là kẻ có bản lĩnh nhất trong đám thiên tài nhân loại này, không biết ngươi có thể đỡ được mấy chiêu của ta?”

Gã nâng tay lên, hắc lưu quang hóa thành cự mâu thô tráng lao đi nhanh như chớp, phát ra tiếng rít bén nhọn.

Tốc độ công kích này khiến một vài thiên tài nửa bước thiên tài Địa Nguyên Cảnh ở đây không kịp phản ứng.

“Phá!”

La Thiên tập trung tinh thần, linh thức khóa chặt cự mâu, 【 Băng Ngân Kiếm 】 lóa ra quang mang trong suốt, khí thế vô cùng sắc bén đâm đi.

Đinh!

Kiếm khí bạch quang băng hàn va chạm cự mâu, hai cỗ lực lượng mạnh mẽ ăn mòn lẫn nhau.

Dao động năng lượng đáng sợ khiến không ít thiên tài ở đây run sợ trong lòng.

Mọi người dồn ánh mắt về hướng La Thiên, nếu Thiên Kiêu Chi Vương không thể đánh lui cường địch thì bọn họ có còn hy vọng nào không?

Hắc lưu quang và hàn băng kiếm khí khuếch tán bạo liệt!

La Thiên bị đẩy lui mấy bước, cảm thấy thân thể lạnh băng đau đớn, khí huyết quay cuồng.

Viu!

Một cây trường mâu đột nhiên lao tới, thổi lên bụi trần, tấn công La Thiên.

Bá!

La Thiên thúc giục 《 Ngự Phong Quyết 》, hóa thành cơn gió tiêu tán, tránh được công kích của trường mâu.

Ầm!

Trường mâu đánh trúng vách đá phía sau, nổ thành một cái hố lớn.

“Không ổn rồi, La Thiên không phải đối thủ của tên kia!”

“Xong rồi, mọi người đều xong rồi!”

Mọi người kinh hoảng thất thố, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

La Thiên cạn lời, tuy rằng quân địch thực lực khủng bố, nhưng nhân số bên ta chiếm ưu thế, chưa đánh đã đòi thua thế này thì hèn nhát quá.

Nguyên nhân chủ yếu là vì Đồ Giai hạ gục nam tử mặt vàng quá dễ dàng, đến Cực Băng tiên tử cũng trở thành tù nhân, khiến đám người quá mức kinh sợ.

“Sợ cái gì, chỉ có hai tên xấu xí mà thôi, cùng xông lên, cạc cạc cạc.”

Quạ đen kêu to.

Mọi người nhìn về phía quạ đen, không ngờ một con chim mà cũng anh dũng như thế.

Đối diện, Đồ Giai bị quạ đen hấp dẫn.

“Đồ sư huynh, còn quạ đen này không đơn giản, có khả năng quấy nhiễu tinh thần.”

Vu Tam Thủy hận quạ đen đến ngứa răng.

Nếu không phải do con quạ đen này thì gã nhất định sẽ không thua La Thiên.

Đồ Giai lại ra tay, dòng nước nổi lên trong lòng bàn tay, lơ lửng trong hư không!

Vù!

Một đạo nguyệt nhận đen nhánh lao đi tấn công, mở rộng kéo dài đến hơn 10 mét.

“Cùng ra tay!”

La Thiên khẽ quát, kiếm ý bùng nổ, hắn còn thúc giục《 Thiên Kiếm Quyết 》.

Cửu tiêu kiếm quyết thức thứ 3 - Kiếm Lệ Phong Hành thi triển ra, mấy đạo hàn quang nhanh như chớp lao đi, ẩn chứa hàm ý lạnh băng ngút trời.

Tùng Lộ Dao thả ra linh hỏa, ngọn lửa màu lam nhạt ngưng tụ thành hỏa cầu tấn công.

Đám người Dịch Tĩnh Văn, Lộc Lâm cũng xuất kích, dùng hết thủ đoạn.

Đinh!

Kiếm chiêu của La Thiên đánh trúng nguyệt nhận, băng hàn kiếm khí nổ mạnh, nguyệt nhận xuất hiện mấy vết nứt.

Nguyệt nhận màu đen tiếp tục xuyên bay đi, nơi nó đi qua chìm trong u ám, vạn vật điêu tàn.

Mấy tiếng vỡ nát liên tiếp vang lên, trừ công kích của La Thiên ra, công kích của mấy người còn lại đều bị nguyệt nhận tàn khuyết nghiền nát.

Vèo vèo!

Ầm!

Mọi người nhanh chóng lui về phía sau, chỗ cũ đã bị nguyệt nhận chém ra một khe nứt.

“Quá mạnh, một mình gã đã đủ để nghiền áp chúng ta!”

Tùng Lộ Dao cảm thấy bất lực.

Quả thật vậy, đến giờ Vu Tam Thủy còn chưa ra tay, một mình Đồ Giai trấn áp mấy người La Thiên, thực lực khủng bố đến mức này khiến bọn họ run sợ, mất đi chiến ý.

Bình Luận (0)
Comment