Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 509 - Chương 509: Chữa Thương

Chương 509: Chữa Thương Chương 509: Chữa Thương

Chương 509: Chữa Thương

“Cạc cạc cạc!”

Quạ đen lập tức phát ra tiếng kêu chói tai khiến Đồ Giai khó chịu, chân nguyên bất ổn, do đó ảnh hưởng đến tốc độ thân pháp.

“Hàn Phong Chưởng!”

Chưởng lực băng hàn gào thét lao đi, lạnh lẽo thấu xương, dù Đồ Giai có chân nguyên tráo phòng ngự nhưng vẫn ảnh hưởng đến gã.

Tốc độ của Đồ Giai chậm lại mổ chút, bị La Thiên đuổi kịp, hắn liên tục tấn công.

Hai người một đuổi một chạy, đi xuyên qua núi rừng, những nơi bọn họ đi qua đều bị tàn phá nghiêm trọng.

La Thiên kiên quyết muốn giết Đồ Giai, nhổ cỏ tận gốc.

Nhưng Đồ Giai là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, còn là thiên tài Hải Liệp tộc, dù bị thương thì cũng không dễ giết.

Nếu ép gã đến đường cùng thì sẽ phải đề phòng gã liều chết phản công.

Sau nửa canh giờ, thương thế của Đồ Giai càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa còn có không ít vết thương mới, nhìn qua vô cùng chật vật.

“Đáng chết, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!”

Đồ Giai gào rống, chân nguyên thiêu đốt, tốc độ đột nhiên tăng thêm bốn năm thành, hóa thành một đạo hắc quang trốn vào con sông cách đó không xa.

La Thiên tiếp tục đuổi giết nhưng phát hiện Đồ Giai tiến vào sông có tốc độ tăng thêm vài phần, trong chớp mắt đã biến mất không thấy.

“Ở trong nước, mọi phương diện của Hải Liệp tộc đều được tăng phúc...”

La Thiên nhớ tới tin tức thiên thư đưa ra.

Hải Liệp tộc là chủng tộc trong biển, nơi có nước là sân nhà của bọn họ.

Chiến với Hải Liệp tộc ở trong nước thì khả năng lật thuyền trong mương rất lớn.

Việc đã đến nước này, La Thiên không rối rắm nữa.

Tuy rằng Đồ Giai là mối uy hiếp cực lớn nhưng chỉ cần thực lực của hắn đủ mạnh thì sẽ không có vấn đề gì.

Hắn quyết định tìm một chỗ bế quan, tiêu hóa thu hoạch, tăng cường thực lực.

“Thiếu niên, thi thể cự mãng viễn cổ ở nơi đó!”

Quạ đen bay rất cao, nhìn phương xa không ngừng kêu to.

La Thiên và quạ đen đi tới đó.

Thi thể cự mãng viễn cổ vắt ngang trên sông, đầu có một lỗ thủng, bụng cũng có một vết thương lớn.

“Để có thể gây ra vết thương thế này, chắc chắn Đồ Giai đã vận dụng đòn sát thủ...”

Bình thường thì không thể liên tục vận dụng thủ đoạn mạnh thế này, trong lúc chiến đấu cùng La Thiên vừa rồi, Đồ Giai không dùng bất cứ đòn sát thủ nào.

Ngoài ra, vị trí thi thể của cự mãng viễn cổ cũng chứng minh Hải Liệp tộc cường đại hơn ở nơi có nước, còn ở trong hẻm núi, Đồ Giai và Vu Tam Thủy đều bị đuổi đánh.

Quạ đen ăn thịt đầu tim cự mãng viễn cổ, sau đó một người một chim nhanh chóng rời đi.

La Thiên tìm một sơn động, sau đó bắt đầu bế quan.

Hắn lấy ra Thiên Châu Quả và Độc Mãng Âm Linh Quả.

Thứ trước là thiên tài địa bảo xúc tiến tu vi, thứ sau có thể cường hóa sinh mệnh thân thể, tăng cường năng lực tự lành.

La Thiên muốn dùng Độc Mãng Âm Linh Quả để tăng cường thân thể, nhưng quả này ẩn chứa kịch độc, không thể tùy tiện dùng.

“Chỉ có thể lựa chọn Thiên Châu Quả!”

La Thiên thu hồi Độc Mãng Âm Linh Quả.

Thiên Châu Quả là trân tài tam tinh, là trân bảo xúc tiến tu vi Địa Nguyên Cảnh, với Linh Hải cảnh thì hiệu quả còn tốt hơn nữa.

La Thiên mới đột phá Linh Hải cảnh cửu trọng không lâu, hắn vốn không định đột phá tiếp.

Nhưng hiện giờ để có năng lực tự bảo vệ mình trong bí cảnh bí ẩn này, hắn không quan tâm nữa.

La Thiên thúc giục 《 Quy Nguyên Chân Công 》, chân khí lưu chuyển trong gân mạch toàn thân, linh khí thiên địa bốn phía hội tụ đến.

Trong khí hải, chín vòng xoáy Linh Hải chậm rãi xoay tròn, hấp thu chân khí bên trong gân mạch, củng cố hoàn thiện bản thân.

Vòng xoáy Linh Hải thứ 9 dần dần hoàn thiện, 15%, 20%.

Sau đó tốc độ tu luyện chậm lại.

Nếu tu luyện bình thường, củng cố căn cơ thì La Thiên cần thêm thời gian để có thể đạt đến Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh.

Hiện giờ, hắn trực tiếp dùng đến Thiên Châu Quả!

Dược lực thuần tịnh được phóng thích tràn ngập gân mạch toàn thân.

La Thiên lập tức dẫn đường, hấp thu nó, đồng thời, hắn toàn lực thúc giục U Long Thần Mạch, lân văn lam sắc lập loè trên lưng, tựa như long mạch.

Viu viu!

Linh khí thiên địa trong phạm vi trăm mét bị hút tới, tạo nên một cơn lốc linh khí lớn.

Linh khí thiên địa trong bí cảnh cổ xưa nồng đậm, phối hợp với Thiên Châu Quả có hiệu quả rất tốt.

Chân khí cuồn cuộn như nước lũ rót vào vòng xoáy Linh Hải thứ chín, nó dần dần hoàn thiện, tỏa ra ánh sáng huyến lệ mộng ảo.

Vòng xoáy Linh Hải thứ chín nhanh chóng phát triển.

30%...40%...50%...

“Không hổ là trân tài tam tinh, dược hiệu thật mạnh!”

La Thiên có thần mạch, gân mạch toàn thân cứng cỏi cường đại, nếu là võ giả Linh Hải cảnh gân mạch yếu ớt thì có lẽ đã bị dược lực của Thiên Châu Quả căng bạo.

...

Bên kia, Đồ Giai trốn vào con sông, thuận thế phi độn, nhanh chóng tới bên rìa hải đảo.

Vu Tam Thủy và hai tù binh đều ở đây.

Cực Băng tiên tử và nhân loại nam tử thấy Vu Tam Thủy trọng thương đang chữa thương thì muốn chạy trốn, nhưng bọn họ bị đeo Cấm Nguyên Hoàn, khó có thể vận chuyển chân nguyên, không khác gì người thường.

Đúng lúc này, Cực Băng tiên tử thấy Đồ Giai đã trở lại.

Nàng và nam tử kia lập tức trở nên dịu ngoan như cừu, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ.

“Đồ Giai trở lại rồi, có lẽ đám người La Thiên đã chết!”

Cực Băng tiên tử thầm nhủ, trong lòng thoải mái hơn một chút.

Cự mãng viễn cổ đã chết trong tay Đồ Giai, chiến lực cường đại kia khiến Cực Băng tiên tử vô cùng kinh sợ.

Ở trước mặt Đồ Giai, nàng không dám lộ ra chút tâm tư nào.

“Đồ sư huynh, ngươi trở lại rồi!”

Vu Tam Thủy tiến lên nghênh đón, phát hiện Đồ Giai vô cùng thê thảm chật vật, sắc mặt tái nhợt.

“Đồ sư huynh trọng thương mà vẫn giết hết được đám nhân loại kia, sư đệ vô cùng khâm phục.”

Vu Tam Thủy tươi cười nịnh nọt.

Nhưng Đồ Giai nghe vậy thì sắc mặt lập tức xanh mét, lửa giận nổi lên, nghiến răng nghiến lợi.

“Câm miệng!”

Gã tức giận mắng một tiếng, tức đến khó thở, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.

Vu Tam Thủy cả kinh, im như ve sầu mùa đông.

Xem tình hình này, chẳng lẽ Đồ Giai thất bại, còn ăn lỗ nặng ư?!

Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ mấy nhân loại kia đã trốn thoát?

Đồ Giai khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược chữa thương ăn vào, bắt đầu chữa thương.

“Đồ sư huynh, hình như đám Kinh sư huynh phát hiện ra gì đó, bảo chúng ta nhanh chóng chạy tới...”

Vu Tam Thủy thấp giọng nói.

“Kinh Nguyên ư? Chắc chắn không có chuyện gì tốt, không vội, dưỡng thương xong rồi tính.”

Đồ Giai lộ vẻ khinh thường, có vẻ không hòa hợp với Kinh Nguyên.

“Vâng!”

Vu Tam Thủy gật đầu ngồi xuống, tiếp tục chữa thương.

Một bên khác, Cực Băng tiên tử lộ vẻ phẫn hận không cam lòng, không ngờ La Thiên không bị bắt cũng không bị giết!

Điều này khiến nàng cảm thấy rất không cân bằng, nàng vừa tiến vào Lẫm Đông bí cảnh liền trở thành tù nhân, mà La Thiên lại có thể tiêu dao sung sướng!

Bình Luận (0)
Comment